Trung Khuyển Bị Bệnh Dại

Chương 35: Trò chuyện với nhau thật vui, không quên tìm người (2)




Hình ảnh quen thuộc đã nằm trước mắt của tụi nó , là bạn , là người yêu hay là một người em gái , máu chảy từ đôi chân trắng ngần .

'' Xin lỗi vì đã không giúp được gì ''- không ai khác đó là Trang - cô bạn thân của nó và nhỏ , là người yêu anh và cũng coi như là một cô em gái của hắn và cậu , tuy vết thương vẫn đang rỉ máu không thôi nhưng cô vẫn cười nhìn tụi nó một cách không được nói là gượng gạo mà là một nụ cười tươi . Cô cũng có thể giúp tụi nó phần nào khi lấy chiếc súng lục của mình mà bắn ông Hùng .

'' Con khốn mày chết đi ''- ông tức giận ôm lấy bả vai của mình , máu thẫm một mảng , ông chĩa họng súng vào cô .

'' Đoàng ''

Tưởng rằng cô sẽ ăn trọn viên kẹo đồng nhưng không phải , trước lúc tiếng súng nổ lên , một thân hình to lớn của ai đó đã bao trọn lấy cô mà tránh được lưỡi hái tử thần .

'' Sao em khờ vậy ''- khi còn lơ mơ anh đã tưởng rằng sẽ mất cô nhưng thật may khi viên đạn trúng chân thôi , nhưng lần này anh sẽ không để cô mạo hiểm thêm một lần nào nữa . Anh ôm cô mà nước mắt của một người con trai vẫn chảy dài , đúng đó là nước mắt của sự yếu đuối , của sự sợ hãi , sợ rằng mất cô , sợ cô bỏ anh mà đi .

'' Em ổn mà ''- cô cười ôm lấy anh mà an ủi bằng hơi ấm của mình mà không biết rằng hàng hơn chục con mắt đang đổ dồn về phía mình , đa số là ngưỡng một nhưng còn một số là nhìn với cặp mắt nheo lại , đang ở giữa trận đấu mà vẫn còn tình với chả tứ -_-

'' Hahaha sắp đến lúc chết đến nơi rồi mà còn tâm tình được , vậy ta sẽ cho hai đứa mày chết cùng nhau ''- ông nói rồi lại giương súng lên nhưng chưa kịp bắp mà đã bị ai đó ngáng chân mà ngã ra sàn lạnh .

'' Ông thấy sao ?''- không ai khác ngoài nó ,thứ nhất không ai được đụng đến những người xung quanh nó , thứ hai là nếu tụi nó phải nằm ra sàn thì đối thủ cũng phải nằm cho biết cảm giác lạnh là gì , đằng nào đây cũng đã là mùa đông rồi đó nha .

'' Đoàng ''

Ôi kẹo đồng đâu mà ra sao lắm vậy , nhưng khi nó không để ý đã có một ai đó nhắm vào nó nhưng người trúng đạn không phải là nó mà là hắn , hắn từ từ ngã xuống , viên đạn găm gần tim khiến máu chảy ra rất nhiều .

'' Anh / mày không sao chứ ''- nhỏ và cậu cùng mấy đứa kia và cả Trường chạy ra chỗ hắn và nó , tụi kia đỡ hắn dậy mà hỏi rồi cầm máu nhưng không được , nó vẫn đang chảy ra không ngừng .

'' K.. hông s...a..o , T..hư c...ó s..ao kh..ông ?''- hắn có chút khó thở nhưng vẫn tiếp tục hỏi nó mặc dù không thấy nó đâu .

'' Không .... ''- kí ức của nó chợt ùa về , cũng là Thành , là Thành đã đỡ viên đạn cho nó rồi mà phải chết , nó không muốn ai phải chết vì nó , một lần là quá đủ rồi mà sao ông ta lại cướp đi người nó sắp trao trái tim lại cho chứ . Từng giọt nước mắt rơi xuống gương mặt lạnh băng kia mà không lấy một tiếng nấc .

'' Tụi mày phải chết ''- nó nhẩm trong vòm họng mà nhìn theo viên đạn được bắn từ đâu thì thấy nơi đó có hơn 30 tên sát thủ đang đứng ở ngay cửa ra vào , nó cầm cây kiếm mà ngày trước đồng hành cùng Thành lên mà tiến ra cửa phòng trong sự ngỡ ngàng của tụi kia .

'' Anh hai , anh Trương đưa Trang và anh ta rời khỏi đây và chữa trị nhanh ''- sau khi hắn ngất thì nhỏ nói với giọng lạnh đến thấu xương khiến ai cũng phải nghe theo ngay lúc này mà không dám cãi nửa lời , anh thì khỏi nói cũng ra hiệu cho Trường đi theo với đôi mắt ánh lên cứ yên tâm . Anh và nhỏ biết rồi chứ , nó không phải là yếu mà là vẫn có tình người nên mới đánh vậy thôi nhưng ai mà đụng phải người thân của nó thì cứ ở đó mà khấn trời , phật tổ như lai đi .

'' Anh và tôi chỉ cần lo đánh với ông ta ''- nhỏ dùng ánh mắt đen tuyền với độ giết người cực lớn , ai dám làm cho nó đau khổ thì người đó không yên với nhỏ đâu .

'' Thế còn ...''- cậu ấp úng nhìn 4 người chuẩn bị ra ngoài kia mà lo lắng , nếu nhỏ và cậu không mở đường nữa thì làm sao thoát kịp .

'' Thư sẽ mở đường ''- nhỏ nói rồi mà xông vào ông ta mà đánh , né , tránh , đá , nhỏ dùng tất cả những loại võ thuật mà mình học được mà đánh .

'' Ưm ''- sau khi nhìn ra cánh cửa thì lũ kia bị nó giết thẳng cánh cò bay luôn , đứa cụt đầu , đứa lìa tay , đứa mất chân như chơi . Thấy thế cậu yên tâm mà chuyên chú đánh cùng với nhỏ .

Còn về nó , sau khi đi ra đến cửa thì cả lũ lâu la lao vào nó với tốc độ rất nhanh nhưng nó không quan tâm mà vẫn giương khuôn mặt bất cần đầy nước mắt mặn chát lên . Đến khi có vài ba tên xấu số nào đó mà chạy vào nộp mạng với những cái gậy tùy chỉnh kích thước , nhưng khi cả bọn vừa dơ gậy lên định đánh thì đã bị nó cúi xuống né đòn còn bọn kia thì ăn đòn với một nhát kiếm mạnh chém đứt đôi người . Nó nhìn anh hai cùng 3 người kia mà lạnh lùng nhìn vào thân hình quen thuộc mỗi khi ngủ đều ôm trọn , trao cho nó hơi ấm kia , nó quyết không để ai bị thương thêm lần nào nữa . Thấy có một tên định bắn và nhằm vào chỗ của anh hai thì nó chạy đến bên thật nhanh .

'' Đoàng .... Xẹt ''

Tiếng súng nổ vang lên khiến cô chết sững nhưng lại một tiếng vật cản gì đó khiến cho một đoạn gần nhóm cô đang đi mà tóe ra lửa , không phải một người lạ mà là nó , nó cầm cây kiếm nhật lên mà chém đứt đôi viên đạn luôn khiến cô và Trường không khỏi bất ngờ .

'' Đi nhanh ''- nó nói lên giọng ra lệnh khiến tụi anh hai đi nhanh .

'' Cẩn thận ''- cả 3 không hẹn mà cũng đồng thanh .

'' Vâng ''- nó trả lời xong thì cả 4 người đi , đợi cho thân ảnh của những người nó yêu quý đi khuất thì nó mới chuyên tâm vào việc .

Nó giờ đã biến mình một con quỷ khát máu , nó xông thẳng vào đám kia mà chém giết với hàng trăm đường kiếm tuyệt đẹp khác nhau nhưng nó lại có sức công phá cực mạnh khiến cơ thể bọn kia tách rời ngay sau đó . Giờ đây nó đã diệt hết được đàn lâu la kia mà nhắm đến tên đã nhắm bắn nó và đã gây hại cho hắn thành ra như vậy .

'' Xin tha cho tôi ''- tên đó sợ hãi mà quỳ xuống cầu xin nó tha mạng .

'' Tha ư ? Thật nực cười ''- nó nhếch nửa miệng rồi cầm kiếm mà đâm từ trên xuống , không lẽ cứ gây ra tội lỗi rồi xin lỗi là xong ư , ai mà tốt để cho tụi nó sống nữa chứ .

Cây kiếm từ trên xuống mà đâm thẳng vào đầu , xuyên qua nào bộ khiến tên đó chết chưa kịp ngáp còn nó nở nụ cười quỷ dị khiến ai cũng phải lạnh sống lưng . Máu chảy lênh láng với hàng 30 tên chết lìa xác khiến không nhận ra được ai với ai cả . Nó xử xong tên cuối rồi cầm cây súng hắn lên , nói gì thì nói nó toàn dùng kiếm thôi à có bao giờ cầm súng đâu nhưng hôm nay lại muốn thử lắm . Nói rồi nó đi lại vào căn phòng kia , nhưng vừa đi đến cửa nó đã cảm nhận sẽ gặp ông ta ngay sau đó , nhưng nó vẫn quyết định vào .

'' Bọn bay dừng lại ngay nếu không muốn ta giết nó ?''- ông ta cầm súng chĩa vào đầu nó mà đe dọa , thật ra lúc nãy hai đánh một ông ta vào thế bị động nên mới tìm con tin thôi .

'' Thư ''- cả hai đồng thanh cùng lo lắng nhưng lại cặp được nụ cười quỷ dị của nó trên môi nhếch lên một cách tàn án khó đoán .

'' Đoàng ... Đoàng ..''

Hai phát súng nổ lên cùng một lúc và nó đã nổ súng , lúc ông ta không để ý , nó đã lấy tay móc súng trong túi lên mà gim thẳng vào tim ông ta mà nổ súng một cách không chần chừ .

'' Mày ...''- ông ta ngã xuống mà nhíu mày , đôi đồng tử nheo lại vì đau .

'' Đoàng .... Đoàng .... Đoàng ..''

Ba tiếng súng lại nổ lên , nó gim thẳng vào tim và đầu ông ta mà bắn , khiến ông ta chết chưa kịp nói lời từ biệt rời cuộc đời .

'' Anh cho người đến dọn hộ tôi đống này ''- nó nhìn cậu rồi quay sang nhỏ dùng ánh mắt muốn nói đi xem tình hình thế nào rồi .

'' Ưm ''- cậu trả lời ngay sau đó gọi cho đàn em nói địa chỉ biểu tụi nó đến dọn đống xác , làu sàn nhà đây mà .

'' Anh đang ở đâu ?''- nhỏ cầm bộ đàm nói qua đầu dây bên kia .

'' Tại bệnh viện X của nhà em ''- anh nghe thấy tụi nó báo mà vui mừng , thế nghĩa là cả ba đã xử xong gọn lẹ cái đống đó rồi phải không . Nhưng vui thì vui ở nơi đây hắn vẫn đang trong phòng cấp cứu chưa ra .

'' Dạ , tụi em đến liền ''- nhỏ nói rồi dẫn nó và cậu đi thay bộ đồ rồi cùng nhau đến bệnh viện . Ai lại đến đó bằng bộ dạng đẫm máu trên người cơ chứ .

Cuộc chiến đã kết thúc !

Những lưỡi hái tử thần của hắn đã kết thúc chưa .

-------------------- End chương -----------------------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.