Trộm Vợ Trước, Dụ Vợ Sau

Chương 7: Mưa gió sắp đến




Trong tầng hầm, mấy giờ trước, Catherine đã cố gắng một cách tuyệt vọng để tự cởi trói. Nhưng nàng càng cố bao nhiêu, thì sợi dây càng xiết chặt vào bấy nhiêu. Những ngón tay nàng đã bị sưng vù lên. Nàng vẫn còn nhìn lên được cái đồng hồ gắn trên nồi hơi. Kim đã chỉ 250 độ. Khi kim chỉ đến 400 độ, nồi hơi sẽ nổ. Phải có cách thoát khỏi cảnh này, Catherine nghĩ. Phải có cách? Mắt nàng chợt nhìn thấy chai Brandy mà thằng Atanas đã vứt trên nền nhà.

Nàng nhìn cái chai và tim nàng bắt đầu đập dữ dội.

Có một cơ may? Chỉ có điều liệu nàng có làm được không…

Catherine Alexander trượt xuống dọc theo cột và duỗi thẳng hai chân ra phía cái chai. Vẫn không tới được. Nàng lại cố trượt xuống thấp hơn, những dằm gỗ của thân cột cắm vào lưng nàng, cái chai chỉ còn cách độ một inch thôi. Đôi mắt nàng ứa đầy nước mắt. Thử cố tý nữa xem, nàng nghĩ.

Một lần nữa. Nàng lại trượt xuống thấp hơn nữa, lưng nàng bị xước thêm vì những cái dằm, và nàng lại cố nhoài người nữa ra, gắng hết sức lực. Một chân đã đụng vào chai. Cẩn thận. Không được đẩy nó ra xa. Từ từ, từ từ, nàng đã vớt được cái cổ chai và phía trong cái dây buộc qua mắt cá. Cuối cùng cái chai đã ở bên người nàng.

Nàng nhìn lên mặt đồng hồ. Kim đã leo lên 280 độ.

Nàng đang chiến đấu với sự sợ hãi. Chầm chậm, nàng đã đưa cái chai sát gần sau nàng bằng hai chân.

Các ngón tay nàng đã đụng cái chai nhưng vì sưng quá to nên không nắm được chai, và những ngón tay đã ứ máu ở cổ tay chảy ra, chỗ bị sợi dây cứa vào.

Tầng hầm càng nóng hơn. Nàng lại cố. Cái chai lại trượt đi, Catherine liếc nhìn mặt đồng hồ.

Bây giờ đã 300 độ, và mặt số như là chạy thi với nhiệt độ Hơi nước đã bắt đầu phụt ra khỏi nồi hơi.

Nàng lại cố nắm cái chai.

Đây rồi? Nàng đã nắm được cái chai trong hai bàn tay vẫn bị trói giữ chai thật chặt, nàng cố giơ tay lên và dọc theo cột, trượt xuống cho chai đạp vào nền xi măng, không có gì xảy ra cả. Nàng kêu to lên vẻ bối rối.

Nàng lại cố lần nữa. Không vỡ. Mặt đồng hồ không còn được quan tâm, đã leo lên 350 độ.

Catherine thở thật sâu và đập cái chai xuống hết sức lực của mình. Nàng nghe thấy tiếng chai vỡ. Lạy Chúa!

Làm càng nhanh chừng nào càng tốt chừng đó, Catherine tóm chặt cổ chai vào một bên tay và bắt đầu cứa cái dây trói bằng tay kia. Thuỷ tinh cứa cả vào cổ tay nàng nhưng nàng không thấy đau. Nàng đã làm đứt được một vòng rồi vòng dây thứ hai. Và đột nhiên một tay tự do. Nàng cố cởi sợi dây ở tay bên kia và cởi luôn cả sợi dây buộc nơi những mắt các chân. Mặt số đồng hồ đã chỉ 350. Một tia hơi rất mạnh đã xì ra khỏi lò, Catherine cố cựa đôi chân, Atanas đã chốt cửa tầng hầm. Sẽ không đủ thời gian để trốn khỏi ngôi nhà trước khi nổ.

Catherine nhìn khắp xung quanh và thấy một khúc gỗ chèn vào van an toàn. Đã nhảy lên 400.

Nàng chỉ còn một phân giây để quyết định. Nàng chạy ra phía cửa bên kia dẫn sang hầm tránh bom đẩy cửa ra và vội chui vào. Nàng lại đẩy cánh cửa nặng nề đó đóng lại.

Nàng nằm lăn ra nền xi măng của cái lô cốt vĩ đại này, thở gấp và khoảng 5 phút sau, một tiếng nổ vang trời và toàn bộ lô cốt như vỡ tan ra. Nàng nằm trong bóng tối, gắng sức mới thở được, lắng nghe ngoài cửa ngọn lửa đang phùn phụt bốc lên. Nàng đã an toàn. Thế là xong. Không, không xong, Catherine nghĩ. Còn có nhiều việc phải làm.

Khi lính cứu hoả tìm thấy nàng một giờ sau đó, và đưa nàng ra ngoài, Alan Hamilton đã ở đó. Catherine chạy sà vào vòng tay ông và ôm chặt ông.

- Catherine, em yêu quý. Anh sợ quá! Sao em lại…

- Để sau hãy, - Catherine nói - Chúng ta phải bắt ngay Atanas Stavich.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.