Trùng Sinh Trò Chơi Tận Thế

Chương 51: Ngươi Ngay Cả Phế Vật Cũng Không Bằng!




Đã một tháng trôi qua từ lúc Kris và Asland rời khỏi phòng nghiên cứu để tới tổng bộ loài người. Tin tức về hai người này bỗng như bốc hơi mất sạch, lúc đầu Asland còn chăm chỉ liên lạc với Bạch Ngưng để nói về tình hình của cậu ta và Kris nhưng vài ngày sau tin tức cũng mất dần khiến cô không khỏi lo lắng.

Sau vụ trà trộn vào đại bản doanh của zombie lần trước, Bạch Ngưng bắt đầu tin rằng trong nội bộ loài người chắc chắn có không ít gián điệp của zombie. Bằng chứng là bất cứ kế hoạch tấn công nào của loài người đều dễ dàng bị zombie phá bỏ và nhân số loài người ngày càng suy kiệt do những trận ác chiến trực tiếp với zombie trên tiền tuyến. Tuy vậy tên gián điệp đầu sỏ thì vẫn ung dung nhởn nhơ mà không ai hay biết, hắn đang đứng đằng sau mà âm thầm thao túng cục diện đang ngày càng bế tắc của nhân loại, thật đáng chết là Bạch Ngưng có nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra hắn ta là ai.

Buổi sáng hôm nay khi Bạch Ngưng đang thong dong hưởng thụ bữa sáng ngon miệng do Markle chuẩn bị thì nhận được một cuộc gọi quan trọng từ Dương Kỳ Phong- thủ lĩnh đứng đầu của loài người. Qua màn hình ba chiều, một người đàn ông độ tuổi tứ tuần, mặt mũi sắc bén, ánh mắt hung hiểm như loài dã thú săn mồi đang nhìn chằm chằm cô, lời ông ta nói lại càng có lực sát thương hơn nữa đối với Bạch Ngưng

“Bạch Ngưng xin chào! Tôi là Dương Kỳ Phong!”

“Tôi biết thưa ngài, điều gì khiến người bận rộn như ngài lại gọi cho tôi như thế này!”. Bạch Ngưng âm thầm đánh giá người đàn ông trước mặt. Người mới ở tuổi này đã có thể vươn tới chức vị đứng đầu loài người thì thủ đoạn ắt hẳn sẽ không đơn giản. Ông ta khi 27 tuổi đã thực hiện một cuộc đảo chính đẫm máu để lật đổ vị thủ lĩnh cũ chiếm lấy ngôi vị như hiện tại, chỉ sau một đêm gia đình vị cố thủ lĩnh đã bị giết sạch không sót một ai. Thủ đoạn ác liệt như vậy nên khi mới lên nhậm chức ắt hẳn vấp phải không ít chỉ trích, nhưng bất cứ ai phản đối đều sẽ có kết cục thảm thương như chính gia đình cố thủ lĩnh đã khiến cho các vị tướng lĩnh khác phải tuân phục nghe theo. Giờ đây ông ta đã xây dựng cho mình cơ ngơi vững chắc khó có người có thể lật đổ, mọi máu tanh trong quá khứ cũng dần được phủ bụi nhờ những chiến công hiển hách mà ông ta đem lại cho loài người. Tuy vậy việc ông ta đã bỏ mặc các nhà khoa học trong đợt đổ bộ của zombie vào tổng bộ loài người lần trước đã khiến cho hình tượng hùng tráng của người đàn ông này trong mắt Bạch Ngưng giảm sút rõ rệt.

“Kris và Asland đã mất liên lạc với chúng tôi! Nếu cô muốn cứu họ, ngay bây giờ hãy đến tổng bộ đi!”. Màn hình bỗng tắt phụp thông báo cuộc trò chuyện đã kết thúc. Ngắn ngủi vài giây nhưng Bạch Ngưng cũng đã nắm được thông tin trọng yếu: “Kris và Asland đã mất tích! Một lần nữa! Ngay tại lãnh địa của loài người!”

“Tôi thấy em không nên quá lo lắng về việc này đâu! Cậu em trai nhà khoa học đó của em là người thông minh, cậu ta dễ gì để zombie tóm được, biết đâu đây là cái bẫy không chừng!”

“Nhưng người liên lạc với tôi là thủ lĩnh tối cao của loài người! Ông ta không việc gì phải lừa tôi việc này,Markle! Nếu không tới đó kiểm tra tôi sẽ không an tâm, Kris là người thân của tôi, anh hiểu chứ. Anh không còn người thân đương nhiên sẽ không hiểu tâm trạng của tôi lúc này!”

“Được rồi, xem như lời của gã họ Dương đó đúng, nhưng em định tay không tấc sắt mà xông vào biên giới zombie sao, em nên nhớ bây giờ em đang là đối tượng bị toàn bộ chủng tộc zombie truy nã đấy. Bọn chúng chỉ chờ em tự mình chui vào cái bẫy mà chúng đã bày sẵn thôi, đừng ngây ngốc để bị lừa!”

“Vậy theo anh tôi phải làm gì, cả Kris và Asland đều không có năng lực chiến đấu như người bình thường khác, nếu thực sự rơi vào tay zombie, họ đi đời nhà ma ngay!”

“Trước hết hãy đến tổng bộ hỏi cho rõ ràng về việc mất tích của hai người bạn em trước đã. Không thể chỉ vì đoạn điện đàm ngắn ngủi mà tin rằng người nói chuyện với em thực sự là Dương Kỳ Phong. Nói thật nhé, nếu tôi muốn xây dựng một cuộc điện đàm không gian ba chiều giả để lừa người mù công nghệ như em không hề khó!”

“...” Có cần sỉ nhục nhau thế không?

Markle thừa biết cuộc điện đàm vừa rồi là thật, người nói chuyện với Bạch Ngưng chính xác là thủ lĩnh đứng đầu của loài người, nhưng anh không hiểu hắn ta có mục đích gì đằng sau không, nếu hắn ta dám đánh chủ ý xấu lên người Bạch Ngưng, anh hoàn toàn có thể khiến hắn hối hận vì hành động ngu ngốc của mình hôm nay.

“Markle, anh không cần theo tôi đâu, hãy ở lại nơi này đi, nó bây giờ vẫn còn khá an toàn, anh đi theo chỉ làm vướng tay của tôi thôi!”

“Sao em dám chắc tôi sẽ làm vướng tay của em chứ. Có một người như tôi đồng hành bày mưu tính kế cho em còn sợ gì nữa. Mặt khác như em nói đó, tôi mất hết tất cả người thân rồi cũng chỉ còn mình em là người thân thôi! vậy nên ngay cả khi tôi biết em sẽ dấn thân vào nguy hiểm mà cũng thản nhiên mặc kệ hay sao?”

Thôi được rồi! Vì vẻ ngoài họa thủy của anh ta sẽ kích thích năng lực chiến đấu của mình nên miễn cưỡng cho anh ta theo gót vậy.

“Nhưng anh có thể cho tôi biết tại sao chúng ta đi trà trộn vào lãnh địa zombie mà anh cũng phải ăn mặc hoa lệ thế này không? Chúng ta một người là tội phạm bị truy nã, một người là kẻ mà zombie muốn bắt về làm nam sủng,anh mặc như vậy để thông báo cho họ tới bắt anh đi à, hả!!!”

“Nam sủng? Đó là gì vậy?”

“Thôi bỏ đi, có nói anh cũng chẳng hiểu đâu! Đi thôi!”

Chuyến viếng thăm tổng bộ không được suôn sẻ cho lắm, vị thủ lĩnh hôm qua mới liên lạc với cô nay đã tới tiền tuyến tham chiến chỉ để lại hộ vệ của ông ta tiếp đón cô và Markle.

“Thủ lĩnh nói thế nào cô cũng tới đây nên dặn tôi nói với cô về việc mất tích của Kris. Cậu ấy sau khi tới đây khắc phục hệ thống an ninh cho toàn tổng bộ thì có một người tự xưng là Bạch Ngưng đến tìm cậu ấy, chúng tôi đã nhanh chóng cho phép cô ta tới gặp Kris, nhưng sau đó cậu ấy cũng biến mất theo cô gái đó. Thủ lĩnh đã nhiều lần cho người đi tìm mà vẫn bặt vô âm tín, sau đó chúng tôi cho người điều tra mới biết rằng thực chất cô không hề rời khỏi căn cứ của Kris tại “vùng đất tái sinh”, chính vì vậy thủ lĩnh mới nghi ngờ có lẽ có kẻ đã mạo danh cô để đưa Kris đi cho nên ngài lập tức liên lạc với cô và mong cô đi tìm cậu ấy. Cô biết đấy, Kris đóng vai trò rất quan trọng với chúng tôi, mất cậu ấy chúng tôi sẽ gặp tổn thất rất lớn!”

“Vậy sao các người không trực tiếp tới lãnh địa zombie để tìm cậu ta, sao phải yêu cầu Bạch Ngưng một mình mạo hiểm tới đó! Các người cũng không phải không biết zombie hận cô ấy thế nào, bắt cô ấy một mình tới đó không khác nào tự đi nạp mạng, không phải sao?”

Lời nói của Markle rất nhẹ nhàng nhưng vô cùng sắc bén khiến cho người cận vệ giật mình. Hắn ta vội quan sát kĩ càng người đàn ông đẹp như hoa trước mặt, vẻ bề ngoài của anh ta đủ để khiến bất cứ cô gái nào phải nao lòng nhưng khí chất quý tộc thiên bẩm như đã ăn sâu vào máu thì không ai có thể bắt chước được. Sự xuất hiện và tồn tại của anh khiến không ai được phép bỏ qua.

“Chúng tôi đã cử rất nhiều người đến đó nhưng họ đều bặt vô âm tín một đi không trở lại. Tôi nghĩ Bạch Ngưng là Huyết săn của gia tộc Bạch Huyết, cô ấy có thể sẽ thành công”

“Vậy anh hãy đi theo chúng tôi, nếu có gì sơ suất anh hãy liên lạc với tổng bộ tới ứng cứu”

“Chuyện...chuyện này...tôi không thể tự ý quyết định được, đợi thủ lĩnh trở về tôi sẽ hỏi ngài!”

“Cho tới khi Kris bị zombie sát hại sao?”

Tiếng nói từ tính của Markle lại tiếp tục vang lên trong căn cứ. Bạch Ngưng dường như không nhận ra người đang đứng trước mặt mình lại là người ngày ngày chỉ lo rình mò cô tắm, anh lúc này như một bậc đế vương cao cao tại thượng đang buông những lời nói nhẹ nhàng nhưng nghiêm cẩn mà không cho phép người khác được chối từ. Sự thay đổi này không đơn thuần là do anh diễn kịch mà là ngạo khí trời sinh phát ra từ kẻ luôn đứng cao hơn so với người khác. Có lẽ cô đã đánh giá thấp về anh hoặc cũng có thể anh đã che giấu quá tốt tới mức một người tinh ý như cô cũng bị anh qua mặt.

***

Chuyến đi tới lãnh địa zombie cuối cùng cũng có thêm cận vệ của Dương Kỳ Phong đồng hành. Hắn ta được thủ lĩnh phê chuẩn nhiệm vụ dẫn đường cho Bạch Ngưng và Markle tới căn cứ zombie. Từ hai ngày trước ba người bọn họ đã rời khỏi biên giới của loài người và tiến vào lãnh địa zombie, tuy nhiên việc tiếp cận căn cứ của chúng gặp vô vàn khó khăn. Họ bị zombie truy sát suốt dọc đường đi, bất cứ lộ trình nào được Markle vạch ra cũng đều bị zombie mai phục sẵn, nếu không phải nhờ năng lực chiến đấu mạnh mẽ của Bạch Ngưng cộng với khả năng tính toán đường lui nhạy bén của Markle thì thực sự họ đã chết không biết bao nhiêu lần rồi.

“Bạch tiểu thư, vì sao lộ trình của chúng ta luôn bị zombie biết trước chứ, cô không thấy việc này đáng nghi sao? Trong chúng ta ắt hẳn phải có nội gián!”

“Anh đang ám chỉ điều gì? Nếu có nội gián thì người đó ắt hẳn phải là anh!”. Chuyến đi lần này chỉ có ba người là hắn ta, Bạch Ngưng và Markle, nếu không phải cô và hắn ta thì người bị nghi ngờ còn lại không phải chỉ có thể là Markle thôi sao, có ngu cũng nhận thấy tên này đang chĩa mũi dùi về phía Markle.

“Cô...”

Tình thế nguy nan luôn khiến con người suy diễn mọi khả năng xấu cho bạn đồng hành, điều này Bạch Ngưng vô cùng thấu hiểu ngay từ khi cô là một đạo chích, nhưng việc này không đồng nghĩa với việc cô sẽ nghi ngờ Markle, cô thậm chí chưa bao giờ từng có ý nghĩ nghi ngờ anh, không vì bất cứ điều gì, chỉ đơn giản là do cô tin anh sẽ không bao giờ phản bội cô. Từ tận sâu đáy lòng Bạch Ngưng luôn cho rằng Markle là người sẽ luôn đứng sau bảo vệ cô, anh sẽ cho cô nghị lực khi cô vấp ngã, cho cô bờ vai để nương tựa khi cô gặp khó khăn và tuyệt đối sẽ không quay lưng khi cô cần anh nhất!

Ánh mắt của Markle tràn đầy sự mâu thuẫn. Anh biết cô tin anh, anh đáng lí ra phải cảm thấy hạnh phúc mới đúng, nhưng lúc này tâm trạng của quý ngài nào đó đang vô cùng bực dọc khó chịu, nếu như cô biết anh lừa cô...anh không nghĩ mọi thứ sẽ tốt đẹp gì!

“Sở dĩ lộ trình của chúng ta luôn bị zombie biết được là do chúng đã mai phục sẵn trên mọi tuyến đường vào căn cứ rồi! Cho dù em đi đường nào cũng chỉ là đang tiến vào cái bẫy chúng đã giăng sẵn thôi!”

“Tại sao anh biết việc này mà không nói từ sớm chứ!”. Tên cận vệ điên cuồng hét lên. Chỉ trong vòng có hai ngày bọn họ đã hút chết không dưới chục lần, hắn bây giờ cũng đang bị thương nặng ở cánh tay nên tốc độ di chuyển giảm sút rõ rệt, ấy vậy mà kẻ biết rõ nguy nan mà vẫn ung dung dẫn họ vào hiểm nguy lại đang đánh giá tình hình một cách rất nhẹ nhàng!

“Chơi đùa với chúng một chút thôi, anh không thấy chúng ta cũng xoay chúng vòng vòng sao. Chúng muốn tính kế chúng ta sao ta lại không chơi lại chúng một vố chứ!”

Một con người phải có sự tự tin cao cỡ nào mới có thể đang trong tình cảnh nước sôi lửa bỏng này mà đùa giỡn với đám zombie thuần chủng hùng mạnh chứ. Chỉ cần anh tính sai một bước thôi thì cả ba người đều sẽ bị zombie xơi tái. Nhưng sự thực đã chứng minh anh tính toán hoàn toàn chính xác, mỗi lần zombie bao vây bọn họ lại thoát chết trong gang tấc mà không bị thiệt hại quá nhiều ngoài mấy vết thương ngoài da không đáng nói.

Được rồi, coi như anh tài giỏi!

“Chúng ta đã tiến từ bốn hướng vào căn cứ zombie nhưng đều bị bọn chúng mai phục, nếu giờ cả ba cứ liều mạng tiến vào cũng không phải cách hay, càng nhiều người càng đánh rắn động cỏ. Chi bằng thế này, chúng ta chia ra, tôi với Bạch Ngưng một đội, mình anh một đội tiến vào từ tả ngạn hữu ngạn khu đầm chết Hall, chỉ còn con đường đó zombie mới không dám mai phục thôi!”

“Nhưng...”

“Sao? Anh không đồng ý? Vậy cứ tiếp tục xông vào từ chính diện để nạp mạng cho chúng thôi!”

“Nhưng đó là nơi có vào không có ra, chúng ta sẽ không thể thoát ra nếu tiến vào đó!”

“Yên tâm đi, anh không cần lo cho chúng tôi, bảo vệ mạng của mình là được!”

Cuộc đàm phán kết thúc trong chiến thắng, quý ngài nào đó thành công cắt đuôi tên đeo bám suốt ngày phá vỡ không khí mờ ám giữa anh và “cô gái anh quan tâm” nhưng ngài cũng không nhớ rằng chính ngài là người đã yêu cầu anh ta đi theo cơ đấy!!!

---

Đầm chết Hall- độ kinh khủng của nơi này đúng như tên gọi vốn có của nó. Nơi đây là khu vực cấm địa của cả ba chủng tộc, sẽ không một ai dại dột tiến vào nơi này, từ trường ở đây mạnh tới mức không có bất kì một sinh vật nào có thể sống sót. Nơi đây vốn từng là khu nghiên cứu vũ khí quân sự của “liên bang tam tộc”- nơi mà những nhà nghiên cứu của một thị tộc kỳ bí nào đó dùng để nghiên cứu ra các sản phẩm quân sự có sức công phá lớn nhất nhằm phục vụ cho hàng loạt cuộc chiến phi lợi nhuận đẫm máu giữa ba chủng tộc, nhưng khoảng mười năm trước đây khi mà đức vua Estienne de Blois nhận thấy sự bất hợp pháp trong các hoạt động nghiên cứu của thị tộc này, ngài đã cho đội quân robot tinh nhuệ của mình tiêu diệt khu nghiên cứu. Lúc cuộc chiến kết thúc, mọi thứ tại khu căn cứ bỗng trở thành bình địa, phóng xạ rò rỉ, hạt nhân hạng nặng nổ tung, bỗng chốc từ một khu nghiên cứu hùng vĩ trở thành khu đầm lầy chết chóc, các sinh vật cùng những nhà nghiên cứu sống sót còn lại sau cuộc chiến đã bị nhiễm lớp phóng xạ dày đặc và biến đổi không ngừng trở thành những “kẻ ngốn thịt tươi” vô cùng đáng sợ. Chúng sẵn sàng xơi tái những ai cố tò mò khám phá nơi này thậm chí là cả những binh đoàn zombie hay vampire thuần chủng vô tình đi ngang qua.

Bạch Ngưng rất lo sợ bản thân mình sẽ không vượt qua khu đầm chết, dù sao nó cũng là khu vực mà cả ba chủng tộc phải e dè, một Huyết săn như cô thật khó có thể vừa bảo vệ tính mạng của bản thân vừa lo cho một kẻ mà năng lực chiến đấu...ừm...khá xoàng xĩnh như Markle! Tuy vậy Bạch Ngưng cũng không thể phản đối kế sách của Markle vì nó là cơ hội duy nhất giúp cô tiếp cận được căn cứ của zombie!

“Nơi đó có đáng sợ như lời đồn không vậy?”. Thực chất cô hơi lo rồi, nhưng cái tên này chẳng hề mảy may có biểu hiện lo sợ gì cả, anh ta ung dung như thể đó là công viên giải trí chứ không phải là khu ác mộng của cả ba chủng tộc nữa rồi.

“Sao phải sợ chứ, chỉ là mấy tên biến dị vớ vẩn thôi!”

Phải rồi, biến dị vớ vẩn thôi, thật sự vớ vẩn thôi. Anh có phải chiến đấu với chúng đâu mà chẳng coi chúng là vớ vẩn, trọng điểm là tôi mới phải chiến đấu với chúng kìa! Ok

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.