Trùng Sinh Đi Tra Nam!

Chương 29: Vật thất lạc




Tu sát lục quy tắc, thời điểm điên cuồng hắn sẽ không nhớ rõ ai với ai, chỉ có ý niệm giết chóc trong đầu.

Lăng Hàn không dám khinh thường, đây tuyệt đối là đối thủ mạnh nhất từ trước tới giờ, Tử Hà Băng Vân, Lạc Trường Hà hoàn toàn không xứng xách giày cho Triệu Thanh Phong.

Hắn thét dài một tiếng, vận chuyển lực lượng rót vào Tiên Ma kiếm đối kháng với Triệu Thanh Phong.

Hai thiên kiêu trẻ tuổi có chiến ý sôi sục, huy kiếm đối cứng với nhau, âm thanh đinh, đinh, đinh giòn tan vang lên, sau đó lực lượng truyền ra nổ vang như sấm sét.

Mỗi một lần giao phong đều là đại đạo va chạm bắn ra hào quang mê huyễn, sau đó hóa thành vụ nổ lớn, nếu không có đấu võ trường, có trận pháp bảo hộ, nơi này khẳng định bị san bằng thành bình địa, hơn một vạn người xem sẽ tổn thương.

Nhu Yêu Nữ không tự chủ nắm chặc nắm đấm của mình, nàng nghe nói qua uy danh của Triệu Thanh Phong, đây là thiên tài chân chính, đồng thời cũng là cuồng nhân, tên điên, nếu bị hắn nhìn chằm chằm vào, gần như không có ai thoát khỏi cái chết.

Tuy nàng oán hận Lăng Hàn không hiểu phong tình nhưng bọn họ vài lần kề vai chiến đấu, tự nhiên cũng có giao tình nhất định, nàng không muốn nhìn thấy Lăng Hàn chết trong tay Triệu Thanh Phong.

Triệu Thanh Phong quá mạnh mẽ, hoàn toàn đè đánh Lăng Hàn, tuy lực phòng ngự của Lăng Hàn rất mạnh nhưng thủ lâu không được, sẽ có thời điểm bị công phá.

Trong nội tâm nàng lo lắng, hai tay nắm chặt càng ngày càng gấp.

Tôn Đông lại hưng phấn, đồng thời cũng có chút không kiên nhẫn, nhìn thấy Triệu Thanh Phong đã chiếm hết thượng phong, tại sao còn chưa tiêu diệt Lăng Hàn?

Trình Phong Vân cũng ôm suy nghĩ giống như hắn, hắn hận không thể lập tức đi lên trợ giúp Triệu Thanh Phong.

Lăng Hàn rơi vào hạ phong, mỗi người đều nhìn ra được, mỗi lần giao phong, tất cả mọi người cho rằng Lăng Hàn sẽ không thừa nhận nổi, hết lần này tới lần khác hắn lại có thể đứng đó không có việc gì.

Thằng này... Cũng là yêu nghiệt!

Khóe miệng Triệu Thanh Phong nở nụ cười tàn nhẫn càng ngày càng đậm, hắn a thích loại thiên tài siêu cấp có tính dẻo, như vậy hành hạ đến chết mới đủ thoải mái, đặc biệt nghĩ tới lúc kiếm sắc bén của mình cắt qua cổ, lồng ngực của Lăng Hàn, nhìn thấy hình ảnh máu tươi bắn tung tóe, võ đạo tâm của hắn thăng hoa tới tận cùng, hắn có thể dễ dàng đẩy bình chướng ra.

Cho dù mạnh hơn nữa cũng chỉ có thể chống được một hồi, máu huyết của hắn sôi sùng sục, thời điểm hắn giết Lăng Hàn là thời điểm đẩy cánh cửa ngũ trảm.

Lăng Hàn nhìn như tràn đầy nguy cơ nhưng chỉ có bản thân hắn mới biết mình chẳng gặp nguy hiểm gì cả.

Khí lực của hắn cường đại tới mức đạt tới chuẩn tiên kim tam tinh, chuyện này có ý nghĩa muốn đả thương hắn cần phải có chiến lực cấp Dương Hồn.

Ngũ trảm mới có thể sánh ngang Dương Hồn, Triệu Thanh Phong là ngũ trảm sao?

Nói đùa!

Sở dĩ rơi vào hạ phong là vì cảnh giới thấp hơn, hơn nữa vừa rồi hắn chỉ vận dụng lôi đình quy tắc.

Hắn nắm giữ rất nhiều quy tắc nhưng nếu sắp xếp uy lực, đứng đầu là hỏa hệ quy tắc, thứ hai là thủy hệ, thứ ba là lôi đình, về phần không gian, thời gian, sát lục quy tắc... Hắn chỉ lướt qua.

Dùng quy tắc xếp hạng thứ ba đối chiến với đối thủ có chiến lực tương đương mình rơi vào hạ phong, không phải chuyện rất bình thường sao?

- Lăng Hàn, nếu ngươi chỉ có chút thực lực này, trong vòng ba chiêu tất máu tươi năm bước.

Toàn thân Triệu Thanh Phong bộc phát sát khí, hắn đề thân sát lục quy tắc tới mức tận cùng.

Hắn hiện tại chẳng khác gì sát thần.

Lăng Hàn hừ một tiếng, hắn cũng muốn lợi dụng đối phương đẩy cánh cửa tứ trảm, nếu không lúc tiếp dẫn năng lực chí cao của hỏa diễm tiên thai, lực sát thương của hắn bộc phát tới mức đáng sợ.

- Không nên làm ta thất vọng, nhưng chút thực lực này của ngươi chưa đủ! Chưa đủ! Chưa đủ!

Đôi mắt Triệu Thanh Phong đõ thẫm, sát khí của hắn không ngừng kích phát sát lục quy tắc.

Hắn hét lớn một tiếng, ông, thân kiếm run rẩy hóa thành một đạo lưu quang, thanh kiếm là chuẩn tiên khí bộc phát độn khí như mặt huyết trì.

Kiếm khí chém qua, trên người Lăng Hàn xuất hiện thương thế.

Khá tốt chỉ rách da chứ không sâu tận xương.

Thứ cứng nhất trên người hắn chính là xương cốt, nó đã đạt tới độ cứng của chuẩn tiên kim tam tinh, nhưng làn da huyết nhục vô cùng biến thái. Khả năng một kiếm phá vỡ làn da Lăng Hàn, một kiếm này có uy lực cực lớn.

- Ngươi cho rằng ta chỉ tu luyện sát lục quy tắc?

Triệu Thanh Phong cười lạnh,

- Sai, ta là thanh đồng tiên thai, Kim hệ mới là bổn mạng thuộc tính của ta, cũng là quy tắc mạnh nhất của ta.

Khó trách sát lục quy tắc sát khí vốn có lực phá hoại cường đại, mà duệ kim chi khí lại chủ công, cả hai điệp gia cho nên vô kiên bất tồi.

- Ngươi chỉ có chút thực lực này hay sao? Quá thật đáng buồn, uổng cho ta xem ngươi thành đối thủ, nhịn nhiều ngày như vậy mới ra tay, ngươi làm ta quá thất vọng!

Trên khán đài, lúc này có tiếng hoan hô vang lên.

Đối với người bình thường, bọn họ cũng không thèm quan tâm ai thắng ai thua, chỉ cần có thể nhìn thấy huyết chiến đặc sắc là vui vẻ rồi.

Tốn tiền nhiều như vậy phải xem được cảnh tượng huyết nhục tứ tung.

Hiện tại Lăng Hàn cũng thấy máu, tự nhiên sẽ làm bọn họ cao hứng không gì sánh nổi.

- Sát! Sát! Sát!

Có ít người đỏ mắt rống to, bộ dạng cuồng nhiệt điên cuồng còn hơn cả Triệu Thanh Phong.

Tôn Đông cũng là một phần tử trong đó, hắn vừa hô to vừa hoa tay múa chân.

Lỗ Tiên Minh lại tát hắn một cái.

Tôn Đông bị đánh một tát mà ngẩn người, sau đó ngơ ngác mờ mịt hỏi:

- Thánh Tử, vì cái gì ngươi đánh ta?

Hắn rất ủy khuất.

Lỗ Tiên Minh hừ một tiếng, với tư cách một tên thượng vị giả hắn cần phải giải thích với thủ hạ hay sao?

Ngươi không biết quan sát hay sao, còn muốn làm thân tín của ta?

Ngu ngốc!

Tuy Tôn Đông tính thích nữ sắc nhưng cũng là người thông minh, phát hiện Lỗ Tiên Minh sinh ra bất mãn rất lớn liền vội vàng ăn nói khép nép bồi tội, về phần tại sao cứ chờ sau hãy nói.

Bên kia, Trình Phong Vân càng hưng phấn, bởi vì Lăng Hàn hắn đã chịu tội rất nhiều, đường đường thiếu gia Trình gia lại bị bắt ăn tảng đá, tự tát vào mặt, nhảy múa khỏa thân, hắn làm sao chịu nổi.

Hắn nghẹn mười ngày, trong nháy mắt bạo phát ra ngoài, tự nhiên hắn cảm thấy thoải mái tới mức tận cùng.

- Sát! Triệu Thanh Phong, Sát!

Hắn quát, gương mặt đỏ bừng, mạch máu trên làn da phồng lên, trái tim hắn có khả năng bị kích thích quá độ mà vỡ tan.

Nhu Yêu Nữ càng khẩn trương, nội tâm của nàng nói thầm tại sao đồ đần này không nhận thua, chẳng lẽ muốn bị đánh chết hay sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.