Trọng Sinh Lý Mạc Sầu

Chương 8: Đảo bali




Thần Dạ cũng mang theo Tử Huyên chợt đi về hướng bệ đá nói:

- Thiên tiền bối, thỉnh chuẩn bị cho chúng ta một nơi yên tĩnh, chúng ta còn có một số việc muốn thỉnh giáo ngươi.

Việc cấp bách tự nhiên là phải hấp thu tinh hoa trong Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên cùng với khiến Thất Thải Huyễn Linh Y và Kim Tằm Triền Ti Thủ tiến hóa, về phần biến hóa Hồn Biến sau đó thì vẫn cần tốn một ít thời gian, nhưng có thể đồng thời tiến hành

Sau khi giải quyết xong những chuyện này, Thần Dạ còn phải tìm hiểu tình báo về Táng Thiên Cốc nữa.

Nơi này đã là Trung Vực chi bắc, Thính Nhất Lâu ở chỗ này cũng có phân đà, Bạch Vũ Trì cũng biết ý mình nhất định sẽ khiến phân đà ở đây hảo hảo thám thính lấy nhất cử nhất động của Táng Thiên Cốc.

Trạc Ly và Huyền Vũ Thần Dạ cũng không phải quá lo lắng, dù sao Táng Thiên Cốc cũng không biết sẽ có hai vị cao thủ cường đại đến tìm bọn hắn gây phiền phức đương nhiên cũng sẽ không có phòng bị.

Chính thức lo lắng chính là vợ chồng Phong Ma.

Cho dù hai vợ chồng này đều phi thường, tin rằng Thần Dạ hắn có thể làm được thì Phong Ma và Liễu Nghiên cũng có thể làm được, nhưng Liễu Nghiên đã bị bức vận dụng qua Thiên Thánh chi thể, đây mới là nguyên nhân Thần Dạ cấp bách muốn tìm được vợ chồng bọn họ.

Sau khi tiến vào hậu viện, vừa mới nhập tọa Thần Dạ đã đi thẳng vào vấn đề nói:

- Thiên tiền bối, phiền toái ngươi giúp ta tra một chút tin tức về vợ chòng Phong Ma và cử động gần đây của Táng Thiên Cốc.

- Ngươi không cần phải gấp, Bạch lão đầu đã sớm truyền lời rồi.

Thiên Mạc Hành nở nụ cười nói:

- Công tử, trong mấy năm này Táng Thiên Cốc dốc sức đuổi giết vợ chồng Phong Ma, một lần gần đây là tam cốc chủ Táng Thiên Cốc Lâm Nguyên dẫn người vây quét vợ chồng bọn hắn, hơn nữa Táng Thiên Cốc còn từ trong Liễu chi nhất tộc mượn được một phương đại trận để vây khốn vợ chồng bọn hắn, nhưng tin tức truyền đến là vẫn bị bọn họ đào tẩu.

- Mấy năm thời gian, sau mỗi lần đuổi giết người Táng Thiên Cốc đều phát hiện tu vị đều tăng tiến rõ rệt, lần gần đây nhất Lâm Nguyên đã biết rõ, dùng thực lực của bọn hắn tiếp tục đuổi giết cũng không cách nào tiêu diệt được vợ chồng bọn họ, bởi vậy. . . .

- Bởi vậy cái gì.

Nhìn thấy Thiên Mạc Hành hơi nhíu mày, trong lòng Thần Dạ lập tức bất an truy vấn

Một cổ sát ý lăng lệ ác liệt ngập trời cũng bạo tuôn ra, nếu vợ chồng Phong Ma xảy ra dù có giết hết ba người Táng Thiên Cốc cũng không đủ để hả giận.

- Công tử, không nên gấp gáp, chuyện cũng không đến mức không thể vãn hồi.

Thiên Mạc Hành vội giải thích nói:

- Sau khi Lâm Nguyên biết rõ nếu vẫn dựa theo thủ đoạn trước kia của bọn hắn, vậy thì không chỉ không cách nào đánh chết vợ chồng Phong Ma mà không được bao lâu nữa thân phận giữa thợ săn và con mồi sẽ đổi chỗ, cho nên, Lâm Nguyên một bên tiếp tục đuổi vợ chồng Phong Ma, nhưng cũng không phải chặn đánh giết hai người mà chỉ là dây dưa bọn hắn, khiến hai vợ chồng bọn hắn không có thời gian tu luyện, mặt khác phái người truyền tin lại Táng Thiên Cốc, báo cho Dịch Trọng lão ma để Táng Thiên Cốc toàn diện xuất động...

- Lâm Nguyên này ngược lại thật sự có vài phần bổn sự ah.

Thần Dạ lạnh lùng cười cười, bất quá mi tâm cuối cùng cũng dãn ra một chút, nếu như vợ chồng Phong Ma dễ đối phó như vyaja, năm đó Thanh Đế cũng không có khả năng chọn Phong Ma trở thành truyền nhân của hắn rồi.

Nhưng lời nói mặc dù như vậy, nhưng có chút chuyện không thể không phòng, có thể giải quyết phiền toái trước thời hạn vậy thì tất nhiên là rất tốt rồi.

- Thiên tiền bối, ngài cho biết vợ chồng Phong Ma hiện giờ ở nơi nào không?

Trầm ngâm một lát, Thần Dạ hỏi, phải mau chóng tìm ra bọn họ mới được.

Thiên Mạc Hành lắc đầu, nói:

- Bổn sự ẩn nấu của hai vợ chồng này quả thực thiên hạ vô song, trừ phi chính bọn hắn xuất hiện, nếu không, quả thật không cách nào tìm được phương vị của bọn hắn.

- Có người nhất định sẽ biết.

Thần Dạ hai mắt phát lạnh.

- Công tử có ý là... đi Táng Thiên Cốc?

Thiên Mạc Hành chợt thần sắc có chỗ ngưng trọng, nói:

- Dùng thực lực hai người các ngươi, Táng Thiên Cốc to như vậy quả thật có thể mặc các ngươi tự do xuất nhập, bất quá hiện giờ thì..., có thể sẽ có phiền toái rất lớn.

Thần Dạ lạnh nhạt nói:

- Thiên tiền bối chỉ chính là, Liễu chi nhất tộc sao?

Thiên Mạc Hành nhẹ gật đầu, nói:

- Dịch Trọng lão ma và một vị cao thủ của Liễu chi nhất tộc có quan hệ phi thường tốt, nếu là bình thường, có lẽ cũng sẽ không quá mức chiếu cố Táng Thiên Cốc, dù sao, không có nhiều thời gian như vậy, nhưng hôm nay, Liễu Hàn Song đã đến Thiên Thành, Dịch Trọng lão ma nhất định sẽ mời bọn chúng đến Táng Thiên Cốc nghỉ ngơi, công tử đã gây thù v ới Liễu Hàn Song, hiện giờ đi Táng Thiên Cốc thì chỉ sợ vừa hợp tâm ý bọn hắn.

- Ta cho dù không đi, Liễu Hàn Song cũng không thể nào thả chúng ta còn sống rời khỏi Thiên Thành được.

Thần Dạ thản nhiên nói:

- Thiên tiền bối, ngươi giúp ta lưu ý hành tung bọn người Liễu Hàn Song một chút, hắn không muốn buông tha ta, ta cũng không định để hắn hoàn hảo quay về Liễu chi nhất tộc đâu!

- Công tử, ngươi...?

Thiên Mạc Hành lắp bắp kinh hãi.

Cho dù người trẻ tuổi này có được thực lực và thủ đoạn không giống tầm thường, hơn nữa còn là bạn tốt của truyền nhân Thanh Đế, nhưng nói thật, chỉ bằng vào những điều này còn chưa đủ để đắc tội với Liễu chi nhất tộc.

Nói xa hơn thì cho dù những người trẻ tuổi này cả đám đều đã chính thức phát triển, vậy thì đối địch với Liễu chi nhất tộc cũng không phải là cử chỉ sáng suốt.

Đều là người trong Tứ đại siêu cấp thế lực, Thiên Mạc Hành quá rõ ràng, thực lực của liễu chi nhất tộc đến cùng cường đại cỡ nào.

- Thiên tiền bối, nơi yên tĩnh đã an bài xong chưa, ta cần bế quan một thời gian ngắn.

Thần Dạ nở nụ cười, đứng dậy nói:

- Thiên tiền bối, ta biết rõ ngươi đang lo lắng cái gì, bất quá không có cách nào, việc này không thể tránh được, lui một bước mà nói, cho dù ta có thể ẩn nhẫn tránh đi Liễu Hàn Song, vậy thì ngươi cho rằng, dùng tính tình của hắn sẽ quên mất ta, về sau nếu có cơ hội gặp lại hắn sẽ không tìm ta gây phiền toái sao?

- Hôm nay, hắn có thể ngấp nghé mỹ mạo của Tử Huyên, từ đó dưới tình huống không quen biết lại sinh ra sát cơ đầm đặc với ta, ngày khác, cũng sẽ có cử động như vậy với những người khác, cũng không phải mỗi người khi đối mặt với Liễu Hàn Song đều có lực bảo vệ mình.

Thần Dạ hờ hững nói:

- Ta ngược lại không dám rêu rao mình là người tốt vì dân trừ hại, chỉ là nếu những chuyện như vậy xảy ra trên người ta, vậy thì thật xin lỗi rồi, Liễu Hàn Song có lẽ có thể không chết̉, nhưng hắn cả đời này cũng đừng mơ gây tai họa cho người khác nữa.

Thiên Mạc Hành ngây ra một lúc, một lát sau mới nói:

- Công tử, cô nương, mời.

Đi tới một chỗ mật thất, sau khi Thiên Mạc Hành rời đi, Thần Dạ phất tay khẽ động, Cổ Đế Điện và Thiên Địa Hồng Hoang Tháp song song lướt đi, lần nữa thiết hạ xuống cấm chế cường đại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.