Trọng Sinh Chi Biến Phế Vi Bảo

Chương 5: Hoa, một ngày sẽ nở trở lại (5)




Edit: Heidi_Nhược Vũ Các

Khi Mã Văn Đào rời đi mang theo vẻ mặt hưng phấn, đã là chuyện của hai giờ sau rồi, nhìn Mã Văn Đào trước và sau như hai người khác biệt, giáo viên có mặt khi nãy ai cũng ngơ ngác nhìn nhau!

“Lão đại, người đàn ông kia thực sự là trưởng khoa của cục Giáo dục?”. Vương Chí Bằng nghi ngờ mở miệng hỏi Dương Phong.

Dương Phong suy tư một chút, gật đầu, “Chắc không sai đâu!”

“Mọi người đoán xem Đường Linh nói cái gì với trưởng khoa Mã?”. Vương Chí Bằng tò mò hỏi.

“Thầy giáo Vương muốn biết, sao không hỏi em?”. Đường Linh đi ra từ gian phòng bên trong, liền nghe thấy Vương Chí Bằng đang hỏi mấy người khác.

Trông thấy Đường Linh đi ra, Vương Chí Bằng liền đi tới trước mặt cô, nhìn Đường Linh với vẻ mặt tò mò, “Em nói gì với anh ta thế? Sao anh ta cao hứng như vậy?”

Đường Linh cười rất thần bí, làm động tác vẫy tay với Vương Chí Bằng, Vương Chí Bằng cúi người xuống!

“Bí mật!”

Hả?

Vương Chí Bằng toát ra vẻ mặt như bị táo bón nhìn chằm chằm Đường Linh, biết ngay mà cô gái nhỏ này rất khó trị! Mỗi lần đều thích lấy mình ra pha trò!

“Đường Đường, sao anh ta chịu bỏ đi? Không niêm phong lớp học của chúng ta?”

Cố Vũ San bước nhanh tới, đẩy Vương Chí Bằng ra, có chút nóng nảy hỏi.

Vương Chí Bằng nghe cũng vậy quýnh lên, khẩn trương nhìn Đường Linh, chờ Đường Linh nói chuyện.

“Trước khi trả lời vấn đề này, em có một vấn đề muốn hỏi các thầy cô trước!”

Đường Linh kéo Cố Vũ San qua, tìm chỗ ngồi ngồi xuống, mọi người thấy vậy, cũng lần lượt ngồi xuống, bọn họ đứng ngoài cửa đi qua đi lại khá lâu, trong lòng sốt ruột, đều giương mắt nhìn cửa phòng không sời mắt, đâu còn lòng nào nghĩ đến chuyện ngồi xuống nghỉ ngơi!

Thấy tất cả mọi người đều đã ngồi xuống, Đường Linh nghiêm nghị nhìn mọi người, “Em muốn hỏi  các vị thầy cô một chút, lớp học thêm này thời gian tới có dự định gì không?”

Nghe Đường Linh hỏi như thế, thần sắc mọi người cũng nghiêm túc hẳn lên, Cố Vũ San mấy người bọn họ đã quen với sự chững chạc của Đường Linh, đã sớm không coi cô như trẻ con!

Hồi lâu, Vương Chí Bằng mở miệng trước, “Tôi thật lòng thích dạy học, có thể tôi không vào được trường học chính quy dạy, chỉ có thể dạy bù thêm cho học sinh ở bên ngoài!”

“Đúng vậy a, tôi cũng giống như Chí Bằng, đây cũng là chuyện không có cách giải quyết!”. Bạn gái của Vương Chí Bằng là Từ Khiết thở dài!

Cố Vũ San chỉ gật đầu, không nói gì.

“Lão đại, lúc trước chúng tôi nghe anh, bây giờ cũng giống như vậy!”

Vương Chí Bằng chăm chú nhìn Dương Phong! Nếu không có Dương Phong, hiện tại anh và Từ Khiết chắc phải về nhà trồng ruộng rồi, sao có thể ở lại thành phố S!

Kỳ thực trong lòng Vương Chí Bằng luôn muốn có cơ hội vươn lên! Không muốn sống ở nông thôn cả đời! Nhưng hôm nay…

Haiz!

Bị cục Giáo dục để ý tới, bọn họ đâu còn biện pháp! Từ nông thôn đi tới thành thị, hắn mới hiểu được hiện thực trong xã hội! Ở đây, nhóm người bọn hắn không cách nào chống lại được hai chữ ‘quyền thế’!

Dương Phong nhìn một vòng hết mọi người, ánh mắt Vương Chí Bằng bọn họ nhìn anh với sự khao khát, ánh mắt của anh cũng rất phức tạp, cả nhóm cộng sự với nhau cũng đã lâu rồi, tất cả mọi người trong lòng đều tinh tường, sống qua ngày là ý nghĩ lúc mới thành lập nên lớp học thêm này, dần dần mọi người đều thật sự muốn làm ra chút thành tựu sự nghiệp! Hơn nữa lớp học thêm này kinh doanh cũng nhiều năm rồi, đều là tâm huyết của bọn họ!

“Chuyện của con gái trưởng khoa Mã, tôi lại đi nói chuyện với bọn họ lần nữa, hi vọng bọn họ có thể hạ thủ lưu tình, buông tha cho lớp học thêm của chúng ta, mọi người yên tâm, việc này cứ để tôi giải quyết!”

“Giải quyết thế nào? Lão đại, người ta chính là trưởng khoa của cục Giáo dục!” Trương Chí Bằng không quá tán thành, từ xưa tới nay dân không đấu lại quan, sự việc chắc chắn khó giải quyết!

Dương Phong mở miệng định nói, nhưng lại không biết nói gì, kỳ thực anh cũng không biết giải quyết như thế nào, chỉ là không muốn bỏ cuộc!

“Đường Đường, em có quen biết với trưởng khoa kia sao? Có thể giúp chúng tôi cầu xin anh ta không, đừng đóng cửa nơi này của chúng tôi!”. Trong mắt Cố Vũ San chất chứa lo lắng nhìn Đường Linh, hi vọng Đường Linh có thể giúp bọn họ!

Vẻ mặt Từ Khiết cũng vậy khao khát nhìn Đường Linh, chính bọn họ bây giờ chỉ có thể dựa vào Đường Linh!

Đường Linh nhìn mọi người một chút, bình tĩnh vươn một ngón tay, “Một điều kiện!”

Mọi người ngẩn người, kinh ngạc nhìn Đường Linh!

“ Điều kiện gì?”

Dương Phong nhìn Đường Linh trước mắt, tuy còn nhỏ tuổi, nhưng lại có khả năng làm cho người ta tin phục!

“ Em muốn cả bốn vị thầy cô!”

“ Bốn người chúng tôi?”

Vương Chí Bằng kinh ngạc chỉ bản thân hắn, hoàn toàn mù mờ! Muốn bọn hắn có tác dụng gì?

Đường Linh nhếch miệng lên cười như có như không, khẽ hé mở đôi môi đỏ thắm.

“ Đúng! Bốn vị đây!”

Vương Chí Bằng đờ đẫn không nói gì, Dương Phong tỉnh hồn lại sự sự kinh ngạc, đối diện với đôi mắt Đường Linh, trong mắt anh xẹt qua vẻ nghi hoặc, “Em muốn là lớp học thêm này?”

Đường Linh ngầm tán thưởng, đang lúc trong ánh mắt mọi người đầy ắp sự kinh ngạc, cô nhẹ nhàng gật đầu!

“Chính xác mà nói, em muốn chính là sự tài hoa và năng lực của bốn vị thầy cô!”

Trầm tư hồi lâu, Dương Phong mới mở miệng lần nữa, “Lớp học thêm có thể cho em, nhưng em phải bảo đảm chúng tôi vẫn có thể ở đây lên lớp!”. Anh có trách nhiệm phải bảo vệ bát cơm của mấy người bọn họ!

Đường Linh chỉ lắc đầu một cái, kiên định nói, “Điều em muốn là chính bốn vị thầy cô các người, sau này chỉ đi theo một mình em!”

Điều cô muốn từ trước đến giờ không phải là lớp học thêm này!

Đối diện với ánh mắt mọi người, ánh mắt cô tỏa ra ánh sáng chói lọi không gì sánh được, phảng phất có thể dấy lên ngọn lửa hừng hực, khiến lòng người tràn đầy hi vọng!

Thanh âm cám dỗ vẫn đang vang lên bên tai!

“Theo em, em đảm bảo tương lai các thầy cô sau này sẽ là những danh sư được người người tung hô! Cái gọi là giáo viên chính thức, chỉ có thể ước ao nhìn từ xa mọi người! Loại như chính khách quan chức, chỉ có thể đến tận cửa mời mọi người! Dạy học không còn là việc làm miễn cưỡng sống tạm bợ, mà sẽ trở thành vinh quang cả đời của bốn vị!”

Thanh âm thanh thúy, nhưng đều chui tọt vào tai! Giống như chiếc chùy đồng, đập xuống trái tim của bọn họ! Dấy lên nhiệt huyết trong tim họ!

Ai không muốn nổi bật hơn mọi người! Ai không muốn có một cuộc sống thả sức vùng vẫy!

Trong lòng mỗi người bọn họ đều có một giấc mộng! Mà Đường Linh lại chính là người cho bọn họ cơ hội!

Trong lòng rúng động! Đúng hơn là kích động!

Nhưng bọn họ đều là người có lý trí, dù cho tinh thần hướng về đó, cũng sẽ không lạc mất phương hướng!

“Tiểu Đường, em nói xác thực rất khiến chúng tôi động tâm, làm cho chúng tôi tràn ngập chờ mong! Thế nhưng sao có thể có chuyện đó? Chúng tôi ngay cả một lớp học thêm nho nhỏ cũng không bảo vệ được!”

Từ Khiết mở miệng, cô thật sự động tâm rồi!

“Hình thức lớp học thêm này sớm muộn gì cũng sẽ bị bọn họ sờ gáy tới! Chỉ là vấn đề thời gian! Như kiểu hình thức lớp học thêm này sớm muộn cũng sẽ bị người khác chèn ép! Đến lúc đó, mấy vị chỉ có thể đứng từ xa, rất xa hâm mộ người khác!”

Dương Phong nhíu chặt lông mày, Đường Linh nói rất đúng! Quy mô kiểu lớp học thêm này của bọn họ sớm muộn cũng sẽ bị loại bỏ! Thật đến lúc đó, bọn họ lại biết làm sao bây giờ?

Bốn vị thầy cô đều cúi đầu không nói, những lời Đường Linh vừa nói, đem lại cho bọn hắn quá nhiều chấn động! Bọn họ cần thời gian để tiêu hóa!

Đường Linh đứng lên, “Nơi này tạm thời sẽ không bị đóng cửa, nhưng sau này thì khó nói! Em hi vọng bốn thầy cô suy nghĩ cho kỹ!”

Lúc Đường Linh đứng dậy rời đi, Dương Phong sau khi đấu tranh dữ dội bỗng ngẩng phắt đầu lên, anh đứng dậy, áp xuống cơn vũ bão cuồn cuộn trong mắt, trầm giọng nói, “Những điều em nói, thật có thể làm được?”

Đường Linh không quay đầu lại, bình tĩnh đứng ở nơi đó, tuy rằng đơn bạc, trong thân thể lại tản ra khí tức làm cho người khác tin phục!

“Chỉ sẽ tốt hơn!”

Không có lời dư thừa, chỉ để lại một câu tương lai tốt đẹp!

“Được! Chúng tôi chấp nhận điều kiện này!”. Dương Phong kiên định mở miệng! Việc đã như vậy rồi, không bằng đánh một trận thả sức!

“Được! Từ hôm nay trở đi, nhóm chúng tôi sẽ theo em!”. Vương Chí Bằng siết chặt nắm tay, trong mắt dấy lên ngọn lửa hừng hực! Liều mạng mới không có tiếc nuối!

Đường Linh quay đầu nhìn mọi người dối diện mình, trong mắt cô tinh quang xẹt qua, khóe miệng nhếch lên độ cong đẹp mắt!

Thật tốt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.