Dịch giả: Phan Lưu Ly và Thiểm Dương
"Cuộc đời tựa như một bàn cờ, chúng ta đều là những quân cờ và người chơi chính là số phận..." Cho dù chúng ta có vùng vẫy cũng không cách nào thoát khỏi ván cờ đã định, tiến hay lui, được hay mất, tất cả đều do số phận định đoạt...
...
Kiếp này tôi đã chẳng còn cơ hội nào nữa. Nếu có kiếp sau, tôi hi vọng người đầu tiên em yêu sẽ là tôi, để tôi có thể cảm nhận thứ cảm giác được một người nào đó yêu thương.
...
Phật nói, theo gió đến, rồi lại theo gió đi. Kiếp này phồn hoa như mộng, họ đã cùng nhau tạo nên một kỳ tích với khí thế khuynh thành. Tình này chưa hết, ý này khó quên. Dây đàn tuy đã đứt nhưng khúc nhạc còn du dương.
...
"Đúng là tôi có thù hận, nhưng tôi sẽ không bao giờ để thù hận ảnh hưởng đến cuộc sống và sự nghiệp của mình. Tôi cũng chưa từng làm gì gia đình họ cả, vì tôi tin rằng sự cắn rứt lương tâm chính là thứ dày vò ghê gớm hơn cả thù hận. Hãy cứ để họ tiếp tục bị dằn vặt, giờ đây đối với tôi mà nói, tình yêu mới là thứ tôi thực sự muốn hướng tới..."
Bình luận truyện