Trứng Rồng Nuôi Nghìn Năm Cuối Cùng Cũng Nở

Chương 18: Thắng à?




“Trừ bỏ ghê tởm còn có thể có cảm giác gì?” Cole chẳng biết tại sao nhìn về phía William, cậu bị quấy rầy trừ bỏ chán ghét còn có thể có cảm giác gì?

“Xem ra cậu thật chán ghét đồng tính luyến ái.” William cẩn thận nói, chăm chú nhìn mặt Cole.

“Không liên quan, không chán ghét, đồng tính luyến ái chỉ là trái với quy luật tự nhiên, sinh vật tồn tại căn bản là vì sinh sản mà làm cho giống loài có thể kéo dài.” Cole cũng không nghĩ nhiều trả lời William, đây là quan điểm cơ bản của cậu về đồng tính luyến ái, nhưng mà dù cậu mặc kệ hành vi làm trái với quy luật tự nhiên, cậu cũng không có khả năng thay đổi tâm tư của William! Cho dù phải thay đổi cả quy luật tự nhiên mới có được tình yêu của William, cậu cũng phải đi thử một lần! Nhưng… William làm gì mà đột nhiên hỏi như thế? Anh phát hiện điều gì sao?

“Sao đột nhiên lại hỏi như thế?” Cole cố che dấu sự căng thẳng

Chung quy không thể bắt cậu đang là nam thẳng đột nhiên phải thay đổi, lại yêu thương người đàn ông này, William cười gượng một chút, che dấu nói: “Không có gì, chính là nghe nói có rất nhiều đàn ông thổ lộ với cậu, liền nhịn không được hỏi cậu một chút, chẳng lẽ cậu không hề dao động chút nào sao?”

“Không có.” Đây là ý tứ gì?! Anh tưởng là tôi lạm giao giống anh sao!

“Không có à…” Đó không phải là với mình cũng không có chút cảm giác dao động sao? “Nói thực ra, tôi còn thật sự tò mò, người lạnh lùng như cậu có khi nào thích ai đó không?”

William thật sự không quản được miệng mình, đem nghi vấn trong lòng hỏi ra, nhưng khi anh nhìn đến Cole yên lặng dừng mọi động tác anh lại có chút hối hận, anh rất sợ mối quan hệ hòa hợp mình vất vả lắm mới thiết lập được với Cole nay bị mình hỏi vậy sẽ tan vỡ, thật là! Anh bình thường tán gái luôn luôn giữ được bình tĩnh, sao đối mặt với Cole này liền ngoài ý muốn cuống cuồng lên!

Cole im lặng nhìn chăm chú ống nghiệm trong tay, thủy tinh trong suốt phía trên phản chiếu hình ảnh hai người, khuôn mặt William trên đó trở nên đặc biệt mê hoặc. Đúng như lời William nói cậu quả thật rất lạnh nhạt, kể từ khi mẹ qua đời, cậu chính là sống cô độc một mình, cậu thật sự sợ hãi, sợ hãi yêu thương một người nào đó rồi sau này lại mất đi người đó, cũng không biết có phải một mình sống trong bóng đêm lâu lắm cho nên một khi đụng chạm đến ánh mặt trời liền không thể ngăn chặn mê luyến hay không, mà William đối với cậu mà nói chính là ánh mặt trời trong cuộc sống hắc ám của mình! Khi lần đầu tiên nhìn thấy William, cậu chỉ biết mình rốt cuộc không thể tự kiềm chế, cậu sống cũng chỉ là vì có thể ôm lấy ánh mặt trời này!

“Có thích…” Cole cậu nhẹ giọng nói ra hai chữ này.

“Cái gì?” William nghe được cũng không phải rất rõ ràng.

“Tôi thích một người, hơn nữa đã thích thật lâu thật lâu…” Cole nhẹ nhàng nói, cũng không giống như muốn để cho William nghe được, nhưng lúc này đây William lại nghe được rất rõ ràng, Cole cậu đã có người thương! Hơn nữa thích người kia thật lâu thật lâu! Chính mình căn bản là một chút hy vọng đều không có!

Một chốc kia anh tựa hồ nghe tiếng trái tim vụn vỡ.

William đột nhiên muốn cười, anh hiện tại giống như một người! Buồn cười chính mình hiện tại tựa như đàn bà bị đàn ông vứt bỏ! Anh nhớ tới vừa mới chia tay Sophia, hiện tại chính mình thật giống như Sophia đau đớn muốn khóc lớn một hồi! Không! Anh còn không bằng một nữ nhân bị đàn ông vứt bỏ! Bọn họ cho tới bây giờ còn chưa từng bắt đầu, chỉ là anh tự mình đa tình mà thôi! Thật sự là buồn cười! Anh một play boy không có việc gì cư nhiên yêu thương một người đàn ông! Chẳng lẽ đây là báo ứng của ông trời vì anh đã đùa bỡn vô số phụ nữ sao! Chính là anh hiện tại ngay cả như phụ nữ bị vứt bỏ còn không bằng, ngay cả tư cách khóc đều không có!

“William?” Chú ý tới William đột nhiên khác thường, Cole đưa tay đỡ lấy William, vừa mới một khắc kia, cậu tựa hồ thấy được thân thể William đang kịch liệt run rẩy.

William đột nhiên tỉnh lại, ngay lập tức giấu đi cảm xúc hỗn loạn của mình, miễn cưỡng bản thân lộ ra một tia cười nói: “Thực nhìn không ra, cậu rất si tình, bây giờ thật hiếm có.”

“Vậy còn anh?” Cole nhìn vào mắt anh, giống như muốn nhìn thấu linh hồn anh.

“Tôi làm sao?” William đột nhiên như đề phòng, làm cho Cole có chút bất ngờ, chính là cuối cùng cậu vẫn mở miệng, cậu muốn biết mình phải làm thế nào mới có thể có được ánh mặt trời này: “Anh đối với đồng tính luyến ái thế nào?”

“Đồng tính luyến ái?” Anh ra vẻ thoải mái mà nhún nhún vai, “Tôi không có khoa học như cậu, chỉ là đàn ông cùng đàn ông rất không có tư vị, hơn nữa đàn ông cũng không có thể sinh con cho tôi…”

“Anh thích trẻ con?” Điểm ấy thật làm cho Cole bất ngờ, cậu không ngờ người đa tình như William lại thích trẻ con, cậu còn tưởng rằng đối bọn họ mà nói đứa nhỏ chẳng qua là sản phẩm của hoan ái mà thôi.

“Ừ.” Nói đến trẻ con, tâm tình William bất ngờ trở nên tốt hơn, anh nghĩ tới em trai, em gái nhỏ hơn mình, trên mặt còn có ý mỉm cười, anh là con cả trong nhà, cha mẹ lại sinh đẻ đặc biệt nhiều, lớn một chút anh liền giúp cha mẹ chiếu cố em trai em gái, lớn thêm nữa, anh nhìn bộ dáng em trai em gãi cãi nhau với cha mẹ liền đặc biệt hy vọng tương lai mình cũng có thể có những đứa trẻ đáng yêu như vậy. Anh lại một lần nữa nghĩ tới ước mơ của mình, cùng vợ và con sống yên ả hạnh phúc, chính là không biết thời điểm nào mà bóng dáng người vợ mờ nhạt đã bị Cole thay thế, anh lại cười lên chua xót.

“Đứa con thật sự rất quan trọng sao?” Cole nhìn William nói tới đứa nhỏ mà có vẻ phá lệ nhu hòa, trong lòng có chút rầu rĩ.

“Đây là đương nhiên, đứa nhỏ chính là kết quả của một gia đình vui vẻ!” William quay đầu nhìn về phía Cole, ánh mắt đột nhiên trở nên mập mờ, đứa trẻ lớn lên như Cole sẽ rất đáng yêu, thật sự hâm mộ người phụ nữ mà cậu yêu, “Chờ cậu sau này kết hôn có đứa nhỏ của mình sẽ hiểu được.”

Cole không trả lời anh, chỉ là lẳng lặng tự hỏi, xem ra William thật sự rất thích trẻ con, cậu đột nhiên nghĩ tới trước đó không lâu cậu nhận được một kế hoạch, đứa nhỏ… Như thế nào mới có thể có được đứa nhỏ do cậu cùng William… Chẳng lẽ cậu thật sự phải đi tìm người kia sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.