Trọng Sinh Chi Nhật Kí Nuôi Lớn Vợ Yêu

Chương 60: Không tự biết mình




Qua một tuần nữa là đến tết rồi.

Mặc dù tết truyền thống của Trung Quốc còn chưa đến, nhưng tôi đã cảm thấy bầu không khí đậm tết truyền thống đang đến dần.

Qua vài ngày nữa là tôi có thể về nhà thăm ông bà bố mẹ tôi rồi.

Hôm nay là lễ ông công ông táo truyền thống.

Mấy ngày này, tôi luôn ở cùng Lạc Mộ Thâm, trong căn phòng như phòng công chúa đó của tôi.

Anh ấy chăm tôi đủ kiểu, chiều chuộng yêu thương, những ngày tháng có anh ấy thật đẹp biết bao.

Có điều, tôi cũng hơi đau đầu đó là, mỗi tối, thằng cha này chẳng khác gì một con ngựa, tôi gần như sắp bị anh ấy hành hạ chuyện đó cho tơi bời rồi.

Ôi, đây là nhược điểm duy nhất, còn những cái khác thì ngọt ngào như đường.

Mỗi lần như thế, tôi hận không thể làm cho anh ấy yếu đi một chút, ôi, tìm một ông chồng mà chức năng đó quá tốt, thật sự không phải là việc tốt gì.

Sáng hôm nay, Lạc Mộ Thâm vừa mặc quần áo, vừa nói với tôi: “ Hôm nay là tết ông công ông táo, bố anh bảo bọn mình về nhà ăn tết, anh dự định đưa em về nhà.”

“ Thật sao?” Tôi hơi ngạc nhiên xen lẫn vui mừng nhìn Lạc Mộ Thâm. Trong lòng vẫn rất hồi hộp, tại vì, đây là lần đầu tiên anh ấy dẫn tôi về nhà anh ấy, đương nhiên, ngoài lần trước đến nhà bà anh ấy ra.

“ Đương nhiên là thật rồi, bà nội cũng về, hôm nay là ngày đoàn tụ, anh và em trai anh cũng về, dù sao cũng là lễ truyền thống của gia đình Trung Quốc mà, mặc dù anh không thích về nhà lắm, em cũng biết, nhà anh không có không khí giống gia đình khác, trước đây anh tránh lúc nào hay lúc đấy.” Lạc Mộ Thâm đưa cánh tay ra, ôm chặt lấy vòng eo nhỏ bé của tôi, “ Hôm nay về, nhất định phải dẫn em theo, tại vì, anh cũng dự định thông báo với mọi người về việc hôn lễ của chúng ta.”

Kết hôn sao?

Mặt tôi đỏ bừng lên, khẽ nói: “ Không cần phải vội vàng như thế? Nhanh như thế đã kết hôn rồi? Bọn mình mới quen biết chưa đến sáu tháng mà!”

“ Nhanh ư? Anh còn cảm thấy chậm ấy. Mặc dù mới sáu tháng, tại sao anh cảm thấy đã quen biết em từ rất lâu rồi, sao thế? Em không muốn kết hôn sớm với anh sao? Còn muốn ở bên ngoài trêu ong ghẹo bướm sao? Cũng có thể đấy, mua nhẫn cho em em cũng không muốn đeo, muốn ở bên ngoài giả làm thiếu nữ đơn thân.” Lạc Mộ Thâm cố tình trầm mặt nhìn tôi.

“ Anh biến đi, ai muốn trêu ong ghẹo bướm chứ? Em là vì anh mà nghĩ, anh không sợ em trói chân anh vào sao? Nếu như anh kết hôn rồi, những thiếu nữ háo sắc của anh chắc chắn sẽ khóc đỏ mắt, không chừng còn có người nhảy lầu tìm đến cái chết ấy.” Tôi có tình dùng tay sờ lên chỗ anh ấy vừa cạo râu lần sần.

“ Anh chẳng quan tâm ai thế nào? Sống hay chết thì có liên quan gì đến anh chứ?” Lạc Mộ Thâm cố ý nói, “ Hơn nữa anh làm gì có cách nào, ai biết anh trúng phải bùa mê gì, Lạc Mộ Thâm anh ngang dọc giang hồ, thoải mái sung sướng biết bao nhiêu, ai mà nghĩ anh lại vì một cái cây cổ thụ mà từ bỏ cả một khu rừng chứ!”

“ Anh biến đi, em còn lâu mới là cây cổ thụ.” Tôi gườm gườm lườm anh ấy một cái.

Lạc Mộ Thâm cười dùng chỗ cằm vừa cạo râu cọ xát vào mặt tôi: “ Em không phải cây cổ thụ thì ai là cây cổ thụ chứ? Mau thừa nhận mình là cây cổ thụ đi!”

Mặc dù anh ấy đã cạo sạch râu rồi, nhưng vẫn còn sần sần của chân râu, tôi cảm thấy mặt mình sắp bị râu của anh ấy làm cho xước da rồi.

Nhưng tôi không phải đối thủ của anh ấy, đành phải vừa cười vừa nói: “ Được được được, em thừa nhận, em là cây cổ thụ đã được chưa? Ai bảo anh mắt mờ, mắc vào cái cây cổ thụ như em làm gì?”

“ ôi, mắc bẫy rồi mà, con người ấy à, cả đời người cũng chỉ mắt mờ có một lần.” Lạc Mộ Thâm cười nói, ‘ Nói thật nhé, đầu lợn, anh muốn tìm một ngày đẹp trời gần đây, chúng ta kết hôn, em muốn đi trăng mật ở đâu? Đi Châu Âu? Hay là đi Châu Mỹ? hay là đi Châu Đại Dương?”

“ Em muốn đi Châu Nam Cực.” Tôi cười lên, “ đi trăng mật cùng hội chim cánh cụt.”

Lạc Mộ Thâm cười nói: “ Uh, có thể sắp xếp được, đi Nam Cực tổ chức hôn lễ là được, mời mấy vạn con chim cánh cụt đến. những con chim cánh chụt rất hợp màu với bộ lễ phục. Nhìn lúc đó mới thật đẹp rồi sao.”

Tôi không kìm được cười phá lên, tên này tưởng tượng thật là phong phú.

“ Hôm nay, gặp người nhà nhà anh trước, sau đó qua khoảng hai ngày, anh sẽ cùng em về nhà em, gặp người nhà em. Nhân tiện nói lời xin phép qua lại tìm hiểu em với bố mẹ em.” Lạc Mộ Thâm khẽ nhíu mày lại rồi nói, “ sao anh lại căng thẳng thế này nhỉ, chân tay cà cuống như sắp gặp bố mẹ vợ thật ấy!”

Tôi cười nhìn anh ấy, lòng tràn đầy mơ ước về tương lai.

Tôi mong chờ ngày hai bên bố mẹ gặp mặt nhau cùng bàn chuyện về hôn sự của chúng tôi.

Tôi chờ đợi cuộc sống mới sắp tới của chúng tôi.

….

Tại vì có sự mong chờ, cho nên một ngày trôi qua rất nhanh, cả ngày này, tôi như người bay trên mây, đến Cát Vân và Tần Cương cũng nhìn ra, bọn họ cười trêu tôi: “ Ôi, nét mặt thư ký Tô thật tươi vui, có phải việc vui với Lạc Tổng sắp đến rồi không?”

Tôi vội vàng thanh minh: “ Không phải đâu, chỉ là, gần đây em mua xổ số trúng thưởng nhỏ mà thôi.”

“ Thật sao? Thư ký Tô thật may mắn, xổ số hai tệ mà cũng trúng thưởng, không giống mình, tốn năm sáu nghìn tệ mua bao nhiêu xổ số, trúng thưởng lớn nhất cũng chỉ mới có năm tệ.” Tần Cương cười nói.

“ Cậu còn trúng được là tốt rồi, mình còn chưa trúng bao giờ, bây giờ số tiền trúng thưởng chỉ là con số 0.” Cát Vân cười nói.

Tôi cười nhìn mấy đồng nghiệp đấu mồm, trong lòng cũng cảm thấy vui lây.

Có lẽ, con người khi vui, nhìn cái gì cũng thấy vui.

Đến công việc bề bộn cũng thấy hưng phấn cả lên.

Sau khi tan làm, tôi không lái xe, Lạc Mộ Thâm lái xe đưa tôi về nhà anh ấy, đây là lần đầu tiên chính thức đến thăm nhà họ Lạc, ở đây không giống như nhà bà nội của Lạc Mộ Thâm, ở đây giống như một hoàng cung vậy.

Khi Lạc Mộ Thâm dẫn tôi vào, đứng trước kiến trúc sừng sững xa hoa đó, mắt tôi dường như mờ đi, căn biệt thự to đẹp sang trọng hùng vĩ này cũng đã đủ hiện rõ thân phận chủ nhân của nó là người thế nào.

Căn biệt thự này chiếm ít nhất cũng phải mấy nghìn m2, cả tòa biệt thực dùng màu sắng thuần khiết làm màu nền, mang dáng điệu tư tưởng phương Đông. Trung Quốc là dân tộc nhấn mạnh khí chất bên trong nhất, hơi thở của căn biệt thự bao hàm tư tưởng trời đất hợp nhất.

Chủ nhân ngôi nhà dường như cực kỳ thích núi nước, thế là trước khu nhà đặt rất nhiều hòn non nước, có đài phun nước, những viên đá ngọc đặt trong nước. hành lang, khuê phòng, mái hiên, chỗ dừng xe, sàn đều là những kiến trúc gần nước, đặc biệt là hình dạng của nước, uốn lượn biến đổi theo cấu trúc lầu gác, tạo hình phong phú, các loại hình dáng, khiến cả khu biệt thực giống như bức tranh thủy mặc vậy.

Căn biệt thự giá trên trời này có thể nhìn thấy nhà họ Lạc nhiều tiền như thế nào.

“ Sao thế?” Lạc Mộ Thâm nhìn thấy tôi đờ đẫn, cười hỏi tôi.

“ Nhà anh rộng quá, em thật sự rất tò mò, trong căn biệt thực to thế này, anh không sợ lạc đường sao?” Tôi khẽ thè lưỡi nói, nếu là tôi, chắc chắn sẽ lạc đường mất.

“ Cho nên đối với anh mà nói, ở đây là vì quá nhiều phòng chứ không phải nhà, tại vì trong nhà không ấm áp thì sao được gọi là nhà chứ? Cho nên anh thà rằng ở nhà của bản thân mình còn hơn.” Lạc Mộ Thâm khẽ cầm lấy tay tôi, “ Đi thôi, đừng ở đây ngơ ngẩn ra nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.