Trùng Sinh Chi Ảnh Hậu Tái Lâm

Chương 26: Cuộc hẹn hò (3)




Một loại lực lượng quỷ dị dao động qua sự truyền lại của không gian. Đây là năng lực mà chỉ có mỗi bộ tộc quỷ kiểm đằng (cây mây mặt quỷ) mới có được

Gần như chỉ trong chốc lát, bốn con cây mây mặt quỷ khác đã tiếp nhận được tín hiệu, và bắt đầu ló đầu ra từ sâu trong lòng đất. Sau một canh giờ, có một vài con linh thú đã bỏ mạng dưới những cành mây kịch độc của con cây mây mặt quỷ

Tuy rằng, những linh thú đó rất mạnh, nhưng đứng trước sức sống của thực vật, vẫn có vẻ yếu thế hơn

Hơn nữa bộ tộc cây mây mặt quỷ này giỏi nhất là ẩn nấp và đánh lén. Hễ bị chúng nó nhìn nhắm trúng vào, và con mồi sau khi bị trúng kịch độc của cành mây, thì cơ bản là chỉ có thể khoanh tay chịu chết

Phạm vi giết chóc của chúng dần dần mở rộng, và bắt đầu hành động vượt quá khu vực

Chỉ có điều, trên người bọn nó cũng không có Phù Lục, vì vậy ở mỗi khu vực mà chúng đi qua cũng sẽ không dẫn đến sự phát giác và báo hiệu cho thế cục

Cũng không biết qua bao lâu, cuối cùng có một nguồn tin rõ ràng truyền vào trong não của tất cả cây mây mặt quỷ

- Khu thứ tám, ở đây

Vì thế, tất cả cây mây mặt quỷ đều xâm nhập vào trong lòng đất, với tốc độ nhanh nhất di chuyển vào trong khu đấy

Rất nhanh sau đó, năm con cây mây mặt quỷ hùng mạnh đã tụ tập ở khu thứ tám. Nhưng sau khi chúng nó nắm rõ tình hình ở đây không khỏi buồn bực vạn phần

Bởi vì chúng nó đã kinh ngạc phát hiện được khu vực này chính là thung lũng lớn nhất mà chúng nó xâm nhập vào

Chỉ có điều, chúng nó và bộ tộc hắc ám từng có khế ước, chỉ cần lén lút lẻn vào trong khe sâu này, sẽ có cao thủ hắc ám đang âm thầm chờ đợi ở đấy. Nhưng trên thực tế, chúng nó đang ở trong trung tâm của khu vực nhưng căn bản lại không cảm nhận thấy sự tồn tại của cao thủ hắc ám

Chúng nó đương nhiên không biết, tám cao thủ hắc ám ấy sớm đã bị Doanh Thừa Phong tiện tay giết chết lúc đi vào, thậm chí đến một tên cũng không chạy thoát

Cho nên, oán khí trong lòng của bọn nó thật lớn, còn tự cho là mình đã bị cao thủ hắc ám lừa gạt

- Ở khu vực này, chúng ta chia nhau ra tìm đi

Cây mây mặt quỷ hung mạnh nhất thấp giọng nói

- Hắn là đại sư khó mà gặp được, đối với bộ tộc cây mây mặt quỷ chúng ta thì tương đối là quan trọng. Cho nên sau khi nhìn thấy hắn nhất định phải bắt sống

Một con cây mây mặt quỷ khác lắc lư cành cây thô to, nói

- Xin ngài hãy yên tâm, chúng tôi sẽ không giết hắn đâu

- Hừ, ta sợ là các ngươi sẽ rút dây động rừng. Nếu để cho hắn chạy thoát, từ đó không ra khỏi thánh giáo Quang Minh, chúng ta biết bắt hắn làm sao

Hoa cỏ trên mặt quỷ đột nhiên biến chuyển, trên mặt đầy tức giận

- Nếu ngươi dám vào thánh giáo Quang Minh để bắt hắn thì tuỳ ngươi

- Vâng thưa quỷ vương vĩ đại

Bốn tên cây mây mặt quỷ cùng kêu lên

- Hừ hừ hừ

Quỷ vương cây mây mặt quỷ cười giả tạo, lầu bàu nói

- Ngươi là đại sư, vì thế bổn toạ lần này ra mặt, coi như là xem trọng ngươi rồi

Một lát sau, năm con cây mây mặt quỷ bắt đầu di chuyển trong khu vực này

Rễ cây của chúng nó rối rắm, tràn lan ra bốn phương tám hướng

※※※※

- Ầm

Một tiếng nổ vang lên, Doanh Thừa Phong và Bá Vương bay thấp vững vàng xuất hiện ở không trung

Bọn họ bình tĩnh nhìn về phía trước. Ở đó, một Ngưu Đầu quái thú đang cau mày, do dự xem có nên rời đi

Thực lực của kẻ này cực kỳ hùng mạnh. Mặc dù tiến vào khe sâu một mình, nhưng vũ lực cực kỳ dũng mãnh. E là có gặp cao thủ nhân tộc và tổ hợp linh thú cũng có thể nghiền chết bọn họ

Nhưng đáng tiếc là, cuối cùng hắn đụng phải Doanh Thừa Phong và Bá Vương

Lúc này, giới hạn ước hẹn mười ngày chỉ còn lại một ngày cuối cùng. Bọn họ đều biết, nếu muốn đạt được thắng lợi cuối cùng, thì chỉ có thể săn bắt càng nhiều Phù Lục hơn nữa

Nếu gặp nhau mấy ngày trước, thì đầu quái này nhất định sẽ xoay người rời đi. Nhưng mắt thấy sắp tới lúc chấm dứt, gã lại không nắm chắc rằng có thể lọt vào tốp bốn. Cho nên lúc gặp được Doanh Thừa Phong và Bá Vương, gã không khỏi có chút xao động

Tuy nhiên, chỉ một lát sau, lí trí liền chiến thắng

Một khi nghĩ đến sau này sẽ gặp phải trả thù rất lớn, Ngưu Đầu quái thú vẫn quyết định, không nên trêu chọc hai tên ôn thần này thì tốt hơn

Hắn hừ nhẹ một tiếng, xoay người rời đi, cho dù Doanh Thừa Phong và Bá Vương có nói khiêu khích để ngăn lại gã cũng không thèm để ý đến

Liếc mắt nhìn nhau, Bá Vương đột nhiên cười ha hả, y đưa cổ tay ra đã thấy hơn mười tấm Phù Lục, lăn qua lộn lại trên tay vuốt vuốt

Kỳ thật, trải qua chín ngày càn quét, hai người bọn họ dù ẩn nấp sâu hơn, cũng có tới hơn mười tấm Phù Lục

Đương nhiên, ngoại trừ cao thủ hắc ám và số ít các môn phái mạnh ra, bọn họ cũng không giết chóc quá nhiều, chỉ là đả thương bọn họ rồi đuổi đi

Lúc này, Phù Lục mà Bá Vương lấy ra chỉ là một phần mà thôi. Bởi vì bọn họ sợ là một khi đã lấy hết Phù Lục ra, đầu quái thú này sẽ sợ đến mức chạy trối chết mất

- Rống

Đôi mắt Ngưu Đầu quái thú lập tức sáng bừng lên, hai mắt trợn tròn, gắt gao nhìn Phù Lục trong tay Bá Vương. Nếu không phải kiêng nể thân phận đại sư của Doanh Thừa Phong, e là đã lập tức tiến lên đoạt lấy

- Ha ha, tiểu tử kia chúng ta chơi một trò chơi nhé

Bá Vương cười dài nói

- Trò gì vậy

Tuy rằng Ngưu Đầu quái thú rất muốn tránh xa hai người này, nhưng nhìn thấy chỗ Phù Lục kia, khoé mắt nó không khỏi nóng lên, hai chân nó có thế nào cũng không đi nổi

- Trên người ngươi có bao nhiêu Phù Lục, nếu ít quá thì đừng có chơi

Bá Vương xéo mắt nói

Trên đầu Ngưu Đầu quái thú lập tức toát ra một đám khói trắng, hắn cả giận nói

- Phù Lục của lão đây chắc chắn không ít hơn nhà ngươi

Mặc dù hắn không nói ra xem trên người hắn có bao nhiêu Phù Lục, nhưng thực sự thấy lo lắng

Đôi mắt Bá Vương sáng ngời, liếc mắt với Doanh Thừa Phong, trên mặt hai người đều nở ra nụ cười thản nhiên

Tuy rằng lúc này trong tay bọn họ đã có hơn mười tấm Phù Lục, theo ý mà nói, lọt vào tốp bốn đó là việc chắc chắn. Nhưng nếu có thể đạt được nhiều Phù Lục hơn nữa, đương nhiên không ai muốn từ chối. Hơn nữa, nếu Phù Lục trên người quái thú đủ nhiều, như vậy bọn họ chẳng khác nào đã trực tiếp giành vị trí vào tốp bốn

Nhìn Ngưu Đầu quái thú giống như hung thần ác sát này, ánh mắt hai người đều sáng lên

Tuy rằng Phù Lục còn ở trên người của hắn, nhưng hai tên bất lương này sớm đã coi chúng nó là của riêng rồi

- Hắc, tiểu tử kia, hai chúng đấu với nhau, lấy Phù Lục ra để cược, người nào thua thì tự động rời khỏi, ngươi thấy thế nào

Bá Vương ngạo nghễ nói

Đầu quái thú sửng sốt lắc đầu, nói

- Không được

- Ách

Doanh Thừa Phong và Bá Vương đều ngẩn ra, bọn họ cảm nhận được hơi thở dũng mãnh từ trên người của đầu quái thú, mạnh như vậy sao lại có thể khước từ lời khiêu chiến của Bá Vương

- Hừ, ngươi là đại sư của thánh đạo Quang Minh. Ta giao đấu với ngươi, cho dù là thắng hay bại, cũng chẳng có gì tốt

Đầu quái thú căm giận nói

Doanh Thừa Phong bật cười nói

- Ngươi yên tâm, ta sẽ không ra tay, đây là cuộc chiến giữa ngươi và hắn

Giơ tay chỉ vào Bá Vương, trong lòng Doanh Thừa Phong thầm than, thân phận thánh giáo Quang Minh đi tới đâu cũng nổi tiếng. Cho dù là đối thủ một mất một còn của thánh giáo Quang Minh là thánh giáo Hắc Ám, cũng muốn bắt sống hắn để tính toán

Hô hấp của Ngưu Đầu quái vật lập tức dồn dập, hắn rống lên nói

- Là ta với hắn sao?

- Đúng vậy, chỉ cần ngươi có thể thắng hắn, như vậy chỗ Phù Lục trong tay hắn sẽ là của ngươi

Doanh Thừa Phong lui về sau mấy bước, để giành ra một khoảng không gian vừa đủ nói

- Ta lấy danh dự đại sư để thề, tuyệt đối sẽ không nhúng tay vào cuộc chiến của các ngươi

Quái thú đầu to trống mắt líu lưỡi nhìn Bá Vương, sau đó trong mắt nó hiện ra vẻ vui mừng như phát điên

- Được ta đồng ý

Quái thú đầu to cười ha hả, há mồm phun ra, một cái chuỳ lớn lập tức bay lên quay tròn, luẩn quẩn trên đỉnh đầu hắn

Doanh Thừa Phong dừng ánh mắt lại, kinh ngạc nói

- Thánh khí Thiên Kỵ

Từ lúc tiến vào khe sâu, hắn đã thấy số lượng cường nhân tước vị lên tới ba con số (nghĩa là nhiều hơn 100 ấy mà – BTV). Tước vị linh thú giao đấu cùng hắn cũng được hơn mười rồi

Nhưng cho đến lúc này hắn mới nhìn thấy được bộ thánh khí Thiên Kỵ

Trong lòng mơ hồ có chút hiểu được, Ngưu Đầu quái thú này có thể dũng mãnh sinh tồn đến bây giờ, thì hẳn là thánh khí Thiên Kỵ đã phát huy tác dụng cực kỳ lớn

Thánh khí đối với bọn họ mà nói dường như cũng không là gì

Mặc dù không có toàn bộ bộ thánh khí, nhưng dưới sự chắp vá lung tung, làm ra một bộ thánh khí tô điểm cho bản thân cũng không có gì khó khăn

Nhưng Thiên Kỵ này đúng là cực phẩm rồi, cũng không phải là thứ mà có thể đoạt về trong tay

- Ha ha, ngươi yên tâm, ta sẽ không lấy mạng ngươi đâu

Trong đôi mắt quái thú hiện lên vài tia hưng phấn, nó rú lên điên cuồng nói

- Chỉ cần ngươi để lại những Phù Lục thừa kia, ta sẽ bỏ qua cho ngươi

E là tại thời điểm này hắn cũng không muốn đắc tội với Doanh Thừa Phong

Nhưng Bá Vương liếm miệng cười nói

- Thì ra đối thủ của ta là như này, rất tốt

Ra đưa cổ tay ra, một cây rìu lớn hiện ra trên tay hắn. Sau đó hắn quơ rìu xông tới

- Ầm

Rìu lớn và cây búa đập vào nhau, liên tiếp có những tiếng lốp bốp đùng đoàng phát ra

Ngay từ đầu bọn họ cũng không phóng thích lực bí văn ở trong thánh binh, chỉ dựa vào lực và độ nhanh của bản thân để công kích

Tuy rằng Bá Vương nội công thâm hậu, nhưng thời gian đạt đến tước vị này dù sao cũng còn quá ngắn ngủi. Cho dù là đã đạt được sự chỉ điểm của điện hạ Ái Lệ Ti nhưng đứng trước quái thú Ngưu Đầu tước vị gần trăm năm này, thì kinh nghiệm vẫn còn chút thiếu sót

Nhưng lực hắn vô cùng lớn, trọng tâm cơ thể xoay tròn, rộng lượng đưa ra rất nhiều năng lượng tấn công. Chỉ dựa vào mười chiêu đã phát huy hết thực lực của chính mình, không ngờ là không bị rơi vào thế hạ phong

- Ầm

Lại một lần nữa hai người phát ra tiếng rống thật lớn, đôi mắt đỏ ngầu, kêu gào dường như đã lâm vào trạng thái điên cuồng

Doanh Thừa Phong chậm rãi lắc đầu, khoé miệng hắn vẫn nở ra nụ cười thản nhiên

Bởi vì chỉ có hắn mới biết được, Bá Vương cũng chưa phóng thích toàn bộ lực lượng

Trên thế giới này, trong các cao thủ đồng cấp, muốn khiến nó phải dốc toàn lực e là không có mấy người

Nhưng tại thời điểm Bá Vương và quái thú đầu to chạm nhau lần nữa, sắc mặt của Doanh Thừa Phong đột ngột thay đổi. Hắn nghiêng đầu, ánh mắt ngưng lại dưới mặt đất, dường như là nhìn xuyên thấu mặt đất, thấy được thứ thần bí gì đó

- Dừng tay

Hắn ngẩng đầu hét to một tiếng

Bá Vương dừng tay như lên tiếng trả lời, kinh ngạc nhìn hắn

Quái thú đầu to thở hổn hển, tức giận nhìn hắn nói

- Ngươi muốn ra tay giúp đỡ sao

- Dưới đất có địch, cẩn thận đề phòng

Doanh Thừa Phong lớn tiếng nói, thân hình nhoáng lên một cái, lập tức đi tới bên người Bá Vương

Bá Vương lập tức nằm sấp xuông, cẩn thận xem xét bốn phía. Quái thú Ngưu Đầu kia cả kinh, nhưng đảo mắt một vòng, hừ lạnh nói

- Kỳ lạ

Nhưng hắn chưa kịp nói xong, đất dưới chân lập tức nổ ra, một cành mây to quấn quanh là rắn độc xuất hiện


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.