Trộm Một Mùa Xuân

Chương 15: Bước thứ mười lăm của trà xanh




Ngày hôm đó, áp phích quảng cáo chụp thuận lợi đến kỳ lạ, vốn là mọi người còn lo lắng tới tình trạng của Nam Xứng, nhưng không ngờ Nam Xứng lại giống như lột xác hoàn toàn vậy.

Khi quay đến cảnh đổi linh hồn, nhân viên trang điểm thả tóc mái của Nam Xứng xuống, khí thế của Nam Xứng lập tức thay đổi, giống y như Nam Chủ nhập vào vậy, hiệu quả hình ảnh vô cùng tốt, ngay đến cả người quay phim lúc quay cũng bị run tay.

Nam Chủ ở một bên nhìn, đắc ý cười. Diễn tốt là đương nhiên, không nhìn xem đang hợp tác với ai sao.

Những cảnh quay tiếp theo thuận lợi hơn rất nhiều, không khí trong đoàn phim cũng tốt lên.

Đến lúc này, toàn bộ nhân viên nữ trong đoàn phim đều cảm thấy tâm trạng mình thật sự vô cùng tốt.

Bởi vì, muốn quay cảnh nóng nha!

Hai đại soái ca Nam Xứng và Nam Chủ tự mình diễn, toàn bộ phân cảnh đều không cần nhờ đến đóng thế.

Tuy rằng, cũng chỉ là không mặc áo mà thôi.

Cảnh quay kia diễn ra trong phòng tắm. Nhân vật nam chính lúc này đã mất trí nhớ, bị một phần tính cách khác quấy phá, dần dần bắt đầu nghi ngờ rốt cuộc người nào mới thật sự là chính mình. Lúc này, anh ta ngẩng đầu nhìn vào tấm gương trong phòng tắm ngập tràn hơi nước, chỉ thấy hình ảnh phản chiếu chính mình với ánh mắt mông lung, mờ mịt.

Trong và ngoài gương, đâu mới là bản thân mình?

Mình, rốt cuộc là người tốt hay người xấu?

Bởi vì sợ bị tổng cục kiểm tra cắt mất cảnh quay này, cho nên đạo diễn Tần đành rộng lòng thấu hiểu cảm nhận của các bạn khán giả, quyết định bỏ bớt cảnh nóng đi, chỉ để trần nửa người trên mà thôi, phía dưới vẫn để Nam Chủ và Nam Xứng mặc một chiếc quần bò.

Nam Chủ mặt tỉnh bơ, tuỳ ý để nhân viên trang điểm muốn làm gì thì làm, cởi áo dặm phấn cho trắng sáng ngời ngời rồi đi vào giữa phòng.

Vóc người của Nam Chủ đương nhiên là tốt, cơ bắp không quá nhiều, cơ bụng sáu múi vừa đủ, cả người đứng giữa phim trường, toàn thân từ trên xuống dưới đều lấp lánh lấp lánh.

Nam Chủ hoàn toàn tự tin vào vóc dáng của mình, đối với việc mình phải cởi áo để diễn cũng không có gì khó chịu, thậm chí còn đắc ý vênh váo nhìn nhân viên trong đoàn, giống như đang nói, “Ôi, xem xem, quả nhiên đẹp trai quá mức rồi, đẹp trai đến không chịu được hahaha…”, mãi cho đến tận khi nhìn thấy ánh mắt của Nam Xứng…

Kế tiếp chính là cảnh của Nam Xứng. Cảnh diễn vẫn giống như vậy, Nam Xứng đã đổi xong quần áo, thay bộ áo choàng tắm ngồi ở bên cạnh, một tay nâng cằm, vô cùng vui vẻ nhìn Nam Chủ.

Nam Chủ rất khó hình dung ánh mắt của đối phương là gì. Cho dù hắn muốn quay đầu đi hướng khác thì vẫn có thể cảm thấy ánh mắt của người kia đang nhìn mình từ trên xuống, rồi đánh giá bản thân. Ánh mắt kia, giống như thực sự có thể chạm vào cơ thể Nam Chủ vậy.

Cảm giác… giống như bị người lột sạch vứt ở giữa đám đông vậy.

Nhưng Nam Chủ nghĩ đến, hiện tại hình như cũng đang không mặc áo mà nhỉ.

Thế nên hắn không tiếp tục suy nghĩ nữa, hất tóc chuyên tâm chuẩn bị trạng thái để quay.

Trên tóc Nam Chủ dính nước, hắn hất một cái, nước trên tóc lập tức chảy xuống cổ, sau đó chầm chậm chảy qua hầu kết nam tính của Nam Chủ, một đường chảy xuống phía dưới.

Dưới ánh đèn, trên làn da màu mật ong của Nam Chủ kéo dài một đường uốn lượn vô cùng quyến rũ.

Cuối cùng, giọt nước nghịch ngợm kia lần theo cơ bụng rắn chắc của Nam Chủ, biến mất ở nơi càng bí ẩn hơn.

Tất cả nhân viên trong phim trường lúc này đều ngẩn người ra, cuối cùng mới phản ứng lại, trong đầu dồn dập nổ tung từng tiếng rít gào không kìm chế được.

Nam Xứng ho nhẹ một tiếng, quay mặt đi chỗ khác, y đột nhiên cảm thấy, hình như quần bò hôm nay hơi chật thì phải.

10.

Sau đó đến cảnh quay của Nam Xứng, nhân viên trang điểm đi tới chỉnh sửa lại lớp trang điểm cho Nam Chủ, sau đó lấy luôn áo choàng tắm trên người của y.

Đánh giá của quần chúng đối với cảnh tượng cởi áo của Nam Chủ là chảy máu mũi, thì với Nam Xứng, đó chính là… Đẹp mù mắt.

Khác với vẻ cường tráng của Nam Chủ, Nam Xứng có vẻ trắng hơn, vóc người cũng gầy hơn.

Áo choàng vừa cởi ra, ánh đèn chiếu tới, phần eo thon trắng mịn mảnh khảnh kia trở nên vô cùng chói mắt.

Đối với vóc người thanh tú của Nam Xứng, Nam Chủ bĩu môi một cái, có chút không lọt được vào mắt hắn.

Nhưng hai mắt của ai kia lại liên tục nhìn chằm chằm vào chiếc quần bò trễ eo nửa kín nửa hở của người ta, nhìn chán rồi lại theo nhân ngư tuyến quyến rũ hướng xuống dưới.

Nam Chủ cảm thấy hình như mình không rời mắt ra nổi.

Ngày hôm đó quay rất nhanh, đoàn phim kết thúc công việc rất sớm, mọi người sắp xếp xong đạo cụ rồi hài lòng về nghỉ.

Bởi vì quay phim ở ngoại cảnh, thế nên phòng nghỉ ngơi của Nam Chủ và Nam Xứng tạm thời chung một gian. Dù sao cũng không phải phái nữ, chuyện như vậy thông thường sẽ không tính toán nhiều làm gì.

Nam Chủ mở cửa phòng nghỉ chuẩn bị thay quần áo đi về, Nam Xứng bên trong đang quay lưng lại cúi đầu cài nút áo sơ mi, bên dưới còn chưa mặc quần.

Áo sơ mi của Nam Xứng có vẻ khá dài, nhưng vẫn có thể nhìn thấy được quần lót nhỏ màu trắng của y.

Nghe thấy tiếng động, Nam Xứng quay đầu lại, thấy là Nam Chủ, cũng không để ý, gật đầu một cái rồi tiếp tục mặc quần áo.

Nam Chủ có chút khó khăn rời ánh mắt khỏi đôi chân vừa dài vừa thẳng của Nam Xứng, sau đó cũng tự cởi phục trang, bắt đầu thay quần áo.

Đều là đàn ông với nhau, Nam Xứng cũng không cảm thấy có gì mất tự nhiên, nhanh chóng mặc xong quần áo của mình, lúc đang chuẩn bị đi ra lại nghe người bên cạnh nói chuyện.

Nam Chủ lúc này đột nhiên vô duyên vô cớ thốt ra một câu “Anh thích đàn ông hả?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.