Trước Là Tiểu Nhân, Sau Là Quân Tử

Chương 6




-Mà nè, ba cái tên đó là ai thế?      Nó hỏi-Cái tên tóc bạch kim là Dược Thiên Bảo-con trai duy nhất của Dược gia, người thừa kế của dòng họ, bị một cú sốc lớn từ sau khi mẹ mất nên ít nói hẳn, trở thành một con người lạnh lùng và nhẫn tâm. Nổi tiếng nhờ cái nhan sắc trời cho. Tên thứ hai tóc vàng tựa nắng mai là Lâm Nhật Minh- cũng là đứa con duy nhất của Lâm gia, ngay từ nhỏ đã được chiều chuộng và yêu thương hết mực từ đó sinh ra cái bản tính cao ngạo, tự tin, chẳng coi ai ra gì, có khuôn mặt baby dễ thương rất được lòng các thầy cô trong trường, tuy thế, cậu ta không có hứng trong việc kinh doanh, là dân chơi thứ thiệt. Tên cuối cùng là thiếu gia của tập đoàn Liêm thị, Liêm Thanh Tuấn, ngay từ nhỏ đã được xem là thiên tài về toán học, được coi là viên ngọc quý của Liêm gia, lời nói cử chỉ đều rất lịch thiệp, là mẫu người lí tưởng mà các cô gái đều mong ước, tính cách bất thường, lúc lạnh lùng lúc nhí nhảnh, tóm lại không thể xem thường tên này.        Lam Kỳ đọc tất cả thông tin từ cuốn sổ tay nhỏ vừa mới lấy ra

-Wao! Cừ thật, cậu lấy thông tin này ở đâu ra vậy?   

-Từ tay sai thân cận!

-A! Phòng hiệu trưởng nè!      Phong reo lên

RẦM!!!!!

-Bác à!!!!!!!!!!!Cháu nhớ bác quá!!!!!!!           Nó ôm chầm lấy người đàn ông trung niên đang nhâm nhi tách trà

-Mấy...Mấy cậu là ai?

-Cháu nè, Tuyết Linh đây, bác không nhận ra sao?

-Ô, thì ra là cháu, 2 người kia chắc là Chi và Anh, vậy..cháu tới đây có việc gì?

-Bác hỏi lạ nhỉ, tới để đi học chứ sao?

-Mấy cháu chịu đi học rồi hả? Thật mừng quá!

-Bác à! Cẩn thận đó! Nó định sẽ phá banh cái trường này ra đấy!      Phong cất giọng tà tà

-Tuyết Linh à, nể tình ta là bác của con, đừng có phá cái trường này nha!

-Tất nhiên...là không rồi!

-Thật là!

-Cháu đùa đấy!

-Mà tại sao các cháu phải cải trang nam thế kia?

-Nếu không thì còn gì là thú vị nữa chứ, bác nhớ giữ bí mật giùm cháu nha! Không thì cái trường này sẽ....he he

-Rồi rồi!

-Bọn cháu học lớp nào?       Kỳ cất giọng

-À, 10a1

-Tại sao lại là lớp 10 chứ, 12 không được hả bác?      Nó hỏi mặt ngây thơ (vô) số tội

-Ở nước ngoài thì theo trình độ học vấn có thể nhảy lớp, nhưng ở Việt Nam, dù có giỏi cỡ nào cũng phải học theo đúng độ tuổi!       Kỳ giải thích

-Thế à! Hiểu rồi, vậy chào bác nha!

_____________________________________-

Lớp 10a1:

-CÓ TIN SỐT DẺO ĐÂY!!!!!!!!!!!!!!          

Một bạn nam chạy vào lớp

-gì mà làm ầm lên vậy?

-Lớp ta sắp có thêm học sinh mới, toàn là trai đẹp không hà!

-Thật sao?

-Chắc chắn 100%, tớ nghe lén ở phòng hiệu trưởng đấy, sao sai được!        Bạn nam ngẩng cao đầu tự hào

-Á,à tớ méc cô à nha!

-Đừng mà!!

-CẢ LỚP TRẬT TỰ!!!!!!!!!!!!!!!!!         tiếng bà giáo vừa uy nghiêm, vừa dõng dạc vang lên, cả lớp trở lại tư thế ban đầu

-Vào đi các em!      Bà giáo lập tức thay đổi thái độ, cười phát ớn

-Chào các bạn, tớ là Hàn Nam Phong, đây là Nhược Lam Kỳ, cuối cùng là Hà Minh Khánh, từ nay chúng ta đã là người một nhà, vì vậy mong các bạn giúp đỡ thêm!

-Rất hân hạnh       Kỳ nói một câu ngắn cũn

Không khí im lặng bao trùm cả lớp học, một cô bé ngồi đầu bàn đối diện Khánh đứng lên hỏi:

-Minh khánh! Tại sao bạn không nói gì thế?    

Câu hỏi ngay lập tức được cả lớp hưởng ứng

-Tên của tôi, các bạn cũng đều rõ cả rồi, cậu còn muốn gì nữa? Chẳng lẽ.....          Bỏ nửa câu nói, Khánh nâng cằm cô bé lên, môi nở nụ cười yêu mị

-Nàng muốn biết mẫu người yêu lí tưởng của ta sao? công chúa?

ÔI trời ơi, xã hội này loạn cả rồi, nó đường đường là con gái chính hiệu mà tài tán gái còn hơn cả con trai, các girls dường như không đỡ nổi đòn này nên đã xỉu đồng loạt. Cả lớp như đang chìm trong thế giới đầy màu hồng lãng mạn thì một tiếng động vang lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.