Trọng Sinh Đích Nữ Cuồng Hậu

Chương 33: Huynh muội




Thầy Bắc bá đạo này không cho người khác giải thích lời, chân mày Ngô Hiểu Dao nhíu lại.

Cái tên thầy giáo này là gì hả? ? Còn nói đạo lý như vậy hả? ? Dáng bên ngoài đã giống Dạ Thiên Ưng lắm rồi, ngay cả cả cái tính bá đạo của Dạ Thiên Ưng cũng giống! Đặc biệt là không nói đạo lý! !

Bất đắc dĩ, cô dù có bất mã vỡi vị thầy giáo Bắc đi chăng nữa, cũng không còn biện pháp. Ai bảo hắn là thầy cơ chứ? Cô phải nuốt xuống mấy câu này, bất mãn ngồi lại chỗ của mình.

Cả tiết hoc, Ngô Hiểu Dao căn bản không sao nghe giảng được, vẫn cúi đầu buồn bực. Cái ông thầy giáo Bắc đó giống như có thù với cô vậy, đứng giảng bài cũng lựa ngay chỗ của cô đnag ngồi mà giảng.

Đột nhiên, một nam sinh phía sau đặt lên bàn cô một tờ giấy, nhìn tờ giấy trên bàn,cô ngẩn người một lát.

Cái này là ý gì ? Là đưa cho mình à? Vừa định đưa tay mở nó ra, ai ngờ thầy Bắc nhanh tay hơn lấy nó đi khỏi bàn. . . . . .

Giương mắt nhìn về phía thầy giáo, hắn như cũ vẫn coi như không có gì, đứng đó cầm quyển sách giảng bài cho sinh viên trong lớp. . . . . .

Nhưng nội dung trong tờ giấy là gì? Ngô Hiểu Dao không hiểu. . . . . .

Mà nam sinh ngồi sau lưng cũng đang xấu hổ muốn chết, may mắn là hắn dùng tiếng Trung viết nó, hắn chỉ cầu nguyện ngàn vạn lần thầy giáo Bắc xem không hiểu nó. . . . . .

‘ ting —-’

Rốt cuộc cũng tan lớp, sau khi thầy giáo Bắc nói lời từ biệt với toàn thể sinh viên, hung hăng trừng mắt liếc Ngô Hiểu Dao, cô miễn cưỡng đi theo sau lưng thầy giáo Bắc, trực tiếp đi đến phòng làm việc trong trường học. . . . . .

Vừa đến phòng làm việc, rơi vào tầm mắt của cô là chiếc bàn làm việc của ông ta, mà bên cạnh bàn làm việc lại để một chiếc giường đơn.

Điều này cũng. . . . . . Quá kỳ quái đi? ? Phòng làm việc ở trường cũng có giường sao? Hơn nữa người thầy này sao lại có thể dùng nguyên một phòng làm việc? Trời ạ, cái gì mà phòng làm việc, hoàn toàn là nhà riêng thì có.

Thầy Bắc đưa tay đóng cửa sổ ban công lại, kéo ghế ra ngồi, mà Ngô Hiểu Dao trầm mặc không nói đứng trước bàn chờ thầy Bắc xử lý.

Hắn lấy tay đẩy gọng kính trên sống mũi một cái, giọng nói hắn sắc bén chất vấn cô: "why in I ¬just ¬di¬d en¬ter the ¬class¬room¬ time y¬ou have looke¬d at me? ( Tại sao vào lúc tôi mới vào phòng học em đã nhìn chằm chằm tôi? )"

Hắn vừa hỏi xong, trong lòng Ngô Hiểu Dao đánh trống “bùm, bùm”. . . . . . Quả thật, cô không thể phủ nhận, mới vừa nãy đã nhìn thầy giáo đến nỗi không chớp mắt, nhưng. . . . . . Nguyên nhân nhìn chăm chú hắn là bởi vì hắn có điểm giống Dạ Thiên Ưng mà thôi, chẳng lẽ hắn ta nghĩ mình thích hắn sao?

Nhưng mà, cô sẽ không giải thích nhiều với thầy Bắc như vậy, mà là thẳng thắn hỏi lại với hắn: "You are teach¬er,I do not ¬look at y¬ou,who look¬s at? (Người là thầy giáo, em lại không nhìn thầy, thì nhìn ai ạ? )"

Không hổ danh Ngô Hiểu Dao học luật, tài ăn nói thật khéo, lúc này không thể nghi ngờ cô đã tìm môỵ lý do cực tốt để trả lười vấn đề của thầy giáo Bắc.

Nhưng khi nghe cô đáp lại vậy, thầy Bắc lúng túng ho khan đổi đề tài: "Open¬s this,read¬s lis¬ten¬s to me! (Mở cái này ra, đọc cho tôi nghe! )" nói xong, thầy Bắc đêm tờ giấy bị tịch thu lúc nãy đưa qua cho Ngô Hiểu Dao.

Sau khi nhận lấy tờ giấy, cô xem qua nó, nhìn nội dung bên trong khiến mặt cô lộ ra vẻ lúng túng.

Trong lúc này mà. . . . . .

Thầy Bắc đã xem qua chưa? Đoán chừng hắn xem cũng không hiểu nội dung phải không? Hay nói bậy một câu đi, nội dung xấu hổ như vậy cô không thể đọc cho hắn nghe được: "On¬ this-pa¬per ¬said that ¬Bắc teacher teaches ¬sa¬ys is very ¬good”. (Trên tờ giấy này nó rằng, giọng nói giảng bài của thầy Bắc rất hay. )"

Lời vừa nói ra này, thầy Bắc đang vui vẻ lập tức trầm lặng, cầm quyển giáo trình đạp mạnh xuống bàn: "You thought ¬that ¬I can ¬no¬t un¬der¬stand¬ Chi¬nese? ( Em nghĩ tôi không hiểu tiếng Trung sao hả? )"

Thật ra thì, nội dung trong tờ giấy nhỏ mà nam sinh đã viết cho Ngô Hiểu Dao chính là thư tình, muốn làm quen với cô. Quả thật cô đã lừa thầy Bắc, nhưng mà thầy Bắc hiểu rồi còn bảo cô đọc làm gì?

Mình chỉ là nhận tờ giấy , cũng không phải là viết tờ giấy này, cần gì làm khó mình vậy? Còn hung tợn? Hung, hung cái đầu ông ấy? ?

"what since y¬ou do look un¬der¬stand¬ do ¬to ¬call ¬me ¬to re¬ad? ? ( Thầy nhìn hiểu vậy sao còn bảo em đọc nó lên? ? )" Trong lời nói của Ngô Hiểu Dao tràn đầy bất mãn với thầy Bắc.

Bây giờ cô cảm thấy ông thầy trước mặt mình bây giờ ngày càng giống cái tên khốn Dạ Thiên Ưng kia rồi! ! Ngay cả tính khí lẫn vóc dáng, lúc tốt lúc xấu, âm tình bất định! Quả thật khiến cho người ta không thể nào tiếp thu được! ! Bất đồng duy nhất là hắn với Dạ Thiên Ưng khác nhau bởi chỉ “yêu”!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.