Trước Là Tiểu Nhân, Sau Là Quân Tử

Chương 5




 KÉT!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!Đoán xem là ai đây? Nam chính của chúng ta đã xuất hiện, như thường lệ và đã trở thành quy luật, mở đầu là tiết mục đồng ca la hét của nữ sinh trường tư thục Kousei:

-TẬP HỢP!!!!!!!!!!!!!!!!!! HOTBOY CỦA TRƯỜNG TA TỚI RỒI!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

-ANH BẢO, EM Ở ĐÂY!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

-TUẤN!!!!!!!!!!!!!!NHÌN EM NÀY!!!!!!!

-ANH MINH, I LOVE YOU!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Nhật Minh nháy mắt một cái, các girls xỉu đồng loạt. Ồ, đoán xem chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo đây, 3 chiếc xe đời mới đỗ trước cổng trường, bước ra đầu tiên là Minh Khánh và Nam Phong:

-NHÌN KÌA!!!!!!!!!! HOTBOY MỚI!!!!!!!!!!!

-ÔI ĐẸP TRAI QUÁ!!!!!!!!!!!!!!!

-ANH GÌ ƠI, CHO EM XIN SỐ ĐT!!!!!!!!!!!!!!!!!!

-CHẮC TUI CHẾT MẤT!!!!!!!!

Nó và Phong cười rõ tươi, nháy mắt, mi gió, tất cả đều được thực hiện rất thuần thục là đám nữ sinh cứ ngất lên ngất xuống:

-CÒN MỘT NGƯỜI NỮA!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Lam Kỳ bước xuống xe, đẩy gọng kính, trên tay cầm quyển sách, thản nhiên đi đến cổng trường:

-ANH NÀY NHÌN COLD QUÁ À!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

-Bọn nhóc nào đây?      Minh hỏi

-Nè! ăn nói cho đàng hoàng coi, bọn tôi cùng tuổi với anh đấy!

-Đồ nhiều chuyện!

-Thằng bé thiếu thốn sữa mẹ

-Kìa Phong, ngày đầu tiên đi học cần phải để lại ấn tượng tốt chứ!      Kỳ nhắc nhở

Phập!!!!

Một vật thể lạ lướt sang mặt Minh, đủ xén vài sợi tóc của anh, cắm phập vào tường, một cây dao nhọn!

-Thật là thất lễ với quý công tử đây!

-Thực ra thì...chúng tôi rất muốn đùa với các anh một lúc nữa nhưng tụi này còn có việc bận nên...         Nó bây giờ mới lên tiếng, ném cái lọ chứa dịch thể màu xanh lam mà nãy giờ nó lắc qua lắc lại

BÙM!!!!!!!!

Khói bắt đầu nổi lên, mịt mù

-CÁI QUÁI GÌ THẾ NÀY????

-Khụ khụ

Nhân lúc hỗn độn,3 nàng nhà ta đã tẩu thoát từ lâu rùi

-BỌN NHÓC ĐÓ ĐÂU RỒI?

Màn khói tan dần, cảnh vật hiện rõ:

-Chạy rồi à? Mà kể cũng lạ, cái tên tóc nâu hình như mình đã gặp ở đâu rồi thì phải      Minh tự hỏi

2 người còn lại vẫn giữ khuôn mặt bình tĩnh

" Tên bốn mắt đó, nhìn quen quá"     Tuấn nghĩ thầm

______________________________

-Ha ha, vui thiệt, phát minh mới của cậu hả?      Phong cười lớn

-Ừ, tớ mất 3 ngày mới chế xong đó

-Cơ mà cậu đem cái gì mà nặng thế?

-À, không có gì đâu, chỉ là...

-Chỉ là gì?

-Một số dụng cụ thí nghiệm, vật dụng cần thiết cho việc nghiên cứu, đan dược trị thương, hóa chất, một cuốn sách về dược học và còn, và còn....he he

-Và còn?

-He he...THUỐC NỔ

-Ôi mẹ ơi!!! Cậu định phá nát cái trường này hả?

-Có lẽ thế!       Nó trả lời dửng dưng

-Mà thôi, dẹp chuyện đó qua một bên, phòng hiệu trưởng ở đâu?

-Hướng này     Kỳ chỉ tay về phía trước, mắt vẫn dán chặt vào quyển sách

-Quả nhiên là Lam Kỳ, rất chu đáo!

-Quá khen!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.