Trứng Rồng Nuôi Nghìn Năm Cuối Cùng Cũng Nở

Chương 108: Tốt nhất




" Tiên sinh không ngờ còn trẻ như vậy. "

Nghe tuổi tác của Tiêu Long, ngự tỷ trong lòng không khỏi sợ hãi than nhẹ một tiếng.

Sau đó nàng đem ánh mắt nhìn vào trong danh sách, rồi xấu hổ nói.

" Thật xin lỗi tiên sinh, Đạo Sư của ngài không có tên trong danh sách luyện dược sư công hội. "

" Lão nhân gia bình thường đâu là sống ẩn dật, rất ít khi để ý đến chuyện bên ngoài, rời khỏi nơi ở cũng rất ít, không có tên là chuyện bình thường. " Tiêu Long thần sắc bình tĩnh nói.

" Không sao, mặc dù không có ghi chép đạo sư của ngài, bất quá chỉ cần ngài thông qua khảo hạch, vẫn có thể lĩnh huy chương như thường." ngự tỷ cười duyên nói.

" Tiên sinh mời đi theo ta, nếu như ngài thông qua khảo hạch cấp bậc, như vậy liền có thể thuận lợi lĩnh huy chương. Đúng rồi, ngài định khảo hạch nhất phẩm luyện dược sư sao? " Lật xem tư liệu trên tay, ngự tỷ thuận miệng mỉm cười hỏi.

"Không phải là Nhị Phẩm. "

Bước chân đang đi đột nhiên dừng lại, khiến chút nữa Tiêu Long đụng phải, bất quá cũng hãm lại kịp thời.

" Ngài nói muốn khảo trạch nhị phẩm luyện dược sư sao? "

Quay đầu lại, vị này ngự tỷ kinh ngạc nhìn chằm chằm Tiêu Long nói.

Mới mười bốn tuổi đã khảo hạch nhị phẩm luyện dược sư? Cái này trong luyện dược sư công hội của Gia Mã đế quốc hình như là đầu tiên a, vị thiếu niên này khủng bố như vậy.

" Ừm, có vấn đề gì sao? " gật đầu một cái Tiêu Long thản nhiên nói.

" Không, không có vấn đề gì!! " ngự tỷ vội vàng lắc đầu nói.

" Long Nhất Tiên Sinh, ngài trước kia đã có chiếc luyện dược sư huy chương nào sao? "

Nghe vậy Tiêu Long lắc đầu một cái.

" Nếu như vậy, trước hết ngươi phải đến nhất phẩm luyện dược sư khảo hạch đã, nếu như thành công thăng cấp, sau đó mới có thể đến khảo hạch nhị phẩm luyện dược sư." ngữ tỷ mỉm cười đem trình tự khảo hạch ra nói với Tiêu Long.

" Có thể, làm phiền ngươi giúp ta chuẩn bị. " Tiêu Long gật đầu nói.

Sau đó chỉ thấy vị ngữ tỷ này đối với mấy cái hộ vệ đại hán nói gì đó.

Những cái này hộ vệ đều là Đấu Sư thực lực.

Sau đó chỉ thấy một cái đại hán lấy ra một băng tay màu đen đưa cho vị kia ngự tỷ.

" Đây là số báo danh của ngươi. " ngự tỷ băng tay đưa cho Tiêu Long nói.

" Cám ơn. " nhận lấy băng tay đeo lên, Tiêu Long gật đầu nói.

" Long Nhất tiên sinh, ngài chỉ có thể tự mình tiến vào phía dưới, dựa theo quy củ chúng ta không thể tùy tiện đi vào bên trong." Nhìn thấy thủ tục đã đầy đủ hết, ngự tỷ khẽ cười nói.

" Cám ơn ngươi đã giúp đỡ. " Gật đầu một cái tỏ ra hiệu rõ, Tiêu Long chắp tay đối với ngữ tỷ chắp tay nói lời cảm tạ.

" Đây là ta công việc. " Ngự Tỷ gật đầu cười nói.

Sau đó Tiêu Long nhanh chóng tiến vào trong đại môn.

Đại sảnh bên trong rộng mở sáng như ban ngày. Lúc này trong đại sảnh có không ít người, tiếng xì xào bàn tán, tiếng cười,… không ngừng vang lên.

Tiêu Long đảo qua trên ngực mấy người này thì phát hiện phần lớn trong số đó đều đều là luyện dược sư.

Mà trong đó có một cái là Tứ Phẩm Luyện Dược Sư.

Nghe được những người xung quanh đối với hắn xưng hô, Tiêu Long liền biết hắn là hội trưởng Hắc Nham Thành Luyện Dược Sư Công Hội - Phật Lan Khắc.

Phật Lan Khắc quay đầu, tầm mắt đảo qua đại sảnh, cuối cùng dừng lại trước Tiêu Long, ánh mắt nhìn băng tay trên người hắn, thần sắc không khỏi có chút kinh ngạc hỏi: " Tiểu tử, ngươi cũng đến khảo hạch luyện dược sư sao? "

" Ùm! " Tiêu Long gật đầu đáp.

Nhìn xem Tiêu Long gật đầu, Phật Lan Khắc ánh mắt càng thêm kinh dị, hỏi: " Tiểu tử, ngươi bao nhiêu tuổi? "

" Mười bốn. "

" Mười bốn tuổi!! "

Lần này không chỉ là Phật Lan Khắc mà xung quanh những người khác cũng một mặt kinh dị nhìn xem Tiêu Long.

Tuy nhiên càng nhiều người là một mặt xem thường.

Nơi này trẻ tuổi nhất là hai mươi tuổi, mười bốn tuổi mà muốn lấy luyện dược sư huy chương tại Hắc Nham thành luyện dược sư công hội, chuyện này cũng chưa có bao giờ, tại cái tuổi này bọn hắn còn đang học tập luyện dược kiến thức đây.

Nhân loại chính là như vậy, mình không làm được cũng sẽ cho rằng người khác không làm được, tuy nhiên điều này cũng không thể trách bọn hắn ánh mắt hạn hẹp, mà là Tiêu Long tuổi quá trẻ.

Trong nguyên tác Tiêu Viêm mười bảy tuổi đến tham gia luyện dược sư khảo hạch cũng gặp phải vấn đề này.

" Đúng là tuổi trẻ tài cao a. " Phất Lan Khắc cười cười nói, trong lòng cũng không chút nào xem trọng Tiêu Long.

Mười bốn tuổi trở thành luyện dược sư, như vậy lúc hắn mười bốn tuổi hay trước đó phải trở thành một đấu giả. Nhưng loại thiên phú tu luyện này, so với linh hồn đặc biệt của luyện dược sư còn muốn hiếm có hơn, Phất Lan Khắc cũng chưa từng nhìn thấy ai có thể làm được.

Rất nhanh liền đến thời gian khảo hạch, đám người liền đi đến kiểm tra luyện dược khí giới trên bãi đá.

Không để ý đến xung quanh xem thường ánh mắt, Tiêu Long cũng tìm cho mình một chỗ.

Điều kiện cơ bản của nhất phẩm luyện dược sư là phải một mình tự luyện chế ra một loại đan dược. Loại đan dược nào thì có thể tùy theo luyện dược sư công hội đặt ra.

Tiêu Long cầm lấy một tấm da dê trên bãi đá, sau đó nhìn một chút.

Đan Phương trên tay hắn là Hồi Khí Đan đan phương, đây là một loại có thể giúp khôi phục một bộ phận đấu khí, rất nhiều người đều sử dụng, là một loại rất thông dụng đan dược, tại trong Nhất Phẩm Đan Dược bên trong cũng không tính quá khó.

Hồi Khí Đan loại Đan Dược này tùy theo cách luyện chế cùng dược liệu mà có thể thành từng loại phẩm cấp, cũng có nghĩa là cũng có tồn tại nhị phẩm, tam phẩm hồi khí đan.

Trình độ luyện dược của Tiêu Long hiện tại là Tứ Phẩm Luyện Dược Sư, luyện chế nhất phẩm hồi khí đan quả thật là quá dễ dàng.

Trên bãi đá, nguyên liệu để chế tạo súc lực đan chỉ có ba phần, nếu như ai đó chế tạo ba lần không thành, coi như khảo hạch thất bại.

Bên cạnh dược liệu có một cái bình màu sắc sáng sủa, nghĩ chắc là dùng để đựng đan dược chế tạo được.

"Kiểm tra xong chưa? Nếu xong rồi thì…Khảo hạch bắt đầu!"

Ánh mắt đảo qua trên bãi đá, nhìn thấy không người nào lên tiếng, Phật Lan Khắc vung tay lên, một cỗ kình khí từ bàn tay bay ra, nện mạnh vào thiết chuông ở cuối đại sảnh, nhất thời tiếng chuông thanh thúy vang lên, phiêu đãng trong đại sảnh.

Nghe được tiếng chuông vang lên, trừ bỏ Tiêu Long ra ngoài, tất cả thí sinh nhanh chóng áp tay vào hỏa khẩu trên đỉnh dược đỉnh, trong cơ thể đấu khí tuôn ra, sau đó phốc phốc vài tiếng dữ dội, bên trong dược đỉnh một ngọn hỏa diễm đã bốc lên.

Sau khi những ngọn hỏa diễm bắt đầu thiêu cháy dược đỉnh, bên ngoài bãi đá dần dần hiện lên một vòng sáng trong suốt, đem toàn bộ thí sinh bao bọc bên trong.

Theo sự xuất hiện của vòng sáng, những tiếng xì xào bên ngoài đại sảnh hoàn toàn biến mất. Mọi người toàn bộ tập trung tinh thần chăm chú nhìn thí sinh bên trong bãi đá, thấy mấy người mới lực khống chế không tồi, mới âm thầm gật đầu.

Mà Tiêu Long cũng bắt đầu luyện dược, Đấu Khí theo kinh mạch vận chuyển.

" Oanh!! "

Một cổ lục sắc hỏa diễm xuất hiện đem dược đỉnh bao trùm.

Mà Phất Lan Khắc vốn đang quan sát các thú sinh nhìn thấy được dược đỉnh của Tiêu Long bốc lên một lục sắc hỏa diễm lúc, lập tức hai mắt trợn tròn nói: " Lục sắc hỏa diễm? Dị hỏa? "

Nghe tiếng hắn nói, nhất thời trong đại sảnh đột nhiên tĩnh mịch, tất cả ánh mắt đều hướng về phía Tiêu Long.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.