[Trọng Sinh] Độc Tình

Chương 40




Editor: Thơ Thơ

“chỗ tương tự?” Lục La cũng coi như là nhìn Tuyết Vi lớn lên, cô cẩn thận nhớ lại hết thảy ngôn hành cử chỉ của Tuyết Vi …… “Muốn nói chỗ tương tự, bên ngoài mặt hiển nhiên là không có.. Nhưng…… Từ tính cách mà Nói, cô ta và cô có 80 đến 90 phần trăm điểm tương tự.”

Tính cách Tuyết Vi cao ngạo, Tuyết Khả Duy cũng như thế;

Bên ngoài Tuyết Vi trang nhã lại lộ ra vài phần lạnh lùng, bên trong lại cường thế, khí phách; Tuyết Khả Duy cũng như thế……

“A, Minh thấy con gái đẹp nhiều không kể xiết, cho nên bên ngoài hiển nhiên là không cách nào đả động được anh. Như vậy, điểm Tuyết Vi có thể hấp dẫn anh ta cũng chính là tính cách……”

“Đại tiểu thư, ý tứ của cô là?” Lục La khó hiểu nhíu mày.

Chỉ thấy Tuyết Khả Duy dương môi cười: “Nói trắng ra là, Tuyết Vi chính là thế thân của chị mà thôi. Minh, yêu vẫn là chị. Nếu trên thế giới này không có cô ta, Minh cũng thấy rõ lòng mình ……” Nói đến đây, đôi mắt cô không khỏi hiện lên một tia sáng lạnh lẽo ……

Nửa tháng sau.

“Tuyết tiểu thư, bên này là phòng thay quần áo nữ, đây là áo cưới của cô, mời cô đi thay.” Một nữ trợ lý mỉm cười trình áo cưới trong tay tới trong tay Tuyết Vi.

“Nếu Tuyết tiểu thư có chuyện gì có thể kêu tiên sinh hỗ trợ, anh ở sát vách thay quần áo, nếu thật sự không được, cô liền lớn tiếng kêu tôi. Tôi ở bên ngoài.”

“Tốt. Làm phiền cô rồi.”

“Khách khí, đây là tôi nên làm.” Nữ trợ lý mỉm cười cúi người liền kéo lên mành che phòng thay quần áo.

Tuyết Vi đứng ở trong phòng thay quần áo chậm rãi cởi quần áo trên người, gục đầu xuống, nhìn bụng nhỏ của mình đã hoàn toàn phồng lên không khỏi có chút buồn bã thương tâm.

Bây giờ, bảo bảo đã gần sáu tháng, từ tháng thứ tư, bụng cô giống như thổi khí vào, mỗi ngày một lớn. Cho nên, mới không thể không chọn hôm nay tới chụp ảnh cưới.

Nói thật, thấy bụng này, cô liền không muốn chụp ảnh cưới làm gì.

Ngẫm lại, người ta làm cô dâu đều thật xinh đẹp, cô lại là bà thím bụng bự, quả thực không biết hôm nay là tới chụp áo cưới, hay là chụp chân dung thai phụ.

Cố sức mặc vào áo cưới thích hợp với thai phụ, đôi tay Tuyết Vi vòng đến sau lưng, cố hết sức kéo dây áo cưới. “Chậc, ai!”

Bụng thật lớn, ngay cả hành động kéo lên đều không có thuận tiện, thật đáng buồn!
“Minh!! Minh!!!” Không kiên nhẫn gọi hai tiếng. Thơ_Thơ_lequydon

‘ két két……’ một tiếng, rèm cửa kéo ra.

Nhưng xuất hiện ở phía sau cô lại là Hoàng Phủ Nguyệt!

Tuyết Vi ngay cả đầu cũng không xoay lại vặn vẹo mông: “Mau, giúp em kéo dây áo cưới.”

Một đôi mắt đào hoa đánh giá lưng Tuyết Vi bóng loáng, đến đừng Nói, từ bóng dáng, dáng người cô một chút đều không có biến dạng.

A.

Hoàng Phủ Nguyệt cười tà khơi mào khóe môi, đơn giản cũng không vạch trần, duỗi tay liền thế cô kéo lên dây kéo áo cưới sau lưng ……

“ưm…… Làm gì nhanh như vậy? Anh muốn xiết chết đứa bé của em sao?!” Mới buộc lại hai cái, Tuyết Vi liền có loại cảm giác thở không ra hơi.

Anh nhíu mày.

Không nghĩ, người phụ nữ này bụng một ngày một lớn, tính tình cũng một ngày một lớn. Anh thật muốn biết Anh hai nhà mình ngày thường làm sao trải qua sinh hoạt nước sôi lửa bỏng?

Mắt đào hoa mị hoặc vừa chuyển……

Hoàng Phủ Nguyệt cười xấu xa, dùng sức bứt lên dây nội y của Tuyết Vi, đột nhiên buông lỏng tay……

‘ bốp ’ một tiếng, nội y đụng vào thân thể phát ra một tiếng giòn vang.

“ui.” Tuyết Vi khó chịu nhíu mày: “này, anh……” Ở trong khoảnh khắc quay đầu lại, cô mới nhìn đến Hoàng Phủ Nguyệt đứng ở phía sau mình, khuôn mặt nhỏ ‘ vèo ’ lập tức liền đỏ lên.

“Gia giúp cô thay quần áo, cô còn ngại đông ngại tây, thật muốn biết ngày thường Hoàng Phủ Minh làm sao chịu được cô?” Anh khinh thường nheo nheo mắt, nhưng trên mặt toàn là nụ cười hài hước. Thơ_Thơ_lequydon

Tuyết Vi hoảng loạn nhăn mi lại: “anh, anh làm sao ở đây? Minh đâu?” Vừa muốn quay người lại.

Hoàng Phủ Nguyệt gắt gao lôi kéo dây lưng sau lưng cô, mệnh lệnh: “Đừng nhúc nhích!”

Rơi vào đường cùng, Tuyết Vi chỉ phải không nhúc nhích đưa lưng về phía Hoàng Phủ Nguyệt, nhưng xấu hổ trong lòng tự nhiên không cần nói cũng biết.

Cứ việc đã quen thuộc với Hoàng Phủ Nguyệt không thể quen thuộc hơn, nhưng cùng loại với chuyện thay quần áo ái muội như vậy cũng không phải khác phái quen thuộc bình thường có thể làm được.

“ông xã cô cũng đang thay quần áo, đã kêu tôi đến xem cô có phân phó gì.” Hoàng Phủ Nguyệt vừa cẩn thận chỉnh áo cho Tuyết Vi vừa nói.

“xong.” Bàn tay to, dùng sức vỗ lên sau vai Tuyết Vi.

“ui……” cô đau không khỏi kêu rên một tiếng, quay đầu, vẻ mặt khó chịu.

“A, sau lưng thoạt nhìn vẫn rất gợi cảm, cô vừa chuyển qua ……” mắt Hoàng Phủ Nguyệt ghét bỏ ngắm bụng nhỏ của Tuyết Vi phồng lên ……

Chọc cô càng tràn ngập địch ý đối với Hoàng Phủ Nguyệt. “anh biết cái gì, đây là chuyện vĩ đại! Người phụ nữ…… Đều phải trải qua quá trình này.”

“A…… Vĩ đại. Một khi đã như vậy, cô đều đã vĩ đại một lần, về sau cũng sinh cho tôi một đứa đi?” Một tay Hoàng Phủ Nguyệt chống đỡ ở khung cửa phòng thay quần áo, trên mặt anh tuấn toàn là nụ cười nham nhở.

“em không cảm thấy em nói ra loại lời nói này, là muốn tìm chết sao?!”

Thình lình, phía sau truyền đến tiếng Hoàng Phủ Minh gần như u lạnh. Hoàng Phủ Nguyệt không khỏi giật mình một cái, vội vàng nhìn qua: “Ai nha, Anh hai, hôm nay anh thật đúng là đẹp trai nha.” Một bộ dáng vuốt mông ngựa tưởng che đậy thái độ vừa mới khinh bạc chị dâu. Thơ_Thơ_lequydon

Hoàng Phủ Minh hung tợn trừng mắt nhìn anh một cái, đơn giản cũng không tiếp tục làm khó dễ cậu em trai phóng đãng không kềm chế được.

“ưm.” Đợi Tuyết Vi đi ra phòng thay quần áo vừa thấy, không khỏi kinh ngạc cảm thán hít một hơi.

Ngược lại đừng Nói, đàn ông nhà cô hôm nay thật đúng là đẹp trai tới nổi không cách nào dùng ngôn ngữ hình dung.

Một đầu tóc đen được nhà tạo mẫu tóc xử lý thập phần có hình, một bên là chải lên, một bên khác để lại một vài sợi tóc rơi xuống, quả thực liền giống như kiểu tóc nhân vật chính trong truyện tranh.

Một thân tây trang thuần trắng ở trên người anh càng làm dáng người anh hoàn mỹ đến vô cùng nhuần nhuyễn, hơn nữa áo sơ mi màu đỏ nhạt bên trong không có đeo caravat, cổ áo hơi hơi rộng mở có thể mơ hồ nhìn đến cơ ngực anh rắn chắc. Miễn bàn nhiều dụ hoặc người.

Đương nhiên, kỳ thật tạo hình xuất sắc nhất không gì hơn là khí chất cả người Hoàng Phủ Minh đừng thay đổi.

Ngày thường anh luôn là một thân quần áo màu tối, thoạt nhìn tuy uy nghiêm, lại cảm thấy có chút khoảng cách. Mà bây giờ cái tạo hình này, làm anh có vẻ đa tình, tà mị rất nhiều.

Tuyết Vi quả thực không dám tưởng tượng, nếu quần áo này mặc ở  trên người Hoàng Phủ Nguyệt sẽ là một dạng hiệu ứng gì, chỉ sợ…… Sẽ làm người nghĩ lầm anh là host đi?

“Đi thôi.” Hoàng Phủ Minh nhàn nhạt cười, rất có tư thế đưa lên cánh tay mình.

Tuyết Vi vội vàng hiểu ý câu tay đi vào, câu lấy cánh tay anh. (xem nhanh nhất ở trang dembuon chấm vn)

Thấy vậy, Hoàng Phủ Nguyệt cũng không cam lòng yếu thế xông lên trước, câu cánh tay, mắt ngắm Tuyết Vi, lại nhìn nhìn cánh tay mình.

Cô chỉ phải bất đắc dĩ cười, đem một tay kia vòng qua cánh tay Hoàng Phủ Nguyệt.

Ba người cùng đi ra phòng thay quần áo, trường hợp kia miễn bàn nhiều chấn động!

Nhiếp ảnh gia cùng với mấy chục trợ lý canh giữ ở bên ngoài cơ hồ bị hình ảnh này hút lấy hồn phách……



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.