Trọng Sinh Ta Phải Làm Học Thần

Chương 26: Hoàng Triệt




Đột nhiên Lăng Hàn lại có cảm ngộ, vì cái gì rập khuôn Đế kinh không thành được Tổ Vương.

Bởi vì Đế kinh không cách nào hoàn toàn giải thích đại đạo của Tổ Vương, có chút đồ vật huyền diệu không cách gì thông qua ngôn ngữ thậm chí hình thức phù văn nói rõ, chỉ có thể do chính mình thể ngộ.

Cho nên, Đại Đế đều là tự tìm hiểu, sẽ không có ai nhận dạy dỗ có thể thành Đại Đế.

Hắn áp chế suy nghĩ như vậy, hắn chú tâm tìm hiểu huyền diệu của Đế kinh.

Thiên Lạc Thánh Hoàng xuất thân Quy tộc, theo lý mà nói, Huyền Vũ thuộc Thổ, hắn càng nên am hiểu đạo tắc Thổ hệ, trên thực tế Thánh Hoàng lĩnh hội đạo tắc Thủy hệ, hơn nữa còn đạt tới đỉnh phong.

Nhưng mà Thánh Nhân vận dụng đạo tắc, Đại Đế lại dùng đạo tắc nghiền ép, cho nên, đến cảnh giới Đại Đế, bất cứ đạo tắc gì cũng có thể hạ bút thành văn, đạo tắc có gì khác nhau chứ? Tất cả như trăm sông đổ vào một biển.

Đế kinh là con đường thành đạo của Đại Đế, cũng không phải cảm ngộ lúc đỉnh phong của Đại Đế.

Lăng Hàn ngồi bất động như đá, hắn ngồi như thế suốt hai tháng, hắn không có chút đầu mối nào, Đế kinh giống như một bản thiên thư, hắn thật sự không biết nên bắt đầu từ đâu.

- Nó giống như con rùa đen, mặc ngươi khí lực lớn hơn nữa cũng không có biện pháp dùng lực.

Lăng Hàn nhổ nước bọt một câu, sau đó loại bỏ tất cả tâm tình tiêu cực, hắn sử dụng Lục Tự Minh Vương Chú thanh lọc tâm thần, hắn bắt đầu lại từ đầu.

Lại ba tháng qua đi.

Lăng Hàn cũng có một ít lĩnh ngộ, sau đó hắn cảm ngộ không ngừng, cuối cùng hắn đã hoàn toàn nắm giữ Đế kinh.

Hắn bắt đầu trùng tư từ Trúc Cơ, lập chí tu luyện bất cứ cảnh giới nào cũng phải đạt tới cảnh giới hoàn mỹ vô khuyết.

Một bước này rất nhanh, vẻn vẹn ba ngày sau, hắn đã hoàn thành tu luyện Trúc Cơ, bước vào Chú Đỉnh.

Lăng Hàn bỏ ra thời gian chín ngày để tu hành Chú Đỉnh cảnh, sau đó hắn lại bước vào Sinh Đan.

Lần này hắn dùng thời gian nửa tháng, cuối cùng, hắn lại đạt đến Chân Ngã cảnh, hắn lại tốn thời gian một tháng tu đến Chân Ngã đệ nhất hình đỉnh phong.

Lần này, hắn tu hành tất cả cảnh giới tiên đạo của mình theo Đế kinh.

- Ta cảm giác bí lực của mình thiếu đi một nửa!

Lăng Hàn cảm ứng một chút:

- Nhưng mà, bí lực của ta càng cô đọng hơn trước, sức chiến đấu của ta lại mạnh hơn mấy phần.

Đối với Lăng Hàn mà nói, hắn không lo sẽ dùng hết bí lực, cho nên, dùng tổng lượng đổi chất lượng, hắn sẽ vui vẻ.

Không hổ là Đế kinh.

Lăng Hàn gật đầu, phải biết trước đó nhưng hắn dùng công pháp Thánh cấp rèn luyện bí lực, sau khi sửa tu Đế thuật lại có thể tiến bộ nhiều như vậy, nói rõ Đại Đế không chỉ mạnh hơn Thánh Nhân một chút.

- Nhưng mà, Đế kinh có tới tám thiên, cao nhất chính là Thánh Nhân thiên, nhưng cũng không có đối ứng Đại Đế thiên.

- Cũng phải, người rập khuôn theo Đế kinh không thể thành Đại Đế, như vậy, lưu lại Đại Đế thiên có ý nghĩa gì?

- Ta lại tu hành Băng Nguyệt đao.

Lăng Hàn lấy ra mai rùa, lúc trước hắn liên tục thôi diễn Đế kinh, đã sớm quên Băng Nguyệt đao là thứ gì, nhất định phải bắt đầu lại từ đầu.

Hắn nhìn một chút, Tiểu Thanh Long cùng Đại Hắc Cẩu đang đau khổ suy diễn, hiển nhiên hắn đã thắng trong tỉ thí ngộ tính.

Mai rùa vận chuyển, nhưng nó vẫn diễn dịch Đế kinh, Lăng Hàn lại không thể thúc giục, đành phải kiên nhẫn chờ đợi.

Không bao lâu, hắn bắt đầu lĩnh ngộ Băng Nguyệt đao.

Đế thuật là một loại vận dụng của Đế kinh, cho nên, nắm giữ Đế kinh tương đương nắm giữ căn bản, từ đó dễ dàng học được Đế thuật.

Chỉ chín ngày sau, Lăng Hàn đã có manh mối.

Xoát, hắn vung chưởng như đao, một thanh thiên đao xuất hiện và chém vào nước biển.

Bành, một đao kia chém vào biển rộng, biển cả bị xé ra một lỗ thủng lớn giống như đó cũng không phải nước, mà là một khối đậu hũ, hai bên nước biển đóng băng, có thể nhìn thấy đạo tắc rung động.

Lực phá hoại thật sự đáng sợ, phải biết, đây chính là thức hải của Đại Đế!

Chỉ trong nháy mắt sau đó, đóng băng tan rã, biển cả bình phục, tất cả khôi phục như thường.

Trong nháy mắt tiếp theo, mai rùa phát sáng, một tia sáng bao phủ Lăng Hàn vào trong.

Cảnh này giống như từng quen biết.

Lăng Hàn vội vàng vươn tay, hắn nắm lấy Tiểu Thanh Long cùng Đại Hắc Cẩu, quả nhiên, xèo, mai rùa dùng tốc độ bay đi cực nhanh, giống như lần trước bọn họ bị mang vào tinh không.

- A!

Tiểu Thanh Long cùng Đại Hắc Cẩu đang lĩnh hội Đế kinh, bọn chúng bị tốc độ cực nhanh đánh thức, bọn chúng há to miệng kêu gào thảm thiết.

Mẹ nó, lại tới!

Xèo, chỉ trong nháy mắt mà thôi, bọn họ đã bay ra khỏi thi thể Thánh Hoàng, cũng đáp xuống tinh thể, sau đó Lăng Hàn thả tay ra, mai rùa liền bay ra ngoài, một lần nữa bay vào trong thi thể Thánh Hoàng.

Hưu hưu hưu, một bóng người bị ném ra ngoài, đó chính là Đế tử lưu lại trong thi thể Thánh Hoàng.

Sau đó, tất cả mọi người nhìn thấy thi thể Thánh Hoàng đang thu nhỏ nhanh chóng, nhỏ đến mức mắt thường không thấy được nữa.

Chỉ có Tôn Giả cùng Thánh Nhân mới có thể nhìn thấy, thi thể Thánh Hoàng biến thành một người bình thường, trong ngực ôm lấy mai rùa, sau đó toàn thân phát sáng, xèo, không gian phá vỡ, hắn trực tiếp biến mất, sau đó khe nứt không gian khép kín, tất cả khôi phục như bình thường.

Lúc này đế uy ngập trời cũng biến mất.

Lăng Hàn hiểu ra, Thiên Lạc Thánh Hoàng đã hoàn thành chấp niệm cuối cùng, hắn đã truyền công pháp, thế là hắn cũng chôn mình trong hư không.

- Oa!

Đám Tiểu Thanh Long cùng Đại Hắc Cẩu nôn mửa như điên, mẹ nó lại tới một lần nữa, bọn họ ăn không ít đau khổ.

- Đi mau!

Lăng Hàn nắm lấy hai người bọn họ và phát động tinh bộ, hắn đi tới truyền tống trận và rời đi đầu tiên.

Uy hiếp của Thánh Hoàng đã biến mất, tin tưởng những Đế tử kia khẳng định sẽ gây phiền phức cho hắn.

Hưu hưu hưu, bọn họ liên tục xuyên qua mấy cái tinh vực, Lăng Hàn mới ngừng lại.

Chuyến này, bọn họ đạt được Đế kinh và một môn Đế thuật, có thể nói đã kết thúc hoàn mỹ —— trừ Tiểu Thanh Long và Đại Hắc Cẩu bị nôn hai lần.

- Tiểu Hàn tử, bây giờ chúng ta đi đâu?

- Về Phật tộc sao?

Đại Hắc Cẩu và Tiểu Thanh Long hỏi.

Lăng Hàn nghĩ nghĩ, nói:

- Về Phật tộc xem sao, chúng ta rời đi thật lâu, cũng nên quay về nhận tài nguyên tu luyện.

- Hì hì.

Tiểu Thanh Long cùng Đại Hắc Cẩu đều cười mờ ám, nếu có một ngày Phật tộc Tây Thiên vực biết rõ thân phận chân thực của bọn họ, không biết sẽ có vẻ mặt gì.

- Nhưng mà, chúng ta đạt được tín vật Thánh Hoàng đã bại lộ, quay về Phật tộc có thể bị người ta nhắm vào hay không?

Đại Hắc Cẩu lập tức nói.

Lăng Hàn gật đầu:

- Không bài trừ khả năng như vậy, dù sao Phật tộc Tây Thiên vực cũng không tính là cường thế cỡ nào, những Đế tộc kia dám tạo áp lực. Nhưng mà chúng ta cũng chỉ đạt được tín vật của Thánh Hoàng mà thôi, có ai nói chúng ta nhất định đạt được Đế kinh?

- Đúng rồi, chúng ta không có đạt được Đế kinh, những Đế tử kia tới trước chúng ta, ngay cả Giáo Chủ cũng không có thu hoạch gì, huống chi là chúng ta.

Tiểu Thanh Long khoát tay.

- Đi, trở về.

Bọn họ bắt đầu xuyên thẳng qua tinh không, bỏ ra thời gian gần hai tháng, cuối cùng cũng quay về Vô Cấu tinh.

Trong thời gian này, bọn họ thỉnh thoảng liên kết tinh võng chú ý tình thế biến hóa, nhưng tất cả Đế tộc đều giữ vững im miệng không nói, cũng không có phát ra tiếng nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.