Trùng Sinh Chi Ảnh Hậu Tái Lâm

Chương 30: Mình là mẹ (3)




- Ba

Con vật này là một quái thú hoa cỏ lớn, tuy nhiên lúc này hoa cỏ phía trên mặt quỷ lại đặc biệt bi thương. Sau đó, thân hình của nó chợt loé lên, trốn vào trong không gian của Doanh Thừa Phong

Tuy rằng thời gian hơi thở tồn tại quá ngắn, nhưng thân hình Bá Vương thoáng nằm sấp như cũ, ngay cả ở giữa lưng hắn cũng rịn ra một chút mồ hôi

Sự thô bạo tanh mùi máu của cây thương này đã đạt đến mức không thể tin nổi. Cho dù cấp bậc như Bá Vương này tồn tại, cũng không dám dễ dàng khiêu khích nó.

Người sói cười quái dị vài tiếng. Thân thể của nó hoá thành một tấm chắn, rồi rơi vào trong tay của Doanh Thừa Phong

Tuy nhiên ngay lúc Doanh Thừa Phong nhận được tấm chắn này, hào quang lập tức truyền ra khắp cơ thể hắn. Các linh khí lớn trở về vị trí cũ, không hề giữ lại bên mình

Thu Bá Vương thương và Lang Vương thuẫn vào, Doanh Thừa Phong trầm giọng nói

- Bá Vương, quái thú đầu trâu đi rồi

Dừng một chút, hắn mỉm cười nói

- Gã để lại hơn hai mươi tấm Phù Lục, ha ha, phần lễ vật này đúng là không thể khinh thường

Bá Vương liên tục gật đầu, khen tặng nói

- Chủ nhân, ngài tự mình ra tay, đương nhiên có thể dễ dàng đuổi gã đi rồi

Lúc này, Bá Vương đúng là đã tâm phụ khẩu phục chủ nhân Doanh Thừa Phong rồi

Không chỉ là vì Doanh Thừa Phong có thể cung cấp thánh khí hùng mạnh, mà là vì lực lượng mà chủ nhân hắn đã thể hiện ra ngoài

Đối với thánh thú mà nói, chỉ cần có thể áp chế được nó, khiến nó tâm phục khẩu phục, là có thể trở thành chủ nhân chân chính của nó rồi

Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng sắp xếp một chút nói

- Đối với chúng ta, Phù Lục dư thừa chỉ là vô dụng, cũng không cần phải đi tìm thêm nữa

Hắn suy tính một lát rồi nói

- Ta còn có một việc muốn làm, ngươi làm hộ pháp cho ta nhé

- Vâng

Bá Vương thật thành trả lời, lập tức giơ búa lên, cẩn thận đánh giá cả bốn phía

Tuy nhiên, bọn họ đều biết, sau khi giải quyết xong sự uy hiếp của cây mây mặt quỷ, nơi này đã không có ai có thể uy hiếp được bọn họ nữa. Hơn nữa, cho dù là có người hoặc linh thú tới chỗ này, lúc đại sư bế quan, chắc chắn cũng sẽ phải đi rất xa. Ở ngoài khe sâu, đã chín ngày trôi qua, mắt thấy chỉ còn một ngày cuối cùng nữa là kết thúc

Tuy nhiên, các cao thủ đến từ các nơi khác nhau có sắc mặt khác nhau. Bọn họ có người bất động thanh sắc, cũng có người vẻ mặt vui mừng, đồng thời cũng có hai mắt bốc hoả. Cả người khí thế hung ác bốn phía làm cho người ta trốn tránh không kịp

Giống với cao thủ Vương Cấp cũng có được cá tính và sự bồi dưỡng khác nhau. Đương nhiên tao nhã cũng có, mà nổ tung như lửa cũng không ít

Linh thú môn hạ đã bị cao thủ Vương Cấp trục xuất toàn bộ ra khỏi khe sâu, đương nhiên sắc mặt khó coi rồi. Nhưng trong lòng những người còn lại cũng không chắc có thể vui vẻ

Bởi vì ngay cả bọn họ cũng không biết rằng, thành tích của linh thú dưới trướng như thế nào

Trước lúc đến thời khắc cuối cùng, không ai có thể đưa ra một đáp án chính xác. Có lẽ lúc này bọn linh thú bị đã chết ở trong khe sâu, ngay cả cơ hội giữ lại cái mạng cũng không có

Cũng có thể, bọn linh thú đã lấy được đầy Phù Lục. Nhưng ở thời khắc cuối cùng, vì một chút sơ sẩy, nên Phù Lục đã bị lấy đi, hại đến tính mạng

Càng về sau thì lại càng quan trọng

Đột nhiên, một đạo hào quang cực đại lóe ra ở khe sâu, tất cả mọi người đều âm thầm thở dài, có vài người không hẹn mà cùng nhau cảm thấy khẩn trương

Một lát sau, thân hình cao lớn của quái thú đầu trâu theo hào quang đi ra

Trong mắt gã hiện ra một tia hoảng sợ không gì che dấu được. Tuy nhiên, trên người gã cũng không có bị thương thê thảm lắm. Mặc dù có một vài vết thương nho nhỏ, nhưng đối với hắn thì không có bất kỳ ảnh hưởng gì

- Ngưu Liệt (Trâu ác) sao ngươi lại ra được?

Một âm thanh hùng hậu vang lên

Mọi người quay đầu nhìn lại, lập tức nhận ra vị vừa mở miệng ra nói chuyện kia chính là cao thủ Vương Cấp của Thánh giáo Càn Hà

Vẻ mặt vị cao thủ Vương Cấp hùng mạnh này rất tức giận, dường như có thế nào cũng không thể nghĩ ra lại gặp Ngưu Liệt ở đây.

Những người khác không biết nhưng Càn Hà thì biết rõ

Quái thú đầu trâu là thứ mà hắn đã trăm phương nghìn kế để lấy được từ trong tay của một vị cao thủ. Vì muốn để cho nó nổi tiếng, y đã phải hao tổn cả trăm năm bồi dưỡng, và cái giá thật lớn phải trả đó là phải tìm về cho y một thánh khí Thiên Kỵ

Chỉ có điều Càn Hà là người khiêm tốn, nên tuy rằng thực lực của Quái thú đầu trâu rất mạnh nhưng lại không hề quá nổi danh

Y thực sự kỳ vọng trong lúc tranh đầu này đây, Quái thú đầu trâu có thể biểu hiện tốt, khiến y cũng có vang danh cùng

Nhưng biểu hiện lúc này cả Quái thú đầu trâu làm hắn cực kỳ thất vọng

Tên này dường như không có liều mạng với đối thủ mà là chủ động thoát ra khỏi đấy

Thân thể Ngưu Liệt run lên, quay đầu lại nhìn một cái, rồi nhanh chóng chạy vội tới, phủ phục trên mặt đất, nói

- Chủ nhân, tại khu vực chiến đấu lại xuất hiện cây mây mặt quỷ hung mạnh

- Cái gì, cây mây mặt quỷ

Mấy tiếng hô thất kinh vang lên, mọi người ngơ ngác nhìn nhau, đều cảm thấy có chút khó tin

Tuy rằng âm thanh của bọn họ không lớn, nhưng đám người Ái Lệ Ti cũng nghe được rõ ràng

Thay đổi sắc mặt, điện hạ Ái Lệ Ti trầm giọng nói

- Ngưu Liệt, ngươi chiến đấu ở khu vực nào

Tiến vào trong thung lũng cao thủ lên đến mấy ngàn người. Quái thú đầu trâu cũng không phải nhân vật trứ danh gì, đám người Ái Lệ Ti không biết cũng không có gì quá kỳ quái

Ngưu Liệt theo dõi ánh mắt của Càn Hà, kết quả bị Càn Hà tát cho một cái, nói

- Nói thật ra

- Vâng ở khu thứ tám ạ

Ngưu Liệt phẫn nộ nói

- Khu thứ tám

Trong lúc đó âm thanh của Ái Lệ Ti cất cao, nói

- Ngươi nhìn thấy cây mây mặt quỷ ở khu thứ tám sao

- Vâng

Ngưu Liệt kỳ thật cũng không muốn trả lời, nhưng gã biết, nếu đắc tội với kỵ sĩ vương là chuyện đáng sợ như thế nào, cho nên hắn không dám không đáp

- Cây mây mặt quỷ vào khu thứ tám làm gì. Chúng nó có bao nhiêu con. Có phải nó đến vì Doanh đại sư không?

Ái Lệ Ti lớn tiếng quát

- Có năm con cây mây mặt quỷ, trong đó có một con là phân thân của cao thủ Vương Cấp

Ngưu Liệt liền gật đầu nói

- Chúng nó đúng là vì Doanh đại sư nên mới đến. Năm tên đó muốn ép Doanh đại sư làm việc cho chúng.

Lúc cây mây mặt quỷ và Doanh Thừa Phong đánh nhau, tuy rằng gã thi triển mật thuật cho tăng thêm độ dày của áo giáp, nhưng những lời đối thoại gã đều nghe được rõ ràng

- Cây mây mặt quỷ vương

Ánh mắt của Ái Lệ Ti chớp điên cuồng, nàng xoay người quát lớn

- Đại nhân Huyền Đức, mời mở vòng bảo hộ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.