Trùng Sinh Chi Ảnh Hậu Tái Lâm

Chương 44: Sóng gió ập đến (2)




Doanh Thừa Phong tròn mắt líu lười nhìn các cường nhân Vương Cấp này, cho dù là tận mắt nhìn thấy nhưng cũng có một loại cảm giác như rơi vào trong mộng.

Ban đầu lúc hắn cầu cứu với Ái Lệ Ti điện hạ, chỉ hy vọng là mượn dùng sức lực của Kỵ Sĩ Vương trong Quang Minh thánh giáo để vượt qua vận rủi này. Nhưng cho dù thế nào hắn cũng không thể nghĩ ra, tiếng cầu cứu của mình không ngò lại dẫn đến nhiều cường nhân Vương Cấp như thế.

Nhìn các ánh mắt nóng bỏng xung quanh, ngay cả với định lục của Doanh Thừa Phong cũng kìm không nổi mà rùng mình một cái.

Cho dù là ai bị mấy chục vị cường nhân Vương Cấp nhìn chằm chằm như vậy đều khẩn trương không biết làm sao.

Trên mặt khẽ co quắp một chút, Doanh Thừa Phong miễn cưỡng nặn ra vẻ tươi cười, cười nói:

- Các vị tiền bối, các ngài….

Ái Lệ Ti điện hạ nhìn bốn phía, không khỏi than nhẹ một tiếng, nàng lắc đầu nói:

- Doanh đại sư, đây là các vị điện hạ hưởng ứng kêu gọi trợ giúp của người mà tiến đến tương trợ.

Doanh Thừa Phong và Bá Vương liếc mắt nhìn nhau, trong ánh mắt đều có được vẻ hồ nghi không thể che dấu.

Bọn họ có được lúc kêu gọi thật lớn như thế từ khi nào chứ, một tiếng gọi là có thể kéo tới sự trợ giúp của nhiều cường nhân Vương Cấp như thế. Nếu thật là như thế, cái vị Kỵ Sĩ Vương Điện Hạ trong Thánh giáo cũng sẽ không dám mưu hại bọn họ nữa.

Chẳng qua, nhìn nhiều cường nhân xuất hiện trước mắt như vậy, cái này thật sự không thể nghi ngờ đều là sự thật, khiến bọn họ không thể không tin.

Kha Vương điện hạ cười ha hả nói:

- Doanh đại sư, chúng ta đều là thật tâm thật ý tương trợ, ngươi không cần lo ngại.

Hắn ngẩng đầu nhìn một tầng lôi văn trong khung trung kia, nói:

- Một ít Thiên Kiếp này cứ giao cho ta đi.

- Đúng vậy, cứ giao cho ta xử lý đi.

- Doanh đại sư, ngươi cứ tạm thời nghỉ ngơi chút đi, hãy xem ta phá vỡ tiểu Thiên Kiếp này thế nào.

- Doanh đại sư, đây là rượu ngon do chính lão phu làm nên. Ngươi tới nếm thử một chút xem hương vị thế nào.

Trong lúc nhất thời, nhóm cường nhân đều hạ thể diện của mình, đều mở miệng tạo mối quan hệ. Hơn nữa, sau khi một người trong đó lấy ra rượu ngon, những người còn lại đều liếc mắt nhìn nhau, sau đó cũng không hẹn mà cũng lấy một ít lễ vật đưa ra ngoài.

Bởi vì những người này đều hiểu được một việc, nếu đưa ra lễ vật cũng chưa chắc sẽ được Doanh Thừa Phong chú ý. Nhưng nếu không tặng quà thì chắc chắn sẽ bị Doanh Thừa Phong đặc biệt chú ý.

Đương nhiên, bọn họ tặng lễ vật đều là một ít vật nhỏ dùng để tìm niềm vui trong những lúc nhàn hạ. Về phần linh khí và những thứ khắc, không ai sẽ lấy ra trước mặt đại sư rèn có tiền đồ không thể đo lường này để bị mất mặt.

Doanh Thừa Phong liên tục gật đầu, một lát sau hắn đã thích ứng được.

Thu toàn bộ những lễ vật này vào trong nhẫn không gian, hắn khom người thật thấp với mọi người, nói:

- Đạ tạ các vị điện hạ đã yêu mến.

Dừng một chút, hắn lại nói:

- Bất kể hôm nay cửa ải này có thể vượt qua hay không, ngày sau nếu các vị điện hạ có việc cần tại hạ cống hiến sức lực, tại hạ tuyệt đối tận tâm tận lực, sẽ không chối từ.

Đôi mắt của nhóm cường nhân sáng nhân, đều âm thầm gật đầu.

Mục đích cuối cùng khi bọn họ tới trợ giúp cho Doanh Thừa Phong chính là hy vọng hắn có thể giúp đỡ rèn thánh khí.

Doanh Thừa Phong có thể tìm được vấn đề mấu chốt chỉ trong thời gian ngắn, và quyết định hứa hẹn thật nhanh, tự nhiên là khiến các cường nhân Vương Cấp cảm thấy rất vui mừng.

Về phần vấn đề danh dự của Doanh Thừa Phong, lại không có ai lo lắng.

Tuy nói rằng hắn là đại sư rèn hiếm thấy, nhưng đã ở trước mặt các cường nhân đáp ứng chuyện gì mà còn dám đổi lời, như vậy thì khắp thiên hạ dùng ngòi bút làm vũ khí cũng đủ để khiến hắn thân bại danh liệt rồi.

Ái Lệ Ti điện hạ lộ ra một tia ý cười như có như không, nàng thầm nhủ trong lòng, tiểu tử Doanh Thừa Phong này thật đúng là biết cách làm người.

Sau khi có lời nói này, các cường nhân Vương Cấp này nhất định sẽ toàn lực trợ giúp hắn chống cự với Thiên Kiếp của Thánh Khí. Cho dù có người muốn giữa đường rút lui cũng sẽ không làm được.

- Ầm…

Lại một tiếng sấm vang rền ở bên trong, cột sáng kéo dài tới chân trời rốt cục hóa thành hào quang vô tận, tiêu tan ở trong hư không.

Sắc mặt của Doanh Thừa Phong ngưng tụ, cổ tay khẽ lật lấy Lang Vương thuẫn ra. Hơn nữa, trên người của hắn sáng lên từng luồng, tác ra linh lực khổng lồ không gì so sánh nổi.

Sức lực vô cùng vô tận dần dần tụ tập đến cùng nhau, khiến hào quang trên tấm chắn càng ngày càng sáng.

Đây là sức lực của tất cả trang bị phòng ngự trên người Doanh Thừa Phong phóng ra, đưa nguồn linh lực khổng lồ này cho khí linh Lang Vương vận chuyển, thả ra một mảnh hào quang bao phủ mình và Bá Vương.

Tuy nói bên người có mấy chục vị cường nhân Vương Cấp giúp hắn ngăn chặn nguy hiểm, nhưng hắn vẫn không dám xem thường.

Những người khác không biết hắn rèn lên vật gì, còn tưởng là Thiên Kỵ Thánh Khí tam chuyển. Nhưng chính hắn lại biết rõ, đây chính là Thiên Kỵ Thánh Khí tứ chuyển tương đương với bán thần khí.

- A?

Nhóm cường nhân Vương Cấp ở bên cạnh Doanh Thừa Phong đều liếc nhìn.

Thực lực của bọn họ không hề nhỏ, tự nhiên có thể cảm ứng được hơi thở của trang bị trên người Doanh Thừa Phong không giống bình thường.

Một lát sau, đôi mắt của một vị cường nhân Vương Cấp hơi tinh thông thuật rèn liền sáng ngời, kinh hô:

- Thiên Kỵ Thánh Khí….

Một vị đồng bạn bên cạnh hắn hơi nhăn mặt:

- Thần huynh, ngay cả Thiên Kỵ Thánh Khí tam chuyển mà Doanh đại sư cũng có thể rèn ra, vậy thì trên người có vài món Thiên Kỵ Thánh Khí cũng không là gì cả.

Vị cường nhân Vương Cấp kia liên tục gật đầu, hắn trầm giọng nói:

- Là lão phu thất thố.

Khẽ cười, hắn nói:

- Doanh đại sư không hổ là kỳ tài ngút trời, tất cả trang bị trên người đều là Thiên Kỵ Thánh Khí.

Đến lúc này, nhóm cường nhân Vương Cấp mới biết được vì sao vừa rồi người này lại lên tiếng kinh hô.

Bọn họ là cường nhân Vương Cấp cả đời chém giết vô số, đều là từ trong núi thây biển máu đi ra. Mỗi một lần chiến đấu đều có thể mang đến cho bọn hắn một số lượng lớn tiền lời, giúp bọn họ tích lũy được vô số của cải.

Nhưng, Thiên Kỵ Thánh Khí!

Cho dù là kiện Thiên Kỵ Thánh Khí nào cũng đều đủ để cường nhân Kỵ Sĩ Vương cấp bậc bực nào ra tay cướp đoạt.

Trong số mấy chục vị cường nhân Vương Cấp tại đây, có thể tập hợp đủ nguyên bộ Thiên Kỵ Thánh Khí cũng chỉ có hai phần mười mà thôi.

Dẫu sao thì Thiên Kỵ Thánh Khí rất khó có thể lấy được, cho dù là cường nhân Vương Cấp, nếu không có cơ duyên thì cũng khó có thể đạt được.

Mà vị Doanh Thừa Phong này lại thăng lên là đại sư rèn không lâu, thế mà lại có thể tập hợp đủ toàn bộ Thiên Kỵ Thánh Khí…

Nếu như Doanh Thừa Phong là một vị đại sư rèn lâu đời thì cũng không có gì phải nói, nhưng căn cứ vào tin tức bọn họ lấy được, ranh con này đạt được danh hiệu đại sư chỉ có ngắn ngủn mấy tháng mà thôi.

Trong thời gian ngắn như vậy lại có thể tập hợp đủ toàn bộ Thiên Kỵ Thánh Khí, chủ có thể nói hắn có thiên phú không gì so sánh nổi trên con đường rèn.

Vừa nghĩ tới đây, trong lòng mọi người liền càng thêm kiên định, nhất định phải tạo mối quan hệ tốt với vị đại sư rèn này.

Bởi vì không ai biết được, chính mình lúc nào sẽ đến cầu xin hắn.

- Ầm…

Trên bầu trời truyền tới từng tiếng sấm vang rền.

Thế nhưng lôi điện này cũng không oanh kích xuống, mà là bốc lên một tầng mây, dần dần che lại một mảnh hào quang còn sót lại trên bầu trời kia.

Một mảnh hào quang này là tới từ phía chân trời xa xôi, đúng là dưới sự thủ hộ của quầng sáng tại đây, Doanh Thừa Phong và Bá Vương mới có thể bình yên vô sự kháng trụ oanh kích của Thiên Lôi.

Nhưng lúc này, lôi điện trên trời không ngừng tấn công xuống, cột sáng đã tiêu tan. Vì thế nên sức lực đến từ thiên địa không ngừng bốc lên, kéo dài tới tận chân trời che lấp đi hào quang.

Sắc mặt của nhóm cường nhân rốt cục bắt đầu trở nên ngưng trọng.

Tuy mọi người đều biết, có nhiều cường nhân tụ tập cùng một chỗ, khẳng định có thể ứng phó với trận Thiên Kiếp thanh thế to lớn này.

Nhưng một khắc Thiên Kiếp sắp phủ xuống, không một ai dám dễ dàng phân tâm.

- Ầm….

Sau khi tầng mây dày đặc che đi mảnh hào quang cuối cùng trên bầu trời, rốt cục đã bắt đầu phát uy.

Điện quang giống như một con cự long ầm ầm hạ xuống, hung hăng đánh tới Lang Vương thuẫn đang được Doanh Thừa Phong dựng thẳng.

Tuy tốc độ của luồng điện quang này nhanh, nhưng sớm đã bị các cường nhân Vương Cấp nắm được. Gần như cùng một lúc, hơn mười luồng hào quang mang sắc thái khắc nhau từ trong tay họ phóng thích ra ngoài.

Những người này đều là cường nhân Vương Cấp, mặc dù ra tay lần đầu tiên đều có giữ lại. Nhưng uy năng do nhiều cường nhân Vương Cấp đánh ra như thế cũng là một đòn không thể nào tin nổi.

Sau khi một tiếng nổ vang lên, quang long kia lập tức bị các loại sức lực mang thuộc tính khác nhau bao phủ, ngay cả một con đường sống cuối cùng cũng không có liền bị đánh thành một mảnh hư vô.

- Tốt.

Hai mắt của Bá Vương sáng rực rỡ, hắn cảm ứng được năng lượng tân công vô cùng lớn như thế khiến cảm xúc rất mênh mông. Nếu như là một thánh thú tước vị bình thường, cho dù không bị sức lực lớn như thế làm sợ tới mức tè ra quần thì nhất định cũng sẽ nơm nớp lo sợ. Nhưng Bá Vương lại khác, các cường nhân Vương Cấp càng bày ra sức mạnh hùng mạnh thì hắn sẽ càng thêm hướng tới và sẽ cố tu luyện để một lúc nào đó đạt được, thậm chí là vượt qua cảnh giới của những cường nhân này.

Mây đen cuồn cuồn ở trên bầu trời, từng luồng áp lừng khổng lồ từ trên trời giáng xuống, giống như từng tảng đá lớn đặt trong lòng mọi người.

Uy lực của thiên địa, không thể chống lại.

Cột sáng trước đây chỉ là thủ hộ cho Doanh Thừa Phong, cũng không hề đánh tan lôi điện nên uy năng của thiên địa vẫn chưa tức giận, chỉ từng bước phóng thích dần dần công kích hùng mạnh của lôi điện mà thôi.

Nhưng lúc này các vương giả liên kết, sức lực bọn họ phóng thích ra quá mức hùng mạnh, không ngờ lại đánh lôi điện thành mảnh vụn.

Kể từ đó, giống như là súng bắn đạn gặp phải đè ép. Sức lực đè xuống càng mạnh thì lực phản lại cũng càng lớn.

Lúc này, sau khi điện quang bị oanh tán, trong thiên địa lập tức tràn ngập uy năng vô cùng vô tận, lôi điện càng ngày càng lớn dần dần thành hình ở trong lôi vân.

Tuy rằng một đoàn lôi điện chưa hạ xuống, nhưng khi ánh mắt mọi người nhìn thấy đoàn lôi điện kia, đều kìm không nổi mà tim đập nhanh.

- Ầm…

Lôi đoàn thật lớn rốt cục rơi xuống, nhóm cường nhân lại liên kết lần nữa. Các màu ánh sáng hội hợp cùng nhau, và đụng thật mạnh vào Thiên Lôi.

Sau một tiếng nổ mạnh, Thiên Lôi lại một lần nữa bị đánh tan. Nhưng lực lôi điện truyền tới từ phía chân trời kia cũng bắn xuống dưới thật mạnh khiến thân thể của mọi người đều khẽ phát run.

Các vị cường nhân liếc mắt nhìn nhau, bọn họ đều thấy được vẻ kinh hãi và kinh ngạc trong mắt nhau.

Tuy Thiên Kỵ Thánh Khí tam chuyển hùng mạnh, nhưng oanh kích của Thiên Lôi có thể đạt tới trình độ này cũng thật là quá khoa trương đó.

Cuối cùng thì Doanh đại sư đã rèn thành cái gì vậy?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.