Trọng Sinh Chi Sủng Nhĩ Bất Cú

Chương 29




- Kỳ lạ, những thư yêu dường như sợ ba điển tịch, chẳng lẽ chúng nó không sinh ra giống thư yêu?

Giang Nam cất bước đi hướng giá sách.

- Tướng công cẩn thận.

Một thư yêu phát ra giọng nữ nhân rụt rè nói:

- Đừng kinh động chúng nó, chúng nó rất lợi hại...

Các thư yêu khác ùa lên bịt miệng thư yêu đó.

Một thư yêu cười gian:

- Tiểu tử này ăn hiếp chúng ta, nhắc nhở hắn làm gì? Cứ để hắn chịu hết đi.

- Kinh động ba lão già kia, hắn tàn đời.

- Dị giáo đồ chết hết đi!

Giang Nam đến trước giá sách. Ba quyển điển tịch xếp ngay ngắn, chưa từng có ai lật xem. Một quyển bìa viết hai chữ tịch diệt, quyển khác có tên vô cực, quyển còn lại là nguyên mẫu.

Những chữ viết khác nhau, chắc do ba người viết, khác hẳn nét chữ trên đạo thư khác.

Giang Nam giật mình kêu lên:

- Ba điện chủ Đạo Quân điện để lại cảm ngộ!

Giang Nam vươn tay chộp điển tịch vô cực. Đột nhiên điển tịch phát ra từng vòng sóng gợn đánh bật bàn tay Giang Nam.

Trang sách quyển điển tịch rào rào mở ra, từn đợt uy lực hùng hồn táo ra như đế hoàng uy nghiêm, khí thế ngút trời.

- Là ai kinh động ta?

Mấy trăm thư yêu kinh kêu, vội núp trong các góc thư các, run lẩy bẩy.

Một thư yêu kêu lên:

- Sắp chết, chết!

Quyển điển tịch nhẹ rung bay khỏi kệ sách, cánh tay và chân nhỏ xíu duỗi ra, sách phát ra thanh âm trầm thấp:

- Đã lâu không ai lật xem ta... Thì ra là ngươi.

Thư yêu chú ý đến Giang Nam, dường như nhận ra hắn, cười khẩy nói:

- Ha ha ha ha ha ha! Ngươi dùng quỷ kế làm hỏng việc lớn của chủ nhân ta, ám toán, trấn áp chủ nhân trong mảnh đất bỏ hoang. Không ngờ ngươi dám xuất hiện trong Đạo Quân điện!

Mắt Giang Nam sáng rực:

- Ngươi có thể cảm ứng với Vô Cực Thiên Tôn?

Giang Nam cười nói:

- Đừng khó chịu như vậy. Vô Cực Thiên Tôn không chết được, ta có thể đi vào Đạo Quân điện vì cầm lệnh bài, ta chỉ đến đọc sách.

- Đọc sách?

Thư yêu cười to bảo:

- Hôm nay ngươi chẳng những không đọc sách được mà còn mất mạng!

Giang Nam cất bước tới gần, mỉm cười nói:

- Ta có thể ám toán Vô Cực Thiên Tôn chủ nhân của ngươi chứ nói gì là ngươi? Ngoan chút, đừng chống cự, nếu không ngươi sẽ chịu khổ nhiều.

Thư yêu này nghe thế tức giận, sách rung lên, vô số thần thông bộc phát. Khác với thư yêu khác, chúng nó chỉ có thể bộc phát ra một loại thần thông. Thư yêu này như dung hội quán thông tất cả đại đạo tiền sử, tựa như một Vô Cực Thiên Tôn khác.

Giang Nam lắc người, Nguyên Thủy Đại La Thiên hiển hiện, vô số thần ma sừng sững trong Đại La Thiên. Các loại pháp bảo treo cao nghênh đón thư yêu vọt tới.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Thần thông va chạm, các thư yêu bị sóng cuộn vỗ đập vào vách tường, gái sách bay bổng. Những giá sách các Đạo Quân tùy tay luyện ra vô cùng cứng rắn, nhưng trước công kích này, dư âm chấn nát tất cả.

Thư yêu kia bị chấn tờ giấy lật rào rào, nó thầm giật mình. Đột nhiên ánh sáng lấp lánh, trên sách hiện ra một bé sơ sinh trần truồng, trắng trẻo mập mạp đứng trong sách.

Nó khác với thư yêu khác, Vô Cực Thiên Tôn viết ra nó mạnh hơn mấy Đạo Quân khác viết sách, hiểu sâu sắc hơn về đại đạo. Cho nên thư yêu có thể nhờ vào đại đạo thay đổi trong sác biến thành thật.

- Tiểu quỷ!

Trẻ sơ sinh cao gần một thước đứng trên hàng chữ, sách bay lên xông hướng Giang Nam.

Trẻ sơ sinh già dặn nói:

- Lần trước Thiên Tôn đại nhân muốn xem bản lĩnh của ngươi nên không ra tay giết, không ngờ bị ngươi phá hủy đại kế chuyển thế. Hôm nay cho ngươi mở mắt xem lý niệm thần thông của Thiên Tôn đại nhân!

Trẻ sơ sinh cưỡi thư yêu vọt tới, nó như Vô Cực Thiên Tôn thu nhỏ nhiều lần. Mặc dù nhỏ hơn Vô Cực Thiên Tôn vô số lần nhưng khí thế trẻ sơ sinh rất khủng bố, tràn ngập uy nghiêm Đạo Quân.

Vô Cực thư đồng này không phải Đạo Quân, nó chỉ là một quyển điển tịch do Vô Cực Thiên Tôn viết ra, trong đó chất chứa lý niệm và đại đạo biến thành thư yêu. Tuy có uy nghiêm Đạo Quân nhưng thật ra vận chuyển pháp lực, thần thông thua xa Đạo Quân thật.

Tuy nhiên không thể xem thường Vô Cực thư đồng, thực lực của nó hơn xa thư yêu khác rất nhiều. Quyển điển tịch Vô Cực Thiên Tôn tự tay viết ra đương nhiên không giống bình thường.

Hơn nữa Vô Cực thư đồng dùng đại đạo trong sách luyện thành cơ thể, bản lĩnh mạnh hơn thư yêu khác gấp vô số lần.

Một thư yêu đơn thuần có thể thi triển ra thần thông uy lực đẳng cấp Thiên Quân, còn Vô Cực thư đồng chẳng những tinh thông thần thông của những thư yêu khác, thậm chí luyện thành pháp, thân, đạo, quả hợp nhất.

Giang Nam và Vô Cực thư đồng vứt bỏ thần thông, đối với tồn tại có pháp, thân, đạo, quả hợp nhất thì bộc phát thần thông không nhanh bằng tốc độ cơ thể hành động.

Trong tình huống cạn chién, tồn tại pháp, thân, đạo, quả hợp nhất là vô địch. Bất cứ cường giả cùng đẳng cấp không thể đối kháng với tồn tại pháp, thân, đạo, quả hợp nhất, dù cầm pháp bảo cũng thua, chắc chắn sẽ bị đánh nát người và báu vật trước khi tấn công.

Vậy hai tồn tại luyện thành pháp, thân, đạo, quả hợp nhất va chạm sẽ là tình huống kịch liệt đến đâu?

Vô Cực thư đồng chủ chủ tấn công, chiếm sáu phần công kích, cực kỳ hung mãnh. Nhưng thể hình Vô Cực thư đồng nhỏ xíu, đứng trên Vô Cực đạo thư như cục thịt lăn qua lăn lại quanh thân Giang Nam.

Vô Cực thư đồng nhỏ xíu xìu xiu nhưng công kích siêu mau, trong khoảnh khắc vô số công kích như cuồng phong sóng dữ đổ ập xuống. Trên dưới trái phải bốn phương tám hướng, các đòn công kích cùng tấn công Giang Nam.

Giang Nam đứng yên tại chỗ, hai tay liên tục bién đổi. Đầu ngón tay đôi khi hóa thành tiên thiên ngũ sắc liên, có khi là tiên thiên kim long giản, đột nhiên lại bộc phát ra đạo âm nguyên chung, diễn biến nguyên tháp trấn áp, nguyên đỉnh luyện hóa, uy lực nội liễm chất chứa trong ngón tay.

Tiếng đánh dày đặc chấn thư yêu khác ngã trái ngã phải. Đám thư yêu không nhịn được nữa, chúng nó chạy nhanh ra thư các, trốn vào hành lang dài.

Hai cao thủ pháp, thân, đạo, quả hợp nhất đánh nhau rất kinh khủng, mỗi một lần va chạm bộc phát ra đạo âm cơ hồ tương đương với tiếng gầm đẳng cấp Thiên Quân.

Nếu chỉ phát ra một, hai tiếng thì đám thư yêu còn chịu được. Quan trọng là Giang Nam và Vô Cực thư đồng va chạm quá nhiều, một chuỗi tiếng nổ liên tục không ngừng, oanh kích dồn dập. Đám thư yêu không chịu nổi.

Một cuốn thư yêu thò đầu quan sát trong thư các, bị chấn đầu váng mắt hoa vội vàng rụt đầu về, hoảng sợ nói:

- Tiểu tử ki lợi hại quá, đánh nhau với Vô Cực đại nhân lâu như vậy.

Thư yêu khác cười nói:

- Nhưng Vô Cực đại nhân lợi hại biết mấy, chắc tiểu tử kia khó chống đỡ nổi, không lâu sau sẽ bị đánh chết.

- Vô Cực đại nhân báo thù cho chúng ta!

Một hàng thư yêu hưng phấn nói:

- Đánh chết hắn!

Hàng thư yêu khác lật trang sách rào rào, kêu to:

- Đánh chết Vô Cực yêu đồng!

Hàng thư yêu khác hân hoan cổ vũ:

- Cuối cùng để bọn họ lưỡng bại câu thương, tiếp đó phe chúng ta có thể vô địch rồi, ha ha ha ha ha ha!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.