Trọng Sinh Trở Lại Chỉ Để Hận Anh

Chương 30: Vân Hi là ai?




Còn một tháng sẽ đến tết âm lịch, đoàn trưởng sắp phải về nhà nghỉ lễ.

Đoàn trưởng đang cùng đại lão tán gẫu trên YY liền nhắc đến chuyện này, dự định đặt vé máy bay về nhà.

Đại lão: Em ở A đại đúng không?

Đoàn trưởng: Đúng vậy

Đại lão: Trước năm mới anh phải đến A thị đi công tác, có muốn gặp nhau một lần không?

Đoàn trưởng sợ hãi: … Anh rốt cuộc xuống tay với cúc hoa của em sao?

Đại lão cười chết: Ừ, rửa sạch sẽ một chút.

Nói thì nói như thế, nhưng đoàn trưởng vẫn cố ý chạy đến trung tâm thương mại mua một bộ quần áo mới, cắt kiểu tóc mới, tìm nữ khuê mật mượn mặt nạ đắp, đến ngày gặp mặt còn xịt một chút nước hoa tươi mát thanh nhã.

Vào hôm gặp nhau, đại lão nhìn thấy đoàn trưởng vốn rất đẹp lại hơi thêm chút trang điểm, quả thực có thể so với tiểu thịt tươi đang hot trong ti vi.

Đoàn trưởng vô cùng thẹn thùng, hai ngươi đi xem phim dùng bữa, dọc đường đoàn trưởng đều đỏ ửng mặt, cũng không dám thở mạnh.

Đại lão thì bị dáng vẻ ngượng ngùng này của cậu làm cho ngứa ngáy trong lòng cực kỳ.

Lúc gần về, đại lão đưa đoàn trưởng trở lại ký túc xá.

Đoàn trưởng chớp chớp mắt, nhìn bạn học xung quanh đi đi lại lại, có tà tâm nhưng không có gan làm, đành phải chậm rãi bước lên lầu.

Đêm đó nấu cháo điện thoại.

Đoàn trưởng: “Em đẹp không? Ngày hôm nay anh đi chơi vui vẻ chứ?”

Đại lão: “Đẹp, rất vui vẻ.”

Đoàn trưởng: “… Vậy tại sao anh liền về?”

Đại lão: “Em hi vọng anh sẽ dẫn em đi sao?”

Đoàn trưởng: “… Ai.”

Tiếng nói đại lão khàn khàn: “Em nhìn dưới lầu.”

Đoàn trưởng không thể tin kéo màn cửa sổ ra, nhìn thấy đại lão mặc tây trang khoác áo măng tô đứng dưới lầu.

Cậu mau chóng mặc áo khoác chạy xuống.

Đại lão đứng bên cạnh xe, dập tắt điếu thuốc, cười tựa sao trời.

Đoàn trưởng đỏ mặt: “Ai, anh cười lên rất đẹp trai.”

Đại lão kéo đoàn trưởng lên xe: “Em nghĩ kỹ chưa?”

Đoàn trưởng: “Anh đến giờ còn hỏi em cái này?”

Đại lão: “Anh cũng chưa từng yêu ai, vốn là muốn chậm rãi từng bước, thế nhưng sau khi em trở về, đầy đầu anh đều nhớ đến em, làm sao cũng đều không nỡ để em đi.”

Đoàn trưởng nghe xong, trong tâm muốn nở hoa.

Đại lão do dự: “Chúng ta có thể thử xem sao? Thật lòng ấy, anh cũng suy nghĩ kỹ rồi, năm sau sẽ chuyển công tác đến A thị.”

Đáp lại hắn là một cái hôn nhẹ nhàng của đoàn trưởng.

Nhẹ đến rơi vào trong lòng.

Hết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.