Trùng Sinh Chi Hiền Thê

Chương 27




Một chiêu đánh chết một tên Vũ tướng bát trọng, Lục Thiếu Du cũng không cảm thấy đắc ý gì, chẳng qua là do tên Vũ tướng bát trọng kia quá xem thường đối thủ, còn mình thì cố tình doạ hắn, cho nên mới có thể một kích tất sát, nếu vừa rồi đối phương không quá khinh địch thì dù mình muốn giết được tên này không khó, nhưng không cách nào tạo được hiệu quả chấn nhiếp như vậy được.

- Ở đây đúng là nhiều người ghê, cường giả cũng nhiều.

Lục Tâm Đồng dùng thâm thần dò xét chung quanh rồi nói.

- Hình như Linh giả cũng không ít.

Tiểu Long ngẩng cái đầu nhỏ lên, mắt nhỏ nhìn quét khắp nơi một cái.

- Chúng ta ở nơi này chờ Vụ Tinh Hải mở ra.

Lục Thiếu Du nói, cạnh đây không ít cường giả, nhưng hiện tại xem ra đều không dễ gì đi trêu chọc người khác, cho dù có hỗn loạn cũng chỉ đợi sau khi vào Vụ Tinh Hải thì mới xảy ra.

Một lát sau, Lục Thiếu Du tiếp tục tu luyện, hôm qua vừa mới luyện hoá Linh lực của Linh tướng thất trọng và Linh tướng lục trọng, vừa hay có cơ hội củng cố một phen.

Người ở đây không nhiều, Lục Thiếu Du không muốn tiếp tục thôn phệ, miễn cho có người phát hiện ra bí mật của mình, phỏng chừng trên ngọn núi này vẫn còn nhiều cường giả đang ẩn mình ở đâu đó.

Sau khi Lục Thiếu Du dùng tâm thần dò xét thì mới tự mình ra tay, quanh người của mình có mấy đạo khí tức hư ảo đảo qua, đây tuyệt đối đều là cường giả, Lục Thiếu Du cảm thấy, thực lực ít nhất cũng đều phải tới cấp độ cỡ hai người Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hoả lão Quỷ.

Khoanh chân ngồi xuống, chậm rãi củng cố tu vi của mình, hiện tại Lục Thiếu Du đang đợi Vụ Tinh Hải mở ra, phỏng chừng sau khi vào trong Vụ Tinh Hải, mình sẽ lại thôn phệ thêm vài tên Linh tướng và Vũ tướng nữa, tới lúc đó là có thể bắt đầu đột phá Linh Suất và Vũ Suất rồi.

Thời gian từ từ trôi qua, không ít người từ bốn phía xung quanh rừng cây tiến vào bên trong sơn mạch, đều tự tìm kiếm lối ra, có hơn mười người đồng thời đi tới, có nhiều người là do kết bạn giữa dường đi tới, còn có kẻ thì đi tới một mình, loại này thì hơi ít, không phải một chút tự phụ thì phỏng chừng sẽ không chạy một thân một mình vào sơn mạch Vụ Hải.

Người càng lúc càng nhiều, bốn phía cũng ngày càng ầm ĩ, thậm chí là tiếng cãi vã và xô xát ở đâu cũng có, đương nhiên, ở những nơi thế này, cách giải quyết duy nhấ chính là dựa vào thực lực, thực lực mạnh mới có quyền giải tranh cãi.

Một ngày sau đó, người lại càng lúc càng thêm đông, chính ngay lúc Lục Thiếu Du đi vào bên trong dãy núi, thời gian chưa tới một ngày liền có thêm trên vạn người tràn vào, cả vạn người này không có ai yếu kém, có thể nói, ít nhất cũng đều tới tu vi Vũ phách.

Điều này khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy trong lòng rung động không thôi, Cổ Vực này đúng là hoàn toàn không tầm thường chút nào, trước mắt người tới phần lớn người đều là tán tu cùng người của một vài thế lực, chưa kể còn có người của hai nơi là đại lục Linh Vũ và thành Ma Vân nữa, Lục Thiếu Du cũng không rõ, đoán chừng là sẽ có, trên đại hội tam tông tứ môn, sẽ có một ít thế lực của Cổ Vực và thành Ma Vân tham gia, Vụ Tinh Hải mở ra lần này, có người của đại lục Linh Vũ và thành Ma Vân tới cũng không có gì lạ.

Lục Thiếu Du cẩn trọng dò xét hết phạm vi có thể thăm dò, trên đường đi cũng vô cùng chú ý, muốn tìm hiểu xem có người của tam tông tứ môn hay không, nhưng Lục Thiếu Du cũng không phát hiện ra người của tam tông tứ môn.

Vụ Tinh Hải mở ra, tam tông tứ môn nhất định có biết, nhưng không thấy người của tam tông tứ môn trong đó, khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy hơi kinh ngạc, sau đó ngẫm lại thì lại thấy, tam tông tứ môn bồi dưỡng đệ tử cũng có vài ngàn năm nội tình, phái đệ tử tiến vào Vụ Tinh Hải cũng phải đề phòng người của thế lực bên Cổ Vực âm thầm động tay động chân, không thì sẽ lỗ nặng.

Bên trong Vụ Tinh Hải, chỗ cuối nhất là địa bàn của nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang, Cổ Vực luôn luôn có cảnh giác với tam tông tứ môn trên đại lục Linh Vũ, lần này đám đệ tử của tam tông tứ môn vào Vụ Tinh Hải tìm cơ duyên, rất có thể sẽ chạm tới điểm mấu chốt của nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang.

Nghĩ tới cái này, Lục Thiếu Du phỏng chừng đám tam tông tứ môn này hẳn là không dám đưa hết đám đệ tử canh tông môn đến Vụ Tinh Hải này hết ấy chứ, có muốn đưa thì cũng chỉ có thể lén lút đưa tới.

Trong một dãy núi trùng điệp, vài ngọn núi liền làm một thể, tựa như một con cự long uốn lượn xoay quanh, vờn quanh màn sương trắng mờ ảo, sương dày đặc thế này, che kín hết thảy, tựa như chia cắt thé giới vậy.

Trước tầng mây mù ngăn cách thế giới, có vài ngọn núi đứng sừng sững, xa xa cũng có kỳ sơn dựng thẳng, núi non trùng điệp, nhưng chỉ có mấy ngọn núi này là hùng vĩ nhất.

Ngọn núi đó mọc thẳng lên từ mặt đất, bốn phía cũng có mây mù lượn lờ, chỉ có thể nhìn thấy lờ mờ.

Lúc này, dưới mấy ngọn núi này cũng có không ít người đứng thẳng, khí tức vô cùng cường hãn, chung quanh không có bất kỳ người nào dám bước vào.

Ai cũng đều biết, nơi này chỉ có đệ tử của nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang mới có thể đi vào, những người khác cũng không thể đi vào, ai dám xông loạn sẽ trực tiếp bị đánh chết, cho dù có một vài kẻ tự cho là bản thân rất mạnh, nhưng cũng không dám chọc tới tam tông tứ môn được.

Trên ngọn núi thứ nhất, lúc này có không ít nhân ảnh đang đứng đó, một cỗ khí tức cường hãn lan ra, bóng người loé lên, tổng cộng đã có bốn phương trận.

Trong đám người, thân ảnh của Lữ Tiểu Linh xen lẫn bên trong, chung quanh có ba bốn chục đạo thân ảnh, Vương trưởng lão, Lưu trưởng lão đều ở đó, trong phương trận này đều là người của Linh Thiên Môn.

Lữ Tiểu Linh vận một bộ trang phục màu lục gợi cảm, cộng thêm dung nhan tinh mỹ, ánh mắt của không ít thanh niên trên sườn núi lập tức sáng lên.

- Sao tên kia lại tới đây?

Ánh mắt nhìn chằm chằm vào quần sơn phía trước, Lữ Tiểu Linh lẩm bẩm.

- Tiểu Linh tiểu thư, đã lâu không gặp, lần này chúng ta có thể cùng nhau vào Vụ Tinh Hải rồi.

Một giọng nói truyền tới, thanh niên trước mặt, độ tuổi chỉ chừng hai mươi lăm, dáng thon gầy, một thân cẩm bào, dáng người cao ngất, hai mắt mang theo ý cười, gương mặt góc cạnh rõ ràng, cũng xem như phong độ phiêu phiêu.

Mà khí tức quanh thân của thanh niên cũng lan ra như có như không, cư nhiên đã đến cấp độ Linh Suất tứ trọng, dựa theo tuổi tác của thanh niên này đến xem, có loại thực lực cỡ này, đúng là đủ khiến người ta sợ hãi cảm than, không có thiên phú cực cao thì bằng ấy tuổi tuyệt đối không thể nào có được thành tựu như vầy.

- Ngươi đi đường ngươi, ta đi đường ta, có liên quan gì chứ.

Mắt thấy vị thanh niên đi tới trước mặt Lữ Tiểu Linh liếc qua hắn, trong lòng có chút khó chịu.

- Tiểu Linh tiểu thư, chuyện này có quan hệ trọng đại, khắp nơi trong Vụ Tinh Hải đều tràn ngập nguy cơ, tới lúc đó ta đương nhiên sẽ bảo vệ cho nàng, sẽ không để nàng xảy ra chuyện gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.