Trường Mộng Lưu Ngân

Chương 7




Không bán kỹ thuật! đây là câu trả lời của Lục Thiếu Hoa nhưng Lục Thiếu Hoa không hề nói trắng ra, chỉ nói là không bán kỹ thuật thôi chứ không hề nói không bán những thứ khác, ví dụ như hang hóa chẳng hạn, Lục Thiếu Hoa rất vui vẻ bán nó ra. 

Không sai, chính là sản phẩm vệ tinh gián điệp nhân tạo, Lục Thiếu Hoa có thể bảo căn cứ Hổ Gầm chế tạo ra vệ tinh gián điệp, sau đó chuyển về bán cho quốc gia, còn về quốc gia có chịu mua hay không? Về mặt giá cả, Lục Thiếu Hoa không hề nhắc đến, chỉ nói là hắn có thể dung hình thức khác để bán vệ tinh gián điệp mà thôi. 

Lục Thiếu Hoa tin là Tăng Ái Dân là người thông minh, cơ bản không cần phải nói rõ ra thì ông cũng có thể hiểu ý của Lục Thiếu Hoa rồi, mà thực tế cũng chứng minh, Tăng Ái Dân thật sự rất thông minh, chỉ một lúc sau đã hiểu. 

- Ý của con là bán ra những sản phẩm vệ tinh gián điệp đã thành phẩm? 

Tăng Ái Dân hỏi

Người ta nói không bán kỹ thuật chứ không có nói là không bán những thứ khác, Tăng Ái Dân liền nắm mấu chốt vấn đề trong lời nói của Lục Thiếu Hoa, thế là ông liền ra tiếng khẳng định. 

Tăng Ái Dân hỏi xong, câu trả lời xác nhận của Lục Thiếu Hoa chính là gật đầu, lại lắc đầu, sau đó hắn mới nói thêm một câu

- Con có thể bán những vệ tinh gián điệp đã được chế tạo nhưng không phải bây giờ mà là trong một khoảng thời gian nữa. 

- Giá cả thì sao? 

Tăng Ái Dân lại hỏi

- Chắc chắn không quá thấp, ba nên nói một tiếng với Thủ trưởng số 1 để ông ta chuẩn bị tâm lý nếu không đừng đợi tới lúc con báo giá thì những thủ lĩnh cấp cao trong nước lại cho rằng con là một người kinh doanh độc ác, dù sao vệ tinh gián điệp nhân tạo cũng là đỉnh cao của khoa học, giá chế tạo sẽ tuyệt đối không hề rẻ. 

Lục Thiếu Hoa chích một liều thuốc dự phòng. 

Nhưng Lục Thiếu Hoa không ngờ rằng câu trả lời của Tăng Ái Dân lại là một câu trách cứ

- Con còn nói không phải là một gã kinh doanh độc ác? Hãy nhìn xem, một chiến hạm hàng không lớn như vậy, tất cả kỹ thuật chế tạo con chỉ mới bán bảy đô la, còn sau này đạn dược và máy bay và một số sản phẩm, con lại bán giá cả rất hợp lý, sau đó nữa, con lại bán kỹ thuật tên lửa quỹ đạo thay đổi, giá đã hơn ba trăm tỷ đô la, chỉ là một dự án kỹ thuật mà con đã bán mắc như vậy, còn bây giờ xem ra, vệ tinh gián điệp nhân tạo của con chắc chắn sẽ không bán dưới ba trăm tỷ đô đâu nhỉ? 

Chưa hết, sau khi nói một hơi những lời trách móc, Tăng Ái Dân không quên nói thêm một câu

- Chẳng lẽ con như vậy còn không phải là một gã kinh doanh độc ác sao? 

Những lời Tăng Ái Dân nói đều là sự thật, trong thời gian ngắn Lục Thiếu Hoa không kịp phản ứng nhưng Lục Thiếu Hoa không hề để ý tới những lời trách móc của Tăng Ái Dân, chỉ bình thản nói một câu

- Kinh tế đang phát triển, vật giá không ngừng leo thang, ba xem thử đi, lúc trước một kg gạo chỉ có mấy đồng, bây giờ thêm một hay hai đồng nữa, đây chính là sự phát triển của xã hội, mà thời gian bán sản phẩm của con không giống nhau, giá cả đương nhiên không giống rồi. 

Không còn lời nào để nói, Tăng Ái Dân quả thật không còn lời nào để nói vì những lời Lục Thiếu Hoa nói đều là sự thật

Vậy mà trong lúc Tăng Ái Dân im lặng thì Lục Thiếu Hoa lại tiếp tục nói

- Giá chế tạo của vệ tinh gián điệp nhân tạo chắc chắn không dưới năm trăm tỷ đô la, đây là giá ban đầu, còn giá sau này là bao nhiêu thì e rằng sẽ tăng cao hơn. 

Giọng điệu của Lục Thiếu Hoa rất bình thường nhưng điệu bộ cả hắn quả thật giống như của một kẻ gian thương. 

- Không dưới năm trăm tỷ đô? 

Tăng Ái Dân lẩm bẩm nói

Tăng Ái Dân tuy chỉ lẩm bẩm nhưng giọng nói rất lớn, Lục Thiếu Hoa ngồi cạnh ông cũng nghe thấy, thế là hắn cười

- Không sai, chỉ cao hơn chứ không thấp hơn. 

… 

Tăng Ái Dân lựa chọn cách im lặng, một lúc sau mới nói không ra hơi

- Được thôi, ta sẽ chuyển lời với Thủ trưởng số 1

Lục Thiếu Hoa lúc này vội nói gì mà chỉ gật đầu, sau đó chuyển đề tài nói

- Con vẫn còn một dự án kỹ thuật rất tân tiến nữa. 

Dụ dỗ, đây đúng là một cách dụ dỗ, dụ một người có quyền cao chức trọng, một Phó thủ tướng cấp cao nắm giữ quyền sinh sát trong tay, đồng thời cũng đang dụ dỗ một cha vợ giàu có và một người cha luôn hết lòng cống hiến cho đất nước. 

- Dự án kỹ thuật gì? 

Tăng Ái Dân vội vã hỏi

Tăng Ái Dân biết rõ, thứ khiến cho Lục Thiếu Hoa phải mở miệng dụ dỗ thì thứ đó chắc chắn sẽ không để cho ông thất vọng, thứ kỹ thuật Lục Thiếu Hoa nói chắc chắn còn mạnh hơn cả vệ tinh gián điệp nhân tạo nữa. 

- Vũ khí vũ trụ. 

Lục Thiếu Hoa nhếch môi cười, nhả ra 4 chữ

Lục Thiếu Hoa đúng là không để Tăng Ái Dân phải thất vọng vì vũ khí vụ trụ còn mạnh hơn nhiều so với vệ tinh gián điệp nhân tạo, thử nghĩ mà xem , vệ tinh gián điệp nhân tạo phóng lên trời có thể chuyển động xung quanh địa cầu, kỹ thuật này vốn dĩ đã mạnh rồi nhưng vũ khí vũ trụ lại không giống vậy, nó có thể phóng ra ngoài vũ trụ nữa. 

Nên biết là khi ra khỏi bầu khí quyển, trên đó sẽ không có không khí, toàn là chân không, mà vũ khí có thể phóng ra tới ngoài vũ trụ thì rõ ràng phải khắc phục được vấn đề này, còn rất nhiều vấn đề khác nữa, rõ ràng độ khó sẽ rất lớn. 

Vũ khí vũ trụ, bốn chữ này Tăng Ái Dân không phải chưa từng nghe qua, ngược lại ông còn biết rất rõ bốn chữ này vì quốc gia đang trong giai đoạn nghiên cứu, đến nay thì dự án kỹ thuật này vẫn chưa có kết quả đột phá nào. 

Vậy mà Lục Thiếu Hoa lại có thể có được kỹ thuật này, đây là điều mà Tăng Ái Dân không ngờ tới nhưng không lâu sau, ông liền trở lại trạng thái bình thường vì Lục Thiếu Hoa không phải là người bình thường, những công nghệ kỹ thuật hắn nắm trong tay không phải ai cũng có thể có được. 

Nghĩ kỹ một chút, Lục Thiếu Hoa dường như có khả năng nắm giữ những kỹ thuật đỉnh điểm, vì năm 1991, Lục Thiếu Hoa đã đánh qua Liên Xô, ngay cả chiến hạm hàng không, Lục Thiếu Hoa cũng mang qua từ bên đó. 

Đây không chỉ là về mặt kỹ thuật, theo Tăng Ái Dân biết thì lúc Lục Thiếu Hoa chiếm đánh Liên Xô chủ yếu không phải vì kỹ thuật mà là nhân tài, một lực lượng nhân tài quân sự lớn đều bị Lục Thiếu Hoa cướp mất, dẫn tới một nơi không ai hay biết. 

Có được đội ngũ nhân tài lớn như vậy thì thử hỏi làm sao Lục Thiếu Hoa không có được những công nghệ kỹ thuật quân sự mũi nhọn nhiều như vậy chứ. 

Nhưng rất nhanh, Tăng Ái Dân đã kìm chế được những tâm tư trong lòng, nói

- Ta nghĩ giá của vũ khí vũ trụ sẽ không thấp đâu nhỉ? 

- Nói đúng rồi, chính xác là không hề thấp. 

Lục Thiếu Hoa cười, trả lời rất nhẹ nhàng, sau cùng còn nói thêm một câu khiến Tăng Ái Dân phải trào máu ra miệng nữa

- Sẽ không thấp hơn vệ tinh gián điệp nhân tạo. 

… 

Không còn gì để nói, Tăng Ái Dân lại thêm một phút im lặng

Hôm nay là ngày mà Tăng Ái Dân im lặng nhiều lần nhất trong ngày, từ lúc nói chuyện với Lục Thiếu Hoa, ông đã không thể nói lời nào cả mấy lần vì trước mắt cho thấy thằng con rể này thật sự quá nham hiểm rồi. 

- Ta sẽ chuyển lời của con tới Thủ trưởng, còn về chuyện có mua hay không thì là chuyện của họ. 

Tăng Ái Dân bất đắc dĩ nói

Tăng Ái Dân đúng là quyền cao chức trọng, là một trong những vị lãnh đạo chủ yếu của quốc gia cũng không sai, nhưng về mặt mua kỹ thuật quân sự thì không phải là chuyện một mình ông có thể quyết định, cho dù là Thủ trưởng số 1 thì cũng không có quyền nói “ được”, trừ phi là vào những thời khắc quan trong thì Thủ trưởng số 1 mới phải họp cả tám người khác sau đó mới quyết định được. 

Nhưng những chuyện đó không phải là điều Lục Thiếu Hoa bận tâm, Lục Thiếu Hoa để cho người cha vợ này chuyển lời đi, còn những chuyện khác thì có thể nói trong điện thoại mà. 

Lục Thiếu Hoa phải về Hồng Kông rồi, mặc dù trời đã tối nhưng Lục Thiếu Hoa vẫn phải lập tức quay về nhưng trước khi về, Lục Thiếu Hoa vẫn phải đi thăm thằng con trai Lục Tiếu của mình, tiện thể nói vài lời với Tăng Vũ Linh. 

Về người vợ Tăng Vũ Linh này thì có lúc Lục Thiếu Hoa cảm thấy thật sự có lỗi với cô, dù sao ngoài Tăng Vũ Linh ra, bên cạnh Lục Thiếu Hoa còn có ba người phụ nữ nữa, mà ba người phụ nữa này ngoài Tăng Vũ Linh ra thì cả ba đều ở cạnh Lục Thiếu Hoa. 

Đương nhiên Tăng Vũ Linh cũng có thể ở bên cạnh Lục Thiếu Hoa, nhưng vì sự an toàn của Lục Tiếu, Tăng Vũ Linh không thể không ở lại Bắc Kinh này, đợi đến khi sự việc lắng xuống, Tăng Vũ Linh mới trở về. 

Thế nhưng Tăng Vũ Linh muốn về, làm sao có thể dễ dàng thế được

- Vũ Linh, em cứ tạm thời ở lại Bắc Kinh một thời gian nữa đi, đợi anh giải quyết mọi chuyện ở bên đó xong thì em mới trở về. 

Giọng nói Lục Thiếu Hoa rất ấm áp, ánh mắt có chút gì đó áy náy

- Em ở bên này cũng tốt, hơn nữa Tiểu Tiếu cũng thích ứng với môi trường bên này rồi, dọn đi dọn lại cũng không tốt. 

Trên mặt Tăng Vũ Linh lộ nét cười nhạt, cô nhẹ nhàng nói

Tăng Vũ Linh thông minh sắc sảo, làm sao cô không biết là Lục Thiếu Hoa phải giải quyết chuyện ở bên đó thật không dễ dàng gì, chí ít, đối với Tăng Vũ Linh mà nói, muốn giải quyết triệt để, e rằng thời gian cần có sẽ không ngắn, vì vậy Tăng Vũ Linh mới dùng chuyện Lục Tiếu thích ứng với môi trường để giải thích. 

Lục Thiếu Hoa đã hiểu thâm ý của Tăng Vũ Linh, lúc đó cũng không nói nhiều, chỉ gật đầu, sau đó đùa một hồi với thằng nhóc Lục Tiếu rồi từ biệt Tăng Vũ Linh. 

Thật ra sau khi Lục Thiếu Hoa và Tăng Ái Dân nói chuyện xong, hắn đã dặn Lý Thượng Khuê cho người chuẩn bị máy bay chuyên dụng tới rồi, hơn nữa trải qua cuộc nói chuyện với Tăng Vũ Linh và chơi đùa một chút với Lục Tiếu thì cũng hơn một giờ rồi, người mà Lý Thượng Khuê phái đi lái máy bay cũng đã chuẩn bị sẵn sang, máy bay chuyên dụng có thể cất cánh rồi. 

Máy bay có thể cất cánh, Lục Thiếu Hoa cũng không cần phải nán lại nữa, lúc đó liền kêu Tăng Kiến Quốc cho người đi với họ, sau đó họ bay đi, còn người mà Tăng Kiến Quốc phái đi thì dẫn nguyên một đội xe mười mấy chiếc chạy đi. 

Không còn cách nào khác, đội ngũ vệ sĩ của Lục Thiếu Hoa quá mạnh, quá nhiều người, nếu muốn họ cùng đi một lượt thì ít nhất cũng phải mười mấy chiếc xe trở lên. 

Ở Hồng Kông, đội xe của Lục Thiếu Hoa cũng gần hai mươi chiếc, trong đó có khoảng mười lăm chiếc là đội xe bên cạnh Lục Thiếu Hoa, còn năm chiếc kia là cung cấp cho nhóm người mười mấy thành viên bảo vệ xung quanh, họ chỉ phụ trách bảo vệ phía trước hoặc phía sau, không đi cùng với đội xe của Lục Thiếu Hoa. 

Hai mươi chiếc xe, không cần nghĩ cũng biết lực lượng bảo vệ bên cạnh Lục Thiếu Hoa mạnh cỡ nào, đương nhiên, đội xe nhiều hay ít không thể hiện lực lượng mạnh hay yếu, quan trong là ở khía cạnh nhân viên, trước mắt thấy bảo tiêu bên cạnh Lục Thiếu Hoa hơn bốn mươi người, thật ta con số chính xác là hơn năm mươi người, hơn nữa trên người mỗi người họ đều trang bị hỏa lực rất mạnh, lại thêm võ nghệ của họ, lự lượng hình thành không thể xem là bình thường được. 

Ừ, lúc đội xe của Lục Thiếu Hoa chạy tới giao lộ chính của Bắc Kinh, một lực lượng hoành tráng như vậy đương nhiên thu hút ánh mắt của không ít người, nhưng rất nhanh, đám người liền được giải tán, vì đội xe của Lục Thiếu Hoa chạy vào khu vực quân sự của Bắc Kinh, Lục Thiếu Hoa cũng ở đó cất cánh, trở về Hồng Kông.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.