Truyền Thuyết Yêu Nghiệt

Chương 38: Giương đông kích tây




- Vâng, Lam Sương thần vương.

Trên mặt các Thần Tướng Cổ Duệ chợt lộ vẻ kinh ngạc, vui mừng. Ngay cả bọn họ cũng không nghĩ tới, Lam Sương thần vương lại bất ngờ xuất hiện ở nơi này. Trận chiến này bọn họ đã thắng chắc.

Không đúng, thắng chắc sao? Nhưng Vu Nhai chính là một kẻ trâu bò đã ngăn cản được bảy kiếm Kinh Thiên.

Nếu như không phải Vu Nhai xuất hiện ở nơi này, Lam Sương thần vương không có khả năng xuất hiện. Dù sao chiến trận chính của hắn vẫn là ở bên phía Phá Thần Tuyến. Hắn len lén tới đây, một khi tin tức xuất hiện, nhất định sẽ giống như gió đưa tới Phá Thần Tuyến. Sau đó, đế quốc Huyền Binh sẽ lập tức đưa ra phản ứng. Làm không tốt hắn vừa rời đi như thế, bên kia sẽ thất thủ. Trên chiến trường, Thần Vương có tác dụng vô cùng lớn.

- Lam Sương thần vương...

Chiến trường phía dưới không để ý xem phía trên xảy ra chuyện gì. Nhưng Ngọc Vấn Hiền sẽ để ý tới. Thoáng cái hắn lại không nghĩ tới chuyện nghỉ ngơi nữa, mà trở nên khẩn trương. Không ngờ dân Cổ Duệ còn che giấu một cường giả cấp Thần Vương. Vu Nhai ngăn cản được sao? Theo lời đồn, Vu Thuấn còn có thể phụ thể ở trên người hắn? Còn có cao thủ Thần Vương thần bí kia. Người đó sẽ xuất hiện vào lúc này chứ?

- Lam Sương thần vương?

Vu Nhai bình tĩnh hỏi.

- Đúng vậy. Hiện tại, ta cho ngươi một cơ hội, đầu nhập vào Thần Duệ tộc ta!

Giọng nói của Lam Sương thần vương đầy cao ngạo lạnh lung. Hắn liếc mắt một cái đã nhìn thấu thực lực Vu Nhai, Thánh Binh Sư đỉnh phong. Đồng thời, người khác không biết chuyện của Vu Thuấn và hoàng hậu, nhưng bọn họ đám cao tầng của Cổ Duệ lại biết rõ rang. Qua nửa năm, tàn hồn của Vu Thuấn và hoàng hậu như thế nào rất khó nói. Bọn họ đều hiểu rất rõ, tàn hồn không có khả năng tồn tại vĩnh viễn trong thiên địa này. Bằng không, bọn họ đã bảo tồn linh hồn Thần Hoàng cấp của các triều đại lại, sau đó để cho bọn họ lần lượt tới phụ thể, ngươi còn có thể làm được gì?

- Chỉ có một mình Thần Vương ngươi thôi sao?

Vu Nhai không để ý đến cái mà Lam Sương thần vương gọi là cơ hội. Hắn đã quen với sự cao ngạo của dân Cổ Duệ, trực tiếp hỏi.

- Thế nào, không đủ sao?

- Thật sự chỉ có một thôi sao? Vậy cũng thật đáng tiếc. Ngươi chạy trốn, ta nghĩ trận này chắc thắng! Các Thần trưởng lão, lên sân đi.

Ban đầu Vu Nhai nói rất khẽ, nhưng về sau lại trở thành quát khẽ. Hắn tiện tay vung lên. Mười sáu thân ảnh xuất hiện ở phía sau. Đó chính là mười sáu vị trưởng lão Thần cấp của Bách tộc:

- Cấp Thần Tướng nghe lệnh, giết bọn họ. Có thể giết người nào hay người đó.

- Giết!

Các Thần trưởng lão đã sớm thông qua Binh Linh của tiểu thế giới Binh Linh nơi bọn họ đang ẩn nấp, biết được tình hình bên ngoài. Bọn họ đã sớm chuẩn bị tinh thần chiến đấu. Nửa năm qua bọn họ nhẫn nhịn thật sự quá cực khổ. Hiện tại bọn họ cần phát tiết. Hiện tại bọn họ muốn giết người.

- Cái gì, làm sao có thể?

Dân Cổ Duệ từ trên xuống dưới đều sợ ngây người trước hành động của Vu Nhai.

Chuyện gì xảy ra vậy? Vì sao mười sáu Thần cấp đột nhiên xuất hiện. Sao Vu Nhai làm được như vậy?

Nhưng ai để ý tới vấn đề của bọn họ. Hiện tại các thần trưởng lão đã không chờ đợi được nữa, bắt đầu động thủ.

- Ha ha, Vu Nhai tạo ra kỳ tích, đại biểu Vu Nhai thắng lợi. Chúng ta sẽ thắng.

Ngọc Vấn Hiền luôn nho nhã hiền tại lại cười như điên.

- Chúng ta thắng!

Các cao thủ trong chiến trường phía dưới đều nhìn thấy cảnh tượng này. Mỗi người đều kích động rít gào. Hiện tại mặc dù các ngươi có Thần Vương thì thế nào. Thần Tướng chúng ta có thể hại chết các ngươi. Chúng ta còn có Vu Nhai đại đế vĩ đại.

- Chỉ bằng những Thần Tướng yếu tới mức đáng thương như các ngươi sao?

Lam Sương thần vương biến sắc, bộ dạng rất khó nhìn. Nhưng hắn không thể để Vu Nhai nói hắn bỏ chạy. Phía đối phương tuy rằng có nhiều Thần Tướng, nhưng muốn đối phó với hắn như Thần Vương vẫn còn kém xa. Phía bên hắn còn có tám gã Thần Tướng!

- Đan cha, còn có Độc Cô tiền bối, chúng ta lên thôi. Thử xem Thần Vương có gì đặc biệt hơn người.

- Ha ha, được!

Cao thủ Độc Cô gia và Đan Đạo Hùng đồng thời cười to. Ba người cứ như vậy xông về phía Lam Sương thần vương. Vu Nhai tin chắc, chỉ cần phối hợp tốt, ba người bọn họ cũng đủ ngăn chặn một Thần Vương. Đặc biệt hắn còn có thánh đạo thời gian, sát trận và phù văn trận.

Lực chiến đấu của Vu Nhai lại là Thần Tướng đỉnh cấp. Đan Đạo Hùng cũng gần đỉnh phong. Độc Cô gia tiền bối yếu hơn một chút nhưng lực công kích rất mạnh.

- Không biết tự lượng sức mình!

Lam Sương thần vương giận dữ. Gia hỏa Vu Nhai này cũng dám coi thường hắn.

Ba người bọn họ ngăn chặn Lam Sương thần vương. Các Thần Tướng khác lại đối phó với tám gã Thần Tướng Cổ Duệ rất thoải mái. Giờ phút này Vu Nhai mới thật sự tuyên bố với toàn bộ đại lục về thiên phú nghịch thiên của hắn. Hắn không còn là một tên tiểu tử âm hiểm chỉ biết dung tới âm mưu quỷ kế. Một trận chiến này, hắn nhất định sẽ dương danh. Tuy rằng một trận chiến này cũng không quá oanh oanh liệt liệt. Tuy rằng một trận chiến này hắn còn phải liên thủ với người khác, nhưng với tuổi của hắn cùng tốc độ trưởng thành chỉ có thể khiến người ta thán phục. Hắn không bị ai phụ thể.

Hắn không ngờ đã miễn cưỡng đạt đến mức có thể giao đấu cùng Thần Vương.

Sau đó, ba người bọn họ thật sự kéo Lam Sương thần vương lại. Phía bên kia, gần hai mươi vị Thần Tướng Bách tộc bao vây tấn công tám gã Thần Tướng Cổ Duệ, căn bản không có bất kỳ điều gì phải lo ngại. Mỗi vài giây trôi qua, lại có một Thần Tướng Cổ Duệ bị giết chết. Chỉ cần dùng độc dược...

- Lui lại!

Lam Thương Tử rốt cuộc vẫn là nặn ra hai chữ này. Bởi vì hắn không thể đánh tiếp nữa. Nếu đánh tiếp nữa, Thần Tướng bọn họ sẽ tổn thất nghiêm trọng hơn. Bọn họ đã tổn thất tới mức không chịu nổi. Còn tổn thất nữa, hai đại đế quốc đều sẽ sụp đổ. Lam Sương thần vương vẫn là từ phía Phá Thần Tuyến tạm thời qua giúp một tay, rất nhanh sẽ trở về, sao có thể kéo dài?

Hắn nhìn chằm chằm vào nam nhân phía trên kia. Không ngờ trong thời gian ngắn ngủi, gia hỏa đó đã có thể chiến đấu cùng Thần Vương. Lam Thương Tử đột nhiên có một cảm giác bi thương bất lực.

- Lui lại!

Lam Sương thần vương cũng chỉ có thể cắn răng thốt ra. Sự cao ngạo vừa rồi cũng biến mất. Thậm chí hắn còn nghĩ đến lời Vu Nhai đã nói, chính là để cho hắn trốn. Hắn lại thật sự muốn chạy trốn. Thật là chịu không nổi. Nhưng đại cục vẫn quan trọng hơn!

- Giết!

Chiến binh Bách tộc hoàn toàn bạo phát, điên cuồng truy sát. Thí Thần Quân giống như năm con rồng dài màu đen cùng hung hăng lao vào. Mãi đến khi Ngọc Vấn Hiền hạ lệnh lui binh mới thôi. Liên minh bách tộc đại thắng. Toàn lãnh địa Bách Tộc Loạn Địa thật sự rơi vào trong tay Bách tộc. Đuổi theo dân Cổ Duệ, tất cả đều giống như một giấc mộng. Nhưng giẫm dưới chân là thi thể Cổ Duệ lại chứng minh thời khắc này là thật.

- A...

Toàn binh sĩ Bách tộc đều hét lên, biểu thị sự kích động của chính mình!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.