Trùng Sinh Chủ Tịch Phu Nhân Là Vương Gia

Chương 4: Thường Phong rất muốn cắn Ngạn Nha một miếng, hắn thâm trầm nói: €�Còn trêu chọc nữa là ta ăn ngươi luôn đó.”




“Khụ khụ, nữ hài tử chúng ta ở nơi đó đánh quyền so với nam tử các ngươi còn mạnh hơn, thế nào? Ngươi không dám sao? Nhưng mà ai thua sẽ bị phạt rượu.” Long Phù Nguyệt hai tròng mắt lóe sáng, trên mặt thập phần đắc ý.

Mắt Phượng Thiên Vũ chợt lóe: “Được, nàng nói cách chơi đi.”

“Khẩu lệnh là ‘hai chú ong nhỏ a. bay ra từ giữa bông hoa a’ sau đó hai phe chơi búa kéo đá nha. ( oằn tú tì đó ^^ tỷ này lại có âm mưu gì rùi) Ha ha, người thắng sẽ làm động tác tát, đồng thời trong miệng phát ra hai tiếng ‘bành bạch’, người thua thuận thế lắc đầu, làm động tác bị đánh, đồng thời trong miệng phát ra hai tiếng ‘a a’, nếu hai phe ra giống nhau, hai người đều phải làm động tác hôn môi, còn muốn phát Ra hôn môi thanh âm của phối hợp, người làm sai động tác hoặc là thanh âm sẽ bị phạt uống rượu. ——————"

"Người ở đây ít người chơi đùa loại trò chơi này?" Mắt Phượng Thiên Vũ trầm xuống, không tốt liếc nàng.

“Ha ha, rất nhiều, trò chơi này rất tốt, chúng tôi thường chơi đùa.” Long Phù Nguyệt nhất thời không kịp phản ứng, có chút chột dạ.

“Cùng rất nhiều người thân mật quá nhỉ?” Ngữ khí Phượng Thiên Vũ càng nặng nề hơn, cầm một bàn tay của nàng, liếc xéo nàng.

Di, đố kị thật lớn.

Long Phù Nguyệt cuối cùng cũng kịp phản ứng, tức giận nói: “Ngươi lại nghĩ đi đâu rồi, chỉ làm động tác hôn môi mà thôi, thí dụ như vậy nè.”

"Ừm, sao nào.”

Long Phù Nguyệt ở thật xa làm động tác hôn môi: “Như vậy là được.”

Phượng Thiên Vũ cuối cùng thở dài một hơi, gõ nhẹ lên đầu nàng một cái: “Về sau, ngoại trừ ta ra, nàng không được cùng bất cứ kẻ nào chơi trò này! Có nghe không?”

Long Phù Nguyệt thè lưỡi, người này, đố kị thật là lớn? Nhưng như vậy lại làm cho lòng nàng cảm thấy ấm áp, cũng thật rối rắm…..

“Được rồi, được rồi, ngươi có nhớ cách chơi không đó, bắt đầu.”

“Từ từ đã, ta muốn sửa quy tắc.” Phượng Thiên Vũ hớp một ngụm rượu, chậm rãi nói.

“Rất đơn giản, nếu hai chúng ta ra giống nhau, chúng ta sẽ phải hôn môi thật.” Phượng Thiên Vũ cười híp mắt nhìn nàng.

Hả, Long Phù Nguyệt đỏ mặt, may mắn đây là phòng riêng, không có người khác rình coi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.