Trung Khuyển Nam Thần

Chương 7: Vẻ mặt của mỗi người




Edit: Samleo

Còn hai ngày nữa là kỳ thi cuối kỳ rồi, cũng có nghĩa là lập tức sẽ đến kỳ nghĩ hè, phần lớn mọi người là vừa vui mừng vừa phiền lo, Trình Hải Dương lại không có chút áp lực nào, như trước mỗi ngày vừa xem hoạt hình vừa cùng Tiên Mạch trò chuyện, thuận tiện cầm cuốn bài thi ngữ pháp tiếng Nhật tổng quát làm bài tập.

Hơn nữa nghĩ hè đối với Trình Hải Dương mà nói còn có khác ý nghĩa, sinh nhật của Trình Hải Dương sắp tới rồi. Làm một trạch nam, Trình Hải Dương đối với sinh nhật cũng không phải đặc biệt coi trọng, nhưng trên Weibo trên diễn đàn đều ùn ùn kéo đến chúc mừng sinh nhật cậu. Vì không phụ lòng yêu mến của các fan, sinh nhật năm ngoái của Trình Hải Dương ngay ở trên YY mở lễ mừng 4 tiếng mấy, bên trong đủ loại phúc lợi, dẫn đến năm nay các fan đã bắt đầu trông mong hy vọng.

【 sắp tới sinh nhật rồi 】

Lúc tin của Tiên Mạch phát tới, Trình Hải Dương đúng lúc cắn cán bút vướng đề tài nói, dù sao không nghĩ ra được, Trình Hải Dương dứt khoát cắn bút nhấn mở tin tức.

Tiên Mạch không có đánh dấu chấm câu, không biết là câu hỏi hay là câu khẳng định.

【 đúng vậy (*′? ‘*)】

【 ngày mốt? 】

【 uh a… buổi tối ngày mốt lên YY oh, hết sức hân hạnh mời Tiên Mạch đại đại =3=】

【 suy nghĩ suy nghĩ 】

【QAQ thế nào không nể mặt 】

【nói giỡn thôi. Đến. 】

Trình Hải Dương trừng to hai tròng mắt nhìn màn hình… Quả thực làm người ta không thể tin được, Tiên Mạch luôn luôn nói chuyện lời ít ý nhiều cư nhiên còn có thể nói đùa cậu! Mặc dù hết hồn, Trình Hải Dương vẫn là không quên lên baidu tìm kiếm đáp án của bài nói khó kia.

【 tôi có thể muốn một quà sinh nhật hay không O(∩_∩)O~~】

【 nói. 】

【 lên YY cùng tôi hát một bài ~ ha ha. 】

【 tôi ca hát rất tệ. 】

【 sẽ không a ~ thanh âm của anh rất êm tai a. 】

【 tôi sẽ không ca hát. 】

【 thuận tiện hát bài hát lần trước được không anh rất thích bài đó =3=】

【 tôi cân nhắc. 】

Buổi tối ngày mốt rất nhanh tới rồi.

Trình Hải Dương vừa lòng thỏa ý trước bảy giờ làm xong tất cả bài tập trong sách, đạt đầy đủ kiến thức cho ngày thi thứ hai của kỳ thi cuối kỳ, đi rót ly nước, sau đó ngồi ở trước computer, mở YY.

【 Tiên Mạch đại đại ~ tiến vào kênh YY123456 】

【 uh. 】

Trình Hải Dương ở trong microphone ho khan hai tiếng, trong YY tức khắc N fan lên tiếng. Sau đó cậu lập tức cho Tiên Mạch quyền hạn, tiếp theo hỏi y ở QQ: 【 thế nào ~ đại đại hát sao ~】

【 coi như chúc mừng sinh nhật thỏa mãn cậu. 】

Trình Hải Dương nhìn ba chữ “Thỏa mãn cậu” mặt lập tức liền đỏ. Kháo! Trình Hải Dương mày không thể *** X đãng như vậy! Này chỉ là một câu bình thường! Ý nghĩ tà ác gì cũng không có… nhưng rốt cuộc có hay không cũng chỉ có tự mình Tiên Mạch biết thôi.

Trình Hải Dương click mở nhạc đệm, sau đó bắt đầu nói chuyện:

“Cám ơn mọi người vì sinh nhật của Hải Dương hao tổn tâm trí như vậy ~ quà tặng tôi cũng nhận được rồi! Rất thích! Trước hát ca khúc mới vừa qua mở màn đi! Khách quý lần này là đại thần vẫn luôn vẽ tranh làm PV cho Hải Dương, Tiên Mạch đại đại!!! Hải Dương muốn cùng Tiên Mạch hát bài này!”

Tên Tiên Mạch vừa xuất hiện, lập tức lại dẫn tới một trận sóng to gió lớn.

Nhóm hủ nữ trên YY lập tức phát huy năng lực não bổ thần cấp, rất rất nhiều phát biểu có liên quan hệ đến cơ tình:

【 hả hả hả hả hả Tiên Mạch đại đại rốt cục tổ CP cùng Hải Dương rồi sao!!! 】

【 chết cũng không tiếc!!! 】

【rãnh máu của bản thân đã trống không… 】

Trình Hải Dương nhìn hủ nữ này nói, miệng cười đến khép lại không được.

“Chuẩn bị tốt rồi sao.” Trình Hải Dương hỏi.

“Uh.”

Tiên Mạch thản nhiên nói thẳng một chữ “uh”, trong YY tiếng khen ngợi càng thêm nối liền không dứt, ra sức nói thanh âm Tiên Mạch có bao nhiêu êm tai, căn bản là cùng Trình Hải Dương tuyệt phối linh tinh.

Có khoa trương như vậy sao! Trình Hải Dương nghĩ tới, vẫn không nhịn được cười, nhưng không cười lên tiếng, tiếp theo cùng Tiên Mạch nói: “Mỗi người một câu đi, tôi trước. Điệp khúc cùng nhau.”

“Được.”

Thanh âm Tiên Mạch luôn trầm tĩnh như vậy, nhàn nhạt, không có bất cứ tình cảm nhấp nhô gì, lại tỏ ra càng thêm êm tai.

【 Tiên Mạch đại đại tuyệt đối là công ~ ở trước mặt Tiên Mạch đại đại bản chất thụ của Hải Dương sama đã hoàn toàn phơi bày rồi! 】

【lầu trên sâu sắc 】

【 Nhưng nhưng ~ a… Này đối với điệu tây bì manh chết người đi được a! 】

Nói xong Trình Hải Dương đã bắt đầu hát lên.

Đây là lần đầu tiên Trình Hải Dương nghe được Tiên Mạch hát, thanh âm Tiên Mạch hát cũng nhàn nhạt như vậy, có chút trầm thấp, hình như từ nơi rất xa xôi truyền đến, vừa kỳ ảo lại xinh đẹp, mùi vị đàn ông lại không hề giảm.

A… Không biết rốt cuộc y lớn lên bộ dáng ra sao nữa… Có phải cũng có vị đàn ông như vậy hay không… Chẳng lẽ có râu mép… Trình Hải Dương cũng bị nhóm hủ nữ lây bệnh, bắt đầu càng không ngừng bổ não, đã trực tiếp ảnh hưởng đến khả năng nhớ của cậu, hát sai thật nhiều ca từ, lâu lâu lại khe khẽ miễn cưỡng cho qua.

Các fan lại không chút để ý Trình Hải Dương quên lời sai từ, ngược lại không ngừng nhấn mạnh này cũng là điểm đáng yêu của Trình Hải Dương.

【 quên lời linh tinh dễ thương muốn chết ~】

【thanh âm Tiên Mạch đại đại cùng bức tranh của y xinh đẹp như nhau a… 】

【 chịu không được rồi… Làm sao bây giờ… Tối nay ngủ không được!!! 】

【 đáng yêu muốn chết! thật muốn buộc hai người cùng nhau đem về nhà! 】

Xong một bài, Trình Hải Dương uống nước, Tiên Mạch cũng không lên tiếng, Trình Hải Dương tiếp tục nói: “Mọi người còn muốn nghe cái gì?”

Trình Hải Dương vừa hỏi, lập tức đủ loại hồi âm, đều là bài hát Trình Hải Dương từng hát qua, còn có người cầu Trình Hải Dương hát 《 Vòng tròn tình yêu》. Lời vừa nói ra, làn sóng người một sóng tiếp một sóng, tất cả mọi người chờ mong Trình Hải Dương hát bài hát em gái dễ thương.

Trình Hải Dương không có biện pháp, chỉ xấu hổ cười cười: “Tôi tìm xem lời bài hát… Hôm nay thỏa mãn mọi người rồi.”

【 Thật tốt! Có thể ghi âm không! 】

【 đúng vậy đúng vậy! Có thể ghi âm không! 】

“Tùy thích a, nhưng đừng truyền lung tung a.”

【 Hải Dương đại đại thật tuyệt!!! 】

せーの

Chuẩn bị

でも そんなんじゃ だーめ

Nhưng như vậy không thể được

もうそんなんじゃ ほーら

Như vậy đã không được anh xem

Trái tim は tiến hóa するよ もーっと もーっと

Nếu không trái tim này có thể tiến hóa oh không ngừng mà không ngừng mà

Trình Hải Dương cố gắng học em gái đáng yêu cường điệu hát, không, vốn là em trai dễ thương. Khiến cho hứng thú của các em gái càng thêm dâng cao. Bài hát kết thúc, ngay cả Tiên Mạch cũng nói chuyện: “Nghe hay.”

“Thật vậy chăng? Ha hả.”

Tiếng cười khúc khích của Trình Hải Dương cũng không chút nào che dấu truyền vào trong microphone.

“Mọi người còn muốn nghe cái gì ~ “

【 Hey cầu Hải Dương cùng Tiên Mạch phối đoạn kịch truyền thanh ~】

【Thanh âm của các đại đại đều hay như vậy ~ cầu kịch truyền thanh ~ cầu CP】

【 A đúng vậy đúng vậy! A… Ngẫm lại cũng tốt đẹp =3=】

“Kịch truyền thanh a… Tôi không thể a.”

“Tôi cũng không thể.”

Nhóm hủ nữ lại làm như không nghe thấy hai câu này, ngay cả kịch bản cũng trực tiếp phát cho Trình Hải Dương, hai mắt Trình Hải Dương chăm chú nhìn. Quên đi, một năm chỉ ăn sinh nhật một lần, cứ chơi đùa thỏa thích đi.

Hơn nữa… Cậu có vẻ như cũng muốn cùng Tiên Mạch…

Cậu gửi kịch bản cho Tiên Mạch, sau đó hỏi: “Tiên Mạch đại đại anh ok không?”

“Tôi… Tùy ý.”

“Vậy được rồi, thỏa mãn mọi người.” Trình Hải Dương nói, “Nhưng tôi phối nhân vật nào a?”

【 Hải Dương đáng yêu như vậy nhất định là thụ rồi. ~】

【 Đúng vậy, Hải Dương sama phối XX kia! 】

【 A… Hạnh phúc đến rất đột ngột QAQ】

“Được rồi. Tiên Mạch có vấn đề không?”

“Tôi không sao cả. Tôi là phối XXX đúng không.”

“Uh. Vậy bắt đầu, chỉ phối một đoạn ngắn ah.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.