Trục Vân Mộ Tràng

Chương 30




Lăng Hàn chỉ cười lạnh và nói:

- Đây là chiêu mạnh nhất của ngươi sao? Không gì hơn thế này!

Hắn chủ động vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh, đừng nói Triệu Thanh Phong, cho dù Nghiêm Tiên Lộ đến, cho dù hắn là ngũ trảm cũng không thể giết Lăng Hàn.

Lực phòng ngự của Lăng Hàn hiện tại đạt tới cấp Âm Hồn.

- Ngươi cũng tiếp một chiêu của ta.

Lăng Hàn lãnh đạm nói một câu, phát động hỏa diễm tiên thai chi lực, oanh, ánh lửa vô tận bắn ả, cả đấu võ trường phát sinh tiếng nổ lớn làm mọi người có cảm giác ù tai, không nghe rõ lắm.

Thời điểm ánh lửa biến mất, chỉ thấy trong sân đấu có một lão giả thân thể cao lớn giống như diều hâu bắt gà con, trong tay hắn nắm một người, đó là Triệu Thanh Phong.

Tứ chi của hắn rũ xuống, cũng không biết sống hay chết.

Lăng Hàn thở dài, Triệu Thanh Phong không chết.

Triệu Thanh Phong cũng bị trọng thương, trong nháy mắt cuối cùng có đại nhân vật ra tay cứu hắn.

- Tiểu tử, không phải thất vọng, bổn tọa đang cứu ngươi đấy.

Lão giả thân ảnh cao lớn nói với Lăng Hàn.

- Giết người của Vĩnh Xương Giáo, trời đất bao la cũng không có chỗ cho ngươi dung thân.

Ngươi là cường giả, ngươi nói tính toán.

Lăng Hàn hơi khom người, nói:

- Đại nhân nói phải

Dù sao hắn không tu sát lục đạo, trận chiến này hắn tích lũy vô số cảm ngộ, chỉ cần tiêu hóa xong là có thể bước vào tứ trảm.

Về phần Triệu Thanh Phong... Ân, chờ hắn rời khỏi thành lại tiêu diệt hắn.

- Trận chiến này, Lăng Hàn thắng!

Lão giả cao giọng tuyên bố.

Quá trình phân thắng bại quá nhanh, có chút người còn chưa kịp tiếp nhận, không phải Triệu Thanh Phong đang chiếm ưu thế tuyệt đối sao, vì sao lại bại? Nhưng vị đại nhân vật kia đã tuyên bố, ai dám phản bác?

Những người đặt cược thở dài, bọn họ đều cược Triệu Thanh Phong thắng, khác nhau ở chỗ mấy chiêu mà thôi, kết quả hiện tại nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Chỉ có thể nói sòng bạc kiếm đầy bồn đầy bát.

Mọi người liên tục rời đi, như đám người Tôn Đông, Trình Phong Vân vẫn còn mờ mịt chưa tỉnh hồn.

Tại sao Lăng Hàn lại thắng?

Rốt cuộc Thiên Phượng Thần Nữ thở ra một hơi, chỉ cảm thấy toàn thân đổ mồ hôi, sắc mặt tái nhợt.

Nhu Yêu Nữ hừ một tiếng, xem ra thực lực xú nam nhân này đã mạnh hơn rất nhiều, làm nàng hồi hộp cả buổi, đúng là vô lương tâm.

Lăng Hàn đi ra ngoài, vào lúc hắn đi ra lại gặp gương mặt quen thuộc.

- Lăng huynh, không nghĩ tới lại gặp được ngươi ở đây.

Lỗ Tiên Minh cười ha ha.

Tôn Đông theo sau hắn giật mình, lúc này mới ý thức mình phạm sai lầm lớn.

Thì ra Lỗ Tiên Minh sớm quen biết Lăng Hàn.

Khó trách Lỗ Tiên Minh lại bất mãn với mình, thì ra là như vậy.

Nội tâm hắn căng thẳng, lúc này nghĩ biện pháp bổ cứu, vội vàng đi lên một bước sau đó khom người vái Lăng Hàn một cái, nói:

- Lăng huynh, lúc trước ta có đắc tội, là ta hồ đồ, mong huynh bỏ qua.

Lỗ Tiên Minh cũng tươi cười, thủ hạ này không tệ, chủ động nhận sai, cho Lăng Hàn đủ mặt mũi, tin tưởng Lăng Hàn sẽ hài lòng.

Lăng Hàn cũng không cảm thấy cái gì, Tôn Đông chạy tới khiêu khích, hắn đã trừng phạt đối phương, cũng sớm không đặt trong lòng —— trừ phi Tôn Đông lại làm cái gì. Hắn phất phất tay, nói:

- Ta không nhớ rõ nữa.

Không nhớ? Đương nhiên không nhớ là không có việc gì.

Tôn Đông thở ra một hơi, nhìn trộm sang Lỗ Tiên Minh, hắn mỉm cười với đối phương, biết rõ chính mình tới lần này là đúng.

- Lỗ huynh.

Lăng Hàn chắp tay với Lỗ Tiên Minh.

- Đến, chúng ta quay về trước lại nói sau.

Lỗ Tiên Minh cười nói.

- Không vội, ta còn có một đồng bạn.

Lăng Hàn cười nói.

- Ồ, chỉ có một người sao? Ta thì sao?

Nhu Yêu Nữ lắc lắc mông đẹp đi tới, dù Lỗ Tiên Minh có lực khắc chế rất mạnh với nữ sắc nhưng hắn vẫn lộ ra thần thái kinh diễm, không cần nói Tôn Đông làm gì, hắn là người háo sắc làm sao có thể ngăn cản mị lực của Nhu Yêu Nữ.

Thiên Phượng Thần Nữ đứng bên cạnh Nhu Yêu Nữ cũng ảm đạm thất sắc, Lăng Hàn biết có thể an ổn áp Nhu Yêu Nữ cũng chỉ có hai người —— Nữ Hoàng và Hổ Nữu.

Lăng Hàn thở dài, tại sao yêu nữ này lại tới đây ồn ào, thực sự chủ động muốn dâng Cửu Chuyển Mị Thể lên cho hắn tu luyện hay sao?

- Ha ha, nếu là bằng hữu của Lăng huynh, vậy thì cùng đi.

Lỗ Tiên Minh cười nói, ánh mắt nhìn về phía Nhu Yêu Nữ mang theo dị sắc.

Hắn có lòng tin bắt lấy yêu nữ mị hoặc tận xương này.

Hắn là ai? Thiếu chủ thành Đan Đạo, hơn nữa không phải một trong, tương lai hắn sẽ thành chủ nhân thành Đan Đạo.

Hắn có thể được nữ nhân này yêu thương nhớ nhung không?

Lăng Hàn?

Lăng Hàn có chiến lực rất mạnh, nhưng thành Đan Đạo, thực lực của ngươi mạnh thì thế nào, huống hồ, Trảm Trần Cảnh còn kém Thăng Nguyên Cảnh quá xa, ít nhất tương lai mấy chục tỷ năm nữa, Lăng Hàn cũng chỉ có tiềm lực mà thôi.

Thấy Lỗ Tiên Minh đã nói như vậy, Lăng Hàn cũng không phản đối, hắn vẫy tay với Thiên Phượng Thần Nữ, ôm eo nhỏ của nàng, nội tâm Thiên Phượng Thần Nữ đại định.

Nàng và Lăng Hàn có tình cảm hơn vạn năm.

Lỗ Tiên Minh nhìn vào trong mắt, trong nội tâm tự nhiên càng có nắm chắc, đương nhiên không biết vì cái gì Lăng Hàn không có hứng thú với Nhu Yêu Nữ, nhưng việc này liên quan gì tới hắn?

Đoàn người đi tới biệt viện của Lỗ Tiên Minh, trước an bài nơi ở cho ba người Lăng Hàn, sau đó mọi người cùng ngồi trong một đình viện, rượu ngon đưa lên, vừa uống vừa nói chuyện phiếm.

Lỗ Tiên Minh trọng điểm mời chào Lăng Hàn, hiện tại hắn không tỏ lập trường gì, ngươi xem, vốn muốn cứu Lăng Hàn, nhưng lại bỏ qua cơ hội, cho nên hiện tại vẫn thiếu nợ Lăng Hàn một mạng, hắn làm sao không biết xấu hổ mở miệng chứ?

Vậy đầu tiên làm bằng hữu đi.

Hắn là Thánh Tử thành Đan Đạo, có hắn mời, đương nhiên Lăng Hàn không cần quan tâm tới quy củ làm gì, muốn tiếp đãi vài ngày, chỉ cần Lỗ Tiên Minh không đuổi người là được.

Ngày hôm sau, Cố Đạo Đan được đưa tới.

Lăng Hàn không có ăn, hắn giao cho Nữ Hoàng.

Trên người hắn có nhiều bảo vật, Cửu Thiên Hỏa và Huyền Âm Mẫu Thủy là thứ ngay cả Tiên Vương cũng đỏ mắt, so sánh ra, Nữ Hoàng cần nó hơn hắn nhiều.

Hắn có tiểu tháp bảo hộ, hiện tại Lăng Hàn cũng rất mạnh, còn có chí bảo như Thiên Đạo Ngọc, Cố Đạo Đan không đủ nhìn.

Thiên Đạo Ngọc phải chờ hắn đạt tới tứ trảm đỉnh phong mới luyện hóa, nếu không cũng không bổ khuyết tu luyện hoàn mỹ, cũng không thể đạt tới ngũ trảm.

Nữ Hoàng không khách khí với Lăng Hàn, nàng muốn trùng kích tứ trảm cần một thời gian ngắn, nhưng có Cố Đạo Đan, có lẽ có thể hoàn thành trong thời gian ngắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.