Minh bà bà khẽ nhíu mày nói.
- Không. Kiếm đạo của hắn đang tiến bộ. Hắn muốn ở chỗ này khiến kiếm đạo thành thần.
Đan Đạo Hùng không hổ danh là hội trưởng nghiệp đoàn võ học. Vừa liếc mắt đã nhìn thấu suy nghĩ của Vu Nhai.
- Hơn nữa, sau ba loại kiếm ý khủng bố của Vu Nhai, còn có hai loại kiếm
ý khủng bố khác đồng thời bạo phát. Chúng đang dung hợp vào trong ba
loại kiếm ý khủng khiếp kia. Vu Nhai tìm được ở đâu ra nhiều kiếm ý
khủng khiếp như vậy chứ?
- Đúng vậy. Ta cũng cảm giác được, trong ba loại kiếm ý khủng khiếp của
hắn vốn có một loại là kiếm ý của Kinh Thiên Nhất Kiếm, có một loại là
bản thân kiếm ý của thanh thần kiếm hiện đang ở trong tay hắn. Còn có
một loại khác, không biết từ đâu tới. Hai loại kiếm ý mới gia nhập, có
một loại chính là khí tức của sát trận này. Chắc hẳn là có liên quan đến
sát trận này. Một loại khác ta cũng có cảm giác tương tự. Nhưng không
biết đã gặp qua ở đâu.
Lâm Mộc Phong cũng cúi đầu nói. Hắn không biết, một loại kiếm ý khác gần
dung hợp vào chính là kiếm ý Đoạn Thiên, thế giới Lữ Giả, cũng chính là
kiếm ý Đoạn Thiên thần kiếm trong Đoạn Thiên Nguyên Giới. Hắn ở trong
thế giới Lữ Giả nhiều năm, có chút cảm giác quen thuộc cũng là bình
thường.
Đúng vậy, hiện tại Vu Nhai à muốn dung hợp kiếm ý Lục Thiên và kiếm ý Đoạn Thiên vào trong kiếm đạo của hắn.
Sở dĩ sẽ dung hợp sau, bởi vì vào lúc này Thôn Thiên Kiếm Linh đột ngột
thông báo với hắn, nàng đã hoàn toàn cắn nuốt và dung hợp với phần kiếm
gẫy của Lục Thiên Thần Kiếm. Khi Vu Nhai mới vào sát trận, Thôn Thiên
Kiếm Linh nói với Vu Nhai, muốn nhận được thanh kiếm gãy Lục Thiên trong
Lục Thiên Nguyên Giới. Sau đó giống như mảnh vụn của Đoạn Thiên thần
kiếm, Thôn Thiên Kiếm Linh sẽ trực tiếp cắn nuốt.
Lúc trước, khi cắn nuốt Đoạn Thiên thần kiếm, nàng có thể có kiếm kỹ của
Đoạn Thiên thần kiếm. Lần này cũng có thể có kiếm kỹ của Lục Thiên Thần
Kiếm. Sau khi cắn nuốt, trên Thôn Thiên Kiếm cũng mang theo kiếm ý của
hai thanh thần kiếm nghịch thiên. Vu Nhai cũng sẽ dung hợp hai kiếm ý
này.
Không phải trước đó không thể dung hợp, mà là Thôn Thiên Kiếm Linh cần có thời gian để cắn nuốt Lục Thiên Thần Kiếm.
Không ngờ Thôn Thiên Kiếm có thể lợi dụng thuộc tính cắn nuốt của nàng
để cắn nuốt thanh thần kiếm có tên là "Thiên". Có thể nói, Thôn Thiên
Kiếm đang từng bước tiến bộ, vượt qua tất cả các thần kiếm. Hình như
nàng cũng đang bày tỏ, nàng có thể vượt qua tất cả thần kiếm, trở thành
thanh kiếm cường đại nhất trong đại lục Thần Huyền. Dường như cũng đang
thể hiện Huyền Binh Điển có thể cường đại hơn so với bất kỳ Thần Chi
Nguyên Giới nào khác.
Đúng vậy, Vu Nhai chỉ yy nho nhỏ, không suy nghĩ quá nhiều.
Đối với kiếm đạo, nửa năm qua Vu Nhai cũng không tu luyện. Nhưng ở trên
phương diện kiếm đạo, trước đó hắn cũng đã rất cường đại. Sau khi hóa
thân thành Vu Thuấn chiến đấu cũng ảnh hưởng đến hắn, khiến hắn phát
triển một cách toàn diện. Trong lúc vô tình, kiếm đạo cũng dần tiến bộ.
Chủ yếu nhất, trước đó hắn đã tự mình thể nghiệm bảy lần Kinh Thiên Nhất Kiếm.
Thật ra kiếm đạo của hắn đã sớm có thể thành thần, chỉ là vẫn không để ý
tới mà thôi. Hiện tại, nếu Thôn Thiên Kiếm đã cắn nuốt và dung hợp hoàn
tất, vậy vừa đúng lúc khiến kiếm đạo thành thần. . .
- Ý cảnh cây bông sao?
Đan Đạo Hùng nhìn chằm chằm vào Vu Nhai, đột nhiên lại mở miệng nói.
Khí tức kiếm trên người Vu Nhai càng lúc càng nồng đậm hơn. Kiếm đạo
cũng theo đó bạo phát ra. Toàn thân hắn dường như biến thành người âm
dương, lúc chính lúc tà. Trong lúc then chốt, kiếm ý thái cực lại liên
tục phát huy tác dụng. Đan Đạo Hùng nghiên cứu "Quyền bông vải" đã lâu,
liếc mắt một liền nhận ra. Chỉ có điều bây giờ hắn mới biết, "ý cảnh
Quyền bông vải" không ngờ còn lợi hại hơn nhiều so với sự tưởng tượng
của hắn.
- Tiểu tử này rốt cuộc có lai lịch thế nào? Nhanh phá sát trận này, chúng ta ra ngoài.
Mặc dù ở tuyệt địa nhỏ do Vu Nhai chế tạo ra trong sát trận rừng đá, ba
gã Thần Tướng Cổ Duệ vẫn có thể cảm giác được khí tức kiếm đạo của Vu
Nhai. Bọn họ biết, sợ rằng bây giờ là cơ hội duy nhất của bọn họ. Nhân
cơ hội kiếm đạo của Vu Nhai thành thần, giết hắn.
Ầm. . .
Cuối cùng, sát trận do Vu Nhai tạo ra vẫn bị phá hủy. Không có cách nào,
thực lực Vu Nhai còn chưa đủ cường đại. Hơn nữa hắn không đi chủ trì
sát trận, loại sát trận đơn giản này mới có thể dễ dàng bị phá hủy. Sau
khi sát trận bị phá hủy, ba gã Thần Tướng Cổ Duệ trực tiếp nhào qua.
Đương nhiên, đám người Đan Đạo Hùng cũng chuẩn bị phải ra sân. Nhưng đúng vào lúc này, bọn họ lại dừng lại. . .
Bởi vì Vu Nhai trong lúc vô thanh vô tức đã dung hợp hai đạo kiếm ý, vô
thanh vô tức kiếm đạo đã thành thần. Ngay sau đó, bắt đầu lại có khí
tức. Một kiếm ý khủng bố trùng thiên, càng lúc càng cường đại, càng cao.
Không ngờ tiến gần tới Thần Vương. Đúng vậy, Vu Nhai mới sơ ngộ kiếm
đạo thần, đã trực tiếp vượt qua thời kỳ lắng đọng, trực tiếp đạt tới
cảnh giới tương đương với sát đạo thần và đao đạo thần.
Không có cách nào, ở trên phương diện kiếm đạo, khởi điểm của hắn thật sự rất cao, người thường không thể hiểu được.
- Đã quá muộn. Các ngươi thử sát trận dung hợp của ta một lần xem sao. Phù văn trận và kiếm trận kiếm đạo thần.
Vu Nhai không tiếp tục dẫn động sát trận rừng đá, mà trực tiếp đưa hai
trăm thanh kiếm ra ngoài, bao vây ba gã Thần Tướng Cổ Duệ, sau đó dần
dần thít chặt lại. . .
- A a a. . .
Tiếng kêu thảm thiết điên cuồng vang lên ở ben trong sát trận. Chỉ cần ba gã Thần Tướng sống lại sẽ lại bị giết chết.
Vu Nhai không có lực lượng tinh thần cường đại để giết chết ý thức cấp
Thần Tướng, cũng không có huyền khí cường đại áp chế thần lực bản mạng
cấp Thần Tướng. Bỏ qua các loại đạo, hắn chỉ có Thánh Binh Sư đỉnh
phong. Bởi vậy hắn sử dụng kiếm trận, sát trận và phù văn trận.
Hắc, giết tới khi bọn họ không thể sống lại mới thôi.
Ầm. . .
Cuối cùng, Kim Liệt Thần Tướng với năng lực phục sinh rất rác rưởi đã
không có cách nào lại sống lại được nữa, trực tiếp bị giết chết. Sau đó
là Liệt Phong Thần Tướng. Cuối cùng mới là Dung Diễm Thần Tướng có thuật
dục hỏa trùng sinh. Qua hai phút, ba gã Thần Tướng Cổ Duệ mới giết
chết!
Đúng vậy, Vu Nhai một thân một mình, dưới tình huống không lợi dụng sát trận rừng đá đã giết chết ba gã Thần Tướng!
Đến lúc này, Vu Nhai mới ngừng lại được. Sắc mặt hắn tái nhợt có phần
khó coi, lại hợp với bộ dạng dã nhân của hắn. Trong mắt hắn lộ vẻ mệt
mỏi, cười khổ lắc đầu:
- Kiếm trận này cường đại thì cường đại, chỉ có điều tiêu hao cũng quá lớn. Không thể thường xuyên sử dụng.
- Ta nhổ vào. Tiểu tử ngươi phải biết đủ chứ? Ngươi muốn giả vờ trước mặt lão tử sao?
Không biết Đan Đạo Hùng từ đâu xông ra, trực tiếp mắng lớn. Con mẹ nó,
tâm tình thật đúng là phức tạp. Vừa rồi còn vui mừng vì tiểu tử này
cường đại, hiện tại lại phiền não vì hắn vượt qua mình. Đồng thời, còn
nghĩ tới những thiên tài sinh cùng thời đại với Vu Nhai.