Đánh giá: 8/10 từ 64 lượt
Thể loại: Nam trùng sinh, nữ xuyên không, ngược tâm nam chính, sủng.
Kiếp trước, hắn đã tổn thương nàng, dùng nàng làm quân ờ để đạt được nguyện vọng của chính mình. Rõ ràng biết tình cảm nàng dành cho hắn nhưng hắn xem nàng như thế thân. Khiến nàng sống một đời tại nơi cửa phật, đến chết vẫn cô độc một mình.
Những tổn thương mà hắn gây ra cho nàng cùng con của họ chẳng thế nào bù đắp nổi. Con của hắn oán hận hắn, cho đến khi hắn chết vẫn không chịu tha thứ cho hắn.
Hắn là một người đáng khinh, thất bại trong mọi thứ. Nhưng nếu được làm lại một lần nữa hắn sẽ thay đổi tất cả, đối tốt với nàng, yêu thương nàng.
Trích đoạn 1
Sau khi trùng sinh:
Một thị vệ thông báo: "Vương Gia. Vương Phi làm bể bình Phỉ Thúy của Hoàng Thái Hậu ban tặng!"
Mỗ Vương Gia yêu mị cười: "Vậy sao? Nếu nàng thích thì cứ đến chỗ Thái Hậu lấy thêm vài bình cho nàng đập tiếp."
"..."
Thị vệ đứng hình tại chỗ...
Trích đoạn 2:
Một thị vệ khác tới thông báo "Vương Gia. Vương Phi đem cá chép Cát Tường Hoàng Thượng nuôi đem đi nướng ăn, sau đó Vương Phi gặp Thất Công Chúa sau hoa viên rồi gây tranh cãi đánh nhau!"
Mỗ Vương Gia tức giận đập bàn "Cái gì! Dám đánh Ngọc Nhi của Bổn Vương. Thất Công Chúa này đúng là to gan." Mắt lạnh lẽo nhìn về tên thị vệ: "Ra lệnh. Đến Thất Ngọc Cung bắt Thất Công Chúa đem treo ngoài tường thành!"
Lòng thị vệ run lên. Vương Gia đúng là đáng sợ!
"Nhưng đó là Công Chúa..." Làm ơn đi. Là Công Chúa, là Công Chúa đó, muốn treo là treo sao!
"Thì sao?" Mỗ Vương Gia nhướn mày trêu cợt: "Dù là Ngọc Hoàng Đại Đế nếu dám đánh Ngọc Nhi thì ta cũng dám treo!"
"..."
Thị vệ đứng hình tập một...
"Vậy còn cá chép Cát Tường..."
Mỗ Vương Gia khoát tay lười biếng nói: "Nếu Vương Phi muốn ăn thì cứ đến chỗ Hoàng Thượng lấy thêm cá về đây nướng cho Vương Phi ăn."
"..."
Thị vệ đứng hình tập hai...
Đó là cá Cát Tường giá trị liên thành đấy! Nói nướng là nướng à? Trong lòng thị vệ không ngừng gào hét! Vương Gia đúng là đem Vương Phi để lên đầu thờ rồi.
Trích đoạn 3
"Vương Gia. Liên Hoa công tử tặng Vương Phi một bài thơ ở Ngự Hoa đình."
Mỗ Vương Gia điềm tĩnh ngồi trên ghế khẽ lười liếc mắt "Trong thơ viết gì?"
"Ta như rượu ngàn năm tựa say
Hoa hồ chảy tựa như sông hồ
Nhìn ly rượu chưa mà đã say
Hồng nhan thủy chung nguyện đợi nàng."
Lòng thị vệ cảm thán, không hổ danh là tài tử nổi danh Tây Kỳ Quốc. Đúng là thơ hay! Đọc thật cảm động!
"Thì ra Liên Hoa công tử thích uống rượu, vậy ra lệnh mỗi ngày đem mấy ngàn vò rượu tới cho hắn." Mỗ Vương Gia nheo mắt nguy hiểm lại: "Tốt nhất là kêu hắn uống hết cho Bổn Vương, nếu không..."
Thị vệ run rẩy lau mồ hôi trên trán. Vương Gia ngài thật độc ác, mỗi ngày uống hết mấy ngàn vò rượu, không chết vì bị bể bụng thì cũng chết ngập rượu!
Bình luận truyện