Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 8: Lão già bất lương




Pháp bảo của Mộ Sát là một vòng kính Kim lân hỏa văn, chắc hẳn là một luyện chế thành công từ lân phiến thần thú. Tác dụng của Hỏa văn kính này Diệp Mặc cũng đã từng chứng kiến, có thể tản ra vô số hỏa văn, những hỏa văn này dường như còn có tác dụng trói buộc đối phương. Trong trận thi đầu tiên của Mộ Sát, đối thủ của y chính là bị Hỏa văn kính này trói buộc lại, cuối cùng bị Mộ Sát giết chết.

Cái này có chút giống với Cửu Diệu tinh Luân mà lúc trước Diệp Mặc cướp được, Cửu Diệu Tinh Luân phát ra đường ánh sáng trắng, còn Kim lân hỏa văn kính thì lại phát ra đường Hỏa diễm văn, chỉ có điều đường Hỏa diễm văn này còn cường hãn hơn nhiều so với đường ánh sáng trắng của Cửu Diệu Tinh Luân kia.

Kim lân hỏa văn kính của Mộ Sát lần này không ngờ lại không bắn ra Hỏa văn tấn công Quan Phi Kiếm như lúc trươc, mà lại hình thành một vòng lửa hình bầu dục xung quanh người Mộ Sát.

Diệp Mặc có thần thức đao, thần thức của hắn cũng đã rõ ràng nhìn thấy những sóng âm kinh khủng của trống da của Quan Phi Kiếm bị vòng hỏa văn này chặn lại. Vòng hỏa văn đập vào gợn sóng âm vực, từng đường thần thức và tiên nguyên hợp thành chấn động lan ra tứ phía, cũng không thể nào chạy khỏi sự quan sát bằng thần thức của Diệp Mặc.

Lúc này Diệp Mặc cuối cùng cũng hiểu Mộ Sát lo lắng điều gì, hóa ra y sớm đã biết trống da của Quan Phi Kiếm có tấn công bằng âm vực, còn Kim lân hỏa văn kính của y lại có thể khắc chế được âm vực tấn công, lúc này mới lên đài khiêu chiến với Quan Phi Kiếm.

Cho dù như vậy, Diệp Mặc cũng thấy không tốt cho Mộ Sát, lúc trước Quan Phi Kiếm giết nguyên thần của Trang Cữu, còn xuất một kiếm. Mặc dù đường kiếm đó thời gian rất ngắn, nhưng Diệp Mặc lại có thể nhìn ra pháp thuật kiếm đạo của Quan Phi Kiếm cũng rất lợi hại.

Chuẩn bị ở sau của Mộ Sát rõ ràng không phải là hỏa văn kính, khi hỏa văn kính của y chặn lại âm vực tấn công của Quan Phi Kiếm, năm chuôi đao cũng được phóng ra. Thần thức của Diệp Mặc vẫn quan sát động tác của hai người, năm chuôi dao của Mộ Sát vừa phóng ra, Diệp Mặc liền biết Mộ Sát thua rồi.

Mộ Sát quá đề cao bản thân, lại xem thường Quan Phi Kiếm, năm chuôi đao này của y chắc hẳn là một thần thông cấp thấp, nhưng y lại không thể toàn lực thúc giục thần thông của mình. Vì sự áp chế của trống da của Quan Phi Kiếm. Thần thức và tiên nguyên của y lại có hạn, dẫn đến bóng đao này không thể nào phát huy được tác dụng lớn nhất.

Trên thực tế đúng là như vậy, khi Mộ Sát cảm thấy mình không thể nào hoàn toàn thúc dục được Ngũ sát đao, thì sắc mặt của y cũng biến đổi. Y biết rõ mình xem thường trống da của Quan Phi Kiếm, đồng thời xem thường sự thâm hậu của tiên nguyên và thần thức của Quan Phi Kiếm. Âm vực tấn công mà trống da cực lớn này phát ra quả thực vô cùng kinh người, y chỉ cần hơi buông lỏng một chút thôi, thì tiếng trống đó có thể xâm nhập vào Kim lân hỏa văn kính của y, làm thương thức hải nguyên thần của y. Một khi thức hải nguyên thần nhất thời bị chậm lại, thì y chết là cái chắc.

Cho nên lúc này Mộ Sát đâm lao phải theo lao, y rất muốn nhận thua, nhưng tiếng trống đó khiến y không thể nào mở miệng được.

Bùm…

Một đường ánh sáng trắng xoẹt qua, năm chuôi đao của Mộ Sát vừa mới phóng ra, trên người Quan Phi Kiếm lại lần nữa bắn ra một đường kiếm, tốc độ của đường kiếm đó còn nhanh hơn nhiều so với năm chuôi dao của Mộ Sát.

Ken két…

Hảo văn kính trước người Mộ Sát bị đường sáng trắng kia quét qua, giống như một quả trứng gà bị búa đập phải, lập tức vỡ vụn.

Tiếng trống đùng đùng cũng đã phá vỡ Kim lân hỏa văn kính, thần sắc Mộ Sát ngưng trệ, năm chuôi đao của y bắn ra cũng lập tức dừng lại. Một lát sau, đường kiếm màu trắng đó cũng đã không còn bị ngăn cản mà quay xẹt qua bên hông y Trong đường kiếm quay ngược lại đó, nguyên thần của Mộ Sát căn bản không thể nào chạy thoáy được, cũng bị giết chết. Còn lúc này, thân thể của Mộ Sát mới tách ra, màn máu phun ra.

Trên quảng trường lập tức yên tĩnh trở lại, Mộ Sát lúc trước còn kỳ phùng địch thủ với Quan Phi Kiếm, thậm chí Mộ Sát còn chiếm thế thượng phong. Nhưng trong nháy mắt đã bị Quan Phi Kiếm giết chết rồi. Người khác cho rằng, cái này dường như cũng giống như lúc trước Mạc Ảnh đối chiến với Giản Sát vậy, quá trình và kết quả hoàn toàn khác nhau.

- Trận đầu của Top 8, Quan Phi Kiếm của Nguyễn Nhạc Thiên thắng.

Tên Đại La Tiên kia sau khi thông báo xong, Diệp Mặc trong lòng chấn động, hắn bỗng nhiên hiểu ra. Quy tắc thi đấu của Tiên vương Hách Dịch không đơn giản là nhắm vào hắn, đồng thời cũng là để cho Nguyễn Nhạc thiên tự lượng sức mình.

Trình độ của Nguyễn Nhạc Thiên thực ra mà nói cũng cao một chút, cuộc đấu tự chủ khiêu chiến như này, trừ phi cần, Nguyễn Nhạc Thiên cũng sẽ không có hai người lên đài so tài. Mặc dù sau đó vẫn sẽ có hai người của Nguyễn Nhạc Thiên chọn đối thủ lên đài, đó là vì người của Nguyễn Nhạc Thiên lọt vào Top 8 cũng đã vượt quá 5 người rồi.

Diệp Mặc liếc nhìn Top 10, quả nhiên Nguyễn Nhạc Thiên chiếm gần một nửa, tinh anh của mười thiên vực còn lại cộng lại, không ngờ chỉ có thể miễn cưỡng chống cự lại Nguyễn Nhạc Thiên. Đây còn là sau khi hắn giết chết Giản Sát rồi, nếu không, Nguyễn Nhạc Thiên thậm chí còn chiếm nửa già.

Diệp Mặc theo bản năng lại liếc nhìn Tiên vương Hách Dịch, Tiên vương Hách Dịch đó hình như biết Diệp Mặc đang nhìn lão, ánh mắt sắc bén lập tức chằm chằm liếc nhìn Diệp Mặc, mang theo sát cơ nồng đậm.

Diệp Mặc chợt nhớ lúc trước có nhìn thấy một động tác trên trái đất, hắn cười cười, giơ ngón tay giữa lên với Tiên vương Hách Dịch, đồng thời ánh mắt vô cùng khinh thường.

Nếu đắc tội rồi, thì cũng không cần phải khách khí. Tiên vương thì đã làm sao? Hắn cũng không phải chưa từng đắc tội với Tiên vương.

Tiên vương Hách Dịch không hiểu động tác này của Diệp Mặc là có ý gì, nhưng từ ánh mắt khinh thường của Diệp Mặc, laõ cũng đoán ra đó không phải là động tác tốt gì. Một Huyền Tiên không ngờ lại dám khiêu khích một Tiên vương như lão, quả thực không biết sống chết là gì. Đáng tiếc trong này là quảng trường Vấn Đạo, lão cũng không dám làm gì Diệp Mặc.

Lão cũng không thăm dò Quan Phi Kiếm nữa, nếu Diệp Mặc có thể đối chiến cùng Quan Phi Kiếm, thì chết là cái chắc, lão không cần dặn dò gì, Quan Phi Kiếm cũng sẽ giết chết đối thủ. Nếu Diệp Mặc không gặp được Quan Phi Kiếm mà bị loại bỏ, thì hắn cũng chết không nghi ngờ gì. Trong Nặc Y Tiên thành, Tiên vương Hách Dịch lão muốn giết một người, quả thực cũng đơn giản như thở một hơi vậy.

Sau đó Lãnh Thanh Sam, Tần Vô Nhận và Trương Cuồng đều thắng hết, Tần Vô Nhận lần này không giết chết đối thủ, không phải vì gã không muốn giết, chắc hẳn là gã không giết được. Khi gã muốn giết chết đối thủ, đối thủ cũng đã từ lối ra nhảy xuống lôi đài rồi.

Đối địch cùng Tần Vô Nhận là Liêu Lăng Huyền của Hiếu Mang Thiên vực, mặc dù y không địch lại được Tần Vô Nhận, nhưng Tần Vô Nhận cũng không thể giết được y trước khi y nhảy xuống lôi đài, chỉ là khiến y trọng thương mà thôi.

Đối địch cùng Lãnh Thanh Sam là Phó Lăng Thiên của Nguyễn Nhạc Thiên, Diệp Mặc nhìn ra, Lãnh Thanh Sam lần đầu tiên động sát cơ muốn giết chết Phó Lăng Thiên. Nhưng y mặc dù lợi hại hơn Phó Lăng Thiên một chút, cũng chỉ có thể thắng Phó Lăng thiên, thậm chí đến làm trọng thương Phó Lăng Thiên cũng không làm được.

Trận thứ tư vẫn là trận của Diệp Mặc, lần này đối địch với Diệp Mặc là Phong Táp Nguyệt của Đoan Tĩnh Thiên. Đây đã là lần hai liên tiếp Diệp Mặc đối địch với người của Đoan Tĩnh Thiên rồi. Phong Táp Nguyệt đạt thành tích đứng thứ mười trong vòng thứ hai, vẫn khuôn mặt tươi cười, thoạt nhìn tương đối hiền lành.

Mặc dù biểu hiện lúc trước của Diệp Mặc không được đẹp mắt như Top 3, nhưng dù sao giết chết nhân vật như Giản Sát, cũng không có ai xem thường Diệp Mặc nữa. Cuối cùng Diệp Mặc đánh nhau với Phong Táp Nguyệt được gần một canh giờ, mới may mắn đánh thương nhẹ Phong Táp Nguyệt, thắng trận đấu này.

Ba vị Tiên vương của Tông Phiêu Thiên thấy Diệp Mặc lại thắng lần nữa, đều vẻ mặt phấn chấn. Diệp Mặc thắng Phong Táp Nguyệt, thì chắc chắn lọt vào Top 8 rồi, lọt vào Top 8, có nghĩa là có một suất Thiên tiên Vấn Đạo các rồi.

Top 8 của trận đấu ngoài Mộ Sát bị giết chết ra, cũng không xảy ra chuyện chém giết gì nữa. Chỉ có Thiết Tông Phi của Ông Trọng Thiên bị Mạnh Thiên đánh cho trọng thương, trên thực tế Thiết Tông Phi vẫn muốn giết chết Mạnh Thiên, kết quả tài nghệ không bằng người, cuối cùng ngược lại suýt chút nữa lại bị Mạnh Thiên giết chết. Nếu như không phải gã có một phù lục phòng ngự cực mạnh, thì gã cũng đã chết rồi.



Sau tám cuộc tranh tài kết thúc, Đại La Tiên chủ trì trận đấu của Nguyễn Nhạc Thiên lại lần nữa lên lôi đài cao giọng tuyên bố:

- Top 8 của vòng thứ ba của đại hội Vấn Đạo bây giờ cũng được chọn ra rồi, theo thứ tự là Quan Phi Kiếm của Nguyễn Nhạc Thiên vực, Lãnh Thanh Sam của Khổng Thăng Thiên vực, Tần Vô Nhận của Hoàng Già Thiên vực, Mạc Ảnh của Tông Phiêu Thiên vực, Trương Cuồng của Nguyễn Nhạc Thiên, Ninh Huân Nhiên của Nguyễn Nhạc Thiên, Nhan Huyên Lãnh của Nguyễn Nhạc Thiên, Mạnh Thiên của Nguyễn Nhạc Thiên.

Diệp Mặc trong lòng cười lạnh, trong Top 8 thì Nguyễn Nhạc Thiên cũng có năm người, rõ ràng là do quy định thi đấu của Tiên vương Hách Dịch mà thành, nếu không tuyệt đối sẽ không như thế này. Cuối cùng tạo nên tình huống người của Nguyễn Nhạc Thiên chỉ có thể khiêu chiến với người của Nguyễn Nhạc Thiên, nếu không đều không có ai đấu.

- Thi đấu chọn ra Top 4 là rút thăm thi đấu, bây giờ mời tám Huyền Tiên dự thi bước lên bốc thăm.

Vị Đại La Tiên nói xong, trực tiếp phất tay bắn ra tám điểm sáng, tám điểm sáng này liền bay lơ lửng đến trước mặt tám người Diệp Mặc. Tám điểm sáng này dường như cực kỳ có quy luật, trước mặt mỗi người đều có một cái.

Diệp Mặc cười khẩy một tiếng, không đợi người khác tiến đến, lập tức giơ tay lên khua, trong chốc lát tám điểm sáng này liền mất trật tự. Cuối cùng tám điểm sáng này trộn lẫn lại với nhau, căn bản không theo quy luật trước mặt mỗi người có một cái nữa.

- Anh muốn làm gì?

Đại La Tiên kia bỗng nhiên hừ lạnh với Diệp Mặc, khua tay một cái liền có một đường sáng hướng về phía Diệp Mặc, không ngờ lại muốn giết chết Diệp Mặc.

- Hừ.

Trung Châu Tiên vương hừ lạnh một tiếng, vung tay lên, đường ánh sáng đó liền quay lại. Đường ánh sáng đó sau khi bị Trung Châu Tiên vương đánh quay lại, trực tiếp đập lên người Đại La Tiên nhân chủ trì trận đấu trên lôi đài. Đại La Tiên đó mặc dù tu vi đỉnh phong, nhưng Đại La và Vị Tiên căn bản cũng không so sánh được, mà là sự khác biệt về chất.

Đại La Tiên kia không có bất kỳ lực phản kháng nào, liền bị đường ánh sáng đó đánh trúng, đồng thời bay rớt ra ngoài, phun một ngụm máu lên không trung.

- Trung Châu Tiên vương, anh muốn phá hỏng đại hội Vấn Đạo sao? Không ngờ lại dám đánh thương chủ trì đại hội.

Tiên vương Hách Dịch bỗng nhiên quát lớn, khí thế trên người cũng trở nên điên cuồng, trong nháy mắt trở nên cuồn cuộn.

Khải Phong Tiên vương đứng ra khua tay, đồng thời tự dâng lên một khí thế cường đại, hai luồng khí thế này đập vào nhau, khiến chủ đàn nhanh chóng bị tách ra làm hai nửa, từng âm thanh lách tách vang lên. Hai người còn chưa ra tay, thì không gian cũng đã dao động rồi.

Lúc này Khải Phong Tiên vương lạnh lùng nói:

- Phá hỏng đại hội Vấn Đạo? Thật to gan. Một chủ trì đại hội, không ngờ lại dám ra tay giết chết đệ tử Tông Phiêu Thiên chúng tôi, tôi còn muốn hỏi Tiên vương Hách Dịch một chút, rốt cục ai đang phá hỏng đại hội?

Tiên vương Hách Dịch lạnh lùng nói:

- Mạc Ảnh dám động vào thăm khi chưa rút, loại người vô phép vô tắc như này, cần gì phải giữ lại, chỉ chết mà thôi.

Khải Phong Tiên vương điềm tĩnh nói:

- Nếu Top 4 là rút thăm thi đấu, vậy rút thăm là người chủ trì đại hội, hay là người dự thi?

- Đương nhiên là người dự thi rồi.

Tiên vương Hách Dịch biết Khải Phong Tiên vương muốn nói gì, nhưng lão cũng không có cách nào không thể trả lời.

- Tám lá thăm vừa rồi được đưa đến trước mặt tám người, đây gọi là rút thăm sao? Đây hẳn là phát thăm mới đúng. Cái gọi là rút thăm, đương nhiên là rút một trong một đống thăm, đem lá thăm đưa đến trước mặt người rút thăm, thì rút cái chết tiệt gì. Mạc Ảnh của Tông Phiêu Thiên giúp đảo lộn lá thăm, chủ trì đại hội chẳng những không cảm kích, còn ra tay giết đệ tử của Tông Phiêu Thiên chúng tôi, chẳng nhẽ Nguyễn Nhạc Thiên muốn ăn gian trước mọi người sao?

Khải Phong Tiên vương tức giận, cũng không còn phong độ của Tiên vương nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.