Trường Mộng Lưu Ngân

Chương 5




Tăng Vũ Linh là cháu gái mà Tăng Kiến Quốc rất mực thương yêu, mà Lục Thiếu Hoa lại là chồng của Tăng Vũ Linh, cái gọi là yêu ai yêu cả đường đi lối về, cho nên cả Lục Thiếu Hoa cũng nhận được sự thương yêu của Tăng Kiến Quốc, thật ra Lục Thiếu Hoa cũng đáng được Tăng Kiến Quốc thương yêu, về năng lực thì không cần nói tới, cả Thế giới không có được mấy người tải giỏi như hắn. 

Có thể do thương yêu vợ chồng Lục Thiếu Hoa nên Tăng Kiến Quốc cũng có tỏ vẻ quan tâm, Tăng Kiến Quốc mới hỏi thăm chuyện Lục Thiếu Hoa bị tấn công nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt đầy tự tin, sát khí đằng đằng của Lục Thiếu Hoa thì Tăng Kiến Quốc cũng không hỏi thêm gì nữa, vì Tăng Kiến Quốc rất hiểu rõ Lục Thiếu Hoa nên cũng biết rất rõ năng lực giải quyết vấn đề của hắn ra sao. 

Được thôi, Lục Thiếu Hoa có năng lực đối phó với gia tộc có của cải dồi dào, vậy thì chuyện của Điểu Sào và Thủy Lập Phương thì sao đây, Lục Thiếu Hoa có khả năng ứng phó không? Đáp án là có nhưng Lục Thiếu Hoa dù sao cũng là người mới đến, cái gọi là diêm vương dễ gặp, tiểu quỷ khó chơi, Bắc Kinh nước sâu, bất động sản Phượng Hoàng của Lục Thiếu Hoa nghiễm nhiên đi vào, nếu không có sự chuẩn bị tốt thì sẽ không xong. 

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, dựa vào cá tính của Tăng Kiến Quốc thì nếu Lục Thiếu Hoa chen vào thì cũng không cần phải sợ ai cả, mặc dù Tăng Kiến Quốc đã nghỉ hưu nhưng lúc này muốn tiến vào Trung Nam Hải thì vẫn sẽ không có người dám ngăn cản ông, Thủ trưởng số 1 cũng phải nể mặt ba phần, vậy thì còn gì đáng để Tăng Kiến Quốc phải lo ngại nữa chứ. 

Quan trọng nhất vẫn là năng lực của Lục Thiếu Hoa, trên quan trường, Lục Thiếu Hoa dựa vào thế lực của chú và nhà họ Tăng nhưng đừng quên, Lục Thiếu Hoa không phải là một gã nhà giàu bình thường, hắn vẫn còn một quân hàm Thượng tướng, nếu sử dụng quân hàm này thì trong nước sẽ không còn ai dám động tới hắn nữa. 

Được thôi, quân hàm Thượng tướng của Lục thiếu hoa vẫn chưa có thế lực thực sự nào nhưng đó cũng là một quân hàm, là của Quân ủy trao tặng, như thế cũng đủ rồi, nếu dựa vào cấp bậc chính trị mà tính thì Lục Thiếu hoa cũng là cán bộ cấp Bộ trưởng mà. 

Nhưng mà nói tóm lại, Lục Thiếu Hoa cũng thuộc loại không thích phiền phức, điểm này thì Tăng Kiến Quốc biết, nếu là một chút phiền phức thì Lục Thiếu Hoa sẽ không nói gì nhưng nếu những thứ phiền phức cứ ập tới, vậy thì Lục Thiếu Hoa sẽ nổi giận và cả thành phố Bắc Kinh này sẽ loạn cả lên. 

Để Bắc Kinh không bị loạn, cũng vì không muốn Lục Thiếu Hoa phải phí sức lực cho mấy chuyện vớ vẩn này nên với cương vị là ông nội vợ, Tăng Kiến Quốc cho dù là công hay tư thì cũng phải xen vào chuyện này, ông nói

- Chuyện để bất động sản Phượng Hoàng xây dựng Thủy Lập Phương và Điểu Sào thì ta biết, đây là lỗi của cha vợ cháu đã nghĩ chưa chu đáo, chưa gì đã bảo Cục trưởng Thể dục Thể thao đi tìm cháu chịu thầu, còn cháu thì dường như lại rất tin tưởng vào hai kiến trúc sư đó, ta cũng không nói nhiều nữa, nhưng Thành phố Bắc Kinh không đơn giản như những gì cháu đã nghĩ đâu, đặc biệt là những chỗ ăn chơi trác tang đều là ngọn nguồn của mọi chuyện rắc rối, nếu như không để ý một chút thì e rằng sẽ có nhiều chuyện rắc rối. 

Lục thiếu hoa gật gật đầu, thể hiện là đồng tình với Tăng Kiến Quốc nhưng sau đó Lục Thiếu Hoa cũng nói ngay

- Cháu kêu người của Cục trưởng Thể dục Thể thao báo cáo với Thủ trưởng số 1, cháu nghĩ Thủ trưởng số 1 sẽ hiểu căn nguyên chuyện này, có Thủ trưởng số 1 ra mặt, cháu nghĩ sẽ không có kẻ không biết điều mà tự tìm phiền phức, đương nhiên, nếu Thủ trưởng số 1 ra mặt mà vẫn có người tới xem thử năng lực của Bất động sản Phượng Hoàng, vậy thì đến lúc đó thì cháu sẽ không cần khách sáo nữa. 

Ý tưởng của Lục Thiếu Hoa rất tốt, để Thủ trưởng số 1 ra mặt trước, nói chuyện xong xuôi, sau đó sẽ đợi phiền phức tự tới, nếu thật sự có kẻ không biết điều muốn tự tìm phiền phức, vậy thì cho dù Lục Thiếu Hoa có làm thế nào cũng không dễ dàng buông tha kẻ đó đâu, Thủ trưởng số 1 đã ra mặt mà vẫn còn có kẻ dám tới khiêu khích, đây rõ ràng không phải đã không nể mặt Thủ trưởng số 1 chút nào rồi sao? 

Nếu sự việc đã tới nước này, cho dù Lục Thiếu Hoa có làm náo động cả lên thì cũng sẽ có Thủ trưởng số 1 đứng ra đàn áp, Lục Thiếu Hoa còn sợ gì nữa chứ. 

- Ha ha

Tăng Kiến Quốc là người thế nào, ông là người đã lăn lộn trên quan trường gần một đời người, sao có thể không biết những mánh khóe trong quan trường cơ chứ, nếu thật sự chuyện xảy ra giống như Lục Thiếu Hoa nói, có sự ra mặt của Thủ trưởng số 1 thì hắn sẽ không phải lo lắng nhìn đến vậy. 

- Xem ra ta đã già rồi, đầu óc cũng tới lúc phải nghỉ ngơi rồi. 

Tăng Kiến Quốc có chút chế giễu nói một câu, chưa hết sau đó còn nói thêm

- Nhưng nói đi cũng phải nói lại, cháu cũng không cần phải làm cho mọi việc rối tung cả lên đâu, cứ cho là không có Thủ trưởng số 1 thì trong Thành phố Bắc Kinh này, ta cũng có một chút máu mạch, không cần phải sợ ai cả. 

Hàm ý của Tăng Kiến Quốc rất rõ ràng, đó là ông đã ở bên phe của Lục Thiếu Hoa, làm chỗ dựa cho Lục Thiếu Hoa, nếu có kẻ không có mắt mà tự tìm phiền phức, vậy thì cứ đùa giỡn với hắn, đánh xong, ông ta sẽ ra mặt dàn xếp. 

Hiểu được thâm ý của Tăng Kiến Quốc, Lục Thiếu Hoa cũng không nói nhiều nữa, gật gật đầu thể hiện là đã hiểu, sau đó nói chuyển đề chủ đề, hỏi

- Ông ơi, ông xem thử tình hình hiện nay của chú út thì có thể tiến xa được không? 

Con đường tiến thân của Lục Xương, Lục Thiếu Hoa rất quan tâm, đặc biệt là sau khi được vào danh sách cán bộ trong quy hoạch thì hắn lại càng quan tâm hơn, đặc biệt dặn dò Trần Quốc Bang là để mạng lưới tình báo Hổ Gầm toàn lực phối hợp với Lục Xương, mục đích là muốn để cho tiền đồ trong quan trường của Lục Xương tiến xa hơn một chút. 

Còn bây giờ cấp bậc của Lục Xương cũng đã đến cấp Bộ rồi, một cán bộ cấp Bộ chỉ hơn 30 tuổi thì tiền đồ rất sáng sủa nhưng Lục Thiếu Hoa vẫn biết, trên quan trường, hôm nay thì sáng sủa nhưng có thể ngày mai thì biến thành đen tối cũng không chừng. 

Xét đến cùng thì vẫn là tranh đấu, người chiến thắng có khả năng tiếp tục đi, còn thua thì kết thúc cuộc sống quan trường, chuyện chỉ đơn giản có thế, đương nhiên trong chuyện này cũng có những nguyên nhân khác, ví dụ như thái độ gì đó của cấp trên. 

- Con đường mà chú út của con đi rất vững chắc, chỉ cần không xảy ra việc ngoài ý muốn thì sẽ không có bất kỳ vấn đề gì nhưng còn hai năm là thay nhiệm kỳ rồi, dựa vào tuổi tác của chú út thì nếu muốn nhân lúc đổi nhiệm kỳ để đi lên thì rõ ràng là không thể được, có cơ hội lần sau cũng sẽ được bổ nhiệm nhiệm kỳ tiếp theo. 

Năm 2003 vừa thay nhiệm kỳ mới, bây giờ Thủ trưởng số 1 lên nhậm chức thời gian là 3 năm, cuộc bầu cử lần sau là năm 2008, nếu không xảy ra chuyện gì ngoài dự định thì cũng sẽ do Thủ trưởng số 1 hiện nay tiếp tục đảm nhiệm, mà đến năm 2008 đổi cuộc bầu cử thì tuổi tác của Lục Xương vẫn chưa qua 40, cho dù thành tích của ông ấy giỏi tới đâu thì cũng sẽ không thể tiếp tục đảm nhiệm được, phải đợi đến cuộc bầu cử sau nữa, đến lúc đó, tuổi của Lục Xương cũng hơn 40 rồi, lại thêm thành tích làm việc đáng nể của ông nữa thì được bầu cử không còn là vấn đề nữa. 

Nhưng câu trả lời của Tăng Kiến Quốc có chút gì đó mơ hồ, ông cũng nhận ra điều này nên sau khi suy nghĩ một hồi liền bổ dung thêm

- Bây giờ chú út con rất được lãnh đạo chú ý, ta nghĩ chỉ cần tiếp tục thế này thì sẽ không có vấn đề gì. 

Đây mới là câu trả lời mà Tăng Kiến Quốc nên nói. 

Đối với câu trả lời của Tăng Kiến Quốc, nói thật thì Lục Thiếu Hoa rất vui mừng nhưng quan trường có nhiều biến động, Lục Thiếu Hoa sẽ không dám khẳng định chắc chắn, kết quả hắn cần chính là sự nghiệp của Lục Xương sẽ phát triển bền vững. 

Bây giờ kết quả đã có, vậy thì Lục Thiếu Hoa cũng không có gì để nói, không phải sao? 

Nhưng rất nhanh, Tăng Kiến Quốc lại chuyển sang một đề tài mới, đề tài này khiến Lục Thiếu Hoa không thể không đau đầu. 

- Bên Tân Cương có chút loạn lạc rồi, ừ, chính xác mà nói thì từ giờ trở đi sẽ là thời kỳ náo loạn, chỉ là trước đây chưa hề được phơi bày ra mà thôi, còn lần này lại xuất hiện một chút manh mối, chú út của cháu có thể lần sau sẽ được làm nhân viên cứu hỏa, sẽ bị điều đi Tân Cương nhận chức. 

Tăng Kiến Quốc có chút lo lắng nói

Hai nhà Lục Tăng, có chiếc cầu nối là Lục Thiếu Hoa và Tăng Vũ Linh, bây giờ có thể nói là cùng chung một thuyền rồi, phương hướng phát triển của Lục Xương cũng liên quan tới lợi ích của nhà họ Tăng, giả sử Lục Xương thật sự bị điều đi Tân Cương, làm tốt thì là đại công cáo thành nhưng nếu làm không tốt, vậy thì sứ mạng làm viên chức của ông cũng sẽ bị dập tắt. 

Cái gì? Tân Cương? Chỗ đó là nơi như thế nào, Lục Thiếu Hoa đã từng tái sinh là người biết rõ nhất, chỉ một chữ “ loạn” , hai chữ cũng là “ hỗn loạn” , đặc biệt là phần tử chủ nghĩa phân liệt rất nhiều, nếu muốn làm tốt nhiệm vụ ở bên đó thì thật sự là khó càng thêm khó. 

Nhưng giai đoạn bây giờ có một người thay thế rất tốt, đó chính là Thủ trưởng số 1 đang nhậm chức hiện giờ, Thủ trưởng số 1 bây giờ, lúc trước đã từng nhận chức ở Tây Tạng hơn nữa biện pháp còn rất tinh vi, sau này ông ta thành công rồi thì tiền đồ quan chức của ông cũng sang sủa theo. 

Tại sao Thủ trưởng số 1 hiện nay được tín nhiệm, còn Lục Xương thì không được chứ, đừng quên rằng, Lục Xương có của cải nhà họ Tăng lại thêm của cải của Lục Thiếu Hoa nữa, tài sản của hai nhà cộng lại, muốn làm tốt tuy không dễ nhưng cũng không khó đến mức không thể thực hiện được. 

Về vấn đề của cải thì Lục Thiếu Hoa vẫn rất tự tin nhưng Lục Thiếu Hoa cũng biết, Lục Xương sau cùng sẽ trở thành người thế nào thì cũng còn tùy thuộc vào tình hình đã, cho nên Lục Thiếu Hoa cũng không nói nhiều nữa mà trò chuyện về vấn đề khác với Tăng Kiến Quốc, sau đó liền đi ra. 

Giai đoạn bây giờ đối với Lục Thiếu Hoa thì thời gian rất quý giá, bên Hồng Kông còn rất nhiều chuyện cần có Lục Thiếu Hoa giải quyết, bây giờ Lục Thiếu Hoa bớt chút thời gian tới Bắc Kinh, ngoài việc thăm thằng con yêu quý, những việc còn lại là xem Điểu Sào và Thủy Lập Phương xây dựng tới đâu rồi, bây giờ con trai đã thăm xong, lại trò chuyện với Tăng Kiến Quốc, thời gian còn lại Lục Thiếu Hoa tất nhiên phải đi xem hai công trình kiến trúc lớn mang tính tượng trưng rồi. 

Điểu Sào và Thủy Lập Phương xây ở nội thành Bắc Kinh, Lục Thiếu Hoa đi ra không bao lâu thì tới nơi, có lẽ sớm nhận được tin là Lục Thiếu Hoa sẽ đến xem công trình nên lúc Lục Thiếu Hoa đến xem công trình thứ nhất mang tên Điểu Sào thì Cục trưởng Tổng cục Thể dục Thể thao đã sóm đợi ở đó rồi. 

Cùng đợi với Cục trưởng Thể dục Thể thao còn có Lâm Tề Toàn, vị Tổng giám đốc của tập đoàn phượng hoàng ở Thâm Quyến này cũng đang đợi Lục Thiếu Hoa đến. 

Lâm Tề Toàn, Lục Thiếu Hoa đã nhiều năm không gặp ông ta, lúc này được gặp lại vị lãnh đạo già mang họ Nguyễn của Tập đoàn Phượng Hoàng này thì trong lòng Lục Thiếu Hoa có chút xúc động, nhưng Lục Thiếu Hoa không nói nhiều, chỉ vỗ vỗ vào vai của Lâm Tề Toàn tỏ ý không cần nói cũng biết. 

Lâm Tề Toàn là người chịu trách nhiệm đánh giá cao nhất lần này, ông dẫn theo một nhóm chuyên gia của Bất động sản Phượng Hoàng ở Thâm Quyến cùng tới Bắc Kinh, cũng đã được mấy ngày trôi qua, trước mắt cũng đã có kết quả rồi, bây giờ Lục Thiếu Hoa tới cũng nên cho Lục Thiếu Hoa một câu trả lời chuẩn xác rồi. 

Nhưng lúc Lâm Tề Toàn dự định báo cáo thì lại bị Lục Thiếu Hoa vẫy tay ngăn lại, bảo ông ta đợi một lúc rồi mới nói, hắn ngay lập tức dạo bước vào thiết kế bên trong của Điểu Sào, ngắm công trình kiến trúc này một chút. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.