Trùng Sinh Các Chủ Có Bệnh

Chương 43: Cô Đúng Là Cô Gái Ngu Ngốc (3)




Với sóng không gian mắt thường khó thấy trực tiếp bao phủ, đồng hóa sóng không gian. Chỉ một thoáng ánh mắt Lục Thiếu Du kinh sợ, lòng tràn đầy bất an, hoảng hốt rồi lại không nói rõ được.

Cùng lúc đó không trung phía xa, nhiều người Bắc Cung gia tộc kinh ngạc nhìn thân hình thành chủ khựng lại một giây. Cái loại đóng băng này chỉ có tu vi giả trên tôn giai cao trọng mới cảm nhận được, dù là tu vi thực lực đẳng cấp tôn giai thấp cũng không cách nào nhìn ra.

Bắc Cung Kình Thương ở phía xa trong mắt càng khó hiểu hơn:

- A? Thật sự liên quan đến hoàng tộc Bạch Hổ sao?

Trong lòng lão nhân áo xanh chỉ hoảng loạn giây lát rồi biến mất, lão thấy Lục Thiếu Du lại đến trước mặt, lão hoàn toàn không biết hắn làm sao xuất hiện.

Người ở trong cuộc, biến đổi vừa rồi trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường. Lão nhân áo xanh không hay biết mới rồi lão vô hình trung bị Thời Gian Thác Loạn của Lục Thiếu Du ảnh hưởng, khoảnh khắc vừa rồi hắn ảnh hưởng làm lệch thời gian gấp ba mươi lần. Tuy chỉ một giây ngắn ngủi, thậm chí không tới một giây nhưng quá đủ để Lục Thiếu Du chớp mắt đến trước mặt lão nhân áo xanh.

Uy lực Thời Gian Thác Loạn gấp ba mươi lần khiến Lục Thiếu Du kinh thán, lòng rất mừng rỡ. Lệch thời gian gấp ba mươi lần, đánh bất ngờ thì ai cũng sẽ phải chịu ảnh hưởng.

Thời Gian Thác Loạn gấp ba mươi lần ảnh hưởng, Lục Thiếu Du mừng như điên nhưng không ảnh hưởng hắn ra tay:

- Ngũ hành tương khắc, mộc khắc thổ, kim khắc mộc...

Lục Thiếu Du vừa xuất hiện lập tức người bắn ra ánh sáng vàng phóng lên cao.

Ánh sáng vàng chói lòa, cả không gian rộng lớn bị nhuộm sắc vàng. Trong không trung có năng lượng thuộc tính kim đầy trời lặng lẽ gom lại. Trong năng lượng thuộc tính kim ngập trời bắn ra một chưởng ấn, chưởng ấn lấp lánh ánh sáng vàng đè xuống lão nhân áo xanh.

Lão nhân áo xanh thầm la:

- Nguy rồi!

Lúc này muốn thoát thân đã không kịp, từ bao giờ quanh người lão nhân áo xanh bị lực lượng quái dị bao trùm. Lực lượng kỳ dị vô hình trung ảnh hưởng chân khí thuộc tính mộc trong người lão nhân áo xanh, Mộc Hoàng chi khí cũng khó thể ngăn cản lực lượng kỳ dị này.

Cùng lúc đó, dưới chưởng ấn màu vàng, khí thế tiêu sát sắc bén bao phủ làm lão nhân áo xanh không thoát ra được, giây lát ngắn ngủi đã bị đè chặt.

Hết thảy nói rất dài dòng nhưng thật ra chỉ trong chớp mắt, chân khí thuộc tính ki mtrong tay Lục Thiếu Du có một chưởng ấn chớp mắt rơi xuống vai lão nhân áo xanh. Lão nhân áo xanh nhìn chưởng giáng xuống nhưng không kịp chạy ra, khoảnh khắc kình khí sắc bén đã đổ xuống cơ thể lão.

Ầm!

Cự lực đập mạnh, lão nhân áo xanh không thể đối kháng, khí lưu quanh thân rung lên chấn động không gian quanh thân xuất hiện khe nứt đen ngòm. Lão nhân áo xanh như chim gãy cánh từ giữa không trung rớt xuống.

Đang đà rơi lão nhân áo xanh phun búng máu:

- Phụt!

Lão nhân áo xanh rớt cái rầm xuống trước đình viện.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Lực lượng mạnh mẽ khiến thân hình lão nhân áo xanh xung lực lớn oanh kích mặt đất hõm cái hố sâu lớn. Đá vụn tung tóe, mặt đất nứt rạn, đất rung núi chuyển như động đất.

Nhiều hơi thở mịt mờ xung quanh run rẩy.

Mắt Bắc Cung Kình Thương hấp háy, trường bào nhẹ rung, môi nhếch lên kinh ngạc nói:

- Vừa rồi Lục Thiếu Du thi triển là thuộc tính mới lĩnh ngộ? Tiêu sát sắc bén mang theo chiến ý, thuộc tính rất mạnh.

Bắc Cung Nhất nuốt nước miếng, mắt nhìn phương xa:

- Tộc trưởng, ta đã nói thành chủ rất có thể sẽ thua. Lục Thiếu Du này quá kỳ dị, so với lúc trong Độc Cô gia tộc dường như thực lực lại mạnh lên nhiều, đánh bại thành chủ không mà không dùng hết sức.

Rung động qua đi Bắc Cung Nhất lộ nụ cười khổ, hai chiêu đánh gục thành chủ. Khiến đám trưởng lão trong Bắc Cung gia tộc biết chuyện thì không phải rung động nữa mà là bị chọc giận.

Bắc Cung Kình Thương cười to bảo:

- Ánh mắt của Vô Song đúng là bất phàm, không uổng là nữ nhi của Bắc Cung Kình Thương ta, ha ha ha ha ha ha!

Bắc Cung Kình Thương biến mất tại chỗ, chỉ để lại kiếm quang:

- Đại hộ pháp, hãy thông báo các vị trưởng lão đến đại điện, thuận tiện dẫn tiểu tử này đi đại điện gặp ta.

Bắc Cung Kình Thương nói xong đã mất bóng.

Ánh mắt Bắc Cung Nhất lộ tia ngạc nhiên, thông báo trưởng lão gặp Lục Thiếu Du ở đại điện, tộc trưởng định chính thức gặp mặt chắc vì trong lòng đã nhận định nữ tế này.

- Ui!

Không trung phía xa, các ánh mắt chứng kiến cảnh này đều hút ngụm khí lạnh, mới mấy chiêu. Nghiêm khắc tính thì thành chủ chỉ hai chiêu đã đánh bại Lục Thiếu Du.

- Thành chủ thua, ta có bị hoa mắt không vậy?

- Không thể nào! Thực lực của thành chủ trừ tộc trưởng ra chỉ có vài trưởng lão đếm trên đầu ngón tay là hắng được, còn lại không người nào có thực lực thắng thành chủ.

- Lục Thiếu Du đó thật là danh bất hư truyền.

Phương xa xì xầm nhỏ to. Trên mặt đất, Cực Lạc Tam Quỷ ngơ ngác nhìn nhau, thực lực của nhị thiếu gia một lần nữa làm bọn họ rung động.

- Phụt!

Dưới đất, lão nhân áo xanh chật vật bò dậy, trường sam màu xanh vung lên giũ tro bụi bay đầy, khóe môi treo vết máu. Lão nhân áo xanh lại nhìn Lục Thiếu Du chằm chằm, trong mắt chất chứa kinh ngạc, rung động.

Lục Thiếu Du thu áo giáp Thanh Linh lại, lắc người đến trước mặt lão nhân áo xanh, chắp tay hành lễ:

- Tiền bối, tiểu tử lỡ mạnh tay, xin tiền bối thứ lỗi.

Mới rồi một kích thuộc tính kim cuối cùng Lục Thiếu Du không ngờ uy lực sẽ mạnh như vậy. Thuộc tính kim ức chế thuộc tính mộc, làm thuộc tính mộc bị ảnh hưởng, một cao một thấp khiến lão nhân áo xanh chịu khổ nhiều.

- Nhảm nhí, ta thua là thua, gì mà mạnh tay hay không? Tiểu tử thực lực rất mạnh, ta đã được kiến thức, không thể nói gì hơn.

Lão nhân áo xanh dùng trường sam lau vết máu bên môi, nhìn Lục Thiếu Du:

- Mới rồi ngươi còn nương tay đúng không? Thật là Trường Giang sóng sau đè sóng trước, đầu sóng chết trên bờ cát, tiền đồ vô lượng.

Lục Thiếu Du lại cung kính hành lễ:

- Đa tạ tiền bối khích lệ, xin hỏi tên của tiền bối là?

Lão nhân này làm người lỗi lạc, rất hợp khẩu vị của Lục Thiếu Du.

Bắc Cung Nhất đáp xuống, ánh mắt đong đầy ngạc nhiên nhưng lập tức thu về:

- Lục chưởng môn, vị này là lão nhân áo xanh Bắc Cung Diễn Siêu thành Mộc Hoàng của Bắc Cung gia tộc ta, đường đệ của tộc trưởng, cũng là đường thúc của Vô Song tiểu thư.

Ánh mắt Lục Thiếu Du thay đổi:

- Thì ra là lão nhân áo xanh Bắc Cung Diễn Siêu, tiểu tử hữu lễ.

Thành chủ thành Mộc Hoàng chức vụ giống như thành chủ thành Thần Hoàng của nghĩa phụ Độc Cô gia tộc, địa vị trong Bắc Cung gia tộc tuyệt đối không thấp.

Bắc Cung Diễn Siêu buồn cười nhìn Lục Thiếu Du, dường như không để bụng việc bị hắn đánh bị thương:

- Không cần đa lễ, Vô Song gọi ta một tiếng Siêu thúc đi. Nha đầu Vô Song ánh mắt không tệ, ngươi coi như qua ải của ta.

Lục Thiếu Du không khách sáo:

- Vậy tiểu tử cung kính không bằng tuân mệnh, kính chào Siêu thúc.

Với địa vị của Bắc Cung Diễn Siêu trong Bắc Cung gia tộc nếu nói thêm vài câu cho Lục Thiếu Du thì hắn có thêm người bênh vực trong Bắc Cung gia tộc, tốt hơn là cắm đầu xông Bắc Cung gia tộc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.