Trọng Phản Mạt Nhật Chi Ngọc Đồng Không Gian

Chương 26: Ngoại truyện 1: Ma ám




Mặc dù có không gian nghịch thiên như thế nhưng Niệm Phi Đình không hề ghét bỏ thứ mà Vũ Văn Tư tặng, đây là món quà đầu tiên mà cô được nhân từ hắn mà, cô đương nhiên phải trân trọng.

Trên đại lục này có hai loại đá để tạo không gian: Không Thạch và Nguyệt Thạch.

Không Thạch là loại đá trong suốt, khó phát hiện, tạo ra không gian tùy theo số lượng và phẩm chất của đá.

Nhưng mà những vật phẩm có chứa không gian đều rất đắt đỏ vì Không Thạch khó luyện chế, ngay cả những luyện khí sư dày dặn kinh nghiệm cũng không dám chắc chắn bản thân có thể thành công chỉ trong một lần.

Đó là lý do vì sao hầu như chỉ có nhà giàu mới có thể dùng trang sức có không gian. Còn nhà nghèo và khá giả chỉ dùng những không gian rất rất nhỏ. Nói đi nói lại thì không gian làm từ Không Thạch rất phổ biến.

Nguyệt Thạch là loại đá trong suốt hình mặt trăng, vào ngày trăng tròn sẽ phát ra ánh sáng như ánh trăng nhưng loại đá này rất khó phát hiện.

Số lượng so với Không Thạch chắc không bằng 1/10, lại khó luyện chế hơn gấp mấy lần. Tuy vậy không gian làm từ Nguyệt Thạch rất lớn, mà lại có thể cảm thụ không gian nguyên tố dễ hơn là cảm thụ trực tiếp từ ngoài.

Chỉ hai lý do này thôi cũng đã làm cho Nguyệt Thạch quý giá, lý do cuối cùng mới chính là lý do khiến mọi người điên cuồng. Nếu luyện chế Nguyệt Thạch thành công thì Nguyệt Thạch tinh linh sẽ xuất hiện, một cái không gian có linh tính không phải dạng vừa đâu.

Hơn nữa Nguyệt Thạch tinh linh sau khi nhận chủ sẽ có cấp độ của chủ, có thể sử dụng nguyên tố không gian để chiến đấu. Giống như là có một chiến hữu bằng cấp độ không bao giờ phản bội luôn kề vai sát cánh cùng ta chiến đấu.

Cái nhẫn đôi mà Vũ Văn Tư đưa cho Niệm Phi Đình có phải làm từ thứ bình thường đâu, là làm từ Nguyệt Thạch đó chứ.

Vì là một đôi nên hai Nguyệt Thạch tinh linh là sinh đôi, có thể cảm ứng vị trí lẫn nhau, có thể lập tức đưa người này đến vị trí người kia, không nhìn bất kể thứ gì, thậm chí còn có thể thông qua Nguyệt Thạch tinh linh mà nói chuyện với nhau, thực sự rất nghịch thiên.

Nhưng từ xưa tới nay chẳng có ai biết điều này cả vì không chỉ do Nguyệt Thạch rất hiếm mà còn do chẳng có ai chịu tạo một đôi Nguyệt Thạch tinh linh như thế đâu. Căn bản là bản thân còn chưa có mà dùng huống chi là làm cho người khác.(Âm Nhi: ngoại trừ cái cặp đôi nghịch thiên này)

Trong không gian cũng không có gì nhiều, chỉ có vài bộ đồ đơn giản hắn làm cho cô, một núi kim tệ cùng vài quyển sách cơ bản cùng một quả cầu trong suốt nho nhỏ.

Mấy quyển sách là học thuật ma pháp sư, triệu hồi ma pháp sư và chiến sĩ cơ bản đầy đủ nhất, phải biết trụ cột là quan trọng nhất, nếu trụ cột không vững thì về sau đừng hòng có thể phát triển xa. Đó là lý do tại sao Niệm Phi Đình chỉ áp dụng luyện thể chứ không học tập cái khác.

Khụ, thực ra thì cô chỉ cần thân thể mạnh lên thôi chứ mấy cái đánh nhau gì đó, cô cực kỳ tự tin rằng sẽ không thua, à không, đánh nhau thì trẻ con quá, phải nói là giết người mới đúng.

Sau khi xuyên qua thì cơ thể trở nên yếu hơn trước thực sự quá nhiều, cô cần nhanh chóng trở lại như trước kia, vì vậy mới học luyện thể, chỉ có như vậy mới khiến cô có cảm giác an tâm rằng có thể bảo vệ những gì cô muốn bảo vệ.

Mấy quyển sách Vũ Văn Tư đưa cho Niệm Phi Đình không khác gì đưa than trong ngày tuyết, thực sự là quá phù hợp với cô lúc này. Cô luyện thể tới nhàm chán luôn rồi, nếu không có gì thay đổi chắc cô sẽ phá banh nơi này để tìm trò vui quá.

Tò mò với cái gọi là ma pháp, Niệm Phi Đình giở ra đọc thử, đọc xong liền bỏ sang một bên. Dù sao trước đây là sát thủ nên đương nhiên Niệm Phi Đình thấy cái gọi là chiến sĩ cơ bản thực dụng hơn cái chưa bao giờ tiếp xúc là ma pháp. Cầm quyển sách chiến sĩ cơ bản trong tay đọc một lượt, sau đó để sách một bên bắt đầu thử tu luyện.

Tu luyện khoảng một canh giờ, chắc do đã luyện thể trước nên Niệm Phi Đình cảm thấy bản thân không khác lạ gì lắm, có điều trong cơ thể liên tục có cái gì đó bị phá vỡ, sau đó toàn thân trở nên càng thoải mái và tràn ngập lực lượng. Điều này khiến cô rất hài lòng cùng hứng thú, càng tập trung tu luyện.

Niệm Phi Đình bình tĩnh không có nghĩa là những người khác cũng có thể bình tĩnh. Nhìn cô liên tục thăng cấp khiến những người xung quanh há hốc mồm. Mới tu luyện có hơn một canh giờ, thăng cấp liên tục thế này có phải là quá nhanh hay không?

Một người muốn đột phá một cấp thì dù là thiên tài cũng phải mất vài ngày, còn tiểu công chúa của bọn họ mới tu luyện có hơn một canh giờ đã liên tục thăng cấp, lại còn không có dấu hiệu sẽ dừng lại, trong lịch sử của đại lục cũng chưa từng có, trong tương lai không biết sẽ có hay không nhưng cho đến bây giờ thì đúng là chưa từng có.

Không biết những lão già tu luyện lâu năm mà biết chuyện này liệu có tức tới mức mắt trợn ngược mồm hộc máu không nữa. Chậc chậc, thực muốn nhìn thấy cảnh đó.

Vũ Văn Tư đứng bên cạnh nhìn thấy vậy thì khẽ cong khóe môi, hắn biết cô sẽ liên tục thăng cấp mà, ngày nào cũng thấy cô tắm luyện thể dược, phải biết Yêu tộc từ khi mới sinh ra đã có thể chất rất mạnh nên luyện thể dược của Yêu tộc không biết mạnh hơn của nhân tộc bao nhiêu lần.

Lại còn sáng sáng đều chăm chỉ tập những hành động khác lạ mà thực dụng, đương nhiên thân thể cô cứng cáp hơn người thường, tu luyện đương nhiên thăng cấp nhanh hơn người khác. Có điều hắn không ngờ cô lại thăng cấp nhanh như vậy thôi.

Nhưng không hổ là nương tử của hắn, ngay còn nhỏ đã cường đại như vậy, phá vỡ và tạo lập một kỷ lục mới trên thế giới này. Thực sự là thiên tài a~ Hắn cũng thấy tự hào khi có nương tử tài năng như vậy. (Âm Nhi: chưa chi đã gọi nương tử, còn chưa cưới xin gì đâu, cùng lắm là vị hôn thê thôi à)

Trong lúc Vũ Văn Tư đang đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân, thì tốc độ Niệm Phi Đình thăng cấp đã chậm lại đáng kể, muốn thăng cấp càng ngày càng lâu. Đã trôi qua thêm hai canh giờ nữa rồi mà vẫn chưa tăng thêm cấp nào, mọi người bắt đầu bàn tán xem liệu cô có thăng cấp nữa không hay là tạm dừng lại để củng cố thực lực.

Nghe tiếng xì xào, Vũ Văn Tư tập trung vào Niệm Phi Đình, chỉ cần nhìn hắn liền biết cô muốn thăng lên cấp 10 hoàng kim chiến sĩ. Nhưng để tiến vào cấp này thì phải trải qua một cuộc tẩy kinh phạt tủy vô cùng đau đớn, so với sự đau đớn mà nước thuốc đem lại còn muốn lớn hơn bởi dù trong dù ngoài đều bị nó tẩy rửa kỹ càng một lần.

Hơn nữa trong suốt quá trình tẩy tủy không được phép đánh mất ý thức nếu không sẽ thất bại. Mặc dù sau đấy vẫn sẽ tiến cấp nhưng không còn việc tẩy kinh phạt tủy như vậy nữa. Có thể nói đấy là lần duy nhất tẩy tủy trong tất cả quá trình thăng cấp.

Và nếu mất đi cơ hội tẩy tủy này thì trừ khi có được vận may siêu cấp, có được thứ khác tẩy tủy còn nếu không về sau thăng cấp sẽ càng thêm khó do chất bẩn lắng đọng trong cơ thể.

Vũ Văn Tư vốn muốn mở miệng bảo Niệm Phi Đình tạm thời dừng lại, củng cố sức mạnh vừa mới đạt được do liên tục thăng cấp kia rồi hẵng trùng kích vào cấp 10. Nhưng nhìn thấy cô là hắn lại chẳng nói được gì, đành đứng bên cạnh quan sát cô, thấy có gì khác lạ là giúp ngay.

Nguyên khí hay còn gọi là khí của thiên địa, chính là thứ quan trọng để võ giả thăng cấp. Từng dòng nguyên khí xung quanh bắt đầu trôi về đây, vừa nãy mỗi lần lúc chuẩn bị thăng cấp cũng có nhưng nhẹ hơn nhiều. Còn lần này, nguyên khí xung quanh ngọn núi và cách núi mấy trăm dặm đều tập trung về đây.

Hắn biết, thăng cấp của cô đã bắt đầu rồi, đan điền sẽ từ thể rắn sang thể lỏng, quá trình này rất đau đớn. Hơn nữa, sau đấy sẽ là tẩy tủy, đau càng thêm đau.

Nguyên khí không ngừng tràn về đây, lấy Niệm Phi Đình làm trung tâm hình thành một lốc xoáy nguyên khí đậm đặc đến mức sắp hóa thành thể lỏng đến nơi. Nguyên khí cứ từng đợt từng đợt tràn vào trong cơ thể, mạnh mẽ mở rộng kinh mạch tiến vào đan điền. Kinh mạch bị mở rộng khiến cô đau đến trán lấm tấm mồ hôi.

Đan điền xoay ngày càng nhanh, hình thành lốc xoáy nhỏ quanh đan điền, nguyên khí theo đó tiến vào đan điền càng nhiều, Niệm Phi Đình thấy đan điền như sắp nứt ra tới nơi. Bụng cứ tức tức khiến cô rất khó chịu.

Nhưng với cái loại người cứng đầu như Niệm Phi Đình thì đúng là chết cũng không chịu dừng lại. Việc cô đã quyết rất khó thay đổi, chỉ cần cô muốn dù khó đến mấy cô cũng phải hoàn thành cho bằng được.

Nguyên khí cứ thẳng một đường tiến vào, đan điền dần trở nên lớn hơn, giờ đã to bằng một nắm đấm tay rồi. Trán cô tích tụ thêm lớp mồ hôi, từng giọt theo hai bên mặt chảy xuống dưới cằm rồi nhỏ xuống đất.

Bỗng nhiên từ trong cơ thể vang lên tiếng rắc rất nhỏ nhưng khiến tâm trạng của Niệm Phi Đình trở nên trầm trọng. Nghiến răng, cô đẩy nhanh tốc độ thu nguyên khí, tiếng nứt vỡ liên tục vang lên. Trong lòng quyết định, cô khẽ hít một hơi, tốc độ thu nguyên khí càng tăng một bậc, đan điền rắc một tiếng hoàn toàn vỡ nát.

Cũng vào lúc đó, nguyên khí bị nén thành thể lỏng trong đan điền vì đan điền biến mất mà ào ra, tràn khắp kinh mạch. Ngoài tràn vào, trong tràn ra, hai luồng nguyên khí va chạm, không bên nào chịu thua bên nào, đối chọi trực diện với nhau.

Niệm Phi Đình là người ở giữa, đương nhiên chịu đau đớn. Tuy vậy, hai luồng nguyên khí va chạm lại từng chút một tẩy rửa cơ thể cô. Đau đớn nhiều thoải mái ít, phải biết đang đau khổ mà được hưởng sung sướng thì dù chỉ một ít thôi cũng sẽ khiến người ta chìm vào trong đó.

Cái này là cố ý khiêu chiến định lực của cô phải không, cô biết nếu buông tha cho thăng cấp sẽ vô cùng thoải mái. Nhưng mà cô không chắc chắn rằng nếu lần này buông tha thì lần sau liệu có thoải mái hơn thế này không. Nên cô muốn một lần giải quyết cho xong rồi nghỉ cũng được.

Nghĩ như vậy, dù ngày càng đau đớn, thoải mái hầu như không thấy, kinh mạch bị hai luồng nguyên khí phá vỡ nhưng Niệm Phi Đình nhất quyết không dừng lại. Mặc dù mày cô không nhíu một chút nào nhưng từng giọt mồ hôi to như hạt đậu không ngừng chảy xuống, hàm răng nghiến chặt, bàn tay nổi cả gân xanh đã tiết lộ cho người xung quanh biết rằng:

Quá trình tẩy tủy, đau – đớn – vô – cùng!

Vũ Văn Tư ngồi bên cạnh nhìn cô bằng ánh mắt vô hạn ôn nhu và ấm áp, còn có thêm sự tự hào không che dấu. Một ngày đã qua, nương tử của hắn thật mạnh mẽ, một tiếng cũng không kêu, mày cũng không nhăn, sau lần này, phải tẩm bổ cho nương tử mới được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.