Trước Khi Nhắm Mắt

Chương 47




Sau bữa tối, cô Ngọc xin phép bà Thủy Tiên về sớm.

Bà Thủy Tiên nhìn vẻ mặt rầu rầu của cô Ngọc cũng thấy lo lắng. Thằng Kiên lạnh lùng với con bé quá, chắc con bé buồn lắm, tội nghiệp nó. Lẽ nào bà lại không thể có được đứa con dâu tuyệt vời đó sao? Không, nhất định bà phải tìm cách nào đó mới được.

*****

Vừa về đến nhà, cô Ngọc đã gõ cửa phòng Út. Út sững người khi vừa thấy mặt Út, cô liền ôm lấy Út mà nức nở.

- Anh Kiên… anh ấy lạnh lùng quá… Út ơi… mình buồn lắm!

Út vỗ lưng nhè nhẹ an ủi cô rồi kéo cô ngồi xuống bên mép giường.

- Ngọc đừng buồn, cậu Kiên lúc nào cũng thế mà. Cậu cũng quát mình suốt ấy Ngọc không biết thôi.

- Thật không Út… vậy là… mình vẫn còn cơ hội với anh ấy hả Út?

Út gật đầu với cô Ngọc. Thấy vậy, cô vội lau nước mắt, gương mặt cô có chút rạng rỡ nhìn Út.

- Mình tin Út. Mình thích anh ấy nhiều lắm, mình sẽ không bỏ cuộc dễ dàng đâu.

Cô nói với thái độ đầy quyết tâm làm Út lại nhói lòng.

Út làm sao thế này, Út muốn giúp cậu kia mà, tại sao lòng Út cứ hạnh phúc, tim Út cứ reo vui khi cậu Kiên chỉ có Út, rồi Út lại cứ đau đớn khi phải tác thành cho họ? Út thật giả dối và ích kỷ phải không? Út thấy mình đáng ghét quá…

- Út nghĩ giúp mình xem... làm cách nào để… anh Kiên thích mình được không?

Cô Ngọc nói rồi lại đỏ mặt. Cô biết một câu hỏi như vậy là quá khó để trả lời, nhất là khi rất có thể Út cũng yêu anh Kiên của cô, cô đang quá đáng với Út. Nhưng kệ đi, cô thích cậu quá, cô chỉ mong có cách nào đó giúp cô được gần cậu mà thôi.

Út im lặng, không hẳn vì Út không muốn giúp cô, mà đơn giản là vì Út cũng không biết phải trả lời cô thế nào. Út chưa bao giờ nghĩ đến chuyện làm cậu Kiên thích Út cả.

Cô Ngọc chờ một hồi, cô sốt ruột giận hờn:

- Út không muốn giúp mình chứ gì?

- Không phải đâu… chỉ là… mình cũng không biết.

Lại còn không biết sao? Dám nói dối cô à, chắc chắn nó phải biết chứ, không dưng cậu Kiên thích nó chắc, chắc giả vờ ngây thơ nai tơ trước mặt cậu chứ gì, nhìn cái mắt nó tròn xoe ngơ ngác thế kia là cô hiểu nó quá rồi.

- Chắc mình cần phải xinh đẹp hơn Út ạ, ngày mai mình sẽ đi spa làm đẹp. Mình quyết tâm rồi đấy. Đàn ông yêu bằng mắt mà.

Út thơ thẩn gật đầu với cô. Cô Ngọc đã xinh lắm rồi mà, Út nhìn còn thích nữa. Nhưng cô muốn làm bản thân đẹp hơn thì Út chỉ có thể đồng tình với cô thôi.

*****

Út vừa bước vào phòng làm việc, Long đã đến từ lúc nào. Anh cười tươi rạng rỡ chào Út rồi đưa cho cô một tờ giấy.

- Cô Kim, đây là kế hoạch các hoạt động thi đấu trong buổi team building cuối tuần này, cô xem qua đi nhé!

Út xem qua nội dung, ra là các lãnh đạo đã sắp xếp đội hình thi thố đâu vào đấy cả rồi, lại ghi rõ cả luật chơi nữa để mọi người chuẩn bị tinh thần.

Mỗi thành viên của nhóm phải tham gia hai môn thi vận động trong buổi team building. Nhưng mà… Út sẽ cùng Long thi môn cõng chạy luân phiên, rồi lại còn thi… ăn bánh nhanh nữa. Út lúng túng nhìn sang gương mặt anh tuấn đang chăm chú vào màn hình máy tính kia. Không hiểu ai sắp xếp thế này chứ, Út không muốn tham gia những nội dung này. Út nhớ là mình đã đăng ký tham gia môn chạy tiếp sức với kéo co rồi mà.

Út bước đến cạnh Long rồi nói:

- Anh Long… tôi có thể không tham gia hai nội dung thi này không?

Long thoáng nhíu mày, rồi Long cười:

- Tại sao?

- Chỉ là… tôi với anh là đồng nghiệp, nếu chúng ta thi… ăn bánh nhanh… anh không sợ bạn gái anh ghen sao?

- Tôi không lo mà cô lại lo à?

- …

- Cô yên tâm, tôi chưa có bạn gái. Hay cô lo bạn trai cô ghen?

Út gật đầu, chẳng hiểu sao Út lại gật đầu nữa, Út chỉ biết Út không muốn tham gia hai môn thi đó thôi, dù là với Long hay bất cứ ai.

Long không có phản ứng, anh chỉ nói:

- Tiếc quá, tôi không quyết định được. Chị Giang là người sắp xếp, cô có thể hỏi chị Giang nếu không muốn.

Út đành chờ chị Giang đến để đề nghị chị đổi môn thi. Chín giờ sáng, Út gõ cửa phòng chị. Chị Giang tươi cười khi thấy Út.

- Có việc gì tìm chị thế em?

- Chị Giang, em đã xem bản kế hoạch cho buổi team building. Em… em muốn đổi môn thi chị ạ.

- Sao thế Kim?

- Em thấy không thoải mái…

- Ôi dào, vô tư đi, chơi vui mà. Thôi, chị sắp thế là đẹp rồi, không bàn cãi gì nữa nhé.

Út thở dài. Luật chơi Út đọc mà phát hoảng, đặc biệt là thi ăn bánh nhanh. Trong môn thi này, mỗi nhóm sẽ cử ra một cặp đôi, hai người cùng ăn một cái bánh xốp dài từ hai phía, đôi nào ăn xong trước sẽ giành chiến thắng. Út chẳng muốn thi như vậy chút nào, nhưng Út đã ý kiến mà không được thì Út cũng đành chịu thôi.

Long nhìn vẻ mặt thẫn thờ của Út từ phòng chị Giang bước ra thì khẽ cười. Đương nhiên chị Giang sắp xếp thế là theo ý của cô Ngọc rồi, Út làm sao mà thay đổi được chứ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.