Trùng Sinh Đi Tra Nam!

Chương 17: Vào thu




Triệu Thanh Phong không có đuổi tận giết tuyệt, hắn nhìn sang hai Thánh Tử Thánh Nữ kia, nói:

- Đám cặn bã các ngươi còn không phục?

Gương mặt hai người đắng chát, vô cùng gian nan nuốt nước bọt nhưng vô lực phản bác.

Muốn trở thành Thánh Tử Thánh Nữ là phải có được tiên thai, đương nhiên cũng có số ít người thiên phú trác tuyệt, bọn họ không có tiên thai nhưng tiềm lực bộc phát vượt qua tiên thai.

Đương nhiên hai người này cũng có tiên thai, trước mặt Triệu Thanh Phong, bọn họ biết được tiên thai của mình không dùng được!

Giống như Tiên Vương phân cửu trọng, tiên thai... Cũng có mạnh yếu khác nhau.

Triệu Thanh Phong có tiên thai không gian hệ, như vậy tổ tiên Tiên Vương của hắn lúc trước nắm giữ quy tắc chi lực còn mạnh hơn ngũ hành một đoạn. Hai người có cảnh giới giống nhau, thiên phú cũng không sai biệt lắm, hắn có thể bằng vào không gian tiên thai vượt qua một đầu.

Kỳ thật Bảo Thành cũng không yếu như hắn biểu hiện, hắn không ngờ mình sẽ gặp không gian tiên thai, hơn nữa còn là đại thành thể, từ điểm này hắn đã bị đánh thành chó chết.

Nhưng hai người tự nghĩ, cho dù bọn họ hiện tại đã có chuẩn bị cũng không thể đối kháng được bao nhiêu chiêu, tuyệt đối không thắng được Triệu Thanh Phong.

Triệu Thanh Phong mạnh không thể tưởng tượng!

Bọn họ vẫn khó tiếp nhận, muốn nói Nghiêm Tiên Lộ mạnh hơn bọn họ cũng không nói gì, không ngờ một tên thủ hạ cũng đánh bại bọn họ, điểm này bọn họ không thể tiếp nhận.

Chẳng lẽ bọn họ kém Nghiêm Tiên Lộ nhiều thế sao?

- Lỗ huynh, cáo từ!

Thấy hai tên Thánh Tử Thánh Nữ ảm đạm, bọn họ chạy tới là để tranh đoạt Cố Đạo Đan, có Triệu Thanh Phong xuất mã, bọn họ cần gì tự rước lấy nhục?

Lỗ Tiên Minh chỉ chắp chắp tay, cũng không có giữ lại, song phương vốn không có giao tình gì, nếu không vì Cố Đạo Đan cũng khó có ngày tương kiến nhau.

Sau khi Bảo Thành tỉnh lại liền xám xịt rời đi.

Triệu Thanh Phong nhìn sang Tôn Đông, nói:

- Người nọ ở đâu, dẫn ta đi.

- Vâng, đại nhân!

Tôn Đông vội vàng kinh hỉ gật đầu, xem ra vị này chính là tồn tại trâu bò, có thể dễ dàng đánh bại Thánh Tử, như vậy Lăng Hàn tính là cái gì?

Ngươi tối đa chỉ là truyền nhân thế lực tam tinh, so được với Thánh Tử thế lực Tiên Vương so sao? Tuyệt đối sẽ bị đánh thành cặn bã.

Lỗ Tiên Minh cười nói:

- Ta cũng đi xem.

Người khác cũng thôi đi, Nghiêm Tiên Lộ quá mạnh, tương lai tất thành Tiên Vương, hắn phải kéo quan hệ mới được.

Nhưng lúc Tôn Đông dẫn Triệu Thanh phong và Lỗ Tiên Minh đi vào tầng thứ nhất lại phát hiện Lăng Hàn lại tiến vào phòng tu luyện.

- Không sao, người này tất tham gia luận võ.

Triệu Thanh Phong cười nhạt nói ra:

- Với thực lực của hắn, nhất định có thể trổ hết tài năng ở tầng một, ta cũng chờ hắn ở trận chung kết cuối cùng.

Hắn cười toe toét, hai hàm răng sáng bóng xuất hiện giống dã thú khát máu.

Người không quen thuộc chỉ cho rằng hắn lạnh lùng, cao ngạo, người chân chính hiểu hắn nhìn thấy hắn hiện tại sẽ không rét mà run.

Bởi vì hắn thích giết chóc nhất.

Trong tứ đại thiên vương của Nghiêm Tiên Lộ, dùng hắn khát máu và giết chóc làm đầu, thậm chí thời điểm đoạt bảo trong di tích cổ, hắn còn đã từng chém giết qua vài tên Thánh Tử Thánh Nữ, nếu không phải Vĩnh Xương điện chính là thế lực Tiên Vương bát trọng thì hắn sớm bị cầm ra đền mạng rồi.

Hành hạ thiên tài chính là yêu thích của hắn.

Vì cái gì không giết Bảo Thành.

Cũng không phải hắn sợ hãi quy tắc thành Đan Đạo, đương nhiên đây cũng là một phương diện, dù sao lần này hắn tới đây là vì Cố Đạo Đan, nếu như bị người ta đuổi ra, hắn làm sao bàn giao với Nghiêm Tiên Lộ.

Thiên hạ to lớn, hắn chỉ sợ một mình Nghiêm Tiên Lộ, nếu không dùng thiên phú của hắn, tới đại giáo nào mà không thể làm Thánh Tử, làm gì phải đi làm thủ hạ của kẻ khác?

Mấu chốt là ba người kia trong mắt hắn không phải thiên tài, giết không có ý nghĩa.

Lăng Hàn chỉ dùng ánh mắt đã làm Tôn Đông sợ hãi gục xuống, điểm này đã kích thích hứng thú của hắn.

Thời điểm luận võ gặp được, có giết cũng không thành vấn đề, đúng không?

Hắn tươi cười tàn nhẫn khát máu, hành một thiên tài tới chết mới củng cố đạo tâm của hắn, nếu như Lăng Hàn đủ mạnh, như vậy hắn có thể chém ra ngũ trảm.

Hi vọng Lăng Hàn đừng làm hắn thất vọng.

...

Bởi vì tạm thời không thể lên tầng thứ hai, Lăng Hàn cũng xem như quan tâm tới Cố Đạo Đan.

Rất đơn giản, trước báo danh sau đó đánh nhau, đánh đánh đánh đánh, đánh từ tầng một tới tầng bốn, cứ thế đánh lên, cuối cùng đạt tới quán quân và chiếm được Cố Đạo Đan.

Người tầng thứ năm không tham chiến, đó là nơi của cường giả vô thượng thành Đan Đạo ở lại, hoặc là đại đan sư.

Mỗi lần Tử Thành đan sư luyện ra đan dược trân quý gì đó đều có thể dựa vào đánh võ đại chiếm được, bất kể là mấy tinh.

Mấy trăm vạn năm trước còn có thiệt nhiều cường giả Thăng Nguyên so đấu, hơn nữa không chỉ người của thành Đan Đạo, chỉ cần báo danh là có thể tranh đoạt.

Đây là chỗ tốt của đan sư, thích xem võ giả tranh đoạt đan dược đầu rơi máu chảy.

Nhưng bởi vì thành Đan Đạo có lệ cũ như thế, cho nên cạnh tranh ở tầng thứ nhất là lớn nhất, người tới từ ngũ hồ tứ hải đều báo danh, sau đó sẽ có chiến đấu xuất hiện.

Chỉ lấy bốn người nên sẽ có long tranh hổ đấu.

Lăng Hàn đi báo danh, hắn nhanh chóng hoàn thành, bởi vì báo danh đã bắt đầu từ mười mấy người trước, tuy hiện tại vẫn có người lục tục báo danh nhưng không có chen chúc như lúc trước.

Trận đấu sẽ bắt đầu vào mười một ngày sau, thừa dịp còn có thời gian, Lăng Hàn đi vào phòng tu luyện, đương nhiên hắn lần này chỉ chọn mười ngày, sau khi gia tốc thành năm mươi ngày, cũng không ngắn, tuyệt không có thể lãng phí.

Không hề lo lắng, năm mươi ngày này vẫn dùng thất bại xong việc, nhưng Lăng Hàn nắm chắc càng lúc càng lớn, hắn tự tin trong năm năm sẽ luyện ra lô tiên đan đầu tiên.

Nếu như gia tốc năm lần sẽ rút ngắn còn một năm, nếu gia tốc gấp mười lần chỉ còn nửa năm, hiệu quả gia tốc cao thì thời gian sẽ rút ngắn thật nhiều.

Vào lúc Lăng Hàn bước ra khỏi phòng tu luyện, luận võ đại hội cũng bắt đầu vào ngày mai.

Thiên Phượng Thần Nữ cũng ra khỏi Hắc Tháp, nàng muốn trợ uy cho Lăng Hàn, nhìn nam nhân yêu mến một đường đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, bại tận thiên kiêu, mà Nữ Hoàng bởi vì đang ở thời khắc mấu chốt đột phá tứ trảm cho nên vẫn bế quan.

Hai người đi võ đài ở tầng thứ nhất.

Nơi này dùng chiến đấu, có thể cung cấp người luận bàn, cũng có thể cung cấp cho yêu thú, thần thú, tiên thú chiến đấu, đương nhiên cũng có thú và thú chiến đấu, còn có đoàn chiến các loại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.