Trùng Sinh Chi Sủng

Chương 23: Nhiệm vụ mới




Hôm nay, Trần Tuyền có thể coi là hưởng số đào hoa. Long là thần tượng của đám nữ sinh lớp mười, mà "yêu ai yêu cả đường đi lôi về", thân là huynh đệ của Long, Trần Tuyền cũng được đám nữ sinh quý mến. Mà trải qua một buổi sáng đi chơi, tám cô gái đều có chút tình cảm đặc biệt dành cho Trần Tuyền. Tất nhiên, ở cái tuổi mười bốn này, tình cảm này chỉ là thích nhau giữa cô cậu bé mà thôi.

Về phía Trần Tuyền. Đây là lần đầu tiên hắn cùng bạn khác giới đi chơi cùng, trong lòng cực kì bồn chồn, sốt sắng cùng với ngượng ngùng, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ lên. Điều này càng khiến chúng nữ thấy hắn đang yêu, càng thêm ra sức trêu trọc. Mà cũng vì thế, quan hệ của bọn họ cũng trở lên thân cận rất nhiều.

Vòng Quay Vực Thẳm là một vực thẳm sâu không thấy đáy với một hấp lực cực kì khủng khiếp thậm chí tới cả Độ Khí Cảnh cường giả cũng không bay qua nổi, đều sẽ bị một lực hút kéo xuống đáy vực . Nguy hiểm như vậy thế nhưng nó lại trở thành một nơi nổi tiếng nhất nhìn Huyễn Mộng Tinh.

Vòng Quay Vực Thảm tại sao gọi là Vòng Quay bởi vì bất kì thứ gì khi bị vực thẳm hút vào đều sẽ lập tức bị dịch chuyển ra bên ngoài Huyễn Mộng Tinh. Sau đó lại bị lực hút của vực thẳm hút xuống mặt đất, quá trình như vậy lập đi lặp lại mãi mãi.

Nếu như là người thường thì chỉ cần một lần như vậy là chết, còn đối với Linh Sư có thể dùng linh lực bảo vệ mình khỏi ma sát thì cũng chỉ bảo vệ được mạng mình cho tới khi linh lực hết mà thôi. Một khi linh lực cạn kiệt thì: xin lỗi, em cũng đi về miền cực lạc nhé.

Sau này, với sự nghiên cứu không ngừng nghỉ của nhân loại, cuối cũng cùng phần nào giảm bớt độ nguy hiểm của vực thẳm này. Các nhà khoa học đã thiết kế một hệ thống ổn định ở trung tâm vùng trời nơi mà vòng quay bắt đầu. Khi mà người nào đó từ vực thẳm dịch chuyển lên trời sau đó rơi xuống thì sẽ rơi vào những quả cầu linh lực đặt sẵn ở đó. Dựa vào quả cầu đó, người bên trong có thể thoát khỏi lực hút của vực thẳm mà trở lại mắt đất.

Trải qua 300 năm, hiện tại hệ thống đó đã biến thành một công cụ du lịch khiến du khách có thể cảm nhận được cảm giác từ rơi từ vực thẳm xuống rồi rơi từ trên vũ trụ xuống, một cảm giác vô cùng tuyệt diệu. Và từ đó, Vòng Quay Vực Thẳm trở thành một địa điểm nổi tiếng cho những ai yêu thích cảm giác mạnh.

Buổi chiều, Trần Tuyền cũng bảy cô gái đi tới Vòng Quay Vực Thẳm chơi đùa. Chơi đùa một lúc thì một trong bảy cô gái xảy ra vấn đề.

Cô bé tên là Lý Ngọc Liên, một cô gái rất xinh xắn, đáng yêu. Mặc dù không đẹp như ba người Lạc Tuyết, thế nhưng cũng được tính là " mỹ nữ". Ở trong bảy cô gái ở đây, cô là người thích Trần Tuyền nhất, cũng là người gần gũi hắn nhất, nói chuyện với hắn nhiều nhất. Điều này đối với một tên chưa trải qua tình cảm nam nữ như Trần Tuyền khiến hắn đối với cô cũng có cảm giác rất là vi diệu.

Khi mấy người Trần Tuyền tới đây, Ngọc Liên cảm thấy cực kì khó chịu. Chóng mặt vô cùng. Nhưng vì không muốn để mọi người lo lắng, cô cắn răng không nói gì

Chỉ đến khi mọi người chuẩn bị nhảy xuống vực thảm thì cô hét thảm một tiếng rồi ngất đi

Đến khi tỉnh lại, Ngọc Liên ôm đầu liên tục kêu đau khiến mọi người kinh hoàng, hoang mang vô cùng.

Nhìn thấy Ngọc Liên ở trên ghế đá ôm đầu rên rỉ, khuôn mặt trắng bệch tràn đầy vẻ đau đớn. Trần Tuyền chân tay luống cuống, cực kì lo lắng lên tiếng:

" Liên, cậu không sao chứ?".

" Đau! Đau quá !. Đầu mình đau quá"

Ngọc Liên thống khổ rên rỉ. Cô không biết tại sao? vừa mới tới Vòng Quay Vực Thảm là đầu cô đau như búa bổ, như là có cái gì đó muốn phá đầu chui ra vậy.

Nhìn Ngọc Liên bộ dạng đau đớn vô cùng, Trần Tuyền trong lòng đau đớn vô cùng cùng với sự bất lực.

Bên cạnh hắn, sáu cô gái còn lại cũng hoang mang tràn đày lo lắng quây xung quanh Ngọc Liên không biết làm sao, mặc dù trong tám người có cả Linh Sư hệ Pháp sư buff, có khả năng chữa thương nhưng cũng thúc thủ vô sách, không tài nào biết được tại sao Liên lại như vậy.

" Tuyền, hay cậu thử gọi điện cho Long xem. Biết đâu cậu ấy lại có cách giải quyết" Bỗng nhiên một cô gái hai mắt sáng ngời đề nghị.

" Phải ha. Để mình thử xem".

Trần Tuyền vỗ đầu thầm mắng mình ngu ngốc. Hắn biết đại ca mình cực kì thần bí, kiến thức lại uyên thâm vô cùng. Nếu như là hắn, có thể biết được tại sao Ngọc Liên lại như vậy.

***************

Nhận được điện thoại của Trần Tuyền, bốn người Long dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới nơi. Thấy bốn người Long chạy tới, Trần Tuyền vui mừng khôn xiết chạy tới cầm chặt tay hắn, âm thanh tràn đầy cầu xin:

" Đại ca, anh phải cứu Liên".

" Được rồi. Để anh xem cậu ấy thế nào?" Long vỗ vai hắn an ủi sau đó đi tới chỗ Ngọc Liên.

Cảm nhận được có người đi tới chỗ mình nhưng Ngọc Liên không tài nào ngẩng đầu được, đầu cô quá đau đớn đến nỗi cô không thể làm được gì .

Đi tới bên cạnh cô, một tia linh khí truyền vào trong cơ thể cô thăm dò toàn bộ thân thể, bất kì nơi nào hắn đều không bỏ xót kể cả bộ não.

Mâý phút sau, Long thu lại linh khí, khuôn mặt tràn đầy ngưng trọng.

Hắn phát hiện Ngọc Liên thân thể không bị bất kì cái gì, kể cả bộ não cũng không bị tổn thương, hoàn toàn khỏe mạnh. Điều này khiến Long không biết Liên bị bệnh gì? mà trường hợp này hắn cũng chưa gặp trong sách y học bao giờ.

Thấy Long thu hồi linh khí, bộ dạng chau mày . Trần Tuyền trong lòng cực kì lo lắng lên tiếng:

" Đại ca, Liên làm sao vậy?".

Thế nhưng Long không trả lời hắn. Lúc này hắn đang suy nghĩ bệnh tình của Liên, làm gì có tâm trí đâu mà trả lời chứ.

Bỗng Long hai mắt loé lên một cái, không biết nghĩ gì. Chỉ thấy hắn tâm niệm khẽ động, lập tức trên tay hắn xuất hiện một cái lồng đen tỏa ra ánh sáng màu xanh lá cây, chính là chiếc lồng đèn của Thresh.

Dơ chiếc lồng đèn về phía Liên. Lập tức một con số xuất hiện trước mắt Long. Chỉ là nhìn thấy con số này, Long há hốc mồm, không thể tin nổi:

" Cái gì: hai triệu linh hồn".

Nội tại của Thresh là " Đọa Đầy " giúp cho hắn thu thập linh hồn của sinh linh. Long thu được Thresh, vì thế hắn cũng có khả năng thu thập linh hồn. Theo đó một người bình thường cho hắn một linh hồn, Linh sư và yêu thú thì cho hắn hai linh hồn .

Ngoài ra, Linh sư đẳng cấp càng cao, số linh hồn thu được càng nhiều.

Dựa vào Lồng Đèn, Long biết linh hồn của Ngọc Liên bằng hai triệu linh hồn người thường, nhưng điều này là không thể nào.

Hai triệu linh hồn lực tương đương với một tên Tiên Tuyệt Cảnh. Đây chẳng phải nói Ngọc Liên là một vị Tiên Tuyệt Cảnh cấp 70 sao? Thế nhưng mà đối phương dù nhìn thế nào cũng chỉ có Sơ Nguyên Cảnh, chuyện này thật sự là khó thể tin được

Rất lâu sau Long mới bình tĩnh lại được. Thế nhưng trong lòng vẫn không thể nào hết rung động, đồng thời cũng nổi lên lòng hiếu kì. Một người chỉ có Sơ Nguyên Cảnh mà lại có hai triệu linh hồn? Hắn thật sự rất tò mò

Suy nghĩ một chút. Long nghĩ tới một loại khả năng, khả năng này hắn đã từng đọc trong những quyển tiểu thuyết xuyên việt ở kiếp trước. Theo khả năng này, Ngọc Liên rất có thể là một vị Tiên Tuyệt chuyển thế đầu thai, hoặc là một bộ phận truyền thừa của Tiên Tuyệt Cảnh, cũng bởi vì nguyên nhân này dù cô chỉ có Sơ Nguyên Cảnh thế nhưng lại có hai triệu linh hồn.

Tuy vậy, giả thuyết này rất mơ hồ bởi vì nó được xây dựng trên cơ sở là những gì ghi trong tiểu thuyết là đúng. Nếu như tất cả ghi trong sách là sai thì giả thuyết này cũng liền bác bỏ

Nghĩ đến đây, Long nhìn về phía Trần Tuyền nghiêm giọng hỏi:

" Tuyền. Ngọc Liên bị thế này lâu chưa?"

" Anh Long. Cậu ấy bị như vậy từ lúc bắt đầu đi vào Vòng Quay Vực Thẳm. Long, cậu áy không sao chứ?"

Trần Tuyền trả lời, sau đó lo lắng hỏi.

Thấy Trần Tuyền bộ dạng như vậy cho thấy hắn cực kì quan tâm Ngọc Liên, điều này không khỏi khiến Long hơi kinh ngạc. Thật không ngờ thằng nhóc nhìn qua ngượng ngùng này vậy mà cũng ghê gớm ra phết, mới nửa ngày mà đã có bạn gái rồi. Tuy là nghĩ vậy, thế nhũng cũng chỉ là ý nghĩ lướt qua thôi. Hiện tại quan trọng nhất là bệnh tình của Liên. Vì thế hắn vỗ vai Trần Tuyền an ủi:

" Yên tâm, Liên không có vấn đề gì đâu!. Em đưa anh tới Vòng Quay Vực Thẳm nhé" .

Sau đó quay sang nhìn về phía mấy cô gái nghiêm túc ra lệnh:

" Mấy cậu ở lại đây nhé. Nếu như không thấy bọn mình trở lại thì cứ về trước".

" Long, em đi theo anh được không?" .

Vẫn như mọi lần, Lạc Tuyết không phản đối hắn thế nhưng cô ánh mắt cầu xin nhìn về phía Long. Khi Long nói câu đó, cô phát hiện trái tim cô đạp mạnh, một cảm giác bất an ùa về. Cái cảm giác này, cô chỉ cảm nhận được một lần từ lúc còn bé. Lúc đó, ngay khi cảm giác này xuất hiện, cô với Long đã phải cách nhau hơn một năm. Điều này cô không muốn chút nào, vì thế cô không chút do dự đòi đi theo Long.

Thấy Lạc Tuyết ánh mắt cầu xin nhìn mình, Long hơi chút kinh ngạc. Hắn dặn mọi người như vậy chẳng qua là bởi vì hắn muốn biết bí mật của Ngọc Liên mà thôi. Cũng không mất bao nhiêu thời gian, có lẽ là ngày mai bọn họ trở về. Nếu bình thường, Lạc Tuyết cũng sẽ như mọi ngày chờ hắn trở về . Thật không ngờ lần này, Lạc Tuyết lại đòi đi theo mình.

Tuy là kinh ngạc, Long đồng ý cho cô đi theo. Hắn sẽ không từ chối bất kì yêu cầu gì của Lạc Tuyết, mới cả chuyến đi này cũng không có nguy hiểm gì. Cho Lạc Tuyết đi theo cũng chẳng có vấn đề gì cả. Vì thế, hắn cầm lấy tay Lạc Tuyết cười nói:

" Được rồi. Vậy chúng ta đi thôi"

Nói xong, hắn lôi kéo Lạc Tuyết mang theo Trần Tuyền chạy tới Vòng Quay Vực Thảm. Trong lòng vô cùng chờ mong. Đối với Lòng, việc chinh phục một điều gì đó huyền bí không khác gì việc chinh phục một cô gái vậy. Khiến hắn cực kì hưng phấn. Vì thế, hắn muốn nhanh chóng tìm được ra bí mật được dấu trên người Ngọc Liên

*********

Tại một vùng không gian tối tăm, một bức tượng nam tử sừng sững đứng đó. Bỗng nhiên đôi mắt bức tượng mở trừng . Trong đôi mắt tràn đầy sự kinh hỉ. Một thanh âm nam tử thâm trầm vang lên, trong giọng nói tràn đầy sự sung sướng:

"Khí tức này, là con bé. Nó cuối cùng cũng tìm tới đây. Thật hay quá"

*********

Tại một nơi thần bí bên ngoài vũ trụ, trong một căn phòng tối ôm không thấy người. Một người đàn ông đứng đó. Ánh mắt mang theo vẻ tôn kính nhìn thân ảnh phía sau tấm màn che lên tiếng

" Thưa Bệ hạ. DeadGod đã bắt đầu hoạt động"

"Thật ngu ngốc, đừng nghĩ rằng đế quốc dễ như vậy chọc vào. Phái người chuẩn bị đi cứu bọn họ. Nhớ đưa ra điều kiện đó, đồng ý thì cứu, không đồng ý. giết"

Từ bên trong tấm màn, âm thanh không ra nam không ra nữ vang lên

Nghe vậy người đàn ông cung kính một tiếng : vâng rồi rời khỏi

Trong lúc nhất thời, Huyễn Mộng Tinh gió nổi mây phun báo hiếu một khoảng thời gian không yên bình

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.