Trứng Rồng Nuôi Nghìn Năm Cuối Cùng Cũng Nở

Chương 30: Thật khó




Nếu như đây là lần đầu tiên Sở Nam trải qua loại cảm giác này thì đoán chừng hắn sẽ rất kinh ngạc, nhưng miệng tro trước mắt so với hắc động ở Thập Vạn Đại Sơn, không chỉ kém hơn một bậc, huống hồ, Sở Nam còn có bài tẩy là quan tài thủy tinh, có quan tài thủy tinh ở đây, hiện tượng tử vong hơn phân nửa sẽ không xuất hiện. Thế nhưng, Sở Nam mới từ đại lục Đồ Đằng trở về không lâu, cũng không muốn cứ như vậy mà rời khỏi đại lục Thiên Vũ.

Lại nói, Sở Nam đến Thần Lai Bộc Bố chỉ là muốn lấy Thủy Hồn, bây giờ Thủy Hồn còn chưa thấy bóng dáng, hắn sao có thể rời khỏi đại lục Thiên Vũ được?

Quan trọng nhất là Sở Nam còn phải trở về nhà.

Còn phải gặp cha mẹ, còn phải tìm Mộng Nhân, Linh Vân.

Trong tích tắc phát hiện dị trạng, tiểu Hắc liền nhanh chóng bay đến, kéo lấy ống tay áo Sở Nam, tỷ tỷ Thiên Quy nhìn thoáng qua tiểu Hắc, lập tức hiện lên vẻ kinh dị, nàng càng lúc càng đến gần miệng tro, cũng chính vì cỗ hấp lực đó cho nên nàng và Sở Nam ngày càng gần nhau hơn.

- Miệng tro này xuất hiện như thế nào?

Sở Nam thầm nghĩ, lúc trước hắc động bạo liệt, nhưng lại không xuất hiện tình huống như vậy, mặc dù Diệt Thiên Quyền mà vừa rồi hắn thi triển là một quyền mạnh nhất, thế nhưng cũng không thể bị bạo thành miệng tro này mới đúng.

- Mấu chốt tạo thành miệng tro này không phải tại hắc động, hắc động có thể chỉ là một mồi lửa, hoặc là một cọng rơm.

Sở Nam thầm nghĩ, chợt nhớ đến cảnh tượng vừa rồi mình cùng tỷ tỷ Thiên Quy ra tay, lại nghĩ đến tỷ tỷ Thiên Quy dùng dược cuốc đào bên trong hắc động một cái hố, lại nghĩ đến nàng dùng dược cuốc đào trong hư không chín cái hố, không khỏi thầm nghĩ:

- Có thể ở trong hắc động đào ra một cái hố, nói không chừng cũng có thể tại trong hư không đào ra một cái hố, đào trong hư không? Đào trong hư không…

Nghĩ đến đây, trong đầu Sở Nam linh quang chợt lóe, ngẩng mạnh đầu lên nhìn tỷ tỷ Thiên Quy đã gần trong gang tấc, hỏi:

- Ngươi đã đạt đến Võ Thần chi cảnh?

Trong tiếng hỏi có chút kích động khó nói.

Tỷ tỷ Thiên Quy ở gần Sở Nam như vậy, có thể ngửi thấy khí tức trên người Sở Nam, nhưng sắc mặt nàng không hề đỏ lên chút nào, chỉ thở ra hơi thở như u lan, đáp:

- Còn chưa phải là Võ Thần chân chính.

- Võ Thần chân chính? Phá toái hư không…

Sở Nam đang lẩm bẩm thì một cỗ hấp lực cực mạnh đem hai người bao phủ, Sở Nam và tỷ tỷ Thiên Quy lập tức dự cảm sẽ phát sinh chuyện gì đó, tràng cảnh này vừa xuất hiện, trên người tỷ tỷ Thiên Quy lại xuất hiện Phong, giống như muốn đẩy Sở Nam ra.

Đồng thời Sở Nam cũng thi triển cơn lốc, muốn kéo giãn khoảng cách với tỷ tỷ Thiên Quy, như vậy mới có thể triệt tiêu hấp lực, thoát khỏi phạm vi miệng tro khổng lồ này.

Hai người đồng thời dùng lực, lực đẩy tạo ra rất lớn, hơn nữa còn có tiểu Hắc ở đằng sau dùng sức kéo. Thế nhưng, chỉ nháy mắt sau, hai người căn bản không kịp phản ứng thì đã bị cổ hấp lực này hút lại cùng một chỗ, ôm chặt lấy nhau.

Lần này, sắc mặt tỷ tỷ Thiên Quy đã xuất hiện một mảnh mây hồng như tà dương, cả khuôn mặt nàng lập tức đỏ bừng. Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên nàng cùng một nam nhân lạ lẫm thân mật như vậy.

- Ngoại trừ ông nội và phụ thân ta ra, ngươi là nam nhân đầu tiên dám ôm ta.

Chữ “dám” trong lời nói của tỷ tỷ Thiên Quy lộ ra không ít cố sự, Sở Nam cười nói:

- Chúng ta như vậy không phải đều do kiệt tác của ngươi sao? Ngươi tại trong hư không đào xuống chín lần, là đào chín cái hố? Chín khe nứt?

- Nếu không phải ngươi kích bạo hắc động, chín khe nứt cũng không biến thành một cái lỗ hổng khổng lồ này.

- Đến lúc này, ngoại trừ Phong Vân Phá ra, ngươi còn thiếu ta một chiêu vũ kỹ!

Sở Nam lại nói, hai người càng lúc càng dán sát nhau, thế nhưng Sở Nam không hề có cảm giác hoạt sắc sinh hương, ngược lại cảm thấy giống như ôm một cơn gió, sờ không được, bắt không xong, tỷ tỷ Thiên Quy lại nói:

- Ngươi dường như không chút sợ hãi?

- Nếu như ngươi sợ thì có thể ôm ta chặt hơn một chút, như vậy thì ngươi sẽ không sợ nữa.

Sở Nam không đùa giỡn mà nói rất chân thành, tỷ tỷ Thiên Quy nghiêm trang hỏi:

- Ngươi thật sự muốn chinh phục ta?

Nghe hỏi vậy, trong đầu Sở Nam chợt hiện lên hình ảnh Mộng Nhân và Linh Vân, không đợi hắn tiếp tục suy tư thì Sở Nam đã cảm thấy một cỗ đau nhức kịch liệt đang càn quét thân thể hắn, đôi mi thanh tú của tỷ tỷ Thiên Quy liền nhíu chặt, hiển nhiên cũng đang chịu đau nhức kịch liệt.

Một nửa thân thể của hai người đã bị hút vào trong miệng tro, một nửa thân thể của Sở Nam vừa tiến vào, huyết nhục trực tiếp bị xé nát, xé đến tận xương cốt, tỷ tỷ Thiên Quy cũng không ngừng chảy ra máu tươi.

- Đây… là không gian chi lực, nếu như thực lực không đủ thì sẽ trực tiếp bị không gian chi lực xé tan thành từng mảnh!

Tỷ tỷ Thiên Quy cắn răng nói, dược cuốc lóe lên hào quang, đeo hai người bao trùm, ánh mắt Sở Nam lóe lên, thầm nghĩ:

- Không gian chi lực?

Lúc này, Sở Nam cũng kích phát ra quang quyển ngũ sắc, bao trùm lấy hắn và tỷ tỷ Thiên Quy, đồng thời gia tăng trọng lực lên người, sau đó nói:

- Chúng ta cùng dốc sức?

- Được!

Tỷ tỷ Thiên Quy không còn lựa chọn nào khác, hai người cùng dốc sức, liền trì hoãn được một chút, thế nhưng cũng chỉ một chút nào thôi, Sở Nam nhướng đôi mày kiếm lên, hỏi:

- Cái miệng khổng lồ này lúc nào sẽ biến mất?

- Có lẽ vĩnh viễn cũng không biến mất, cũng có lẽ một giây sau sẽ biến mất.

Tỷ tỷ Thiên Quy nhìn quang quyển năm màu, nói:

- Chỉ có điều, nếu có đại thần thông, có đủ thực lực thì có thể đem cái miệng lớn này phong bế, đang tiếc, bây giờ ta còn chưa làm được.

- Phụ thân, ta khôi phục chân thân, có lẽ có thể đánh cuộc một phen, thoát khỏi cái miệng lớn này.

Âm thanh tiểu Hắc vang lên trong đầu Sở Nam, Sở Nam theo điều kiện phản xạ mà cự tuyệt, hắn tình nguyện bại lộ quan tài thủy tinh chứ không muốn bại lộ thân phận tiểu Hắc, không thể để tiểu Hắc bị thương tổn được.

- Thế nhưng…

Tiểu Hắc đang lo lắng thì Hắc Bạch ngư trong đan điền Sở Nam đột nhiên xoay tròn, Sở Nam chợt nhớ đến lúc ở trong hắc động hồi trước, Hắc Bạch ngư cũng như vậy.

Nhất thời, trong lòng nảy ra một kế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.