Trọng Sinh Chi Nhật Kí Nuôi Lớn Vợ Yêu

Chương 61: Vác đá nện chân mình




Anh ấy đưa cánh tay ra vòng ra đằng sau ôm lấy tôi, nhân tiện hôn lên má tôi một cái.

Lúc này, đã có người ra đón, kính cẩn chào hỏi Lạc Mộ Thâm và tôi: “ Thiếu gia ba đã về rồi? Chào cô, Chủ tịch Lạc và cả nhà đang đợi thiếu gia.”

“ Uh.” Lạc Mộ Thâm gật gật đầu, nhưng nét mặt trầm xuống, bộ dạng đó như thể cả thế giới nợ anh ấy tiền vậy.

Anh ấy nắm tay tôi, đi vào phòng khách sang trọng tuyệt đẹp đó, tôi nhìn thấy trong phòng khách tráng lệ đó có rất nhiều người, trong đó, có mấy người mà tôi quen biết.

Bà nội của Lạc Mộ Thâm đã được người đến đón, bà cười đôn hậu ngồi ở vị trí cao quý nhất, mấy người ngồi trước ngồi sau nói chuyện với bà.

Trong đó có người tôi quen biết, đó là anh hai Lạc Mộ Phong của Lạc Mộ Thâm, anh ấy vẫn với dáng vẻ nho nhã, trên người anh ta không toát ra khí chất lạnh lùng như của Lạc Mộ Thâm, ngược lại, rất dễ có thiện cảm với người khác.

Mỗi lần anh ta cau mày, mỗi lần anh ta mỉm cười đều giống như tranh vẽ vậy, khiến người khác cảm thấy giống như cảnh đẹp dễ gần vậy. Sức hấp dẫn của vị tổng giám đốc quản lý công ty con ở Châu Âu này hoàn toàn không giống với Lạc Mộ Thâm.

Khi tôi đi vào, anh ấy khẽ cười với tôi, thật sự khiến tôi có cảm giác trước mắt hơi mơ hồ.

Nhìn thấy anh ấy, tôi cảm giác như nhìn thấy vị công tử dáng dấp nhanh nhẹ chu đáo ấm áp, con nhà gia giáo bậc nhất, giáo dưỡng tốt nhất. Hơn nữa còn vì anh ấy là anh hai của Lạc Mộ Thâm, tôi có ấn tượng cực kỳ tốt với anh ta.

Ngoài ra còn có một người tuổi lớn hơn Lạc Mộ Thâm khoảng ba bốn tuổi, nhìn có vẻ như anh cả của Lạc Mộ Thâm, còn có một người nhìn tuổi tác tương đương tôi, có lẽ là em trai của Lạc Mộ Thâm?

Bọn họ đều vây quanh bà nội của Lạc Mộ Thâm, người này bóp chân cho bà nội, người kia đấm vai cho bà nội, giống như một bức tranh hài hòa vui vẻ.

Nhìn thấy tôi đi vào, bà nội Lạc Mộ Thâm cười vẫy tay với tôi: “ Mộ Thâm và Nhụy Tử về rồi à?”

Lạc Mộ Thâm cười đi vào: “ Bà nội, cháu dẫn Nhụy tử về rồi.”

Tôi vội vàng đi đến trước mặt bà nội Lạc, nhẹ nắm lấy bàn tay bà, rất ngoan ngoãn nói: “ Bà nội, Nhụy Tử đến thăm bà đây ạ.”

Lạc Mộ Phong cười nói: “ Bà nội, bà đã gặp cô Tô rồi ạ? Gần gũi như thế?”

Anh ấy vừa nói, vừa nhìn tôi rất ấm áp, tôi vội vàng lễ phép nhìn đáp trả anh ấy, tôi nhìn thấy trong ánh mắt của anh ấy, có chút gì ấm áp mềm mại như nước.

Bà nội Lạc cười nói: “ Đúng thế, bà gặp từ lâu rồi, lần trước, Mộ Thâm dẫn cô ấy đến chỗ bà, bà đặc biệt thích nha đầu này, vừa nhìn là có cảm giác đặc biệt có duyên phận. Nó chính là người đầu tiên mà Lạc Mộ Thâm dẫn đến thăm bà, bà vừa nhìn là biết Lạc Mộ Thâm rất nghiêm túc rồi.”

Bà cười nắm lấy tay tôi, ân cần nói: “ Nhụy Tử, lâu rồi không gặp cháu, cháu hình như gầy rồi, có phải Mộ Thâm không thương cháu không?”

Tôi xấu hổ sờ tay lên mặt, ôi trời, bà nội, mắt bà vẫn rất tinh tường, vừa nhìn là thấy cháu gầy rồi, mỗi ngày đều bị thằng cha này hành hạ trên giường, cháu có thể không gầy được sao? Không thành que củi khô là tốt lắm rồi.

Đương nhiên, đấy chỉ là những lời nói tôi nghĩ trong lòng, tôi đương nhiên không thể nói ra, chỉ là nói: “ Công việc bận quá, cho nên cháu gầy hơn trước một chút.”

“ Mộ Thâm, em không đúng đâu, có bạn gái rồi, không dẫn đến ra mắt bọn anh? Chỉ đi mỗi nhà bà nội thôi?” Người xem ra là anh cả của Lạc Mộ Thâm nói.

Tôi hơi ngại nhìn sang Lạc Mộ thâm, Lạc mộ Thâm khẽ mỉm cười: “ Đây không phải là mang về ra mắt mọi người sao?” Anh ấy cười nói: “ Lần này, em chính thức giới thiệu, vị này là cô Tô, là một nửa tương lai của em---Tô Tư Nhụy, tình cảm của chúng em tiến triển rất tốt, cực kỳ yêu thương nhau, dự định qua một thời gian nữa sẽ kết hôn.”

Sau đó, anh ấy chỉ tay về phía mấy anh trai nói: “ Đây là anh cả Lạc Mộ Lâm của anh, anh hai Lạc Mộ Phong em cũng biết rồi, đây là em trai Lạc Mộ Tiêu của anh.”

Tôi vội vàng cúi đầu chào hỏi mấy anh chàng đẹp trai đó.

Không thể không nói, mấy anh em là họ Lạc, gen thật sự quá đẹp, từng người từng người đều rất đẹp trai cao sang, mỗi người dường như đều có thể là tình nhân trong mộng của các thiếu nữ.

Em trai của Lạc Mộ Thâm là Lạc Mộ Tiêu cười nhìn tôi, rất ngạc nhiên nói: “ Ồ, anh ba là thật sao? Anh ba nhiều bạn gái như thế, lần đầu tiên dẫn về nhà, hơn nữa lại nói đến chuyện kết hôn, thật sự khiến bọn em ngạc nhiên đấy.”

Anh cả của Lạc Mộ Thâm là Lạc Mộ Lâm xem ra rất khoan dung, anh ấy liếc nhìn tôi mấy cái, cười nói: “ Mộ Thâm cuối cùng cũng rũ bỏ bụi bặm, thật sự khiến bọn anh yên tâm rồi.”

Lạc Mộ thâm không nói gì, chỉ khẽ mỉm cười.

Tiếp sau đó, anh ấy lại giới thiệu tôi với người khác, tôi phát hiện trong bốn anh em, chỉ có anh cả Lạc Mộ Lâm kết hôn rồi, chị dâu là tiểu thư con nhà giàu sang cao quý, ánh mắt có thể tưởng tượng đó là kiểu bề trên cao ngạo, chị ta chỉ liếc nhìn tôi một cái, trong ánh mắt mang nét gì đó không quan tâm, còn Lạc Mộ Thâm Lạc Mộ Phong và Lạc Mộ Tiêu chưa kết hôn, xem ra Lạc mộ Thâm đi trước anh hai rồi.

Anh hai Lạc Mộ Phong cười vui vẻ, nhẹ nhàng nói: “ Xem ra, chú ba vượt trước anh rồi. thật sự trong lòng có chút chua cay.”

Lạc Mộ Tiêu cười nhìn tôi: “ Anh hai chua xót rồi? rất dễ mà, bảo chị dâu anh ba xem xem, có ai xấp xỉ như chị không, giới thiệu cho em và anh hai đi.”

Câu nói “ chị dâu” thật khiến mặt tôi lập tức đỏ lên như con tôm luộc, mặc dù hơi xấu hổ nhưng trong lòng cảm thấy ngọt ngào, xem ra, đây là bọn họ đã chấp nhận tôi rồi, người nhà họ Lạc xem ra đều có thiện cảm với tôi.

Đây là đón nhận tôi rồi sao?

Hơn nữa tôi cảm thấy người nhà họ Lạc rất tuyệt, không giống như Lạc Mộ Thâm nói bọn họ vô tình đến thế.

Tôi đang nghĩ, đột nhiên nghe thấy một tiếng cười vang: “ Đã về đủ cả rồi sao?”

Tai của tôi lập tức bị dựng lên, là giọng nói của Lạc Kiến Ba, tôi vội vàng quay đầu lại, quả nhiên nhìn thấy dáng vẻ hiên ngang, trưởng thành chín chắn có sức hút của đàn ông, Lạc Kiến Ba bước vào, khiến tôi giật mình ngạc nhiên đó là, bên cạnh ông ta, giống như con chim nhỏ bé nép mình bên cạnh Lạc Kiến Ba lại chính là Trần An An.

Mặc trên người bộ đồ hàng hiệu Givenchy, trang điểm xinh đẹp, Trần An An càng toát lên vẻ đẹp khiến người khác phải chú ý.

Tôi nghe thấy tim mình lập tức thắt lại, đồng thời cảm thấy nặng nề, có cảm giác nói không ra thông lên đỉnh đầu, tại sao cậu ta cũng đến thế?

Cậu ta bây giờ thật sự ở cùng Lạc Kiến Ba sao? Ông già Lạc Kiến Ba này, vây mà lại bị loại hồ ly nữ này mê hoặc rồi sao? Lại còn quanh minh chính đại dẫn về nhà, xem ra là thật sự rồi?

Thật sự, Lạc Kiến Ba này, Lạc Kiến Ba phong lưu, ông lẽ nào không nghe ngóng một chút, xem Trần An An là loại người gì, cậu ta làm một trận sóng gió với Dương Siêu, ông không biết sao?

Trong lòng tôi nghĩ như thế, nhìn thấy Trần An An rất lạnh lùng nhìn lướt qua tôi, nhưng trong chớp mắt, cậu ta lại trở về với dáng vẻ hết sức dịu dàng.

......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.