Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 29: Tôi là chú con bé




Khi Diệp Mặc tiếp tục hấp thu tiên linh khí, lại phát hiện mình lại cần phải thăng cấp rồi, nếu như không thăng cấp, hắn có tu luyện nữa cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì.

Nhưng ở đây hắn làm thế nào mà thăng cấp được? Trên người hắn đã không có tiên tinh, cũng không có tiên linh mạch. Nhưng ngược lại hắn có 'Chí Hà Đan', nhưng chỉ có 'Chí Hà Đan' cũng không được ah, nhất định phải có tiên linh khí. Diệp Mặc biết lôi kiếp của mình, cho dù là độ kiếp xong rồi, cũng không có tiên linh vân thải.

Quý Thư người mặc dù không tệ, nhưng người ta còn đang luyện thể, cho dù là người ta không đang luyện thể, Diệp Mặc cũng ngại hỏi mượn tiên tinh của một người vừa quen biết.

Huống chi hắn muốn thăng cấp Đại Chí Tiên, số tiên tinh cần thiết cũng không phải là một chút hai chút, mà là hơn mấy tỷ ah.

Diệp Mặc suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng quyết định độ kiếp ngay tại Viêm Hà Vô Tận. Hắn bây giờ luyện thể đã là tu vi Tiên linh thể, nếu như có thể bố trí tụ linh tiên trận ở chỗ này, nói không chừng tiên linh khí của Viêm Hà Vô Tận cũng đủ rồi.

Lúc này Diệp Mặc đã rời khỏi Viêm Hà Vô Tận một đoạn khoảng cách rồi, hắn vốn định dùng mấy vật liệu cao cấp và trung cấp luyện chế trận kỳ, nhưng sau khi hắn trông thấy mấy khối khoáng thạch dưới đáy Viêm Hà, lập tức liền thay đổi ý định.

Khoáng thạch kia hắn chưa từng thấy qua, nhưng dùng để luyện chế trận kỳ, tuyệt đối càng bền hơn so với vật liệu cao cấp của hắn. Viêm Hà Vô Tận nhiệt độ rất cao, chỉ hơi không cẩn thận, là có thể có thể hoà tan mất trận kỳ.

Sau khi Diệp Mặc nhặt khoáng thạch này lên, lập tức liền biết khoáng thạch này tuyệt đối không tầm thường, ít nhất sẽ không thể kém hơn so với 'Hư Không Bí Ngân'. Hơn nữa hắn còn phát hiện, khoáng thạch màu sắc càng đỏ, dường như đẳng cấp lại càng cao.

Chỉ trong thời gian nửa ngày, Diệp Mặc đã tìm được hơn mười khối khoáng thạch loại này ở phụ cận. Đã có vật liệu, tốc độ Diệp Mặc luyện chế trận kỳ càng nhanh hơn.

...

Tụ linh tiên trận đã được bố trí, đồng thời Diệp Mặc cũng rất là bất đắc dĩ. Nếu như hắn có đầy đủ tiên tinh, hắn tuyệt đối sẽ không độ kiếp ở Viêm Hà Vô Tận. Dù hắn đã là tiên linh thể, độ kiếp trong Viêm Hà Vô Tận cũng không phải là ý kiến hay.

Nhưng hiện tại hắn không có tiên tinh, hai ba chục triệu tiên tinh trong chiếc nhẫn đối với người khác mà nói đã là rất nhiều rồi. Nhưng Diệp Mặc biết, chút tiên tinh ấy với hắn mà nói thật sự không thể coi là nhiều, dùng để độ kiếp càng như muối bỏ biển.

Cho nên Diệp Mặc chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào tiên linh khí trong Viêm Hà Vô Tận, thậm chí hắn đã bố trí ba cái tụ linh tiên trận liên hoàn, chính là để phòng ngừa tụ linh tiên trận xảy ra vấn đề.

Sau khi nuốt 'Chí Hà Đan', Diệp Mặc trực tiếp ngồi ở đáy Viêm Hà Vô Tận bắt đầu đánh vào Đại Chí Tiên. Tốc độ hấp thu tiên linh khí của 'Tam sinh quyết' thật sự là cực kỳ khủng khiếp, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, tiên linh khí chung quanh giống như đã hẹn trước mà điên cuồng tuôn về hướng Diệp Mặc, diện tích gần như lan tràn tới phạm vi hơn vạn dặm.

Mà nơi có tiên linh khí nhiều nhất dĩ nhiên là trong lòng sông Viêm Hà Vô Tận. Dưới sự thôi thúc của tụ linh tiên trận, đến lúc sau, tiên linh khí ở trung tâm Viêm Hà Vô Tận thậm chí tràn đến giống như nước sông không bị đê chắn.

Tâm trạng có chút lo lắng của Diệp Mặc trong nháy mắt đã thả lỏng, trong lòng hắn càng kinh ngạc, trung tâm Viêm Hà Vô Tận này không biết có cái gì, mà lại có tiên linh khí dày đặc như thế. Nếu trong lúc hắn đang độ kiếp, vẫn còn tiên linh khí tới như này, hắn căn bản là không cần bất kỳ lo lắng nào.

Diệp Mặc đã yên lòng nên tốc độ hấp thu tiên linh khí càng nhanh chóng, tiên linh khí trong Viêm Hà Vô Tận còn mang theo một chút sương mù màu đỏ nhàn nhạt, nhưng cái cảm giác mà loại tiên linh khí này cho Diệp Mặc là càng có lợi cho sự mở rộng kinh mạch và sự tăng cao Tiên Nguyên của hắn.

Có thể thấy được loại tiên linh khí mang theo sương mù màu đỏ nhạt này chất lượng tốt hơn so với tiên linh khí thông thường, Diệp Mặc là một tu sĩ luyện thể Tiên linh thể, loại tiên linh khí này với hắn mà nói thật sự là không thể tốt hơn được nữa.

Lôi kiếp lần này tới cực kỳ chậm chạp. Thời gian trọn ba ngày trôi qua, trên bầu trời mới phát ra tiếng nổ trầm muộn.

Không đợi Diệp Mặc đứng lên, ba mươi sáu luồng sét cỡ thùng nước liền trực tiếp phá vỡ lớp sóng nhiệt của Viêm Hà Vô Tận mà đánh xuống.

Lúc trước khi Diệp Mặc vừa mới thăng cấp Đại Ất Tiên, thì đã dám đánh vào chín luồng sét. Mà những luồng sét lôi kiếp hiện giờ so với sét của lôi kiếp lúc trước cũng không mạnh hơn bao nhiêu, Diệp Mặc làm gì phải e sợ.

Sau một khắc, hắn đã lao ra khỏi Viêm Hà Vô Tận, Lôi Sa phóng ra, đồng thời nắm đấm cũng điên cuồng nghênh tiếp luồng sét đánh xuống. Còn về Hắc Thạch cân và Tử Đao, Diệp Mặc căn bản cũng không phóng ra.

Trên Tây Hoang Sa Địa, hắn đã bị lôi kiếp cỡ thùng nước này hung hăng ngược đãi một trận, hiện tại hắn đã là Tiên linh thể rồi, hẳn là phải đến phiên hắn hành hạ cái lôi kiếp này rồi nha?

Tạch tạch tạch...

Lôi Sa màu đen cao to đã đánh trúng luồng sét, phát ra âm thanh răng rắc ác liệt.

Mà sau khi quả đấm của Diệp Mặc đánh trúng luồng sét, lại làm dấy lên từng trận từng trận ánh chớp của sấm sét, âm thanh ‘rầm rầm’ vang lên trên bầu trời Viêm Hà Vô Tận.

Chỉ có điều là thanh âm của sóng nhiệt Viêm Hà Vô Tận này vốn cực kỳ vang dội, thứ thanh âm rầm rầm này lập tức liền bị sóng nhiệt (viêm lãng) vô tận kia bao trùm mất.

Những luồng sét còn lại toàn bộ đều đánh trúng người Diệp Mặc, Diệp Mặc đã thăng cấp đến Tiên linh thể nên da thịt bị đánh ra từng vệt từng vệt cháy sém do luồng sét đánh trúng. Mà Diệp Mặc chỉ biết điên cuồng hấp thu Lôi Nguyên, thân thể lại không bị ảnh hưởng chút nào.

Mấy năm trước, khi hắn thăng cấp Đại Ất Tiên, sáu luồng sét thiếu chút nữa khiến cho hắn toi mạng. Mà ba mươi sáu luồng sét hiện tại, hắn lại không hề chịu chút ảnh hưởng nào. Mà ba mươi sáu luồng sét, mỗi một luồng đều mạnh mẽ hơn so với sáu luồng sét lúc trước kia.

Bản thân Diệp Mặc cũng cảm thấy sự dũng mãnh của mình, luyện thể quả nhiên là có ích, nếu như hắn không thăng cấp đến Tiên linh thể, lần này sẽ lại bị hành hạ.

- Ha ha ha.....

Cảm nhận thấy những luồng sét này đã không cách nào làm mình bị thương được, Diệp Mặc ha ha cười lớn, đứng trên con sóng của Viêm Hà Vô Tận, giống như thiên thần vừa hấp thu Lôi Nguyên, vừa đợi luồng sét tiếp theo đánh xuống.

Trong quá trình Diệp Mặc độ kiếp hấp thu Lôi Nguyên, tiên linh khí của Viêm Hà Vô Tận càng thêm điên cuồng tràn đến, đây là tác dụng của ba cái Tụ linh tiên trận liên hoàn, cuối cùng tiên linh khí trên đỉnh đầu Diệp Mặc đều trở thành vòng xoáy sương mù màu đỏ, khiến cho toàn thân Diệp Mặc đều khoan khoái dễ chịu vô cùng.

Rầm rầm rầm...

Diệp Mặc vừa mới hấp thu xong hơn ba mươi luồng sét, lại là hàng loạt tiếng sấm vang lên, Diệp Mặc đạp lên đỉnh một con sóng đang xông thẳng tới.

Lại ba mươi sáu luồng sét rơi xuống, Diệp Mặc liên tục đánh ra chín quyền, hắn rất muốn mấy luồng sét rơi xuống nhiều hơn chút nữa, nhưng đáng tiếc là lần này lôi kiếp lại không giúp sức. Ánh sét lại lóe ra bốn phía, tiếng nổ vang kinh khủng lại một lần bị sóng nhiệt (viêm lãng) của Vô Tẫn Viêm Hà cuốn đi.

Diệp Mặc hoàn toàn quên mất hắn vừa mới thăng cấp Tiên linh thể, bằng không luồng sét thứ nhất thôi thì hắn đã chịu đủ rồi.

Hai đợt tổng cộng bảy mươi hai luồng sét sau khi xuống tới, tu vi của Diệp Mặc càng tăng nhanh, nếu có thêm một đợt lôi kiếp hắn khẳng định mình sẽ thăng cấp Đại Chí Tiên không thể nghi ngờ.

Diệp Mặc hiểu rất rõ, chỉ cần hắn không thăng cấp, sẽ không cách nào chạy khỏi lôi kiếp này được. Dù rõ ràng là biết không thể làm gì được hắn, cũng nhất định phải rơi xuống.

Quả nhiên, đợt lôi kiếp thứ ba rơi xuống. Điều khiến cho Diệp Mặc tiếc nuối là, đợt lôi kiếp thứ ba này vậy mà lại chỉ có chín luồng, thậm chí ngay cả đi ngăn chặn hắn cũng chẳng muốn, trực tiếp đón lấy chín luồng sét lôi kiếp.

Uỳnh...

Tiên Nguyên trong cơ thể Diệp Mặc lại xảy ra biến đổi một lần nữa, mà thức hải của hắn không nghi ngờ gì nữa lại tiếp tục mở rộng ra, thần thức lại ngưng đọng một lần nữa.

Cảm nhận được sức mạnh to lớn của Tiên Nguyên, Diệp Mặc biết, hắn đã thăng cấp đến Đại Chí Tiên rồi. Từ nay về sau, hắn sẽ không e sợ bất kỳ một tiên nhân dưới Vị Tiên nào, hắn có lòng tin như vậy.

Đợt thứ ba sau khi chín luồng sét rơi xuống, Diệp Mặc biết là lôi kiếp chắc là đã bỏ qua cho đợt tấn công hắn này, nếu không đợt thứ ba hẳn là không chỉ có chín luồng.

Đang lúc Diệp Mặc cho rằng sẽ không còn luồng sét nào nữa, trên đỉnh đầu lại một lần nữa nổ vang, từng luồng sét đánh xuống liên miên không dứt.

Diệp Mặc kinh ngạc nhìn phía trên, hắn rất lấy làm lạ, những luồng sét này tuy rơi xuống từng luồng liên tiếp, thoạt nhìn có vẻ rất nhiều, nhưng đối với hắn thì chỉ có lợi chứ không có bất kỳ chỗ hại nào, sao còn có thể không ngừng rơi xuống? Dựa theo sự hiểu biết của hắn đối với lôi kiếp, một khi hắn thăng cấp, khi lôi kiếp không có bất kỳ tác dụng gì đối với hắn, thì sẽ không rơi xuống lôi kiếp nữa, nhưng hôm nay hình như có hơi khác thường ah.

Nhưng Diệp Mặc rất nhanh đã bỏ những suy nghĩ này sang một bên, lôi kiếp càng nhiều thì càng có lợi cho hắn, hắn cũng không cần phải đi quản.

Không suy nghĩ thêm nữa Diệp Mặc chuyên tâm hấp thu Lôi Nguyên, đồng thời tôi luyện Lôi Kiếm và Lôi Sa của hắn.

Khi luồng sét cuối cùng biến mất không thấy đâu nữa, Diệp Mặc lại nhìn thấy một vệt Tiên Linh vân rơi xuống. Lôi kiếp này đổi tính rồi sao? Lại cam lòng chịu rơi Tiên Linh Vân xuống?

Bất kể có phải là đổi tính hay không, Tiên Linh Vân vẫn là đồ tốt. Tiên Linh Vân không chỉ có tiên linh khí cực kỳ dày đặc, còn có một ít Đạo tắc ở trong đó. Diệp Mặc kỳ thật là rất ưa thích loại Tiên Linh Vân sau lôi kiếp này, nhưng đáng tiếc là lôi kiếp của hắn rất ít khi có những thứ này.

Năm ngày sau, Diệp Mặc ngừng tu luyện, lần độ kiếp này hắn thu hoạch không nhỏ, chẳng những không bị bất cứ thương tổn gì, hơn nữa còn chiếm được không ít lợi ích. Tiên linh khí trong trung tâm Viêm Hà Vô Tận vẫn còn đang cuồn cuộn cuốn về hướng này, Diệp Mặc thu hồi tụ linh tiên trận.

Trong lòng Viêm Hà Vô Tận có tiên linh khí dày đặc như thế, ở trung tâm rõ ràng là có thứ đồ tốt gì đó. Nhưng bây giờ tu vi của hắn còn thấp, không cách nào đến được trung tâm Viêm Hà kia, chờ tương lai tu vi luyện thể của hắn cao rồi, hắn lại đến xem sao. Huống chi Viêm Hà Vô Tận này vô biên vô hạn, chẳng biết trung tâm là nằm ở vị trí nào.

Lúc này Diệp Mặc đứng ở trên mặt sông Viêm Hà Vô Tận, trong lòng cực kỳ khoan khoái dễ chịu. Từng luồng sóng nhiệt đánh lên người hắn, Diệp Mặc đột nhiên cảm thấy, những luồng sóng nhiệt này đối với hắn mà nói đã không còn bất cứ uy hiếp gì. Ngược lại hắn cảm giác sóng nhiệt của Viêm Hà này cũng coi như là một loại cảnh đẹp, mà hắn có thể đứng trên đỉnh sóng nhiệt này mà thưởng thức sóng nhiệt lớp sau xô lớp trước, giống như người chỉ huy cảnh đẹp này.

Người chỉ huy?

Trong lòng Diệp Mặc bỗng nhiên có một loại giác ngộ, rất lâu sau đó, hắn đột nhiên mở to mắt, nhấc tay đánh ra một quyền.

Đây không phải hư không, mà là một quyền hoàn toàn mới. Một quyền này đánh ra xong, con sóng nhiệt trực diện lao tới kia trong nháy mắt liền đình trệ lại, mà quyền này của Diệp Mặc rõ ràng là đánh ra ngọn lửa giống như sóng nhiệt, chỉ có điều ngọn lửa này là màu xanh mà thôi. Liên tục ba ngọn lửa màu xanh, đợt sau so với đợt trước càng cao hơn. Những ngọn lửa này trực tiếp phủ xuống sóng nhiệt, khơi dậy sương nhiệt văng khắp nơi.

Quyền thần thông thứ hai, Lãng Sát đánh ra.

Thu nắm đấm lại, ba đợt hoa sóng mà Diệp Mặc đánh ra kia đã biến mất không thấy gì nữa. Diệp Mặc nhìn nhìn nắm đấm của mình, trong lòng tràn đầy vui sướng. Hắn không thể tưởng tượng được sẽ nhất thời lĩnh ngộ được một chiêu quyền pháp thần thông, thông qua sự kết hợp của 'Thanh Như Hiểu Thiên' và sóng nhiệt trước mắt, hắn tạo thành Lãng Sát của hiện tại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.