- Đúng, so với hai đại đế
quốc, nội tình Bách tộc chúng ta vẫn quá yếu. Rất nhiều chủng tộc đều bị
ngăn cách. Ngay cả đường cho đúng là đường cũng không có. Thậm chí cũng
không có đường. Ngay cả bay trên trời cũng nguy hiểm... Kế tiếp, điều
chúng ta cần phải làm là biến toàn bộ Bách tộc thành một mạng lưới bốn
phía đều thông suốt, khiến tất cả chủng tộc đều có thể nối liền với
nhau. Hơn nữa, mạng lưới phải chế tạo đặc biệt kiên cố. Bởi vậy, các
tuyệt địa cũng là trọng điểm để chúng ta cải tạo.
Hiện tại đã cách trận đại thắng kia ba ngày. Trong ba ngày này, Vu Nhai
không hề chợp mắt. Hắn phải xử lý quá nhiều chuyện. Đầu tiên chính là
muốn là lễ truy điệu tiếc thương cho các binh sĩ đã mất, bao gồm cả mấy
vị Thần Tướng đã chết. Sau đó, còn phải quét sạch dân Cổ Duệ đang ở
trong Bách Tộc Loạn Địa. Tiếp sau đó, phải củng cố lại phương diện đường
biên giới.
Chỗ nào có thể thiết lập đường phòng ngự và pháo đài, phải có nhận thức mới một cách toàn bộ.
Trước đây Bách Tộc Loạn Địa đều hỗn loạn, căn bản cũng không có cảm giác
của một quốc gia. Cho tới bây giờ cũng không có. Bởi vì mình xuất hiện,
tuy rằng khiến cho bọn họ đoàn kết lại, nhưng thời gian lâu dài tất
nhiên sẽ lại biến thành năm bè bảy mảng.
Bởi vậy, Vu Nhai phải mau chóng biến mâm cát rời rạc này trở thành một
khối nham thạch vững chắc. Nhất định phải làm thật nhanh. Chiến tranh
lan tràn khiến hắn làm chuyện gì cũng phải đi đường tắt. Đây mới chỉ là
một phần. Ba ngày nay, hắn cơ bản đều đang suy nghĩ phải thế nào để liên
kết toàn bộ Bách Tộc Loạn Địa. Cuối cùng hắn chỉ có thể nghĩ tới
"Đường". Chỉ cần có "Đường" thì có thể làm cho các tộc liên thông với
nhau.
- Tuyệt địa cũng có thể thành pháo đài cho chúng ta chiến đấu. Bởi vậy,
tất cả thành trì mới xây đều phải lấy tuyệt địa làm bối cảnh, cũng chính
là thành lập ở bên cạnh tuyệt địa...
Vu Nhai nói tiếp.
Đúng vây, hắn xác định ra kế hoạch trước. Hắn muốn tìm hiểu rõ ràng mỗi
tuyệt địa trong toàn bộ Bách tộc, sau đó ở ở ngoài bên cạnh thậm chí là
bên trong, thành lập mỗi thành thị, khiến Bách Tộc Loạn Địa xuất hiện
từng thành trì tự nhiên. Mỗi một thành thị đều sẽ có một tuyệt địa cường
đại che chở. Sau đó, lại lấy những tuyệt địa kia làm trụ cột, nối liền
toàn bộ Bách tộc. Tuyệt địa là nguy hiểm, nhưng Vu Nhai lại muốn biến nó
thành tồn tại có thể lợi dụng được.
Trước đây, Bách Tộc Loạn Địa sở dĩ loạn như vậy, sở dĩ tuyệt địa không
ai đi khai phá, không phải bởi vì không thể khai phá, mà là do không có
một chủng tộc nào nguyện ý bỏ công sức đi khai phá. Người bình thường
căn bản không đi. Muốn khai phá nhất định phải là cường giả.
Tuyệt địa là nơi nguy hiểm, có khả năng chết bất cứ lúc nào. Khai phá
nơi thế này còn không bằng chém giết lãnh địa của chủng tộc gần đó. Phát
động một cuộc chiến nhỏ sẽ an toàn hơn. Nhưng bây giờ Bách tộc đã hợp
lại, trên phương diện lực lượng đã trở nên cường đại, không còn là từng
chủng tộc nhỏ nữa. Hiện tại bọn họ có thể khai phá và nghiên cứu tuyệt
địa. Đương nhiên, không phải nói san bằng tuyệt địa, mà giống như lời Vu
Nhai nói, xây dựng thành thị ở bên cạnh tuyệt địa thậm chí là bên trong
tuyệt địa... Chính là tùy theo địa hình. Mỗi tuyệt địa cũng không giống
nhau.
Như vậy, tuyệt địa không chỉ có thể trở thành thành trì thiên nhiên, còn
có thể trở thành nơi rèn luyện cho thanh niên. Nói chung, thời gian tới
chính là chỉnh đốn, tập hợp và khai phá toàn bộ Bách Tộc Loạn Địa khiến
Bách Tộc Loạn Địa thật sự giống như một quốc gia.
Về phần các chuyện rắc rối khác, Vu Nhai không để ý đến.
Hiện tại phần lớn mọi người đều đang bận rộn với các chuyện như chỉnh
hợp quân đội, rèn vũ khí, trấn an các tộc và gia đình, thu thập tin tức
của đại lục khác... vân vân. Nếu như việc gì cũng để Vu Nhai tới trông
nom, hắn sẽ xong đời.
Lúc đó, các chức quan liên minh bách tộc được bổ nhiệm sẽ trình lên báo
cáo hang ngày. Đương nhiên, những thứ này cũng cần Vu Nhai đại đế phê
chuẩn.
Hiện tại Vu Nhai mới biết được làm đại đế phiền phức tới mức nào. Thật
may, hắn vốn có rất nhiều Binh Linh. Những chuyện không hiểu hoặc phiền
phức, hắn đều có thể tìm bọn họ, thương lượng thậm chí trực tiếp giao
cho bọn họ xử lý. Vu Nhai vẫn cần có nhiều thời gian hơn để tu luyện...
May là thế giới này vũ lực vi tôn. Vũ lực đủ mạnh mẽ, phía dưới muốn
động chút tâm tư, cũng phải suy nghĩ một chút. Có một số việc hắn có thể
yên tâm giao xuống.
- Vu Nhai, hẳn là đã mệt chết đi. Ta nấu canh cho ngươi.
Đêm đã khuya, Vu Nhai đứng ở trên cứ điểm Thần Vu "tuyến phòng ngự thứ
nhất của Nguyên Bách tộc". Ban đêm gió cũng không quá lớn. Phía sau vẫn
cảm giác được có tiếng hô lớn truyền đến. Vu Nhai cảm nhận được hơi
nóng. Hắn không khách khí nhận canh từ trong tay Thủy Tinh, uống từng
ngụm, hại Thủy Tinh trừng mắt với hắn. Gia hỏa này thật sự luôn đạp hỏng
chuyện. Hoàn toàn cũng không biết hưởng thụ món ăn ngon do mình nấu.
- Thế nào? Hướng này là hướng đế quốc Ma Pháp đúng không? Muốn đi cứu Nguyệt Lâm Sa sao?
Thủy Tinh đột nhiên hỏi.
- Cứu thì nhất định phải đi cứu. Ta đã từng hứa. Tuy rằng ta còn không
biết nàng có còn sống hay không, nhưng lời hứa chính là lời hứa. Chí ít
sống phải thấy người, chết phải thấy thi thể. Nhưng bây giờ vẫn chưa
phải lúc. Phải chờ tới thời điểm Bách tộc ổn định một chút mới được.
Ba ngày qua, Vu Nhai mới biết đế quốc Ma Pháp đang đại loạn. Ma Pháp Đại
Đế đột nhiên băng hà. Nguyệt Lâm Sa cũng mất tích tròn nửa năm.
Trước kia vì cứu Tiểu Mỹ, Vu Nhai đã hứa với Nguyệt Lâm Sa, tương lai
bất kể nàng gặp phải nguy hiểm gì, hắn cũng sẽ liều mạng đi cứu nàng.
Hiện tại hình như đúng là thời điểm hắn phải thực hiện lời hứa đó. Lời
đã hứa trước đó, căn bản phải thực hiện.
Nhưng hắn không nghĩ tới đại lục rối loạn, thời điểm thực hiện lời hứa tới nhanh như vậy, gấp rút như vậy.
- Vậy ngươi chuẩn bị lúc nào sẽ ra ngoài, tính dẫn theo người nào cùng đi?
Ánh mắt Thủy Tinh sáng ngời nhìn hắn.
- Đương nhiên không có khả năng dẫn nàng theo được. Với tình hình đế
quốc Ma Pháp hiện tại, nàng xinh đẹp như vậy, quả thật quá nguy hiểm. Ta
xem ta vẫn nên dẫn theo... Được rồi, chuyện này vẫn cần bàn bạc kỹ hơn.
Dù sao ta cũng không có khả năng lập tức xuất phát.
Vu Nhai nói được nửa câu đầu, liền thấy được ánh mắt Thủy Tinh không hề chớp nhìn chằm chằm vào hắn. Đó là Lưu Tinh Đồng đấy!
Thật sự bị nhìn, hắn cảm thấy có chút khó chịu. Rốt cuộc hắn vẫn tạm
thời kéo dài thời gian. Quả thực, đế quốc Ma Pháp loạn như vậy, bất kỳ
ai cũng không dám bảo đảm có thể có nguy hiểm gì hay không. Đặc biệt
trong tình huống còn phải đi cứu Nguyệt Lâm Sa. Nếu làm không tốt chính
là long đàm hổ huyệt. Hắn sao dám tùy tiện để Thủy Tinh đi mạo hiểm. Tuy
rằng thực lực của nàng đã đạt được Thánh Binh Sư cửu đoạn, nhưng bây
giờ Thần cấp cũng rất dễ chết.
- Được rồi, ta cũng sẽ không cưỡng cầu đi chung với ngươi. Ta không phải
là nữ nhân không hiểu chuyện như vậy. Chỉ có điều, ta nhất định có thể
giúp được ngươi.