Chiếm Đoạt Em Dâu

Chương 11: Hoàng đế không rầy la một tiếng




Âu Dương Quốc Vĩ chợt thấy một bóng đen xông vào, đột nhiên nhích người, "Xích dương thần công" được vận tới tầng thứ năm, hộ thể chân khí lập tức bao bọc quanh người.

"Âu Dương thiếu hiệp, là ta." Người này gấp gáp lên tiếng. Gã biết nếu như chậm trễ sẽ có phiền phức liền.

"Là ngươi? Ngươi tới làm gì?" Âu Dương Quốc Vĩ vừa định ra tay, nhìn lại thì đó là lão quản gia Thần Binh của Cung Bằng Phong, liền ngạc nhiên hỏi.

"Đúng vậy, là ta, Âu Dương thiếu hiệp, lão phu là đến cứu ngươi." Lão quản gia khẩn trương giải thích.

'Cạm bẫy? Tại sao? Gã là quản gia của Cung Bằng Phong', Âu Dương Quốc Vĩ ngạc nhiên không rõ, đoán không được ý đồ của lão quản gia này.

"Ha ha, tại hạ sao lại phải rời khỏi. Chủ nhân của ngươi không phải đối xử không tể với tại hạ ư? Ngươi nói cứu tại hạ, việc này… việc này là ra sao đây" Lấy bất biến ứng vạn biến, Âu Dương Quốc Vĩ đã không còn là kẻ mới vừa xuất đạo. Hắn vừa cười vừa nói với lão quản gia. Hắn muốn nhìn rốt cuộc đối phương tìm mình vì mục đích gì.

Lúc này, Âu Dương Quốc Vĩ đã hoàn toàn tỉnh táo.

"Ngươi nếu như không mau chạy đi, liền từng bước sẽ tiến vào cạm bẫy, đến lúc đó sẽ vạn kiếp bất phục." Lão quản gia nóng lòng nói.

"Lão quản gia, tại hạ hoàn toàn không rõ, chủ nhân của ngươi…" Âu Dương Quốc Vĩ vẫn chưa hiểu.

"Ngươi bây giờ cái gì cũng không cần hỏi. Ngươi nếu tin tưởng lão phu, thì lập tức đào tẩu mau!"

"Quý chủ nhân cùng tại hạ vừa gặp như thấy cố nhân, còn hối hận đã gặp nhau muộn!" Âu Dương Quốc Vĩ vẫn còn muốn sáo lộng, để xem ý đồ của lão quản gia.

"Ngươi tốt nhất tin tưởng lời của lão thân, nếu không ngươi hội hận sẽ không kịp đâu" Lão quản gia lộ vẻ mặt kiên nghị.

Tình hình quá quỷ quái cũng quá bất ngờ, Âu Dương Quốc Vĩ nhìn chằm chằm lão quản gia, không lên tiếng, tựa hồ đang đắn đo lời nói của gã.

Lão quản gia bị ánh mắt sắt bén của hắn mà không tự giác khẽ cuối đầu xuống, nói tiếp: "Âu Dương thiếu hiệp, chẳng những ngươi phải đào tẩu, ngươi còn phải dẫn theo một người nữa."

"Mang theo một người nữa, là ai?" Âu Dương Quốc Vĩ có chút kinh hãi, chẳng lẽ lão quan gia nhìn ra mục đích của chính mình ư?

" "Phù Dung tiên tử" Tằng Mỹ Mỹ!" Thần Binh không để tiếp tục bị nghi ngờ, liền đáp.

Nếu lời của lão quản gia tin tưởng được, gã lại thành tâm giúp mình, như vậy là một cách tốt mà không cần phải tốn máu mà có thể cứu Tằng Mỹ Mỹ khỏi đây. Nhưng nếu mà như vậy, việc mình muốn thăm dò chi tiết của Cung Bằng Phong cũng không thực hiện được. Hơn nữa, để mình len lén đào tẩu, trong lòng của Âu Dương Quốc Vĩ có chút không tiêu. Trải qua mấy tràng đại chiến sau khi mình hạ sơn, Âu Dương Quốc Vĩ đối với công lực của mình có mười phần tin tưởng. Hắn phải đợi đến lúc hiểu rõ hết thảy mọi việc, nếu Cung Bằng Phong thật là giang hồ bại hoại, liền giải quyết y, và còn muốn khiến cho Châu Giang bang của y trừ danh khỏi giang hồ.

Lão quản gia thì nghĩ rằng, Âu Dương Quốc Vĩ chính là người có tu vi võ học cao nhất mà mình được nghe đến trong mấy năm qua, cũng là người có khả năng nhất giúp mình báo thù. Nhưng gã không biết Âu Dương Quốc Vĩ lại còn là truyền nhân của thế ngoại cao nhân, "Ba thánh chí tôn" Lão Nhân, và võ công của bang chủ Cung Bằng Phong thâm vô lường, lại còn có tà công hộ thể. Gã không muốn Âu Dương Quốc Vĩ xảy gặp bất trắc gì. Chờ sau khi võ công của Âu Dương Quốc Vĩ tiến bộ, rồi sẽ cầu hắn giúp mình báo thù là tốt nhất. Gã đã nghe qua, Âu Dương Quốc Vĩ là người ghét ác như cừu, và mối thù của mình liền đặt lên người hắn. Nếu bây giờ Âu Dương Quốc Vĩ xảy ra chuyện không may, việc báo thù của mình càng không thể thực hiện được.

Hai người nhất thời không nói gì, đều có ý nghĩ khác nhau. Trong phòng một mảnh tĩnh lặng.

"Ngươi tại sao lại giúp ta?" Qua chừng nữa khắc, rốt cuộc Âu Dương Quốc Vĩ mới hỏi.

"Cung Bằng Phong, tên súc sinh này là cừu nhân chí tử của lão phu!" Lão quản gia cực phẫn nộ nói. Gã đã quyết định, nói ra hết tất cả, để lấy được tính nhiệm của Âu Dương Quốc Vĩ.

"Cái gì?" Lúc này đến phiên Âu Dương Quốc Vĩ giật mình, liền hỏi: "Ngươi không phải là quản gia của y sao?" Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn

Nguyên lai, bởi vì Cung Bằng Phong luyện "âm dương kỳ công" là không thể gián đoạn được, bảo trì được ít nhất ba tháng phải luyện công lần nữa. Nếu không có người cùng luyện để luyện công, đừng nói công lực không cách nào tiến triển, mà còn có thể bị công lực trong cơ thể cắn trả lại, và bị tẩu hoả nhập ma, nhẹ thì công lực hoàn toàn biến mất, còn nặng thi đứt gân mạch mà chết. Cho nên, đến kỳ hạn ba tháng, tuy nói người cùng luyện không phải là "lão xử" không thể giúp người tu luyện đề cao công lực, nhưng có thể phòng ngừa hữu hiệu công lực cắn trả. Và công lực của người tu luyện cũng không bị tổn thương gì cả.

Mười năm trước, Cung Bằng Phong bởi vì không tìm được người thích hợp để luyện công, mà kỳ hạn ba tháng của y đã tới, thế là đem nhi tử và con dâu mới cưới của Thần Binh bắt đi luyện con. Đáng thương cho một đôi tân nhân, đêm đó từng người thoát dương và thoát âm mà chết. Thảm nhất chính là, con dâu lúc ấy đã có thai ba tháng rồi. Hai xác ba mạng a.

Mấy năm nay, Thần Binh mai danh ẩn tính tiến vào Châu Giang bang, từ từ lấy được tín nhiệm của Cung Bằng Phong, ngồi về chiếc ghế quản gia. Nhưng vì ngại Cung Bằng Phong đã luyện "âm dương kỳ công" đến cảnh giới càng ngày càng cao, tự mình không phải là đối thủ của y nên vẫn chưa dám động thủ. Bởi vì Thần Binh biết, cơ hội chỉ có đến một lần. Nhiều năm qua như vậy, nhẫn nhục phụ trọng bên cạnh cừu nhâu chính là tìm một cái cơ hội nha. Vì thấy gã cũng không mong rằng mình có thể tự tâm chết cừu nhân, gã biết mình làm không được. Nhưng gã muốn mượn tay người khác để hạ thủ.

Khi gã biết, Cung Bằng Phong đầu tiên bắt Tằng Mỹ Mỹ, rồi lại dụ Âu Dương Quốc Vĩ tới, đã đoán được dụng ý của y. Danh tiếng Âu Dương Quốc Vĩ gần đây rất nổi, Thần Binh dĩ nhiên cũng biết, và đã đem hy vọng báo thù ký thác lên người Âu Dương Quốc Vĩ. Nhưng gã lại sợ Âu Dương Quốc Vĩ không phải là đối thủ của Cung Bằng Phong, tâm tình rất mâu thuẫn, rồi nghĩ cách để Âu Dương Quốc Vĩ đào tẩu. Gã không thể bị một chi cừu mà hại Âu Dương Quốc Vĩ được. Nếu những ngày sau này, Âu Dương Quốc Vĩ nhất định sẽ hơn Cung Bằng Phong. Vì vị lưu đắc thanh sơn tại,bất phạ một sài thiêu (núi cao còn đó, cũng không sợ không còn củi đốt)

"Vài năm trở lại đây, không biết bao nhiêu thanh nhiên nam nữ chết ở dưới khố của Cung Bằng Phong rồi. Tạo nghiệt a." Nói tới đây, lão quản gia ca thán.

Âu Dương Quốc Vĩ vừa nghe lão quản gia nói Cung Bằng Phong luyện chính là "âm dương kỳ công", trong lòng chấn động. Những lời sau đó của lão quản gia, hắn không có nghe rõ nữa.

Lão thiên có mắt a. Trước khi xuống núi, ân sứ đã nói rất rõ, phụ mẫu của mình chính là chết dưới "âm dương kỳ công". Muốn tìm được hung thủ, trước tiên phải tìm được người tu luyện tâm pháp "âm dương kỳ công'. Cung Bằng Phong luyện chính là "âm dương kỳ công". Cho dù phụ mẫu không phải do y hại chết, cũng tuyệt đối không thể không có liên quan, hoặc là quan hệ sư huynh đệ hay sư đồ. Thật là "đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu" a ( ý: lúc muốn tìm thì không thấy đâu, không muốn tìm thì tự nhiên lại thấy.)

"Âu Dương thiếu hiệp, ngươi sao vậy?" Lão quản gia hai mắt mở to.

Chỉ thấy Âu Dương Quốc Vĩ hai mắt chuyển động, tinh quang bạo xạm một thân chân khí mạnh mẽ như muốn tự thoát ra, toàn thân đã tràn ngập sát khí khiến người khác phải sợ hãi.

Âu Dương Quốc Vĩ cả kinh, công lực toàn thân đột nhiên nội liễm.

"Hảo nội công tu vi cao tham, tuổi còn nhỏ như vậy đã đến được cảnh giới tuỳ tâm sở dục. Xem ra báo thù của ta có hy vọng rồi." Lão quản gia trong lòng tràn ngập hy vọng.

Âu Dương Quốc Vĩ nhìn lão quản gia giọng vang vảng nói: "Được, lão quản gia, ngươi yên tâm, vì cừu ta giúp ngươi báo. Bởi vì y chẳng những là cừu nhân của ngưởi, cũng có thể là cừu nhân hại chết phụ mẫu ta. Chỉ bằng hành vi xấu xa của y, ta đã muốn phế y, vì dân trừ hại, vì võ lâm trừ hại!"

"Âu Dương thiếu hiệp…" Lão quản gia kích động, muốn quỳ xuống tạ ơn Âu Dương Quốc Vĩ.

"Không cần như vậy. Lão nhân gia, nam nhi dưới gối đều là hoàng kim." Âu Dương Quốc Vĩ đã hoàn toàn tin tưởng Thần Binh.

Âu Dương Quốc Vĩ suy nghĩ một hồi, rồi nói: "Bây giờ chỉ cần Mỹ Mỹ không có việc gì là được, cũng không biết nàng thế nào rồi?"

Lão quản gia nhìn Âu Dương Quốc Vĩ đối với Tằng Mỹ Mỹ quan tâm như vậy, kêu gọi thân mật như vậy, đã đoán được quan hệ của hai người bọn họ không bình thường rồi, liền nói nhỏ: "Phù dung tiên tử tạm thời hoàn hảo, chỉ là huyệt đạo của nàng bị phong có chút phiền phức."

"Sao, huyệt đạo của Mỹ Mỹ bị phong ở vị trí nào? Nhìn lão quản gia muốn nói nhưng rồi lại thôi, Âu Dương Quốc Vĩ chợt nóng nảy hỏi.

"Âu Dương thiếu hiệp, Tằng Mỹ Mỹ bị lão hỗn đản Cung Bằng Phong dùng nội lực của âm dương kỳ công điểm huyệt. Trừ y ra, người khác không thể giải được. Trừ phi…." Lão quản gia thấy khó, không tiện mở miệng.

"Trừ phi cái gì? Ngươi mau nói!" Âu Dương Quốc Vĩ đã thật nóng nảy rồi.

"Trừ phi…. Trừ phi cùng nam nhân giao hợp mới có thể giải." Lão quản gia khẽ cắn môi nói ra. Gã nhìn Âu Dương Quốc Vĩ khẩn trương đối với Tằng Mỹ Mỹ như thế, đầu óc dù chỉ là nước cũng có thể hiểu được quan hệ của bọn họ.

"A…." Âu Dương Quốc Vĩ không khỏi bất động.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.