Trong Đôi Mắt Của Em [Khải Nguyên]

Chương 24: Chương 24




Nghe câu hỏi của Cầm, cả 2 người lâm vào trầm mặc rồi nói:

- Cách đây không lâu, Nyon đến tìm ta nói ngươi muốn lấy nữ đế làm vợ, mà đề làm điều đó, ngươi không thể đi đến hòn đảo đó. Bà ta hi vọng chúng ta có thể hỗ trợ ngươi, chuẩn bị cho ngươi những thứ cần thiết để có thể đối phó với tình hình nơi đó. Bởi chồng ta có thể nói là 1 trong số ít người có thể sống sót ra từ trong thử thách cho nữ đế.

- Vậy các ngươi là.

- Không sai, ta là tiền nhiệm nữ đế của đất nước Amazon Lyly, Shirva còn chồng ta là 1 đại hải tặc thời đó,Mar. Thực lực của anh như ngươi thấy, hoàn toàn có thể chống chọi với 1 đô đốc. Chúng ta tình cờ gặp nhau trên biển, chiến đấu với nhau và yêu nhau. Mang theo tâm lý của tuổi trẻ, chồng ta tiếp nhận thử thách. Và.. ai, ta thoát ly đất nước để có thể cưới người ta yêu. Chi tiết thế nào có lẽ để người trong cuộc nói đi.

Người chồng-Mar trầm mặc chút rồi nói:

- Hòn đảo đó rất kỳ dị, nó chia thành rất nhiều cửa vào cho từng đối tượng khác nhau đến thử thách. Thử thách của ta là lấy nữ hoàng nên có lẽ cũng thuộc dạng khó khăn nhất.nói ra có chút xấu hổ nhưng chưa đối mặt với thử thách chính thì ta đã bị loại. Thứ ta phải vượt qua đầu tiên là 1 khu rừng rậm vô ngần. Khi vào đó, haki quan sát bị giới hạn đến mức tận cùng, hoặc có thể nói là bị phế hoàn toàn, sự phát huy của nó nhỏ đi rất nhiều. trong khi đó, những con dã thú trong đó đều không bình thường, không những có sức mạnh vượt trội mà chúng còn rất thông minh, biết sử dụng ẩn nấp để tập kích ta. Vẫn may, haki vũ trang có thể sử dụng giúp ta có thể đối phó được chúng, hơn nữa ta cũng xuất thân từ vùng núi hoang dã nên coi như giác quan cũng không tệ, vì đó mới có thể xông đến cửa ải cuối cùng, cũng tức là tiếp cận gần địa điểm chính của cuộc thi.

- Nhưng đến đây ta bị loại, thậm chí ta còn không biết vì sao mình bị loại. Chỉ trong chớp mắt,ta đã bị đánh bại mà mất đi tri thức. Đến khi tỉnh dậy thì đã ở bờ biển. nói thật ra ta cũng không biết sao mình còn sống sót.

- Sau đó, chúng ta tìm đến hòn đảo này, định cư ở đây, ta không cam lòng nên luyện tập rất nhiều. Cũng đến hòn đảo đó mà khiêu chiến vài lần nhưng đều thất bại mà bị loại ra. Nhưng mà sau bao lần như vậy ta cũng vẫn thất bại đi ra. Nhưng mà ta cũng đã nhìn ra được kẻ loại ra là ai, đó là 1 con dơi, nhưng con dơi này không bình thường. tốc độ của nó không bình thường. còn vì sao ta không biết.

- Sau lần thử thứ 10, ta lựa chọn buông tha. Vì lúc này, ta đã bị đánh què tay. Hiển nhiên chủ sau màn đã bức xúc vì ta đến quấy rầy quá nhiều nên mới làm như vậy. Nếu lần sau ta dám đến nữa sợ rằng không chỉ gãy tay. Chúng ta an phận sống ở đây từ đó đến giờ. Ngẫm lại cũng hơn 10 năm rồi.

Shirva tiếp lời:

- Ngay khi ngươi lên đảo chúng ta đã biết, chúng ta từ xa quan sát chờ cơ hội để ra tay. Mục đích là để giáo huấn ngươi 1 trận và thử xem sức phản ứng của ngươi thế nào. Ta cũng không ngờ ngươi có thể đè 2 chúng ta ra mà đánh. Với thực lực của ngươi bây giờ thì có lẽ đi đến thử thách cuối cùng là có thể. Chỉ hi vọng ngươi nếu vượt qua cho ta biết rốt cục ở hòn đảo đó có cái gì đi. Nói thật, thân là nữ vương nhưng mọi thứ liên quan đến hòn đảo đó chúng ta mù tịt, chỉ biết nơi đó có thủ hộ thần, là nguồn gốc của chúng ta mà thôi.

Cầm trầm ngâm, xem ra thử thách này hoàn toàn không đơn giản a. ngay cả cánh rừng đã có thể chặn đường cả người có thực lực sánh ngang đô đốc, thật không biết thử thách chân chính nó sẽ là cái gì. Cầm từ bỏ tâm thái khinh thị, may mà anh đến đây nếu không có lẽ sẽ bị choáng ngợp mất. nhất là kẻ thần bí hay con gì đó thần bí đã loại người này đến 10 lần.

Kèm theo đó là sự tò mò vô bờ bến, muốn biết rốt cụ hòn đảo này có bí mật gì. Quả thật là có chút kích thích mà. 

Đột nhiên Cầm hỏi:

- Hỏn đảo đó đến giờ không có bất cứ phong thanh nào hiển nhiên tìm thấy nó không dễ dàng đi. rốt cục có khó khăn gì.

- Hòn đảo này nằm ở vùng biển bão. Biển bão chắc cậu cũng biết đi, 1 vùng biển kỳ lạ,cả 1 khu vực lúc nào cũng ngập chìm trong bão. Hỏn đảo đó nằm trong khu vực này. Nếu như không có đồng hồ vĩnh cửu, tìm đến hòn đảo này quả thật không phải điều đơn giản, cần vận may và sự tình cờ rất lớn.

- Nhưng ta nghĩ với khả năng của Râu Trắng thì chở cậu đến đó chỉ là 1 bữa ăn sáng mà thôi.

- Cái này.

Cầm có chút ngượng ngùng nói:

- Ta không phải là người của băng Râu Trắng, chỉ bông đùa với nhau vài lời thôi. Nói có chút xấu hổ chứ ta rất nghèo a, con thuyền của ta đã tàn tạ rồi. Ta cũng không có bất cứ đoàn đội nào, tạm thời là chưa.

Lời nói của Cầm khiến không gian có chút xấu hổ. Cầm cũng có chút cụt hứng, vửa bùng cháy khí thế đã lại lần nữa bị dập tắt. Tự tạo thuyền ư. Chỉ sờ vừa đi vào đã bị đánh ngã, Cầm có tự tin mình ở trong biển bão đó sẽ không có vấn đề gì nhưng mà tìm đến địa điểm cần thiết là hết sức khó 

khăn chứ không muốn nói là vô vọng.

Xem ra cần đi tìm 1 đội thuyền chuyên nghiệp mới có thể đi được a.

Ánh mắt của anh như vô tình mà cũng như hữu ý nhìn về phía đôi vợ chồng này. Nếu bàn về biển bão thì có lẽ không có ai quen thuộc hơn 2 vợ chồng này a. bọn họ đã ra vào đó không dưới 10 lần. Hoa tiêu tốt ở đâu, ở đây chứ đâu. Có 2 người này thì ra vào biển bão hiển nhiên là dễ dàng. Bây giờ thì làm cách nào để dụ.. không là mời cả 2 người này.

Nhưng mà xem ra anh đã nghĩ nhiều rồi, 2 người này đều đã biết được ý định của anh. 2 người nhìn nhau rồi gật đầu: 

- Chúng ta có thuyền cũng sẽ dẫn cậu đến đó. Đây coi như là xin lỗi vì tự tiện tấn công đi.

Cầm cũng cất vài lời khách xáo rồi đi thẳng vào vấn đề:

- Vậy bao giờ đi.

- Vài ngày nữa đi, chờ những vết thương này khỏi hoàn toàn đã.

- Được.

…………

Biển bão có thể nói là 1 trong những khu vực kỳ dị của tân thế giới, 1 khu vực quanh năm bao phủ bởi bão, những cơn bão vô cùng lớn, những lốc xoáy có thể phá tan bất cứ con thuyền nào. Đến cả những bá chủ của vùng biển này là tứ hoàng cũng không ưa thích tiến vào. Đơn giản là trong đó cơ hồ là chẳng có gì, đi vào chỉ tổn hại mà chẳng có bất cứ tác dụng gì.

Đứng từ xa, nhìn cả khu vực bị mây đen bao phủ, sóng nổi ầm ầm. Hiệu quả thị giác quả thật vô cùng kinh dị cự người từ xa.

1 chiếc thuyền có chút cổ xưa từ từ tiến đến, trên thuyền chỉ có độc 3 người. 1 người trung niên, 1 thanh niên và 1 quý phụ. Cả 3 đứng nhìn bầu trời xa xa.

Mar nói;

- Đây chính là biển bão đó, giữ chắc vào. Chuyến đi tiếp theo sẽ rất xóc đó.

Từ từ,con thuyền tiếp cận biển bão và biến mất vô tung vô ảnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.