Bách Luyện Thành Tiên

Chương 36: Trộm gà không được còn mất nắm thóc




 
Khi Trần Phàm trở lại phòng ngủ. Tiêu Phong. Ngu Huyền. Chu Văn ba người đều không đến lớp.
 
Chu Văn cũng không giống như ngày thường nằm úp sấp trướtruyenfull.vnputer quan sát phim AV, mà đang ngồi ở đầu giường, đang hút thuốc.
 
Mà Tiêu Phong cùng Ngu Huyền vẻ mặt bất đắc dĩ.
 
Khi thấy Trần Phàm đẩy cửa vào, ba người không hẹn mà cùng đứng lên, trong đó Chu Văn bởi vì đột ngột đứng bật dậy, làm sặc khói thuốc, ho khan không ngừng.
 
- Trần Phàm, cậu không sao chứ?
 
Thần tình Ngu Huyền lo lắng hỏi han, hắn là trường lớp. đối với quy định của trường học hiểu rất rõ ràng, ở đại học Đông Hải phàm là đánh nhau thì mặc kệ do lý do gì. đều phải bị xử phạt.
 
Nguyên bản hôm nay hắn muốn động thủ giúp Chu Văn ra mặt, nhưng lại bị Trần Phàm ngăn lại, hắn biết rõ. Trần Phàm không muốn để hắn bị xử phạt mà thôi.
 
- Không có việc gì.
 
Trần Phàm lắc lắc đầu.
 
Không có việc gì?
 
Ngạc nhiên nghe mấy chữ này, ba người Ngu Huyền không khỏi ngẩn ra.
 
Theo sau. Tiêu Phong vốn biết thân phận Trần Phàm không bình thường, theo bản năng cho rằng bối cảnh của Trần Phàm làm ra tác dụng, dẫn đầu tỉnh ngộ lại, nói:
 
- Không có việc gì là tốt rồi.
 
- Hai cậu đi học đi.
 
Nhìn khói thuốc đầy phòng. Trần Phàm hơi nhíu mày, sau đó nhìn Tiêu Phong cùng Ngu Huyền nói.
 
Nghe Trần Phàm nói như thế. Ngu Huyền theo bản năng định nói chuyện, lại bị Tiêu Phong kéo lại.
 
Theo sau, hai người cùng nhau rời khỏi phòng ngủ, mà Chu Văn dụi tắt thuốc lá. Thần tình áy náy nói:
 
- Thật xin lỗi. Trần Phàm.
 
- Chu Văn, cậu không làm sai chuyện gì, vì sao lại xin lỗi? Đúng rồi, cậu nói cho tôi biết, giữa cậu và Phạm Chí Vĩ xảy ra chuyện gì?
 
Trần Phàm nghĩ nghĩ, cuối cùng quyết định mở ra cửa sổ hỏi thẳng, bởi vì trực giác nói cho hắn biết, cho tới nay. Chu Văn trầm mặc ít lời hơn phân nửa là có quan hệ tới chuyện kia.
 
- Bá.
 
Lời của Trần Phàm làm sắc mặt Chu Văn đột nhiên biến đổi, hắn không trả lời ngay, mà lại rút ra điếu thuốc lá, châm, rít mạnh.
 
Thấy một màn như vậy. Trần Phàm cũng không tiếp tục vội vã truy hỏi. đồng dạng cũng đốt điếu thuốc lá, vừa hút vừa chờ đợi Chu Văn mở miệng.
 
- Từ ngay trò chơi CS này bắt đầu, tôi đã mê luyến nó, ngoài giờ học toàn bộ thời gian cơ hồ đều tiêu phí trong trò chơi, thế cho nên chờ tôi học tới trung học thì kỹ thuật đã tương đối khá. Ở Đông Hải coi như là tiêu chuẩn đứng đầu.
 
Chu Văn vừa hút thuốc, vừa nói:
 
- Tôi cùng Phạm Chí Vĩ từng nhiều lần ở trận thi đấu CS chạm mặt, xem như là đối thủ lâu năm. Kỹ thuật hắn không bằng tôi, nhưng năng lực tác chiến đoàn thể của chiến đội của hắn mạnh, liên tục vài lần giành được quán quân trận thi đấu cs.
 
- Khụ khụ...
 
Nói tới đây. Chu Văn bởi vì liên tục rít thuốc mà ho khan hai tiếng, theo sau lại nói:
 
- Hắn là một người có lòng tham lại hay ghen tỵ cố chắp, tuy rằng mỗi lần bọn hắn đều lấy được thắng lợi, nhưng mỗi lần tôi và hắn đơn độc giao thủ đều là hắn thất bại mà chấm dứt, cho nên khi biết được tôi vào trường trung học của hắn, càng không ngừng hạ chiến thư cho tôi. để cho tôi ở trường học thành lập chiến đội thi đấu cùng hắn.
 
- Ngay từ đầu, tôi không hề để ý gì tới hắn, nhưng vẫn mỗi ngày cùng một ít học sinh trong lớp chơi đùa.
 
Nói tới đây, sắc mặt Chu Văn bồng nhiên trở nên cực kỳ khó coi, thanh âm cũng có chút run rẩy:
 
- Lúc ấy. Lớp chúng tôi có một nữ sinh đặc biệt mê CS. Một thời gian sau, chúng tôi cũng dần dần quen thuộc. Nàng thấy kỹ thuật của tôi tốt, muốn tôi dạy nàng. Sau đó nàng thành bạn gái của tồi.
 
- Nàng là một cô bé thích tranh cường háo thắng, biết Phạm Chí Vĩ nhiều lần tìm tôi đòi thi đấu, nàng muốn tôi cùng nàng thành lập một chiến đội cùng đám người Phạm Chí Vĩ tranh tài, tôi đồng ý lời đề nghị của nàng.
 
Chu Văn nói xong, dụi tắt tàn thuốc, đôi mắt hoàn toàn đỏ rực:
 
- CS là trò chơi đoàn thể, lúc ấy Phạm Chí Vĩ thành lập chiến đội toàn bộ đều chọn học sinh có kỹ thuật tốt nhất trong trường, cho nên cuộc tranh tài kia chúng tôi thua, thua thật thảm. Đối với kết quả như vậy tôi đã sớm liệu trước, cũng không suy nghĩ nhiều.
 
- Nhưng...sau lại...
 
Nói tới đây. đôi mắt Chu Văn hoàn toàn đỏ hẳn, thân mình cũng kịch liệt run rầy:
 
- Sau đó. Phạm Chí Vĩ tiếp cận một người bạn tốt cùa cô bé kia, hơn nữa thông qua lời bịa đặt của bạn cô ấy, nói tôi lợi dụng cs tiếp cận nàng chỉ là vì muốn đạt được thân thể nàng mà thôi...hơn nữa còn nói tôi đem nàng trở thành tiền đặt cược trận đấu, nếu thua trận sẽ đem nàng đưa làm bạn gái của hắn, nói tóm lại nói nhiều lời bậy bạ. Nàng nghe nói vậy, dị thường thương tâm. Phạm Chí Vĩ thừa dịp mà vào, dùng hết mọi thù đoạn lừa gạt niềm vui cùa nàng.
 
- Khi tôi biết được tất cả những chuyện này, tôi đi tìm nàng, cố gắng giải thích tất cả những chuyện này do Phạm Chí Vĩ âm mưu, nhưng nàng không tin lời tôi nói, còn nói sau này tôi không được đến quấy rối. Khi đó tôi thật mê mang, không biết vì sao nàng lại biến thành như vậy. Thẳng đến về sau...Tôi mới biết được, khi đó nàng đã lên giường với Phạm Chí Vĩ, sau đó Phạm Chí Vĩ đưa hình ảnh nàng lên giường cùng hắn dùng email đưa cho tôi, hơn nữa còn đem hình ảnh quay phim trần truồng của nàng lưu truyền ra ngoài.
 
- Phạm Chí Vĩ là một động loại, hắn hẳn nên đi xuống mười tám tầng địa ngục.
 
Nói xong lời cuối cùng. Chu Văn ôm đầu khóc ồ lên:
 
- Tôi thất bại bởi hắn tôi không hề để ý...nhưng nàng là vô tội, lúc nàng chết nàng chỉ mới mười sáu tuổi.
 
Dù Trần Phàm có suy đoán về mâu thuẫn giữa Chu Văn cùng Phạm Chí Vĩ, nhưng hắn nằm mơ cũng thật không ngờ mâu thuẫn giữa hai người lại khúc chiết tới như vậy.
 
Hắn càng không nghĩ đến. Phạm Chí Vĩ chỉ vì lòng hư vinh, tìm cách đánh bại Chu Văn không nói, còn hại chết một cô gái vô tội.
 
- Cậu đã bắt đầu trầm mặc ít lời từ lúc đó?
 
Trần Phàm vỗ nhẹ lên bả vai Chu Văn.
 
Lần này. Chu Văn không nói gì. Chỉ nắm chặt đôi tay, có lẽ nguyên nhân bởi dùng sức quá mức, móng tay hoàn toàn bấm vào trong da thịt, máu tươi đầm đìa.
 
Thấy một màn như vậy. Trần Phàm vẫn không ngăn cản, hắn biết một người khi bị áp lực tới cực điểm, càn phải thông qua một loại phương thức đến phát tiết. Chuyện kia đối với Chu Văn mà nói, giống như một vết sẹo đau trong lòng, để lại dấu vết không thể ma diệt, hôm nay lời nói khiêu khích của Phạm Chí Vĩ không thể nghi ngờ là đang xát muối lến miệng vết thương của hắn.
 
Mắt thấy Chu Văn chậm rãi buông lỏng nắm tay. Trần Phàm đem giấy vệ sinh đưa cho Chu Văn, vỗ bà vai Chu Văn, gằn từng chữ:
 
- Chu Văn, cậu yên tâm, hắn sẽ gặp báo ứng, nhất định sẽ.
 
Bởi nguyên nhân tâm tình quá mức không xong. Tô San cũng không đến lớp học mà ở lại trong phòng ngủ.
 
Phía trước nàng đã nhận được tin nhắn của Trần Phàm, trong tin nhắn. Trần Phàm nói cho nàng biết hắn không có việc gì, cũng không bị xử phạt, điều này làm cho nàng yên tâm không ít, bất quá oán khí trong lòng vẫn không hề tiêu trừ, mà là một mực kiệt lực suy nghĩ làm sao giáo huấn đoàn người Phạm Chí Vĩ.
 
Theo nàng xem, có thể ở trận thi đấu cs hoàn toàn đánh bại chiến đội do đám người Phạm Chí Vĩ thành lập là phương thức tốt nhất.
 
Nhưng dù hiểu được điểm này, nhưng Tô San lại là một người có tính khí rất vội, nàng thật sự không muốn đợi đến ngày đó mới nhổ ra khẩu ác khí.
 
Vì thế sau một lúc trầm tư suy nghĩ, Tô San nghĩ tới diễn đàn đại học Đông Hải. Hiện giờ trên internet tràn ngập đủ loại diễn đàn, vòng luẩn quẩn cùng chuyên nghiệp là vô số, cũng làm cho tính chất của diễn đàn bất đồng, nhưng vẫn có một điều giống nhau - vô luận là diễn đàn nào. đều có địa phương nói chuyện phiếm hay dùng để đánh rắm.
 
Mỗi trường đại học đều có diễn đàn của mình, đại học Đông Hài cũng không ngoại lệ, hơn nữa bởi vì nguyên nhân ngành quản trị kinh doanh đại học Đông Hải có thực lực hơn nữa cộng thêm danh khí rất lớn, nhân khí của diễn đàn đại học Đông Hải so với nhiều diễn đàn đại học khác cao hơn.
 
Mở ra máy tính, tìm tòi diễn đàn đại học Đông Hải. Tô San trực tiếp tiến vào.
 
Vừa vào diễn đàn. Tô San kinh ngạc phát hiện nhân số trong diễn đàn lại cao hơn ba ngàn người.
 
Trong ba ngàn người, rất nhiều đều là người dùng di động, hơn nữa đại bộ phận đều là sinh viên đang học đại học.
 
Dù sao đại học cùng trung học khác nhau, đều không phải mỗi một môn học đều trọng yếu, rất nhiều môn học có thể học được gì đó cũng cực kỳ có hạn, hơn nữa ứng phó cuộc thi cực kỳ dễ dàng, ở dưới dạng tình hình này, rất nhiều học sinh khi chọn môn học đều chọn theo kiểu thân ở Tào doanh lòng tại Hán. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - internet
 
Nhanh chóng đăng ký một tài khoản. Tô San đang chuẩn bị post bài, lại nhìn thấy trong diễn đàn có một bài post cực kỳ lửa nóng, được hồi phục tới mấy trăm bài, trở thành đứng thứ nhất diễn đàn.
 
Bởi vì màu sắc tiêu đề bài post kia là màu đỏ, cho nên ngay từ đầu Tô San cũng không đọc tiêu đề, lúc này nhìn thấy nhiều bài trả lời như vậy, theo bản năng nhìn đầu đề.
 
Vừa nhìn Tồ San trực tiếp trợn tròn mắt.
 
Đầu đề là: Vì muốn thắng trận đấu, nên đem thành viên chiến đội No 1 chúng ta đánh bị thương vào bệnh viện, đội thái điểu A, các ngươi có gì vô sỉ hơn nữa sao?
 
Đội thái điểu A.
 
Đây là tên mà Tô San chọn cho chiến đội của mình.
 
Mà chiến đội No 1 do Phạm Chí Vĩ thành lập.
 
Sau thoáng ngây người ngắn ngủi, một cỗ tức giận không thể đè nén tràn ngập trong lòng. Tô San cơ hồ theo bản năng mở tiêu đề, rõ ràng thấy được nội dung: Chư vị bạn học, tôi là đội trường Phạm Chí Vĩ của chiến đội No 1 CS đại học Đông Hải. Hôm nay tôi cùng đồng đội bị người đánh, thiếu chút nữa vào bệnh viện, người đánh chúng tôi là sinh viên ngành quản trị kinh doanh, trong đó còn có cô gái gọi là Tô San được bầu thành hoa hậu giảng đường, chính là cô gái có tâm địa rắn rết. Sở dĩ tôi nói cô ta có tâm địa rắn rết là bởi vì đội thái điểu A là chiến đội cho cô ta thành lập. Mà đám cặn bã đội thái điểu A sở dĩ vung tay với chúng tôi là vì bọn hắn biết sẽ thua cho chúng tôi, mất đi cơ hội chiến đấu với chiến đội đại học Tokyo, cho nên đánh chúng tôi vào bệnh viện. Cứ như vậy xem như bọn hắn sẽ đạt được ước muốn, thuận lợi đoạt lấy đệ nhất danh của trận chiến đấu lần này. Hành vi có tính chất như xã hội đen của nhóm thái điếu A cặn bã, chiến đội No 1 chúng tôi sẽ không khuất phục, bất cứ hành động trả đũa nào chúng ta cũng sẽ ở trong trận đấu chờ các ngươi, chúng ta sẽ cho các ngươi biết, đám cặn bã các ngươi không xứng đáng chơi trò CS này.
 
- Trường học sao lại có loại cặn bã như thế? Hẳn nên đem chuyện này phản ánh đến khoa bảo vệ hay hiệu trưởng, cho bọn cặn bã kia sớm cút ra khỏi trường học.
 
- Chiến đội No 1, tôi ủng hộ các bạn, hung hăng vùi dập đám cặn bã kia đi.
 
Nhìn nội dung tiêu đề cùng những câu trà lời ác độc bên dưới, hai mắt Tô San tối sầm, thiếu chút nữa tức giận đến ngất đi...
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.