Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 21: Phụ nữ uống trà




- Không cần anh làm gì, Hỗn độn thụ sẽ tự nhận chủ. Sau khi nhận chủ Hỗn độn thụ sẽ bảo vệ nguyên thần của chủ nhân, trọn đời bất diệt. Nếu như anh không được Hỗn độn thụ nhận chủ, thì dù anh dùng bất cứ biện pháp nào cũng vô dụng. Hoặc là lúc đó cũng có biện pháp cưỡng ép Hỗn độn thụ nhận chủ nhưng ta không biết.

Nguyên thần của Hạo Thiên đại đế trầm giọng trả lời.

Diệp Mặc trầm tư, hắn nghĩ nếu không phải mình đoạt đi Hỗn độn thụ, không biết tên Lục Chính Quần kia làm Hỗn độn thụ nhận chủ như thế nào.

- Anh là người ứng đại khí vận. Nếu anh đã có thể lấy được Hỗn độn thụ, nhất định là đã được Hỗn độn thụ tán thành, về phần nhận chủ không nên vội vàng. Huống chi hỗn độn giới của anh chưa hoàn thiện.

Hạo Thiên đại đế thấy Diệp Mặc im lặng, liền chủ động an ủi một câu.

Diệp Mặc cười nhạt:

- Đa tạ ông đã giải đáp ít vấn đề, nhưng mà để tôi đi giúp ông giết mấy tên Đại đế thì xin miễn. Tôi chỉ là một Đại Ất Tiên nhỏ nhoi, không có bản lĩnh lớn như vậy.

Tia Nguyên thần kia của Hạo Thiên đại đế vội vàng lên tiếng:

- Ta biết thành tựu tương lai của anh nhất định không tầm thường. Ta chỉ thỉnh cầu anh giúp ta một việc, không liên quan gì đến ba tên Đại đế kia.

- Nói đi.

Diệp Mặc gật gật đầu. Nếu có thể giúp đỡ, hắn sẽ không để ý quá đến thỉnh cầu này. Nhưng nếu lấy hắn tế đao, thì miễn.

- Ta có một đứa cháu tên Thương Khiết. Ta chỉ mong anh đem truyền thừa của ta đưa cho Thương Khiết. Đương nhiên nếu anh không tìm được hắn, vậy thì thôi.

Nguyên thần Hạo thiên nói.

Diệp Mặc trầm ngâm một lát rồi nói:

- Có thể, bất quá tôi sẽ không tốn thời gian đi tìm kiếm Thương Khiết, chuyện của tôi đã quá nhiều rồi. Tôi chỉ có thể đáp ứng ông, nếu như vô tình gặp được Thương Khiết, tôi có thể hỗ trợ chuyện này.

- Đương nhiên, chỉ cần anh gặp Thương Khiết, xin hãy hỗ trợ. Nếu như không gặp được Thương Khiết, vậy thì khi anh thành tựu Đại đế, hãy tuyên bố một tin tức, Thương Khiết sẽ tự động tìm đến anh.

Nguyên thần Hạo Thiên lập tức đáp.

Diệp Mặc đương nhiên biết Đại đế là phải đạt đến Tiên đế đỉnh phong, sau đó tiên nhân ngưỡng mộ đặt cho hắn một danh hào. Hắn cũng không nghĩ mình sẽ trở thành một Đại đế. Không phải là tu vi của hắn sẽ thua kém, mà Đại đế đều là Thiên Chủ của Thiên vực, hoặc là bá chủ một phương. Hắn không muốn như vậy.

- Ta vốn là Thiên chủ Nguyên Động Thiên, đại đế trên ba mươi ba Thiên vực cũng không ít, nhưng chỉ có ta cùng Long Hà, Táp Không, Huyết Đỉnh bốn người được tôn xưng làm tứ đại đế. Sau đó ta bởi vì trong một lần bị ba tên kia ám toán. Tuy rằng chạy thoát được một tia nguyên thần, nhưng cũng không cách nào xoay chuyển cục diện. Truyền thừa của ta trừ công pháp ra còn có vô số đỉnh cấp tài liệu luyện khí cùng tiên linh thảo. Về phần pháp bảo đã bị phá hủy hết, chỉ còn lại một Hạo Thiên Cổ. Ngoài ra cũng có mấy cái thượng phẩm tiên linh mạch cùng một cái cực phẩm tiên linh mạch...

- Cái gì? Ông còn có mấy cái tiên linh mạch?

Diệp Mặc không đợi Hạo Thiên đại đế nói hết, lập tức tinh thần tỉnh táo.

Truyền thừa mấy cái đó, hắn thật sự không thèm để ý. Nhưng tiên linh mạch thì khác, thứ này có thể dùng tu luyện. Với hắn mà nói, không có tiên mạch căn bản là không có cách nào thăng cấp. Tiếp tục dùng tiên tinh tu luyện thì Diệp Mặc không phải không nghĩ qua. Nhưng hắn cũng biết ngoại trừ cực phẩm tiên tinh thì thượng phẩm tiên tinh trở xuống đối với hắn thực sự là tiêu hao quá mức.

Nguyên thần Hạo thiên thấy Diệp Mặc cuối cùng cũng có một chút hứng thú, cũng cảm thấy cao hứng, đồng thời cũng có chút bất đắc dĩ. Truyền thừa của một đại đế như y, nếu đưa cho bất luận kẻ nào, cho dù là tiên đế thì cũng sẽ mừng rỡ không thôi. Thậm chí còn có thể kích động nói năng lộn xộn, biết ơn vô cùng. Ai biết được y gặp được tên quái thai như Diệp Mặc. Đối với truyền thừa của y đến nhìn cũng không thèm, liền đem bóp nát. Nếu y không có chuẩn bị, truyền thừa của y có lẽ tiêu rồi.

Thời điểm Diệp Mặc vừa mới bóp nát ngọc giản truyền thừa, y còn vô cùng phẫn nộ. Nhưng sau khi nhìn thấy gia sản của Diệp Mặc, y đã hoàn toàn hiểu. Dù truyền thừa của Hạo Thiên đại đế y nghịch thiên vô cùng, nhưng so sánh với tên Đại Ất Tiên nhỏ nhoi này, y liền trở thành một tên ăn mày.

Bất cứ đồ vật nào của người ta đem ra cũng có thể đè bẹp truyền thừa của đại đế như y.

Trên thực tế, Hạo Thiên đại đế nghĩ trân quý nhất của y không phải là tiên linh mạch, mà là truyền thừa công pháp cùng truyền thừa Đế đạo tinh. Ngoài ra còn có Hạo Thiên Cổ. Nếu như nói kém cỏi nhất trong đó thì phải là mấy cái tiên linh mạch. Nhưng y không tưởng tượng được đả động được Diệp Mặc lại là mấy cái tiên linh mạch bị coi là kém cỏi nhất. Sớm biết vậy, y liền thu thập tiên linh mạch nhiều hơn rồi đem truyền thừa, nói không chừng còn lừa được tiểu tử này làm đệ tử của mình.

- Không sai, đúng là có mấy cái thượng phẩm tiên linh mạch cùng một cái cực phẩm tiên linh mạch. Chỉ là linh mạch sẽ di động, ta cũng không biết qua nhiều năm như vậy, mấy tiên linh mạch kia còn có ở đó hay không.

Hạo Thiên đại đế có ý để Diệp Mặc đi tìm càng sớm càng tốt.

Diệp Mặc gật gật đầu, hắn cũng hiểu được ý của Hạo Thiên đại đế. Bất quá cho dù hắn muốn có tiên linh mạch, cũng sẽ không đặt mình vào nguy hiểm.

Thấy Diệp Mặc đảo mắt liền lãnh tĩnh trở lại, Hạo Thiên đại đế thầm than, tiểu tử này cũng không đơn giản nha, thảo nào được nhiều đồ vật nghịch thiên như vậy.

- Trân quý nhất là Đế đạo tinh, đó là thành tựu nhận thức Tiên đế cùng đạo niệm của ta. Nếu tiên tôn nhận được Đế đạo tinh của ta, thì sẽ có trên sáu phần cơ hội thành tựu tiên đế...

Nguyên thần Hạo Thiên một bên nói một bên quan sát Diệp Mặc, lại thấy biểu tình của Diệp Mặc nhạt bớt, hiển nhiên là do không có hứng thú đối với Đế đạo tinh này. Hạo Thiên càng không biết nói gì, tuy y dự định để Diệp Mặc đem Đế đạo tinh cho Thương Khiết cháu y, nhưng Diệp Mặc không có chút hứng thú nào thì cũng quá đả kích y rồi.

- Tôi đã biết, nói địa điểm đi, rảnh rỗi tôi liền đi xem sao.

Diệp Mặc gật gật đầu. Hắn đoán dù là biết được truyền thừa của Hạo Thiên đại đế thì cũng sẽ không lấy được một cách đơn giản.

- Tại Niệm sơn thuộc Nguyên Động Thiên. Hung hiểm của Niệm sơn khiến người bình thường không cách nào đi vào. Chờ tu vi cao lên, anh sẽ tự biết. Nguyên thần của ta sau khi tán đi sẽ hóa thành một tràng hạt. Anh mang theo tràng hạt của ta sẽ có thể tìm được nơi truyền thừa.

- Tôi đã biết.

Diệp Mặc nghe xong hứng thú liền giảm đi. Nguyên Động Thiên thuộc Thượng thiên vực, mà hắn thì lại đang ở Trung thiên vực. Chờ hắn tu vi đề cao còn phải về Hạ thiên vực tìm Lục Chính Quần tính sổ. Không biết năm nào tháng nào mới có thể đến được chỗ đó.

- Hỏi ông một việc, ông có biết Vị Phong Tiên đế thuộc Thanh Vi Thiên?

Diệp Mặc đối với truyền thừa của Hạo Thiên đại đế vốn không có nhiều hứng thú. Nhưng đối với chuyện tình bị ám toán ở Hỗn Độn Tinh Vực luôn khắc sau trong lòng.

Vị Phong Tiên đế đoạt nữ nhân của Vô Song Tiên đế, sau đó ám toán Vô Song Tiên đế. Vô Song Tiên đế trốn vào Hỗn Độn Tinh Vực, cuối cùng biến mất ở đó, còn để lại một Giác Hồn Vực. Kết quả Diệp Mặc hắn đi thử luyện ở đó thiếu chút nữa mất mạng, điều này làm hắn luôn nhớ kỹ.

- Người này thì ta đã nghe qua, là một hậu bối.

Nguyên thần Hạo Thiên đáp một tiếng.

- Hậu bối? Người ta bây giờ là Thiên Chủ của Thanh Vi Thiên.

Diệp Mặc có chút khinh bỉ tên Hạo Thiên đại đế này.

Nguyên thần Hạo Thiên thở dài một tiếng, một lúc lâu sau mới lên tiếng:

- Y là Thiên Chủ của Thanh Vi Thiên? Hồng Vũ tiên đế kia đi nơi nào rồi?

- Tôi làm sao biết?

Diệp Mặc đáp.

Nguyên thần Hạo Thiên lần thứ hai trầm mặc thật lâu:

- Tương lai anh thành tựu Tiên đế, phải cẩn thận Táp Không đại đế. Người này bị coi như tu vi kém cỏi nhất trong tứ đại đế. Trên thực tế tâm cơ y là sâu nhất, tu vi cũng là cao nhất. Nếu như tương lai anh đối địch cùng người này, không cần cùng y nói nhiều, trực tiếp động thủ hạ sát. Nếu không phải đối thủ, liền chạy thật xa, tuyệt đối không được cùng y đấu tâm cơ.

- Táp Không đại đế?

Diệp Mặc cau mày, hắn cảm giác cái tên này có chút quen thuộc.

- Ta không còn gì lưu luyến. Trước khi đi còn câu cuối cùng nhắc anh, dù anh đã là Tiên đế đỉnh phong cũng nhất định không được bại lộ Hỗn độn giới cùng Hỗn độn thụ. Bởi vì so với đại thần thông của Thánh Đế thì Tiên đế căn bản không là gì cả...

Nguyên thần của Hạo Thiên sau khi nói xong, quang ảnh liền tan rã, đảo mắt đã biến mất. Một viên châu lớn cỡ long nhãn liền xuất hiện trên tay Diệp Mặc, khí tức vô cùng kỳ lạ.

Diệp Mặc bỗng cả kinh. Hắn nhớ cái tên Táp Không đại đế. Lúc trước hắn ở trong Luân hồi đạo của Vấn Đạo các đã nghe thấy vị phu nhân lôi kéo hắn kia đã kêu qua cái tên Táp đế. Lúc đó Táp Không đại đế chính là phụ thân hắn.

Thấy Hạo Thiên đảo mắt đã biến thành một viên châu, Diệp Mặc mới nhớ tới mình còn nhiều chuyện chưa hỏi người này.

Trên tầng thứ bảy Vấn đạo các là cái gì? Còn có chỗ cư ngụ của Thánh Đế... Mấy vấn đề này một cái cũng chưa kịp hỏi thì Hạo Thiên đại đế đã biến mất.

Diệp Mặc lắc đầu, thu hồi hạt châu cùng đại cổ đã bị phá hủy, đồng thời lấy ra trận bàn thời gian.

Sau khi đem trận bàn thời gian bố trí tại Tiên tuyền, hắn lại đem toàn bộ hơn một ức tiên tinh lấy ra để chuẩn bị bế quan.

Diệp Mặc biết trong lúc này, hắn cần nắm chặt thời gian để nâng cao thực lực. Hạo Thiên đại đế nói đúng, bất luận đồ vật gì của hắn nếu bị lộ ra, chờ đợi hắn sẽ là kết cục chết không toàn thây.

Nếu muốn sống lâu thêm vài ngày, ngoài tu luyện cũng chỉ có tu luyện.

Tuy rằng hắn có sáu miếng Độ Ly Thiên Quả, nhưng Diệp Mặc cũng biết hắn vừa hấp thu lượng lớn tiên linh khí cùng lôi nguyên thăng cấp đến Đại Ất Tiên trung kỳ. Thời điểm này nếu không ổn định tu vi, trực tiếp sử dụng Độ Ly Thiên Quả thăng cấp không phải là lựa chọn tốt nhất.

Trận bàn thời gian điên cuồng vận chuyển, từng miếng thượng phẩm tiên tinh biến thành hư vô trong trận bàn thời gian, hơn nữa tiêu hao lại càng ngày càng lớn. Trong trận bàn thời gian, Diệp Mặc đã quên hết mọi thứ, chỉ biết điên cuồng hấp thu tiên linh khí trên Tiên tuyền.

...

Phong Cương tiên thành.

Mặc dù là tiên thành lớn nhất Việt Hành Thiên nhưng tại mười một hạ thiên vực, Phong Cương tiên thành cũng không phải đặc biệt xuất chúng.

Nhưng hôm nay, xung quanh Phong Cương tiên thành ánh mây phiêu phiêu, tiên nhạc xướng minh, vô số tiên hạc cùng tiên thú, phi hành tiên khí lượn quanh Phong Cương tiên thành.

Phong Cương tiên thành vốn náo nhiệt nay càng náo nhiệt hơn, tiên nhân trên đường đều mang thần thái vui sướng.

Bởi vì hôm nay là ngày chúc mừng Lục Chính Quần - Thiên Chủ Việt Hành Thiên thăng cấp Vị Tiên. Lục Chính Quần nửa năm trước đã thăng cấp Tiên Vương, do xử sự công chính, làm bất cứ việc gì cũng quang minh chính đại, nên y được gọi là Tiên Vương Quân Tử.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.