Trường Mộng Lưu Ngân

Chương 18




Thực lực quyết định tất cả, giống như Lục Thiếu Hoa, sau lưng hắn còn có căn cứ Hổ Gầm, hắn có thể kiêu ngạo, tuy rằng Lục Thiếu Hoa bình thường không kiêu ngạo như vậy, nhưng nếu đắc tội với người của hắn, sẽ không có kết cục tốt, đây chính là thế lực thuận lợi mà Lục Thiếu Hoa có được.

Mà Gaddafi có thể là một người thống trị Lybia 42 năm qua, lại thêm tính cách cổ quái của ông ta, rất là kiêu ngạo, nếu có thể khiến cho thế lực của ông ta được nâng cao, ông ta sẽ không có gì để lo lắng, càng làm cho ông ta kiêu ngạo hơn.

Cho nên, dù cho có nói như thế nào, có được vũ khí hạt nhân giống như có một sự mê hoặc chết người, tối thiểu thì Lục Thiếu Hoa đang nghĩ đến, nếu có thể có được vũ khí hạt nhân, Gaddafi tuyệt đối sẽ không tiếc cái giá phải trả để mua cho bằng được. Cho dù là lấy ra một hoặc là nhiều khu dầu mỏ, Gaddafi phỏng chừng cũng sẽ không bỏ qua. 

Đối với việc hiểu tính cách của một con người, với cách đối nhân xử thế ở hai thế giới này, người tái sinh như Lục Thiếu Hoa rất có nhiều kinh nghiệm, hắn tin tưởng vào bản thân là không đánh giá sai Gaddafi, có lẽ chính là vì Lục Thiếu Hoa tự tin với con mắt nhìn người của mình, cho nên, hắn mới quyết định nhắm mục tiêu vào Gaddafi, nhắm thẳng vào Lybia.

Tuy nhiên lại nói lại chuyện xưa, lấy việc có lợi ắt sẽ có hại, tính cách của Gaddafi rất quái dị, cùng với một người như vậy làm ăn buôn bán, nhất định là sẽ gặp khó khăn, vả lại, đợi sau khi giao dịch thành công, Gaddafi có trở mặt hay không vẫn còn chưa rõ.

Nếu như trước đây làm ăn buôn bán với Iran, Lục Thiếu Hoa không sợ Mahmad trở mặt, bởi vì Iran cho dù là có vũ khí hạt nhân, Mahmad cũng là người rất lý trí, cũng không dám trở mặt với căn cứ Hổ Gầm.

Nhưng Gaddafi thì khác, tính cách ông ta cũng là một người đặc biệt, khả năng trở mặt không biết đâu mà lường được.

Cẩn thận thì vẫn hơn, Lục Thiếu Hoa không dám không đề phòng.

Không thể phủ nhận, vũ khí hạt nhân là loại vũ khí gây sát thương lớn, nhưng nếu chẳng may người ta cầm vũ khí hạt nhân nhắm ngay vào căn cứ Hổ Gầm thì biết làm thế nào.

Hoàn toàn có thể tưởng tượng được, nếu có một quả vũ khí hạt nhân phóng thẳng vào căn cứ Hổ Gầm. Như thế tâm huyết bao năm của Lục Thiếu Hoa sẽ bị phá hủy hay sao.

- Sự việc này tuyệt đối không thể xảy ra…
Lục Thiếu Hoa tự nhắn nhủ với bản thân mình.

Nhưng mà, nếu có phòng ngừa mà vẫn xảy ra thì sao? Lục Thiếu Hoa trong lúc này không biết giải quyết như thế nào cho thỏa đáng.

Vận dụng đầu óc suy nghĩ rất lâu, cuối cùng Lục Thiếu Hoa cũng có một kế hoạch, đó là buôn bán vũ khí hạt nhân phải gian lận, thế thì căn cứ Hổ Gầm có khả năng kiểm soát vũ khí hạt nhân, giả dụ nói bắt buộc thay đổi hay thay đổi tuyến đường hàng không, hoặc là có thể trực tiếp gắn kíp nổ…

Nếu dựa vào kỹ thuật của căn cứ bí mật Hổ Gầm là hoàn toàn có thể làm được điều này, bởi vì những loại vũ khí hạt nhân này do căn cứ mình chế tạo ra, nếu gian lận mà không bị ai phái hiện, như vậy việc này trở nên dễ dàng, Lục Thiếu Hoa tin chắc rằng có thể làm được.

Nghĩ đến là làm, Lục Thiếu Hoa vớ lấy điện thoại gọi cho Lý Chí Kiệt, nói sơ qua phương pháp của mình, để anh ta nhanh chóng đi tìm chuyên gia hỏi thăm phương pháp này xem thử có làm được hay không, sau đó thì trả lời cho hắn biết.

Lý Chí Kiệt cũng biết sự dè dặt của Lục Thiếu Hoa, lập tức không dám chậm trễ, gọi tới cho Tạ Kiến Vỹ, hai người đi đến căn cứ bí mật, kiếm những người phụ trách liên quan đến vũ khí hạt nhân, kết quả là có thể làm được, sau đó, Lý Chí Kiệt trực tiếp gọi điện thoại cho Lục Thiếu Hoa, thông báo kết quả cho hắn ta.

Ai ngờ, Lục Thiếu Hoa ở tít tận Hồng Kông lại thở phào nhẹ nhõm, nhưng hắn không tỏ vẻ ra vui mừng, thái độ rất là bình thường bảo Lý Chí Kiệt dựa vào lời nói lúc đầu của hắn lên kế hoạch thực hiện.

Một trong ba đầu sỏ của căn cứ Hổ Gầm, tuy người bên ngoài ít ai biết đến, nhưng đối với một quốc gia mà nói, muốn biết ba đầu sỏ của căn cứ Hổ Gầm là ai, , bản thân họ dựa vào cái gì, dường như không có việc gì khó, nghe ngóng một chút là biết ngay.

Về phần thực lực cùa căn cứ Hổ Gầm, lại càng không cần hỏi thăm, giữa các nước đã nghe tiếng tăm từ lâu rồi, tin tức cứ từ từ lan ra, tuy không tìm hiểu căn cứ Hổ Gầm triệt để, nhưng cũng có thể biết, căn cứ Hổ Gầm thật sự rất hùng mạnh. 

Mahmad nghe nói Lý Chí Kiệt đã tìm tới cửa, ông ta bắt đầu có hơi sững sờ, chờ đợi để biết được căn cứ Hổ Gầm có ý dùng kỹ thuật chế tạo vũ khí hạt nhân để đổi lấy dầu mỏ, Mahmad lập tức ý thức được rằng đây là một cơ hội khiến cho Iran có thể vùng dậy.

Vì thế, thăm dò sau lưng đã rõ rồi, bây giờ kết quả thăm dò cũng đã có, căn cứ Hổ Gầm đồng ý bán bốn đầu đạn hạt nhân xuyên lục địa, tuy nhiên chỉ dùng một lượng dầu mỏ để đổi dường như không đáng giá, phải đề xuất nâng cao giá trị lên chút nữa.

Đúng thế, Mahmad lại không nói gì, cũng không đề cao tiền bạc, cũng không nói là không trao đổi, nhưng mà đưa ra đòi bí mật gặp nhau, địa điểm gặp mặt được chọn trong ranh giới Irac, một nơi hẻo lánh.

Đây có thể là một khảo nghiệm, khảo nghiệm xem Lý Chí Kiệt có đủ can đảm hay không, làm một trong ba đầu sỏ của căn cứ Hổ gầm, thế có nghĩa là ngũ gia trong bóng tối, mạo muội đi gặp Mahmad gặp mặt ở một nơi hẻo lánh tại Irac, ai biết Mahmad có lừa dối Lý Chí Kiệt hay không.

Nhưng mọi người cũng đừng quên, Lý Chí Kiệt là ai, xuất thân từ đâu, đã có nhiều năm rèn luyện như vậy, chưa có khó khăn nào chưa trải qua, như vậy tại sao anh ta lại không cam đảm được, mặt khác, nếu Mahmad dám đụng tới Lý Chí Kiệt, như vậy Iran cứ lo chuẩn bị tốt mà đối phó với cơn thịnh nộ của căn cứ Hổ Gầm.

Cho nên, khi Mahmad mời Lý Chí Kiệt đến gặp mặt nói chuyện, Lý Chí Kiệt dường như không cần phải đắn đo mà nhận lời luôn, sau đó chỉ đem vệ sỹ của mình, vội vàng chạy qua phía bên Irac.

Khi đã tới Irac, gặp Mahmad rất là thuận lợi, Lý Chí Kiệt có chỉ đạo của Lục Thiếu Hoa, không tỏ ra dáng vẻ gì là cao ngạo, ngược lại còn vui tươi hớn hở, thái độ rất hòa nhã. 

Nhưng mà, nếu để một người hiền lành như Lý Chí Kiệt ra uy, như vậy anh sẽ măc sai lầm rồi, nếu không hợp ý Lý Chí Kiệt, vẻ hiền lành sẽ biến mất trên mặt anh ta, với ai anh ta cũng trở nên hung dữ.

May mà, Mahmad không nói những lời vô nghĩa, vừa tới thì đề cập ngay vào vấn đề đàm phán, nói sẽ mua bốn đầu đạn hạt nhân xuyên lục địa, tăng thêm lợi ích, rất nhanh chóng hai bên đều đi đến sự nhất trí này.

Sự việc này nhìn qua không phải là không có trở ngại, nhưng Lý Chí Kiệt cũng biết, đây chỉ là mới bắt đầu mà thôi, chỉ là buổi khai vị buổi sáng, nhìn đối phương rất hào khí, nhưng-khi nói đến mấu chốt vấn đề, hình như hào khí không còn nữa, chẳng những không còn hào khí ngược lại còn trở nên rất hẹp hòi.

Sự thật chứng minh, Lý Chí Kiệt đã đoán đúng, khi nói đến việc dùng vũ khí hạt nhân để đổi lấy dầu mỏ, Lý Chí Kiệt đưa ra hai khu sản xuất dầu mỏ loại lớn, cộng thêm một khu sản xuất dầu mỏ loại vừa và hai khu loại nhỏ, đều là những khu chưa qua khai thác, nhưng số lượng dầu dự trữ tương đối lớn.

Vấp ở chỗ Mahmad không đồng ý, làm thấp giá trị của kỹ thuật vũ khí hạt nhân, mục đích là muốn ép giá, lấy giá thấp nhất để có được kỹ thuật vũ khí hạt nhân. 

Giá trị kỹ thuật vũ khí hạt nhân được bày ra ở trong đó, hà cớ gì Mahmad lại làm thấp đi, đều không có cách nào che được giá trị thật của nó, cho nên, Lý Chí Kiệt cũng không sợ Mahmad cố tình đánh giá thấp đi, chỉ dùng một câu nói để trả lời:
- Vũ khí hạt nhân có thể khiến cho một quốc gia sức yếu trở nên lớn mạnh.

Mahmad không có lời nào để nói, nhưng ông ta vẫn không thừa nhận rằng kỹ thuật của vũ khí hạt nhân không thể trao đổi dầu mỏ nhiều như vậy, hy vọng Lý Chí Kiệt đưa ra thành ý, có thể giảm bớt một khu dầu mỏ loại trung và hai khu loại nhỏ.

Lục Thiếu Hoa muốn cái gì? Chỉ đơn giản là dầu mỏ, bảo hắn ta giảm bớt dầu mỏ, chẳng khác nào muốn lấy mạng của hắn hay sao.

Biết rõ mục tiêu của Lục Thiếu Hoa như vậy, Lý Chí Kiệt tự nhiên sẽ không đáp ứng rồi, nhưng nhìn thấy bộ dạng của Mahmad như vậy, quả thực có chút không đồng ý, vì thế, Lý Chí Kiệt đưa ra đề nghị cuối cùng, dành cho Mahmad một năm sử dụng thông tin tình báo, có liên quan đến tình báo Irac, bao gồm cả tình báo hoạt động bí mật của Irac đối với xã hội và quốc tế.

Miễn phí một năm, đúng chính xác là miễn phí một năm, đây là lợi ích mà Lý Chí Kiệt đưa thêm vào, đồng thời, Lý Chí Kiệt còn bày ra mạng lưới tình báo của Hổ Gầm lớn mạnh như vậy, lại tăng thêm lĩnh vực hợp tác giữa hai bên.

Có thể thử nghĩ một chút, nếu trong một năm này, Lý Chí Kiệt cung cấp thông tin tình báo đều là những tin tuyệt mật, mà cơ quan tình báo bên phía Irac của họ lại không có cách nào nhận được, như thế tiếp theo sẽ là loại bỏ Irac sẽ đi mua tình báo của mạng lưới tình báo hổ Gầm.

Một năm miễn phí có thể xem như kỳ thử nghiệm, trước tiên là để Iran có được lợi ích, tiếp theo sau đó mới bàn chuyện buôn bán, cũng giống như rất nhiều phần mềm diệt virut, trước tiên phải cho sử dụng thử trong một tháng hoặc ba tháng, đợi khi thời gian sử dụng thử đã hết, thì sẽ phải bắt đầu thu phí, nhưng đến lúc đó,sẽ có bao nhiêu người dùng chịu trả phí.

Mạng lưới tình báo của căn cứ Hồ Gầm lớn mạnh và gần như phủ sóng khắp toàn cầu, Ahmadinejad cũng đã biết, khi Lý Chí Kiệt đề xuất sẽ cung cấp tình báo miễn phí cho ông ta một năm, Mahmad vẫn còn có chút do dự.

Do dự có nghĩa là tình hình có thể còn xoay chuyển được, Lý Chí Kiệt đang lợi dụng sự do dự của Mahmad mà giới thiệu mạng lưới tình báo của căn cứ Hổ Gầm, tuyên bố mạng lưới tình báo của Hổ Gầm có thể thu thập được rất nhiều thông tin cơ mật, đem những lợi thế của mạng lưới tình báo bày ra trước mắt Mahmad.

Lần này, vẻ mặt của Mahmad hơi thả lỏng một chút, trong lòng ông ta đang đấu tranh, cân nhắc xem có nên chấp nhận cuộc gaio dịch buôn bán này.

Lý Chí Kiệt lúc này cũng biết, tình hình đã só sự chuyển biến, nhưng anh ta cũng không nói nhiều, mà mà chọn lựa trong im lặng, để cho Ahmadinejad có sự lựa chọn thỏa đáng.

Không thể không nói, cách làm này của Lý Chí Kiệt tuy đi đường vòng nhưng lại có hiệu quả, dù sao khi một người đang suy nghĩ vể việc gì đó thì họ ghét nhất là bị người khác quấy rầy, đặc biệt là người đang suy nghĩ việc cực kỳ quan trọng, cũng không muốn ai đó ở bên cạnh mình nói chuyện lèo xèo không ngừng.

Lý Chí Kiệt cũng im lặng, chính xác là để cho Mahmad được yên tĩnh, nhưng lúc này ông ta lại bắt đầu cảm thấy lúng túng, kỹ thuật vũ khí hạt nhân đối với Iran mà nói, rất là quan trọng, nhưng dầu mỏ Lý Chí Kiệt cần lại quá nhiều. 

Iran là một nơi chứa lượng dầu thô lớn nhất nước, dầu mỏ cũng rất nhiều, nhưng có hai khu dầu mỏ loại lớn, một loại trung, và hai loại nhỏ, tổng cộng là năm cái, nếu không tính hai cái loại trung và loại nhỏ, dầu mỏ của hai khu loại lớn có thể nói là kiếm tiền siêu lợi nhuận.

Có nên đồng ý không ?
Mahmad suy nghĩ thoáng qua, nhưng kỹ thuật vũ khí hạt nhân thực sự rất mê hoặc người ta, Mahmad vốn dĩ cũng không có cách nào tránh được sự mê hoặc đó, nhưng sự đánh đổi cũng quá lớn, lớn đến nỗi Mahmad có chút do dự.

Trong khảng thời gian đó, Mahmad không biết phải nên lựa chọn như thế nào mới hợp lý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.