Trùng Sinh Chi Ảnh Hậu Tái Lâm

Chương 51: Thùng dấm chua sai lầm (3)




Ở bên trong Không Gian Hắc Ám.

Đều là một mảnh tối đen.

Từ bên ngoài đột ngột tiến vào bên trong, Bá Vương không kìm nổi liền nhắm chặt hai mắt, cho dù là lấy thể chất dũng mãnh của hắn, tại thời khắc này vẫn có thêm một chút cảm giác mê muội.

Đương nhiên, điều khiến hắn cảm thấy khó chịu chính là, ánh mắt của hắn đã mất đi tác dụng, tại nơi giơ tay không nhìn thấy ngón này căn bản không thể bắt được thân ảnh của địch nhân.

Hừ lạnh một tiếng, Bá Vương lại không có chút nào thất kinh, hắn khinh thường nói:

- Chỉ là một Không Gian Hắc Ám, có gì đặc biệt hơn người chứ.

Duỗi tay ra, rìu lớn phóng xuất ra trăm ngàn đạo gió đao. Sau khi gió đao này xuất hiện, cũng không công kích tới khắp nơi, mà là dường như bị sức lực nào đó dẫn dắt, lẩn quẩn vòng quanh người Bá Vương.

Tốc độ của gió đao này cực nhanh, hơn nữa khi bay múa căn bản chính là không thể tìm ra. Đồng dạng, tộc độ nhanh bù đắp cho mọi thứ, nếu có đồ vật này nộ muốn xuyên thấu qua khe hở của gió đao mà công kích Vương Cấp, đây tuyệt đối là tự mình chuốc lấy khổ cực.

Ở bên trong chỗ tối, một thanh âm sâu kín vang lên:

- Thiên Kỵ Thánh Khí nhị chuyển, hừ, trách không được lại có gan dám tiến vào không gian của bổn tọa.

Thiên Kỵ Thánh Khí trước mắt vừa nhìn đã biết là trang bị hùng mạnh nhất.

Trong đó, Thiên Kỵ Thánh Khí nhất chuyển trong tay cường tước vị đã là trân phẩm hiếm có rồi. Mà Thiên Kỵ Thánh Khí nhị chuyển lại cực kỳ hiếm thấy, trên cơ bản không phải là thứ mà cường nhân tước vị bình thường có thể chịu đựng được.

Bởi vì một khi là Thiên Kỵ Thánh Khí nhị chuyển, như vậy thì cho dù nó cầm giữ thuộc tính nhiều như thế nào đều đã sinh ra một chút không gian chi lực. Cũng gió như gió đao lúc này, tạo thành một ngọn gió lưỡi dao quanh người Bá Vương.

Tuy nói trước mặt sức lực chân chính trong nơi này, gió đạo chỉ là trò đùa, ngay cả một phần vạn sức lực cũng không có. Nhưng giờ phút này Bá Vương thi triển ra, cũng đủ để thủ hộ cho an toàn của hắn.

Bá Vương cất tiếng cười to nói:

- Chỉ bằng một ít thực lực này của ngươi liền dám nói xằng đây là không gian của ngươi. Hừ, nếu ngươi thật sự có thể nắm trong tay, vậy thì phóng thích sức lực Hắc Ám để nghiền ép hết đi.

Tiếng cười của hắn vô cùng kiêu ngạo, truyền đi rất xa trong Không Gian Hắc Ám.

- Phì.

Ngải Mạc Tác cả giận nói:

- Tuy rìu lớn của ngươi là Thiên Kỵ Thánh Khí nhị chuyển, nhưng bổn tọa cũng mang theo trang bị vào trong Không Gian Hắc Ám.

Hắn dừng một chút, rống to nói:

- Ta sẽ cho ngươi xem một chút về trang bị hung mạnh.

- Ầm….

Bốn phía quanh Bá Vương đột nhiên vang lên tiếng bạo liệt vô cùng vô tận, theo sau đó, một luồng áp lực theo bốn phương tám hướng nghiền ép lại.

Tuy rằng trong miệng Bá Vương kêu gào nhưng trong nội tâm cũng là một mảnh bình tĩnh. Cảm thụ được áp lực đến từ bốn phía cực lớn, hắn liền ngồi chồm hổm xuống, khẽ nghiêng tai, dường như là đang lắng nghe cái gì đó. Sau đó, rìu lớn trong tay hắn vẽ một vòng tròn thật lớn hướng về bốn phía.

Lập tức, tất cả gió đao chung quanh hắn lập tức là phía sau tiếp trước chồng chất mà lên, đi tới phía trước rìu lớn.

Nương theo vòng tròn thật lớn kia, một luồng bạch quang mắt thường có thể thấy được phóng thích ra bên ngoài.

Ở phía trước, tuy rằng sức lực hắc ám vô cùng vô tận. Nhưng một đạo gió đao cự đại này cũng như thế chẻ tre mà tấn công tới.

- Ồn ào…

Tất cả sức lực hắc ám khi tiếp xúc với gió đao đều bị chặt ra trong nháy mắt, trong Không Gian Hắc Ám dường như là nhiều hơn vài khe màu trắng và hướng thẳng về phía sau.

Lại là một tiếng nổ vang, ở giữa bạch quang, một hắc ảnh tới đụng thật mạnh vào nhau.

Tuy rằng hào quang của gió đao biến mất như vậy, nhưng đạo hắc ảnh kia cũng bị luồng sức lực mạnh mẽ này ném ra xa tầm hơn mười trượng.

- KHông thể nào, ngươi ngươi, làm sao có thể nhìn thấu thực thân của bổn tọa chỗ nào chứ…

Một thanh âm tràn ngập kinh hãi và oán độc vang lên ở phương xa.

Bá Vương khinh thường cười lạnh một tiếng, nói:

- Chỉ là một chút thủ thuật che mắt mà cũng dám đến trước mặt lão tử để tự chuốc xấu hổ sao. Hừ, nhìn thấy chân thân thật sự của ngươi ở chỗ nào rất khó sao?...

Ngải Mạc Tác bị những lời này của hắn khiến gần như hộc máu.

Nơi này chính là Không Gian Hắc Ám, hơn nữa còn là trang bị không gian vốn có của hắn. Mặc dù ở nơi này không thể hình thành uy năng to lớn, nhưng tác chiến ở nơi này, đối với hắn mà nói thì tuyệt đối chính là như cá gặp nước….

Sức lực Hắc Ám vô cùng cường đại, ẩn nấp phía trên lại càng có thêm chỗ độc đaoá. Lần trước hắn và Độc Giác Tê giao chiến, cho nên lúc hắn ném Độc Giác Tê ra khỏi Không Gian Hắc Ám, ngươi này cũng chưa từng tìm được hành tung của hắn ở chỗ nào.

Nhưng Bá Vương lại khác, lần đầu tiên hắn ra tay lại hùng mạnh như thế, và rõ ràng là bổ về phía thân thể của hắn đang ẩn nấp trong bóng đêm.

- Vù vù vù….

Lúc này Ngải Mạc Tác cũng không tiếp tục rống giận nữa mà là dần dần trầm mặc lại.

Thế nhưng trong Không Gian Hắc Ám cũng vang lên từng đạo tiếng hít thở thật lớn mà lại quỷ dị. Dường như là có một mãnh thú có một không hai sắp thoát thân mà ra.

Đạo thanh âm này ngay từ đầu rất nhẹ, nhưng đã từ từ tăng thêm, và thanh âm truyền đến phương hướng cũng là chợt trái chợt phái làm cho người ta không nắm chắc được.

Bá Vương nhíu mày, tay kia của hắn nhẹ nhàng khoác lên trên lưng.

Ở chỗ này có một tấm chắn nho nhỏ, trên tấm chắn hiện động lên một tia như mặt nước gợn sóng, nhưng ở trong bóng tối này cũng không ai có thể phát hiện ra.

Sau đó, một đạo tin tức từ trên tấm chắn đưa truyền tới.

Đây là Lang Vương thuẫn truyền lại tin tức, dùng một phương thức quỷ dị mà thần bí khiến Bá Vương biết được.

Lang Vương thuẫn là Thánh Khí siêu cấp trong tay Doanh Thừa Phong, trừ bản thân của hắn ra, những người khác căn bản không thể vận dụng. Nhưng Bá Vương lại là vật cưỡi của Doanh Thừa Phong, hơn nữa trong tay Bá Vương còn có một kiện Thiên Kỵ Thánh Khí nhị chuyển cũng xuất phát từ trong tay Doanh Thừa Phong. Cho nên thời điểm Doanh Thừa Phong giao Lang Vương thuẫn cho Bá Vương, Bá Vương cũng có thể cùng chung sức lực với khi linh của Lang Vương.

Lúc này trên mặt lá chắn tóe lên gợn sóng, nhưng thật ra là do khí linh Lang Vương phóng thích ra năng lực. Đầu mũi của nó khẽ đánh hơi, giống như chó đang đánh hơi mùi của địch nhân.

Đương nhiên, khứu giác của khí linh Lang Vương cũng không đơn giản như chó bình thường, khứu giác của nó mạnh, có thể nói là thiên hạ vô song, mũi kia có một chút rung động, thật ra là thả ra một loại siêu âm cùng loại với loài dơi. Sau đó, những tin tức này truyền lại đây khiến khí linh Lang Vương có thể nắm giữ rõ ràng từng ngóc ngách của cảnh vật chung quanh.

Đây chính là sức lực từ tính đặc thù, năng lực siêu cường vốn có của khí linh Lang Vương.

Chính là vì có sự hiện hữu của khí linh Lang Vương, cho nên Bá Vương mới không hề lo lắng mà tiến vào nơi có hoàn cảnh không thuận lợi như Không Gian Hắc Ám.

Có được ánh mắt còn hung mạnh hơn cả đồng bạn tồn tại, nên năng lực ẩn nấp và che dấu trong Hắc Ám cũng chỉ là thùng rỗng kêu to đối với hắn.

- Hô…

Hơn mười luồng sức lực dao động từ các phương hướng khác nhau đâm tới hướng Bá Vương.

Sự cảm ứng trên mười luồng sức lực này gần như là giống nhau như đúc, dường như Ngải Mạc Tác chia ra làm mười phần, có mười Ngải Mạc Tác đánh bất ngờ về hướng Bá Vương.

Bá Vương há miệng rộng ra, hắn đột nhiên xoay người, làm như không thấy đối với chín phương đang đâm tới kia. Hắn đi nhanh về phía trước, rìu lớn trong tay văng ra ánh sao khắp nơi, hung hắn nghênh đón một hướng đâm tới khác.

- Ba…

Tiếng gầm rú thật lớn lại vang lên lần nữa, tuy nhiên, nương theo thanh âm này còn có cả tiếng gầm gừ phẫn nộ của Ngải Mạc Tác.

Chín đạo sức lực hung hăng đâm vào trên người Bá Vương, nhưng sức lực chống đỡ của Bá Vương không phải là nhỏ, chín đạo kia có thể khiến cho cường nhân tước vị bình thường luống cuống, nhưng chỉ để lại chín đạo bạch ngân nho nhỏ trên người hắn mà thôi.

Nhưng một đạo do rìu lớn của Bá Vương chém ra, cũng ẩn chứa mười phần sức lực của hắn.

Rìu lớn không chỉ đánh tan chi lực đâm tới của đối phương, hơn nữa còn dựa thế đi tới, thẳng hướng cứng đối cứng với Ngải Mạc Tác….

Một là toàn lực ứng phó.

Một là trở tay không kịp, Ngải Mạc Tác không hề nghi ngờ bị đập mạnh ra bên ngoài, thân thể của hắn quay tròn trên mắt đất ở phía xa vài cái, chỉ cảm thấy khí huyết tuôn ra mãnh liệt, khó chịu gần như phải hộc máu.

Cho tới nay, tất cả mọi sinh vật bị hắn thu hút vào trong Không Gian Hắc Ám, đều là vì không thể bắt được hàng động của hắn, nên lúc giao phong thường bị hắn nắm mũi dẫn đi.

Mà sau khi hắn sử dụng sức lực đặc thù của chính mình, và phối hợp với địa hình, mới có thể làm cho cường nhân cùng cấp nghi thần nghi quỷ, sức chiến đấu giảm đi.

Thường thường sau khi giao đấu một lát, hắn hư hư thật thật công kích đột ngột một kích tích tụ lại sức lực là có thể giải quyết đối phương….

Nhưng tình huống bây giờ lại trái ngược.

Một kích tích tụ lại sức lực này, không ngờ lại bị Bá Vương, người hắn kéo vào Không Gian Hắc Ám phá giải, điều này làm cho Ngải Mạc Tác có thói quen nắm quyền chủ động trong tay không thể nào chịu nổi.

Con ngươi của Bá Vương đảo một vòng, chân hắn bước không ngừng, mỗi lần một chân thô to đặt trên mặt đất đều giống như một cái dùi đâm thật sâu vào trong đó. Thân hình của hắn vững như núi Thái Sơn, mà rìu lớn trong tay lại đánh giống như bánh xe gió….

- Đinh đinh đinh….

Ngải Mạc Tác rốt cục lấy ra Thánh Binh của mình. Đó là một thanh trường thương màu đen, thanh trường thương này không biết là do vật gì rèn thanh, một tia linh văn giống như trời sinh khắc dấu ở bên trên trường thương, khiến cây thương có thêm một chút thần bí.

Trường thương và rìu lớn lập tức liều mạng đánh vào như, nhưng vì lần đầu tiên sai lầm, cho nên Ngải Mạc Tác vẫn đều bị đánh vào thế hạ phong.

Công kích của rìu lớn cuồn cuộn không dứt, như thể không hề dừng lại. Cho dù Ngải Mạc Tác có to lớn cũng tuyệt đối không dám cứng rắn dùng thân thể của chính mình để chống đỡ công kích của rìu lớn, cho dù trên người của hắn có thánh giáo hùng mạnh cũng không dám có ý nghĩ như vậy, cho nên hắn đành phải bi ai dùng trường thương trong tay chống đỡ công kích của rìu lớn.

Hắn lui lại từng bước, thậm chí ngay cả một chút dấu hiệu hòa nhau cũng không có….

Cường nhân giao chiến, một khi chiếm thế thượng phong thì thế công hùng mạnh kia sẽ cuồn cuộn không dứt phóng xuất ra. Mà một khi rơi vào thế hạ phong, nếu muốn hòa nhau lại khó khăn hơn mấy lần.

Đây là lần đầu tiên Ngải Mạc Tác bị vây đánh như vậy ở bên trong Không Gian Hắc Ám của mình.

Hai mắt hắn bốc hỏa, lòng tự trọng hùng mạnh khiến hắn khó có thể chấp nhận đả kích như vậy. Rốt cục hắn há hốc miệng, từ trong miệng phát ra một tiếng gầm gừ khiến lòng người chấn động.

Sau đó, thân thể của hắn bành trướng lên, thân thể cả người lớn lên, biến thành một Hắc Kỳ Lân khủng bố.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.