Trùng Sinh Chi Sủng

Chương 48: Người bạn bị lãng quên ở bên trong cậu ấy




Trên bãi biến, Long cùng Thanh Mị ôm nhau lăn lộn trên cát, quần áo cũng trở lên cực kì hỗn loạn có xu hướng tách khỏi thân thể.

Rất lâu sau, hai người mới tách ra. Bất quá, Long há chỉ có như vậy mà dừng lại. Thanh Mị xinh đẹp, kiều mị, mê người như vậy. Một khi cùng cô thân mật, thằng đàn ông nào mà không thú tính bạo phát.

Chỉ thấy, bốn môi vừa rời nhau, Long liền liếm lên cổ cô, sau đó nhẹ nhàng từ từ đi xuống. Đồng thời một tay đè lên đôi bạch ngọc thỏ của cô không ngừng xoa nắn, một tay bắn đầu luồn xuống phía dưới. Long mặc dù là trai tân hai đời, chưa từng trải qua những chuyện trên 18+ thế nhưng những kiến thức về chuyện xxx do hắn tích lũy trong mấy năm xem Jav, hentai,... không phải là bỏ không. Hiện tại, những kiến thức đó liền biến thành kinh nghiệm thực chiến, lần đầu còn có chút vụng về nhưng ngay sau đó liền trở lên điêu luyện.

Về phía Thanh Mị, cô bị Long khiêu khích cho toàn thân tê dại, vô lực, toàn thân run lên kịch liệt. Cảm nhận trên ngực mình là một bàn tay nóng bỏng không ngừng xoa nắn, không những thế cánh tay đó như là không thỏa mãn, nó tiền vào bên trong quần áo, cùng với đại bạch thỏ của cô tiếp xúc thân mật.

" Ưm ~ Long ~ đừng..."

Thanh Mị rên lên một tiếng kiều mị, đôi mắt mê ly tràn đầy vẻ gợi tình, toàn thân run lên bần bật. Chỉ thấy lúc này, Long đã hoàn toàn cởi bộ bộ áo ngoài của cô, sau đó một bên xoa nắn, một bên thì dùng miệng mình ngậm lấy quả bồ đào đang cương lên tràn đầy vẻ mời gọi.

Thanh Mị thở dốc liên tục, đôi mắt tràn đầy hơi nước, khuôn mặt cô đỏ bừng như người uống rượu, trong đôi môi ngọt ngào tràn đầy cảm dỗ của cô, một vài dòng cam lộ ( nước miếng) bắt đầu chảy ra. Lý trí của cô theo Long không ngừng khiêu khí từ từ trở lên mơ hồ.

Nghe tiếng rên rỉ như mời gọi Long tiến tới, nhìn khuôn mặt bởi vì động tình mà tràn đầy vẻ dụ người của Thanh Mị, dục hỏa trong người Long càng thịnh, dưới háng, cự xà bắt đầu ngẩng cao đầu phản kháng, như muốn phá quần hắn ra để công thành đoạt lũy vậy, cực kì khó chịu. Cuối cùng, Long không chịu được nữa, hắn ở trên tòa núi đôi to lớn, mịn màng, căng tròn của Thanh Mị không ngừng khiêu khích, một tay bắt đầu cởi đi chiếc váy che dấu nơi sơn cốc ẩm ướt.

" Long... đừng... đừng.... ở đây... Vào... trong... trong ... lều ...đi".

Đúng lúc này, Thanh Mị một tay ngăn cản lại hành động của Long, khuôn mặt đỏ bừng lí nhí. Cô mặc dù lớn mật thế nhưng cũng chưa bao giờ gặp phải tình cảnh này vì thế ngượng ngùng cũng là điều hiển nhiên. Cô biết tiếp theo sẽ xảy ra việc gì, cô mặc dù sợ hãi nhưng cũng sẽ không ngăn cản việc này. Dù sao, chính cô cũng đã thề nếu Long tỉnh lại cô sẽ cho hắn.

Mới cả Long là người đầu tiên khiến cô động lòng, mặc dù chưa đạt tới yêu thích. Thế nhưng sau cái đêm hôm trước, cô coi Long trở thành người đàn ông của mình. Vì thế chuyện này dù sớm hay muộn cũng sẽ tới mà thôi. Cô còn ngăn cản nó làm gì?.

Tuy là vậy, cô không muốn lần đầu của mình lại ở giữa thanh thiên bạch nhật. Vì thế cô mới ngăn cản hắn, để hắn đưa mình trở lại lều.

Về phía Long, nghe Thanh Mị nói vậy. Hắn hai mắt sáng ngời, hắn không dùng dị năng vì thế không biết cô nghĩ gì, hắn còn tưởng rằng Thanh Mị vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng đấy. Mặc dù trong lòng thất vọng thế nhưng hắn vẫn tôn trọng cô, sẽ đợi đến khi cô chuẩn bị tốt thì hắn mới tới. Chỉ là không ngờ, Thanh Mị ngăn cản mình không phải lý do đó mà là không muốn làm " chuyện đó" ở đây mà thôi.

Nhà gái đã bật đèn xanh, Long cũng chẳng còn gì do dự nữa. Hắn hai mắt tràn đầy vẻ xâm lược nhìn thân thể hầu như đã lộ hết ra ngoài của Thanh Mị, nhìn bộ ngực căng tròn, đung đưa như mời gọi hắn, xuống dưới là chiếc bụng không một chút sẹo lồi của cô cùng với chiếc váy ngắn đã được hạ xuống hơn nửa, bộ dạng lúc này của Thanh Mị cực kì mê người, tin tưởng dù là đệ tử phật môn nhìn thấy cô bây giờ cũng phải phạm giới

Đến đệ tử phật môn còn không kìm được huống chi Long là một tên sắc đảm ngập trời. Chỉ thấy hắn vội vàng bế Thanh Mị lên cười dâm đãng:

" Chiều ý người đẹp"

Sau đó, dùng " tốc biến" dịch chuyển tức thời vào bên trong lều, đồng thời Long cũng sử dụng linh hồn lực của mình phá vỡ bức tường giữa thế giới thực và ảo, xuất hiện bên ngoài máy tính hướng về phía tác giả trợn mắt, bộ dạng cực kì tức giận:

" Nếu ông mà còn để thằng nào phá đám ta, dù biết đánh không lại ông ta cũng đánh. Đánh cho mẹ ông không nhận ra thì thôi".

Nói xong, hắn cũng không để ý tới tác giả quay đầu rời đi.

Dưới dâm uy của anh Long đẹp trai, tác giả đang có ý định phá đám chuyện tốt của Long past hai không thể không từ bỏ.

Chỉ thấy bên trong lều, Long đặt Thanh Mị lên giường, , trong ánh mắt ngượng ngùng của Thanh Mị, hắn thu hồi quần áo hô hào:

" Người đẹp. Ta đến đấy"

" A ~ đừng ~ Long. Nơi... đó...đó...bẩn"

" Ah... Đau... đau quá..."

" Ưm ~ Ah... Ah, Long... đừng... đừng... có... ngừng"

--- Xin lỗi, vì web cấm với cả ta cũng không biết miêu tả thế nào vì thế các vị tự tưởng tượng nhé -------

Trong khi Long đang cùng với Thanh Mị " chơi đùa" với khí thế hừng hực vui sướng thì không biết rằng ở bên ngoài, rất nhiều người lo lắng cho hắn.

Lữ đoàn 279 - Phòng chỉ huy. Bên trong phòng lúc này có rất đông người gồm mấy Lạc Tuyết, Lan, Uyển Như, Trần Tuyền và Ngọc Liên, ngoài năm người bọn họ còn có Sơn Tùng và đặc biệt là sự có mặt của chỉ huy Hư Không Hình Cảnh: Nguyễn Thanh Liêm và con trai ông, Nguyễn Huy.

Ba ngày trước, Nguyễn Huy mang theo xác Nova cùng với năm con tàu của DeadGod trở về tổng bộ, Sơn Tùng cùng thuộc hạ cũng trở về lữ đoàn. Nhiệm vụ chăm sóc được giao lại cho Thanh Mị.

Long tỉnh lại, Thanh Mị liền điện thông báo cho mọi người sau đó mang Long đi tới Lữ Đoàn. Từ lúc đó đến này đã ba ngày, Thanh Mị và Long không những không xuất hiện mà còn mất tích một cách bí ẩn, kể cả " thiết bị cảm ứng" gắn trên người Long cũng mất tin hiệu. Hoàn toàn biến mất không để lại dấu vết nào khiến moi người cực kì lo lắng, bất an sợ hai người xảy ra chuyện gì.

Việc tìm thấy Long là việc được đặt lên hàng đầu. Đối với Sơn Tùng, Long không chỉ là ân nhân cứu mạng, còn là người giúp hắn đột phá lên Độ Khí Cảnh vì thế, ông coi Long là ân nhân lớn nhất của đời mình, ông không nói ra nhưng trong lòng cực kì kính trọng Long, xếp Long cùng hàng với Bùi Thiên và Trần Quang Vũ. Hiện tại Long mất tích không một dấu vết để lại khiến ông cực kì lo âu, điều động toàn bộ quân đội lữ đoàn đi tìm Long. Long mà xảy ra chuyện gì, ông sẽ ăn năn suốt đời mất.

Không chỉ Sơn Tùng, mà Nguyễn Thanh Liêm cũng điều động tất cả Hư Không Hình Cảnh để tìm kiếm Long và Thanh Mị. Thanh Mị không càn phải nói rồi, cô là con gái rượu của ông. Nếu như cô xảy ra chuyện gì, Thanh Liêm chắc chắn sẽ nổi điên lên mất. Còn Long, nếu hắn xảy ra chuyện gì thì ông không những nổi điên lên mà còn hoảng sợ nữa. Không phải vì Long mạnh mẽ, hay là nhân tài vạn năm có một của đế quốc mà là thân phận phía sau hắn. Ông trong lòng kêu may mắn là chưa thông báo cho " người đó" biết, nếu để bọn họ biết Long ở đây, tìm đến mà biết được tin Long mất tích, chắc chắn không chỉ ông mà Hư Không Hình Cảnh cũng gặp đại họa.

Không nói tới mấy người Sơn Tùng, về phía năm người bạn của Long. Khi nghe tin Long mất tích, Uyển Như nghe xong thì như tiếng sét đánh bên tai, khuôn mặt trắng bệch, sau đó liền ngất lịm. Khi tỉnh lại , cô luôn kêu gào mọi ngươi đi tìm kiếm Long. Không thể không nói, tình yêu của cô với Long quả thật đã đạt tới mức độ khủng bố , hoàn toàn không có thuốc chữa rồi.

Không như Uyển Như, mấy người Lan dù rất lo cho an toàn của Long thế nhưng cũng sẽ không sợ hãi như cô. Chỉ là khiến mọi người kinh ngạc, khó hiểu là Lạc Tuyết, bạn gái chính thức của Long lại cực kì bình tĩnh. Bộ dạng hoàn toàn không chút nào lo lắng vậy.

Cuối cùng, không nhịn được trí tò mò. Uyển Như nhìn về phía Lạc Tuyết lên tiếng:

" Tuyết, Long mất tích mà sao thấy cậu có vẻ bình tĩnh vậy?"

Nghe vậy, Lạc Tuyết chỉ mỉm cười nhẹ nhàng nói:

" Yên tâm, anh Long không sao đâu. Giữa mình và anh Long có một mối liên kết đặc thù, nếu như anh ấy xảy ra chuyện gì hoặc là chết, mình cũng sẽ không bình an như hiện tại"

Tuy là cô nói rất bình tĩnh, thế nhưng có thể từ trong giọng nói run run của cô nghe được trong lòng cũng không giống như bề ngoài cô biểu hiện.

Dù rằng quả thật giữa hai người có mối liên kết đặc thù, thế nhưng người mình yêu nhất mất tích không có tí tin tức nào, Lạc Tuyết há có thể an tâm mà không lo lắng.

Nghe Lạc Tuyết nói bằng vậy, ở đây mọi người đều giật mình sau đó ánh tràn đầy kính phục nhìn Lạc Tuyết. Mọi người ở đây đều là người thông minh, mặc dù Lạc Tuyết nói rất đơn giản thế nhưng ai cũng đoán ra được nếu Long chết thì Lạc Tuyết sẽ có kết quả như thế nào. Có thể hi sinh vì nhau, vì nhau mà chết đôi nam nữ nào có thẻ làm được? nhưng Long và Tuyết lại có thể. Đối với tình yêu của hai người tràn đầy kính nể.

Câu: Không sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm nhưng nguyện chết cùng ngày cùng tháng cùng năm thì có 99% đôi tình nhân là không làm được điều này, Long và Lạc Tuyết chính là 0,1% còn lại. Lúc này, những người ở đây hiểu được tình yêu của Long và Lạc Tuyết đã vượt qua tình yêu nam nữ rồi.

" Lạc Tuyết, mình thật hâm mộ cùng khâm phục cậu đó".

Uyển Như ánh mắt tràn đầy sùng bái, kính nể cùng hâm mộ nhìn lạc Tuyết lên tiếng. Cô dù yêu thích Long, có thể vì Long làm mọi điều thế nhưng nếu Long xảy ra chuyện gì, cô cũng sẽ không đi theo hắn mà sẽ mãi mãi thủ tiết cho đến khi tuổi thọ mình hết. Vì thế, Uyển Như xuất phát từ nội tâm kính nể tình yêu Lạc Tuyết dành cho Long và hâm mộ cô cùng Long có mối liên kết sinh tử như vậy.

Nghe thế, Uyển Như chỉ khẽ cười không nói gì. Ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, trong mắt tràn đầy vẻ cầu khẩn lẩm bẩm: Anh Long, anh phải bình an trở về đó.

- Cốc ... Cốc

Tiếng gõ cửa vang lên khiến người trong phòng giật mình. Chỉ có Sơn Tùng là khuôn mặt kích động , bởi vì ông dặn dò lính của mình: chỉ khi nào có tin về Long và Thanh Mị mới được gặp ông. Hiện tại tiếng gõ cửa vang lên không phải nói đã có tin về hai người sao?

Mang theo tâm trạng kích động, Sơn Tùng hướng ra ngoài cửa kêu lớn:

" Vào đi".

" Lữ trưởng".

Cửa phòng mở ra, một người lính do thám đi vào. Khuôn mặt hắn tràn đầy vẻ ngưng trọng, dơ tay lên chào theo quân đội.

Nhìn khuôn mặt người lính như vậy, tất cả mọi người ở đây đều nhí mày. Sơn Tùng trong lòng dâng lên một cỗ bất an vội vàng lên tiếng:

" Có tin về hai người kia chưa?"

" Thưa lữ trưởng, đã có tin về hai người. Chỉ là..."

Nói tới đây, hắn ngập ngừng không nói nữa. Trong mắt toát lên một tia sợ hãi.

Thấy vậy, mọi người đều trầm xuống, từ biểu tình của người lính, bọn họ đoán được Long và Thanh Mị lành ít dữ nhiều rồi.

" Mau nói, hai người bọn họ làm sao?".

Nguyễn Thanh Liêm tính khí nóng nảy, ông mắt mở trừng, khí thế của một vị Độ Khí Cảnh bùng phát nhắm về phía người lính.

khí thế của một Độ Khí Cảnh há là một tên Dẫn Nguyên Cảnh chịu được. Chỉ thấy người lính ngồi phịch xuống đất, mồ hôi mồ kê nhễ nhại, ánh mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ như nhìn thấy quỷ vậy lắp bắp kêu lên:

" Thưa... thưa lữ trưởng, hai... hai ... người... người... bọn họ hiện... hiện... đang... đang ở... trung... trung...tâm Yêu... Yêu... Thú... Rừng.. Rậm"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.