Editor: Nguyetmai
Lúc thời gian đếm ngược kết thúc, Hàn Sâm và Song Đao Bá Thiên Hạ cùng tiến vào chiến trường, Song Đao Bá Thiên Hạ liếm môi, mắt nhìn chằm chằm Hàn Sâm, thầm cười nhạt: "Nếu ngay cả một tay mơ mà mình cũng không đánh thắng được thì coi như đã uổng công luyện song đao Phi Thiên Bá Tuyệt Lưu rồi."
Hai tay Song Đao Bá Thiên Hạ đều cầm một thanh loan đao, tay phải cầm thẳng, tay trái cầm ngược, đây là cách cầm đao đặc biệt của song đao Phi Thiên Bá Tuyệt Lưu, kỹ xảo cũng hoàn toàn khác các loại song đao bình thường, một thuận một ngược, tư thế ngang ngược quỷ dị làm người ta khó đề phòng.
Không nói hai lời, Song Đao Bá Thiên Hạ trực tiếp vọt về phía Hàn Sâm, tốc độ nhanh như sấm.
Hàn Sâm hơi tò mò nhìn Song Đao Bá Thiên Hạ, cách hắn ta cầm đao có chút kỳ lạ, đây là lần đầu tiên Hàn Sâm thấy có người cầm đao như vậy.
Hàn Sâm không biết kỹ xảo này nên đương nhiên không thể cầm đao như hắn ta được, hắn vẫn chỉ dùng thủ pháp bình thường nắm loan đao, về thuật song đao thì Hàn Sâm cũng rất thông thạo, hắn tự học loại thuật song đao rối loạn từ chỗ bộ xương kia nên sẽ chẳng thua kém bất kỳ đao pháp cấp S nào.
Nhưng Hàn Sâm không chiến đấu để giành thắng lợi, hắn chỉ muốn mở mang kiến thức bằng cách dùng các phong cách khác nhau để nâng cao trình độ Sâm La Vạn Tượng của mình.
Nên Hàn Sâm ra tay cũng không nguy hiểm đến tính mạng, hắn chỉ muốn thấy kỹ xảo đao pháp và cách dùng lực, vân vân của đối phương nhiều hơn một chút.
Đao pháp của Song Đao Bá Thiên Hạ vừa nhanh lại vừa ác, một thuận một ngược đan xen nhiều lần, làm người ta khó lòng phòng bị, rất nhanh đã đẩy Hàn Sâm vào thế tràn ngập nguy cơ.
Hàn Sâm không những không sợ hãi mà còn lấy đó làm mừng, tố chất cơ thể của đối phương không mạnh hơn hắn nhiều lắm, chắc khoảng hai mươi lăm điểm hoặc hơn, mạnh hơn hắn nhưng sức mạnh có hạn, song, đao pháp này lại rất đáng sợ, đây chính là đối thủ mà Hàn Sâm hy vọng được gặp nhất.
Nếu tố chất cơ thể đối thủ quá mạnh mẽ, như người tiến hóa ba bốn mươi điểm chẳng hạn thì Hàn Sâm lại thua quá nhanh, những thứ có thể học được không nhiều, hơn nữa cũng khó ép ra sức mạnh thật sự của họ.
Như Song Đao Bá Thiên Hạ là tốt nhất, tố chất cơ thể mạnh hơn Hàn Sâm một chút, đao pháp lại cực kỳ lợi hại, đúng là đối thủ Hàn Sâm thích nhất.
Hàn Sâm lên trăm phần trăm tinh thần, lấy đao pháp Khô Lâu của mình đối chiến với Song Đao Bá Thiên Hạ, tuy Song Đao Bá Thiên Hạ chiếm ưu thế chủ động nhưng vẫn không thể thật sự gây ra vết thương trí mạng cho Hàn Sâm.
Song Đao Bá Thiên Hạ càng đánh càng giật mình, tố chất cơ thể của Lính Quèn Trên Chiến Hạm này rõ ràng là không bằng hắn, đao pháp không quá chặt chẽ, nhưng cũng rất kỳ quái, còn kỳ lạ hơn thuật song đao Phi Thiên Bá Tuyệt Lưu của hắn ta.
Mỗi một đao của đối phương, thậm chí là mỗi một nơi di chuyển đều cản mặt đao khiến Song Đao Bá Thiên Hạ rất khó chịu, mỗi khi lực cũ cạn kiệt lực mới chưa sinh ra lại làm Song Đao Bá Thiên Hạ thấy ứng phó không được trôi chảy lắm.
Đúng, là không trôi chảy, mọi cử động của đối thủ đều làm Song Đao Bá Thiên Hạ thấy khó chịu và bực bội, cảm giác có lực mà không dùng được.
Rõ ràng là sức mạnh mạnh hơn đối phương, đao pháp cũng tinh tế hơn đối phương, nhưng hắn ta lại không thể làm đối thủ bị thương, tuy thoạt nhìn là chiếm thế chủ động nhưng trên thực tế thì hắn ta cũng rất khó chịu.
"Đây là đao pháp quỷ gì vậy?" Bây giờ Song Đao Bá Thiên Hạ đã không cho rằng Hàn Sâm chọn song đao là vì muốn giễu cợt hắn, mà coi Hàn Sâm như một cao thủ dùng đao thật sự.
Mà đây mới chỉ là bắt đầu, Song Đao Bá Thiên Hạ càng đánh càng kinh ngạc, tố chất cơ thể của đối phương không bằng hắn ta, sức mạnh và tốc độ cũng kém hơn chút, nhưng đao pháp quả thật là hết sức quỷ dị, có bộ dạng càng đánh càng hăng, bất luận như thế nào thì Song Đao Bá Thiên Hạ cũng khó mà thật sự đánh bại được hắn.
"Không thể tiếp tục nữa, nếu không thì thật sự phải thua, không ngờ người trong khu Giác Đấu Sĩ đều mạnh như vậy, người bốn trận thắng nghìn trận thua mà có đao pháp đáng sợ như thế thì xem ra mình chỉ có thể phát huy hết sức mạnh rồi." Trong lòng Song Đao Bá Thiên Hạ hơi ngạc nhiên, cũng không dám giấu giếm thêm nữa, cầm ngược đao trong tay phải như tay trái.
Chiêu thức khó nhất của thuật song đao Phi Thiên Bá Tuyệt Lưu là Nghịch Lưu Thập Tam Sát, tuyệt kỹ song đao giết người dễ như trở bàn tay, người có thể luyện thành chiêu này chỉ đếm được trên đầu ngón tay, cũng rất ít người có tư cách học Nghịch Lưu Thập Tam Sát này, đây có thể được coi là một trong những bí kỹ của võ đạo quán Chiến Thần.
Sở dĩ Song Đao Bá Thiên Hạ có thể học Nghịch Lưu Thập Tam Sát, nguyên nhân chủ yếu là vì cha hắn ta là quán chủ phân quán của võ đạo quán Chiến Thần.
Nghịch Lưu Thập Tam Sát vừa ra thì Hàn Sâm lập tức rơi vào khủng hoảng lớn, Song Đao Bá Thiên Hạ trở tay chém từng đao, đao này nhanh hơn đao kia, ác độc hơn, quỷ dị hơn đến khó tin như Ngân Hà chảy ngược.
Hàn Sâm liên tục ngăn bảy đao, bất kể như thế nào thì hắn cũng không ngăn được đao thứ tám, cố gắng lắm mới tránh đao thứ tám thì đao thứ chín đã đến trước người Hàn Sâm rồi đâm thành một vết trên cơ thể hắn.
Song vì là cơ thể ảo nên không có cảnh máu tươi tung tóe, chỉ là hệ thống bắt đầu nêu giá trị tổn thương của cơ thể Hàn Sâm đã đạt đến 27%, nếu giá trị tổn thương đạt tới 100% thì trực tiếp bị bắn ra khỏi trận đối chiến, trở thành người thất bại trong cuộc chiến.
Trừ khi là một đao chặt bay đầu hay những vết thương như một đao xuyên tim, nếu không thì phải đợi đến khi giá trị tổn thương đạt đến một trăm mới có thể kết thúc.
Nếu đối chiến trong thực tế thì không biết hắn đã chết bao nhiêu lần rồi.
Hàn Sâm không những không sợ hãi mà còn lấy làm mừng, trong mắt phát ra tia sáng, mắt thấy một đao khác của Song Đao Bá Thiên Hạ sắp chém lên người mình thì đột nhiên tăng tốc bước lên một bước.
Cặp loan đao của Song Đao Bá Thiên Hạ như răng nanh của quỷ, xuất quỷ nhập thần khiến người ta khó lòng phòng bị chém một vết lên người Hàn Sâm.
Nhưng Song Đao Bá Thiên Hạ lại không vui, vì tuy hắn ta đã làm Hàn Sâm bị thương nhưng cảm giác khó chịu ấy vẫn còn tồn tại, mỗi một đao đều làm Hàn Sâm bị thương, nhưng lại không đâm được vào chỗ hiểm.
Mắt thấy Nghịch Lưu Thập Tam Sát đã chém hết, mặc dù trên người Hàn Sâm có không ít vết thương nhưng tổn thương của hắn mới chỉ hơn 70% một chút, còn cách một khoảng để hệ thống đá ra khỏi ván.
"Chết tiệt, nếu ở trong hiện thực, dù hắn tránh được chỗ hiểm nhưng nhiều vết thương như vậy thì chỉ chảy máu cũng có thể làm hắn mất đi sức chiến đấu." Song Đao Bá Thiên Hạ bất đắc dĩ thấp giọng mắng một câu.
Đây là nguyên nhân tại sao Hàn Sâm lại chọn luyện tập ở đấu trường ảo, hắn sẽ không mất đi sức chiến đấu vì bị thương nhưng vẫn cần dưỡng thương để có thể tiếp tục chiến đấu lần nữa, rất hợp dùng để tích lũy kinh nghiệm chiến đấu.
"Mười ba đao không giết được mày, vậy thì chém lần nữa." Song Đao Bá Thiên Hạ trở nên ác độc, thấy đối phương còn giá trị tổn thương dưới 30% bèn chém Nghịch Lưu Thập Tam Sát lần nữa, hẳn là có thể đá đối phương ra khỏi trận.
Vừa nghĩ vậy, Song Đao Bá Thiên Hạ lập tức trở tay cầm loan đao xông tới lần nữa, sử dụng bí kỹ Nghịch Lưu Thập Tam Sát của Phi Thiên Bá Tuyệt Lưu lần thứ hai.
Trong mắt Hàn Sâm không chút sợ hãi hoảng loạn, hắn như giếng cổ không có sóng, dường như có thể soi bóng, mọi hành động của Song Đao Bá Thiên Hạ đều rơi vào trong mắt hắn.