Trường Mộng Lưu Ngân

Chương 17




Mahmad là một người như thế nào, Lục Thiếu Hoa cũng không có hiểu biết đặc biệt, nhưng Lục Thiếu Hoa biết, ông ta nhất định là một người mạnh mẽ, cứng rắn, mà Lý Chí Kiệt là đầu sỏ căn cứ hổ gầm nhiều năm như vậy, trên người sẽ toát ra ngạo khí, vì kế hoạch của mình mà không nóng nảy, Lục Thiếu Hoa không thể không nhắc nhỏ Lý Chí Kiệt thả lỏng một chút.

Khoảng thời gian năm 2007, mỗi bước đi hiện tại đều rất quan trọng, Lục Thiếu Hoa tuyệt đối không cho phép kế hoạch của hắn có chút nào sai lầm, bao gồm cả chiến lược Iran cũng lại rất quan trọng, Lục Thiếu Hoa càng không cho phép có gì bất lợi ngoài ý muốn.

May mà, Lý Chí Kiệt dường như cũng ý thức được khuyết điểm của anh ta, lập tức cam đoan sẽ cố gắng, tỏ vẻ ba ngày sau sẽ cho Lục Thiếu Hoa câu trả lời thuyết phục, lúc này mới khiến Lục Thiếu Hoa yên tâm một chút.

Thời gian ba ngày rất nhanh trôi qua, nhưng tại ba ngày này, Lục Thiếu Hoa cũng không nhàn rỗi, ngoài việc chú ý một chút về thị trường chứng khoán nước Mỹ và một số nước giàu có châu Âu, thời gian còn lại Lục Thiếu Hoa đều trong phòng, còn Lục Thiếu Hoa ở trong phòng làm cái gì thì không ai biết.

Nhưng đáng nói chính là Lục Thiếu Hoa rất ít thức đêm, lúc chỉ số Down Jones giảm mạnh đó là lúc Lục Thiếu Hoa có đi quan sát một đêm, sau đó Lục Thiếu Hoa cũng không có đến trụ sở để theo dõi, mà sai Lưu Minh hàng ngày đem số liệu, Lục Thiếu Hoa mới xem.

Không thể không nói, kỹ thuật vi tính rất là dũng mãnh, ở thời điểm trước kia, mọi người có thể nghĩ như thế nào, hôm nay xu thế thị trường chứng khoán có thể đứng lên, biến thành một video khiến Lục Thiếu Hoa quan sát, nhưng sự thật vẫn là sự thật, ngày này nhân loại đã làm được điều này.

Mà Lục Thiếu Hoa cũng dựa vào tập đoàn phần mềm hùng mạnh, viết lên các phần mềm ứng dụng, dung hòa vào cuộc sống bên trong, đầy đủ công dụng, Lục Thiếu Hoa có thể giảm được rất nhiều chuyện.

Đương nhiên, dù sao Lục Thiếu Hoa cũng một lòng một dạ đầu tư vào thị trường tài chính, không thể để như vậy, hay là Lục Thiếu Hoa cứ đến tổng chỉ huy xem một chút, đến rạng sáng, sau đó sáng thì về.

Giống như số liệu Lục Thiếu Hoa cung cấp như vậy, có điều lần này sụt giảm, so sánh, ban đầu thì giảm, nhưng thời gian sau, ở thời điểm ngày 17, không có mệnh lệnh của Lục Thiếu Hoa, Lý Tông Ân đã bán tháo hết chuyển tiền mua vào.

Cũng không phải Lý Tông Ân tự chủ trương mua vào, mà căn cứ vào số liệu về ngày tháng được cung câp, Lục Thiếu Hoa căn bản là không cần phải đi truyền đạt mệnh lệnh.

Mọi người đều biết, Lục Thiếu Hoa không đích thân làm mọi chuyện, rất nhiều lần đã để cho cấp dưới, lần này cũng thể hiện như vậy, Lục Thiếu Hoa cũng không can thiệp vào quyền lực của Lý Tông Ân, để Lý Tông Ân tự chỉ huy.

Nhưng như vậy cũng không có nghĩa là Lục Thiếu Hoa không nhắc nhở Lý Tông Ân, Lục Thiếu Hoa là sợ Lý Tông Ân bị số liệu thị trường chứng khoán làm mờ mắt, dựa vào kinh nghiệm phán đoán hướng đi của nó, do đó không so sánh số liệu ngày làm việc Lục Thiếu Hoa cung cấp.

Vì thế thời điểm thanh khoản thứ ba Lục Thiếu Hoa nhắc nhở Lý Tông Ân, bảo anh ta phảidựa theo số liệu hắn cung cấp để làm việc, mặc kệ thị trường chứng khoán là tăng hay giảm.

Tại giai đoạn này, thị trường chứng khoán rất nhiều biến động, hôm nay có khả năng xuất hiện sụt giảm mạnh, thoạt nhìn tình thế rất thê thảm, giống như ngày mai còn có thể tiếp tục sụt giảm điên cuồng, nhưng ngày mai sẽ không sụt giảm, ngược lại sẽ tăng vọt.

Nếu để ý, hôm nay tăng mạnh, ngày mai cũng có khả năng xuất hiện giảm, khó có thể sử dụng logic bình thường để phỏng đoán được thị trường chứng khoán hiện tại. Lục Thiếu Hoa sợ Lý Tông Ân đem chính cái gọi là kinh nghiệm và phán đoán của mình ra để hành động, như vậy kết quả có khả năng sẽ rất thảm.

Lý Tông Ân đương nhiên biết thâm ý Lục Thiếu Hoa muốn nhắc nhở anh ta như vậy, kiên định gật đầu, tỏ vẻ anh ta sẽ so sánh số liệu lúc ngày làm việc, lúc này mới khiến Lục Thiếu Hoa hoàn toàn yên tâm.

Việc kế tiếp chính là đánh giằng co, không có dao động quá lớn, Lục Thiếu Hoa tự nhiên cũng bớt phải lưu tâm, đem tinh lực tập trung toàn bộ hướng về Iran.

Thời gian ba ngày đã đến, Lý Chí Kiệt cũng có thể cung cấp cho Lục Thiếu Hoa một câu trả lời thuyết phục.

Mà Lý Chí Kiệt cũng không khiến Lục Thiếu Hoa phải thất vọng, tuy rằng không sớm đưa cho Lục Thiếu Hoa trả lời thuyết phục, nhưng cũng không chậm, lập tức buổi tối, Lý Chí Kiệt liền gọi điện báo cho Lục Thiếu Hoa.

- Chúng ta và Mahmad đã thương lượng được, tuy nhiên ông ta yêu cầu mua bốn đầu đạn hạt nhân tên lửa xuyên lục địa, dùng một trữ lượng không nhiều lắm để trao đổi.

Sau khi điện thoại được kết nối, Lý Chí Kiệt không nói câu vô nghĩa, câu đầu tiên đi thẳng vào chủ đề, sau khi tạm dừng một chút, hắn không quên bổ sung cái nhìn của hắn về việc này.
- Tôi nghi ngờ là ông ta có ý thử chúng ta, nghĩ chúng ta không có thành ý đem vũ khí hạt nhân bán cho hắn.

Lý Chí Kiệt hoài nghi như vậy là điều đương nhiên, kỹ thuật vũ khí hạt nhân không thể so sánh với thành phẩm vũ khí hạt nhân, có lẽ vũ khí hạt nhân rất dễ dàng trao đổi, chỉ cần có tiền, nói không chừng còn có thể cho, nhưng ký thuật vũ khí hạt nhân thì lại khác, đó là thứ vô giá.

Còn nữa, để đến được thành phẩm vũ khí hạt nhân, có lẽ vài năm sau sẽ không dùng, ngay vũ khí hạt nhân còn có thời hạn hiệu lực, mà một khi qua thời hạn hiệu lực, như vậy, lực công phá cũng không còn.

Nhưng kỹ thuật vũ khí hạt nhân thì lại khác, có được kỹ thuật đó, có nghĩa là chính mình chế tạo, về lâu dài, có được kỹ thuật vũ khí hạt nhân mới có thế lực.

Từ đó có thể thấy được , mấu chốt là kỹ thuật vũ khí hạt nhân hơn hẳn so với thành phẩm vũ khí hạt nhân. Mà hiện tại ông ta mua thành phầm vũ khí hạt nhân, không nói cũng biết là thử ý.

Suy nghĩ một chút, nếu người liên kết uy phẩm vũ khí hạt nhân không muốn bán ra, như vậy còn nói chuyện bán ra vũ khí hạt nhân làm gì?

Đúng, Lục Thiếu Hoa nhẹ nhàng cười, nói:
- Mahmad không đơn giản là muốn thử, đó là kế một mũi tên trúng hai đích của ông ta, mục đích là có thể mua được bốn miếng đầu đạn hạt nhân tên lửa xuyên lục địa.

Sau một hồi tự suy nghĩ, Lục Thiếu Hoa đã cơ bản biết mục đích bên trong của Mahmad, mục đích thứ nhất là thử, nếu thử thành công, bọn họ có thể có đến bốn đầu đạn vũ khí hạt nhân, bốn đầu đạn vũ khí hạt nhân có ý nghĩa gì? Ý nghĩa có thể làm cho Iran bọn họ bình an vài năm.

Được rồi, chỉ cần bọn họ có bốn đầu đạn hạt nhân xuyên lục địa, cho dù cuối cùng bọn họ và căn cứ hổ gầm đàm phán, như vậy Iran cũng không có tổn thất, tranh thủ thời gian bình an vài năm, bọn họ hoàn toàn có thể trong vài năm bình an này mà tự mình nghiên cứu ra vũ khí hạt nhân.

Có thời gian, như vậy Mahmad còn sợ gì, cho dù cuối cùng không thể hợp tác, như vậy Iran không có gì tổn thất, đưa chính mình vào thế bất bại. Đương nhiên, nhiệm kỳ của Mahmad cũng hữu hạn, nếu mà lúc này có thể mua được kỹ thuật vũ khí hạt nhân, hắn cũng rất vui, dù sao hùng mạnh vài năm, ông ta có thể phát triển khát vọng của chính mình.

Cho nên, nói tóm lại, Mahmad có khát vọng phi thường với kỹ thuật vũ khí hạt nhân.

Như vậy đủ rồi, cũng đang là điều Lục Thiếu Hoa cần, vì thế, Lục Thiếu Hoa gần như không mở miệng, Lý Chí Kiệt mở miệng, trực tiếp nói.
- Đánh giá một chút giá trị cái mỏ dầu và bốn đầu đạn tên lửa xuyên quốc gia, nếu không cho bọn họ thêm giá trị, mà nếu hưởng thêm giá trị, tiến vào kế hoạch tiếp.

- Tốt.
Lý Chí Kiệt trầm giọng đáp.

Bước đầu tiên cuối cùng đã hoàn thành, Lục Thiếu Hoa thở phào nhẹ nhõm một hơi, tuy nhiên rất nhanh, Lục Thiếu Hoa lại nhắc tới một hơi, nguyên nhân chính là bước đầu tiên, Lục Thiếu Hoa mới thực hiện nhanh hơn được các bước tiếp theo.

Omar Muammar Gaddafi, đây là một người có tính truyền ký, lãnh đạo tối cao của Libya, một nhà lãnh đạo độc tài, đảm nhiệm vị trí tối cao của Libya đến 42 năm, đồng thời ông ta cũng là một trong những phần tử phản Mỹ.

Libya là quốc gia bên cạnh Iran, quan hệ ngoại giao lại cùng một chỗ, cùng là một nước dầu mỏ lớn. Kiếp trước của Lục Thiếu Hoa, Mĩ muốn ra tay với Iran, cuối cùng Iran đã tới trình độ nhất định, đã không thể tự mình chế tạo vũ khí hạt nhân, kết quả là không giải quyết được gì, không có làm gì được Iran.

Nhưng Libya không như vậy, ở bên cạnh Iran, cuối cùng không cần nhiều lời, khẳng định xảy ra sự việc, đương nhiên, khi Lục Thiếu Hoa tái sinh lần trước, lấy nước Mĩ, cầm đầu nhiều quốc gia còn không ra tay với Libya.

Nhưng Lục Thiếu Hoa lại rất rõ ràng, chuyện ra tay với Libya chỉ là chuyện sớm muộn, nguyên nhân là tại hắn, ai khiến hắn và Iran cùng một chỗ, lại là phản quốc gia, hay là nước dầu mỏ lớn, bất kể điểm nào cũng đều là đả kích đối tượng.

Nhưng hiện nước Mỹ chưa ra tay với Libya, Lục Thiếu Hoa liền có cơ hội, nhưng đúng là sách lược của Iran không thể dùng cho Libya, không dùng ký thuật vũ khí hạt nhân để hấp dẫn bọn họ, phải dùng biện pháp khác mới được.

Có lẽ rất lâu trước kia, khi Trung Quốc mới thành lập là lúc Omar Muammar Gaddafi phái từng người đến Trung Quốc, mà mục đích chính là vì bom nguyên tử, Chu Ân Lai, một trong những người có công trong việc xây dựng đất nước lúc bấy giờ, nhưng Chu thủ tướng cũng cự tuyệt việc thỉnh cầu mua bom nguyên tử của Omar Muammar Gaddafi, khiến hai bên ngừng quan hệ ngoại giao.

Tuy nhiên theo điểm này có thể thấy được, Omar Muammar Gaddafi rất ham thích vụ bom nguyên tử này, Lục Thiếu Hoa cũng rất tin tưởng, những năm gần đây, Omar Muammar Gaddafi không thôi mua sắm vũ khí hạt nhân, bọn họ không có năng lực chế tao vũ khí hạt nhân, nhưng mua thì lại có khả năng, dù sao Libya cũng là một trong số nước dầu mỏ.

Đúng, bán ra kỹ thuật vũ khí hạt nhân không có hiệu quả, nhưng thành phẩm vũ khí hạt nhân cũng có khả năng dụ dỗ bọn họ đến, tái kết hợp với tính cách điên cuồng của Omar Muammar Gaddafi, Lục Thiếu Hoa không khó đoán ra, nếu để Omar Muammar Gaddafi có được vũ khí hạt nhân, tuyệt đối là ác mộng của Mĩ và nhiều quốc gia châu Âu.

Vốn là một người cũng rất kiêu ngạo, đột nhiên bị lật ngửa quân bài, có thể tưởng tượng kết quả chính là thế nào?

Đáp án rất đơn giải, cái người vốn kiêu ngạo sẽ càng trở nên kiêu ngạo!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.