Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 11: Lửa giận của mỹ nữ




- Ồ, Diệp đan thánh…

Một giọng nói kinh hỷ vang lên, giọng nói này còn chưa dứt, một người đàn ông màu xám đã xuất hiện trước mặt Diệp Mặc. Nói lão là màu xám, là vì lão từ đầu tóc đến da dẻ ngay cả Tiên bào cũng đều là màu xám.

Người đàn ông màu xám này vừa hạ xuống, sát khí của Đạo Nguyên Thánh Đế của Đại Nhật Thần Sơn phát ra trong nháy mắt liền tan rã. Chỉ cần những người hiểu chuyện, liền có thể nhìn ra là vì lĩnh vực Thánh Đế của người đàn ông màu xám này trực tiếp giải tan sát thế xung quanh này.

Diệp Mặc ôm quyền nói:

- Hóa ra là Hình huynh, đúng là lâu rồi không gặp.

Người đến chính là Hình Hồng của Thương lâu Hư Thị, Diệp Mặc sở dĩ có được tin tức của Quang Minh Tâm, cũng là do Hình Hồng nói cho hắn biết, đối với Hình Hồng Diệp Mặc cũng có chút cảm kích. Bây giờ Hình Hồng đến, Diệp Mặc ngược lại cũng không mất đi lễ nghĩa, Diệp Mặc đương nhiên biết tại sao Hình Hồng lại khách khí với hắn như vậy, đó hoàn toàn là vì trình độ luyện đan của hắn.

- Diệp đan thánh thăng cấp Hóa Đạo Thánh Đế, quả thực là chuyện vui đáng chúc mừng. Nếu Diệp đan thánh không ngại, Thương lâu Hư Thị cúng tôi muốn tổ chức đại hội Tiên quả chúc mừng.

Hình Hồng cực kỳ vui vẻ nói, so với kiểu lạnh nhạt lúc trước lão gặp Diệp Mặc, biểu hiện lần này của lão lại phong phú hơn nhiều. Lúc trước lão cho rằng Diệp Mặc tuyệt đối sẽ đồng ý yêu cầu của lão, cho nên lúc đó nói cũng không chằm chằm vào Diệp Mặc.

Lão cho rằng Diệp đan thánh này mau chóng sẽ tìm đến lão, nhưng không ngờ Diệp Mặc lại biến mất hơn trăm năm. Mặc dù Hư Thị đồn đại, Diệp đan thánh bị Vạn Đồng Đồng truy sát đến chết, Hình Hồng là một Đạo Nguyên Thánh Đế của Hư Thị đương nhiên sẽ không tin Diệp đan thánh lại chết dễ dàng như vậy được. Nếu Diệp đan thánh chết dễ dàng như vậy, thì cũng không thể thăng cấp lên Đan Thánh được rồi. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

Sau đó Hình Hồng cố ý điều tra, phát hiện tình hình thật sự có chút sai lệch. Vì Diệp Mặc khi rời khỏi Hư Thị, trên đường có cố ý để lại chút dấu tích, chính vì những dấu tích này, Bách Lý Hoành mới có thể đuổi kịp Vạn Đồng Đồng và Diệp Mặc.

Vạn Đồng Đồng vì giết Diệp Mặc, đương nhiên sẽ không để lại những dấu tích này, những dấu tích này chắc chắn là do Diệp Mặc để lại. Biết Diệp Mặc có thể chưa chết, Hình Hồng giữ lại quầy hàng của Diệp Mặc, khiến lão thất vọng chính là, sau lần Diệp Mặc rời đi đó, thực sự cũng không trở về nữa.

Bây giờ hơn trăm năm trôi qua rồi, Diệp Mặc lại quay lại Hư Thị, lão làm sao không kích động được chứ. Một Hóa Đạo Đan Thánh mà, Thương lâu Hư Thị làm sao có thể để hắn nói đi là đi được. Cách lạt mềm buộc chặt không dùng được, lần này nhìn thấy Diệp Mặc, lão làm sao có thể bỏ qua được.

Những người xung quanh nghe thấy Hình Hồng nói vậy, ánh mắt nhìn Diệp Mặc cũng có chút thay đổi rồi. Trong Hư Thị rơi một cục ạch cũng có thể đánh trúng vài Hóa Đạo Thánh Đế rồi, Diệp Mặc chỉ là Hóa Đạo Thánh Đế cũng đáng chúc mừng sao? Người ta sở dĩ nói chúc mừng, đó là vì nịnh Diệp Mặc mà thôi.

- Đại hội chúc mừng tạm thời cũng không cần, bây giờ tôi còn có chút chuyện riêng chưa giải quyết xong, đợi tôi giải quyết xong chuyện này, sẽ chủ động đến Thương lâu Hư Thị hỏi thăm Hình huynh.

Diệp Mặc bình thản nói, hắn biết Hình Hồng có ý nhiệt tình với hắn như này, nhưng muốn hắn luyện đan dài ngày giúp Thương lâu Hư Thị, thì đừng có mơ.

Hình Hồng mau chóng nói:

- Tôi không bận, tôi giúp Diệp đan thánh làm việc là được.

Nói xong, lão căn bản cũng không đợi Diệp Mặc trả lời, vẻ mặt tươi cười lập tức thu liễm lạnh lùng chằm chằm nhìn Đạo Nguyên Thánh Đế của Đại Nhật Thần Sơn kia nói:

- Anh vừa nãy vô lễ với Diệp đan thánh phải không? Chẳng lẽ cho rằng mình là một Đạo Nguyên Thánh Đế, cho nên dám lớn lối như vậy trong Hư Thị sao?

Tên Đạo Nguyên Thánh Đế của Đại Nhật Thần Sơn này khi Hình Hồng đến cựa kỳ khách khí với Diệp Mặc, liền có chút không tin sững hết cả người rồi.

Cường giả Đạo Nguyên của Thương lâu Hư Thị có nghĩa là gì? Đó là tay thô chân thô của Hư Thị. Đừng nói Đạo Nguyên Thánh Đế của Thương lâu Hư Thị, cho dù là một Thánh Đế bình thường của Thương lâu Hư Thị đến, gã cũng không dám nói nhảm một từ rồi.

- Không dám, tôi chỉ là vì thấy Diệp đan thánh từ Thánh đạo Tàn giới đến, nên mới chủ động muốn chào hỏi mà thôi.

Đạo Nguyên Thánh Đế này mau chóng nói. Diệp Mặc là một Đan Thánh có thể luyện Thần đan bình thường, gã vừa nghe Đổng Yến nói qua rồi. Cho nên nhìn thấy Hình Hồng gọi Diệp Mặc là Diệp đan thánh cũng không kỳ lạ. Thứ mà gã kỳ lại là tại sao một đại nhân vật như Hình Hồng lại khách khí với một Hóa Đạo Thánh Đế nhỏ nhoi như Diệp Mặc này.

Hình Hồng căn bản cũng mặc kệ không thèm để ý đến cường giả Đạo Nguyên này, trực tiếp hỏi Diệp Mặc.

- Diệp đan thánh, có cần tôi giúp anh giết chết tên không biết trời cao đất dầy này không?

Ngữ khí của lão thật giống như, có cần bóp chết con kiến này hay không vậy.

Tên Đạo Nguyên Thánh Đế của Đại Nhật Thần Sơn này nghe thấy Hình Hồng nói vậy, lập tức giật cả mình. Tùy ý một câu nói này, liền giết mình, điều này quả thực quá hung tàn. Nhưng gã cũng biết Thương lâu Hư Thị thực sự có tư cách nói câu này.

Diệp Mặc mỉm cười nói:

- Cám ơn Hình huynh, nhưng tạm thời không cần.

Nói xong Diệp Mặc quay đầu chằm chằm nhìn tên Đạo Nguyên Thánh Đế của Đại Nhật Thần Sơn nói:

- Anh chào hỏi cũng chào rồi, có thể cút được rồi. Qua một thời gian nữa tôi sẽ dẫn Tiểu Vận đến Đại Nhật Thần Sơn thăm thú. Đúng rồi, Đại Nhật Thần Sơn có một Đại Nhật Thần Phong cũng không tệ, tôi định luyện ngọn núi đó thành một cái bô.

Tên Đạo Nguyên Thánh Đế của Đại Nhật Thần Sơn này sắc mặt càng tái nhợt, nhưng không dám phát tác với Diệp Mặc. Chỉ có thể cố kìm chế sự tức giận ngập trời của mình quay người bước đi. Gã thầm thề, nếu một mình gặp phải Diệp Mặc, thì gã chắc chắn sẽ biến Diệp Mặc thành tro tàn, đến hồn phách cũng đặt trong âm hỏa thiêu đốt.

- Không biết tự lượng sức mình.

Hình Hồng nhìn thấy tên Đạo Nguyên Thánh Đế của Đại Nhật Thần Sơn này rời đi, hừ lạnh một câu, cái hừ lạnh này của lão cũng là vì nịnh nọt Diệp Mặc.

Diệp Mặc cười nói với Hình Hồng:

- Hình huynh, Hư Thị gần đây dường như cũng đông người hơn rồi, hơn nữa Nhân tộc cũng nhiều hơn lúc trước nhiều, rốt cục là vì chuyện gì vậy?

Diệp Mặc thấy người của Thần Nữ Thánh Môn và Đại Nhật Thần Sơn đều đã đến, cũng đoán ra Hư Thị chắc hẳn có chuyện gì mới đúng. Hắn vốn dĩ có thể hỏi người của Thần Nữ Thánh Môn, nhưng hắn và Thần Nữ Thánh Môn có vấn đề, cũng chẳng thèm hỏi Cơ Tích, hỏi Hình Hồng vẫn hơn.

Hình Hồng thấy Diệp Mặc hỏi, khuôn mặt màu xám lập tức nở nụ cười nói:

- Chuyện này anh hẳn biết chứ, vì Đạo Quả Tháp của Hư Thị sắp mở rồi, rất nhiều người đều đến tham gia Đạo Quả Tháp mở cửa, còn nữa là đến xem có cơ hội tham gia được hay không. Đương nhiên, nếu Diệp đan thánh muốn một suất vào Đạo Quả Tháp, thì cứ giao cho Hình Hồng tôi.

Diệp Mặc bây giờ tu vi căn bản cũng không kém gì Đạo Nguyên Thánh Đế, trong Đạo Quả Tháp có Đạo quả cao cấp, hắn quả thực cũng không để ý. Bây giờ nghe thấy Hình Hồng nói vậ, mau chóng khua tay nói:

- Cái đó thì tạm thời tôi không cần, nếu thực sự cần, tôi sẽ đến tìm Hình Huynh giúp đỡ.

Diệp Mặc cũng không thèm để ý đến suất vào Đạo Quả Tháp, còn ba người Vương Nam Sương đứng bên cạnh cũng sợ ngây người. Khi Vương Nam Sương nghe thấy Diệp Mặc nói không cần, suýt chút nữa thì lao đến nắm lấy vạt áo Diệp Mặc chất vấn có phải bị điên không. Bọn họ đều là vì Đạo Quả Tháp mà đến, cho dù không thể vào trong Đạo Quả Tháp, cũng muốn đổi một Đạo quả từ trong Đạo Quả Tháp ra.

Chính vì vậy, các cô đều mang những thứ quý giá nhất của tông môn đến, mục đích chính là muốn đổi Đạo quả từ trong Đạo Quả Tháp ra ngoài. Đương nhiên, còn có một điều nữa chính là nếu không thể đổi được Dạo quả, cũng muốn thừa cơ Đạo Quả Tháp mở cửa đổi lấy một số đồ tốt mang về tông môn.

Đương nhiên Vương Nam Sương cũng chỉ là suy nghĩ mà thôi, bây giờ cho dù các cô muốn chất vấn Diệp Mặc tại sao lại không cần suất vào Đạo Quả Tháp, cũng không dám nói. Các cô đến Hư Thị không phải một hai ngày, đương nhiên biết địa vị của Thương lâu Hư Thị trong Hư Thị. Đến Đạo Nguyên Thánh Đế của Thương lâu Hư Thị cũng khách khí tôn kính với Diệp Mặc như vậy, các cô làm gì dám lỗ mãng? Chỉ có điều các cô nghĩ nát óc, cũng không hiểu tại sao Hình Hồng lại khách khí với Diệp Mặc như vậy.

Hình Hồng nhìn Cơ Tích đứng bên cạnh Diệp Mặc, lại nhìn hai người Vương Nam Sương, lập tức cười gật đầu nói:

- Được, Diệp đan thánh cứ giải quyết xong chuyện trước đi, đợi xong rồi tôi sẽ đến mời Diệp đan thánh, tôi đi trước đây.

Hình Hồng nói xong, lập tức lùi ra sau, trong nháy mắt liền biến mất trong đám người. Lão không phải là một người không có kiến thức, ba người con gái trong mắt của lão tu vi mặc dù bình thường, nhưng khí tức cực kỳ thần thánh thuần tịnh lưu chuyển trên người của ba người con gái này, khiến lão có cảm giác Diệp Mặc có chút dây dưa gì đó với ba người con gái này, hoặc là muốn dây dưa gì đó. Lúc này quấy rầy Diệp Mặc, thì đúng là làm cho người ta ngại rồi.

Thấy Hình Hồng đi rồi, Vương Nam Sương bỗng nhiên ôm quyền nói với Diệp Mặc:

- Diệp đan thánh, anh và Cơ Tích cứ nói chuyện đi, tôi và Duyệt Hòa sư muội về Tiên tức lâu trước.

Nói xong Vương Nam Sương chủ động kéo một Dục Đạo Thánh Đế khác quay người rời đi, Cơ Tích biết ý của sư thúc, nhưng trong lòng cô cũng thầm thở dài, cô và Diệp Mặc cũng không phải lần đầu tiên quen biết, cũng sớm hiểu chút ít về tính tình của Diệp Mặc.

Bất luận cô nói gì, Diệp Mặc cũng sẽ không đồng ý đưa suất vào Đạo Quả Tháp cho Thần Nữ Thánh Môn. Cho dù cô hy sinh nhan sắc của mình để dụ dỗ Diệp Mặc, cũng không thể khiến Diệp Mặc động lòng. Huống chi, cô căn bản cũng sẽ không làm như vậy.



Nửa tuần hương sau, Diệp Mặc và Cơ Tích đã ngồi trong một phòng thuê trong Tiên tức lâu, đến cả Cơ Tích cũng thầm khâm phục Diệp Mặc, trong lúc này, muốn tìm phòng thuê của Tiên tức lâu, cũng là chuyện không thể nào. Còn Diệp Mặc vừa mới dẫn cô vào Tiên tức lâu này, tiểu nhị đã chủ động hỏi Diệp Mặc có cần thuê phòng không.

Trong lòng Cơ Tích, chỉ cần cùng làm việc với Diệp Mặc, thì giống như không gặp chút khó khăn gì. Lúc trước trong Thần Phần Vực, cô chính là nhắm trúng điểm này, nên mới muốn cùng tổ đội với Diệp Mặc để qua cầu Niết Sinh, kết quả mặc dù còn chưa qua được cầu Niết Sinh, nhưng cũng thoát được một mạng.

Cửa phòng được đóng lại, Diệp Mặc tùy ý đánh một cấm chế ra, bình tĩnh nhìn Cơ Tích nói:

- Giữa chúng ta không cần nói nhiều nữa, đưa đồ mà cô nợ tôi ra đây.

Cơ Tích mau chóng áy náy trả lời:

- Diệp sư huynh, nếu như nửa còn lại của Hồ Lô Tam Bảo bây giờ có trên người tôi, thì tôi chắc chắn sẽ trả lại cho Diệp sư huynh ngay lập tức…

- Cô nói vậy là có ý gì?

Ngữ khí của Diệp Mặc có chút băng hàn, nói thật, trước khi Cơ Tích còn chưa tính toán gì với Tiểu Vận, Diệp Mặc cũng có chút thiện cảm với Cơ Tích, bây giờ trong mắt hắn, Cơ Tích và Cơ Tâm Dật kia cũng chẳng khác gì nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.